Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Tìm Một Bá Tổng
Chương 47:
Khải Phu Vi An
03/08/2023
Cố Sanh hoài nghi Chu Lê An đang không hiểu vấn đề, nhưng cô không có chứng cứ.
Cố Sanh trước nay chưa thấy qua chiếc xe này, không phải Chu Lê An ở đế đô thường lái chiếc xe kia thay vì đi bộ sao. Tuy Cố Sanh không hiểu biết về xe, nhưng chiếc xe này hình như đẹp hơn và có tính năng đặc biệt hơn. Cửa sổ xe được kéo lên làm giảm tiếng ồn, trong xe an tĩnh đến mức chỉ còn tiếng hít thở lẫn nhau.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ hồi lâu, không nói gì.
Chu Lê An nghiêng đầu nhìn cô, ánh sáng chiếu vào nửa khuôn mặt của anh, vẻ mặt cùng sườn mặt của anh cho người ta một bầu không khí yên lặng. Cố Sanh do dự trong chốc lát, suy xét có nên mở lời không. Nhưng nếu vậy, Cố Sanh luôn cảm thấy rất xấu hổ. Giống như cô đang ghen, cố ý cầu danh phận với Chu Lê An.
“Anh đừng giả ngu, anh rõ ràng biết tôi đang nói gì!” Cố Sanh cuối cùng vẫn chọn chọc thủng, có một số việc mơ màng hồ đồ một lần là đủ rồi.
Lông mi mảnh dài của Chu Lê An chậm rãi động đậy, nhàn nhạt hỏi cô: “Em cảm thấy chúng ta có quan hệ gì?”
“Quan hệ ngoài ý muốn ngủ với nhau vài lần.” Cố Sanh chưa bao giờ đánh giá cao bản thân, lúc phê phán bản thân vô cùng bình tĩnh nghiêm túc, “Bởi vì tôi tự mình đưa tới cửa, có lẽ trong lòng anh còn có chút khinh thường tôi.”
Chu Lê An không phủ nhận, nhưng cũng không có nghĩa tán đồng kiểu đánh giá của cô: “Cũng không có khinh thường em, chỉ là tôi cũng đang hoài nghi em thấy tôi thế nào.”
Cố Sanh hô hấp cứng lại, ngẩng đầu nhìn anh.
“Trong lòng em không hề rung động sao?” Chu Lê An không phủ nhận bản thân đã từng như lời Cố Sanh nói.
Lần đầu tiên ở tiệm lẩu nhìn thấy Cố Sanh, anh liền theo dõi cô gái này.
Giải thích dễ hiểu một chút chính là nhất kiến chung tình. Cố Sanh từ diện mạo đến dáng người, đến khí chất, đến tính tình, đến tính cách, tất cả anh đều thích. Khi còn chưa rõ Cố Sanh đã dứt tình cũ chưa, cô lại nói muốn lên giường với anh, anh không do dự liền đáp ứng. Chuyện này đối với một Chu Lê An cao ngạo, là không nên phát sinh.
Nhưng chuyện này đã xảy ra. Không chỉ có phát sinh, còn đã xảy ra rất nhiều lần. Cơ hồ mỗi lần cô tới tìm anh, anh liền lên giường với cô.
Nhưng điều đó không có nghĩa anh mất đi lý trí, Chu Lê An vẫn cao ngạo như cũ. Bởi vì biết rõ bản thân xuất hiện không đúng lúc, phương thức xuất hiện cũng không cao thượng, Chu Lê An rất rõ sẽ không có kết quả. Nhưng, anh vẫn cố thò một chân vào. Chu Lê An cũng không che giấu bản thân có chút xem trọng mối quan hệ này.
“Lấy tôi làm thuốc giảm đau khi đang thất tình, như vậy Cố Sanh, em để tay lên ngực tự hỏi, em đối với tôi có nghiêm túc không?”
Chu Lê An quay đầu, khóe miệng tươi cười thanh đạm: “Em đối với tôi không phải cũng rất có lệ sao? Một khi phát hiện không ổn liền tùy thời mà vứt bỏ?”
Cố Sanh cảm thấy như bị một cục đá lớn đánh trúng tim, đau đến mức cô mở to hai mắt nhìn.
“Muốn tâm của tôi, phải lấy thành ý ra.” Chu Lê An hơi cúi người lại, ngón tay thon dài nắm cằm Cố Sanh, nhẹ nhàng hôn khắc lên đôi mắt của cô một cái, “Tôi là người rất khôn khéo. Yêu cầu em trăm phần trăm thành ý, mới có thể nguyện ý nói chuyện với em.”
Cố Sanh thiếu chút nữa bị lời của anh làm cho choáng váng.
Thẳng đến khi ngồi ở tiệm lẩu, nhìn anh thả thịt vào trong canh, Cố Sanh mới hồi phục tinh thần lại: “Không đúng! Tiểu tử anh lừa tôi!”
“Sao?” Chu Lê An cầm lấy ấm trà cùng hai bộ đồ ăn, đẩy một phần cho Cố Sanh.
“Chu Lê An anh đúng là gian manh!” chỉ số thông minh của Cố Sanh xưa nay chưa từng cao, bỗng nhiên thông minh lên, “Nói cái gì tôi lấy ra trăm phần trăm thành ý, anh mới nguyện ý nói chuyện với tôi. Này còn không phải là biến tướng thừa nhận hiện tại thái độ của anh có lệ? Hai ta không phải mối quan hệ đứng đắn?”
…… Anh có ý này?
Chu Lê An nhướng một bên mày, không mặn không nhạt hỏi cô: “Chúng ta không phải đã xác định quan hệ đứng đắn rồi sao?”
“Hả?” Cố Sanh cảm giác theo không kịp mạch não của anh, “Xác định quan hệ? Khi nào?”
“Đi vườn bách thú ngày đó.”
Cố Sanh:???
“Tôi cùng Bùi Nhiên đồng thời yêu cầu đưa em, em lựa chọn tôi.” Chu Lê An gắp một miếng thịt bò nấu chín đặt vào cái đĩa, đẩy đến trước mặt Cố Sanh. Sau đó gắp một đũa rau thơm chấm vào nước chấm, chậm rì ăn.
“???”Sao Cố Sanh không nhớ rõ Bùi Nhiên nói muốn đưa cô? Ngày đó Bùi Nhiên không phải không nói gì sao.
Chu Lê An buông mi mắt xuống, ánh mắt lưu chuyển.
Thấy Cố Sanh còn có vẻ không tin, anh chậm rì móc di động của mình ra.
Cố Sanh không hiểu, cau mày nghi hoặc nhìn anh chằm chằm. Liền thấy ngón tay thon dài trắng nõn của Chu Lê An động đậy trên giao diện, mí mắt buông xuống, giao diện di động chiếu sáng mặt anh. Không biết đang làm gì, sau đó ngẩng đầu nhìn Cố Sanh một cái: “Em muốn lướt xem vòng bạn bè không. À, em vào trang cá nhân của tôi nhìn xem.”
“Trang cá nhân?” Cố Sanh trước kia từng xem trang cá nhân của Chu Lê An, cười chết, người này căn bản không đăng bất kỳ gì.
Tuy không hiểu anh làm gì, Cố Sanh vẫn rất nghe lời mở trang cá nhân của anh.
Chu Lê An có rất ít bài viết, chỉ có linh tinh mấy cái, đều là thông báo từ mười viện. Hôm nay click mở, Cố Sanh mới phát hiện người này kỳ thật có đăng bài cá nhân. Tuy không nhiều lắm, chỉ có ba bốn bài. Cố Sanh bán tín bán nghi mà lướt xuống……
Đột ngột, tấm ảnh Cố Sanh tại vườn bách thú chụp cùng đại tinh tinh Sophie cũng xuất hiện.
Giữa ảnh chụp, Sophie dựa vào bả vai của cô, không dám động. Nỗ lực không cười ngốc nghếch, nhưng nhìn vào trông cô cũng không khá lên được bao nhiêu. Chu Lê An còn đặc biệt chú thích một hàng chữ ở trên mặt cô: “Nhà hảo tâm tặng vườn bách thú bốn bộ quần áo được tinh tinh nhất trí khen ngợi”.
Nhìn kỹ thời gian đăng, ở vườn bách thú vào lúc ban đêm, 7 giờ mười hai phút 37 giây.
Cố Sanh: “……” Mẹ nó!
“Thật nhọc công anh quá.”
Cố Sanh giờ khắc này rất muốn ấn đầu anh vào trong chảo dầu, hừ!
“…… Tôi có đáp ứng anh sao?” 3 giờ sáng ở tiệm lẩu, thật là ồn ào náo động.
Chu Lê An nghe thế mới ngẩng đầu, giữa mày nhíu thành một đoàn. Anh nhìn cô, biểu tình không phải vui sướng như vậy: “Vì sao không đáp ứng?”
“Vì cái gì phải đáp ứng?” Cố Sanh cảm thấy người này quá chuyên quyền độc đoán.
Chu Lê An buông chiếc đũa xuống, an tĩnh mà nhìn cô.
“Chu Lê An, bản chất vấn đề là, anh không có đặt tôi ở trên vị trí bình đẳng.” Cố Sanh giờ khắc này rất tỉnh táo, “Anh quyết định muốn tới ở nhà tôi, cho nên anh tới ở. Anh quyết định muốn ở cùng nhau, cho nên anh đăng ảnh chụp. Chuyện này anh chưa từng hỏi tôi. Anh đương nhiên cảm thấy tôi sẽ không cự tuyệt anh. Tôi với anh ở bên nhau, là vinh hạnh của tôi.”
Cố Sanh biết bản thân ra vẻ, cô trước nay không phủ nhận chuyện này: “Nhưng tôi không cần tiền của anh, không cần anh có bằng cấp cao, càng không cần nhà anh là tư bản. Tôi đoán chuyện bạo lực mạng là anh giúp tôi, nhưng tôi chưa từng yêu cầu anh cái gì, tôi cũng không thiếu anh.”
Chu Lê An đương nhiên biết rõ, cho nên anh trước nay cũng không khoe khoang tài sản ở trước mặt Cố Sanh.
Anh biết, cô gái này hình như không yêu tiền như vậy.
“Tôi không tin anh không hiểu thế nào để giao tiếp với một người, càng không tin anh không hiểu thế nào là tôn trọng người khác.” Cố Sanh sắc bén mà chọc phá, “Anh chỉ là cố ý khi dễ tôi. Khi dễ tôi tính tình mềm, da mặt mỏng.”
Chu Lê An trầm mặc.
Cố Sanh nói xong những lời này, dần buông lỏng hòn đá đè nặng trong lòng.
Cô cũng mặc kệ Chu Lê An nghĩ thế nào, gắp đồ ăn trong chén lên. Hình như vào nửa đêm càng dễ đói, Cố Sanh ăn một đĩa thịt xong vẫn cảm thấy không đủ, lại gọi người phục vụ đem lên một mâm thịt bò, hướng đũa vào trong nồi.
Chu Lê An cong khóe miệng, nửa ngày phun ra một câu: “Em nói sai rồi, em có lấy của tôi một thứ. Em lấy đi sắc đẹp của tôi.”
Cố Sanh đang nuốt thì cứng lại, giương mắt trừng anh.
Anh rũ mi mắt xuống, lại âm dương quái khí mà thình lình nói một câu: “Cố Sanh, về sau muốn tìm nam nhân liền như vậy, ngủ một lần là được sao!”
Cố Sanh: “……” Đây là Tạ Tư Vũ nói, không phải cô.
“Được, tôi đã biết.” Chu Lê An tùy ý để cô trừng, nghiêm túc thuận miệng nói một câu có lệ. Sau đó yên lặng gắp thịt bò trong chén Cố Sanh, chấm tương vừng: “Tôi đáp ứng về sau không khi dễ em.”
Cố Sanh trừng mắt nhìn anh ăn thịt: “……” Khi anh nói những lời này, chú ý ngôn hành cử chỉ của bản thân một chút.
Hai người ăn từ ba giờ đến bốn giờ rưỡi sáng.
Cố Sanh mơ hồ mà bị anh dắt trở về khách sạn của mình. Anh ở khách sạn cao cấp, cao hơn cả chỗ của diễn viên chính trong đoàn phim “phong lôi”. Cố Sanh ngồi ở trên giường anh, nhìn Chu Lê An cởi bỏ quần áo rồi đi vào phòng tắm, bắt đầu nhớ bản thân không phải kết thúc quan hệ không chính đáng với anh rồi sao, sao lại biến thành như vậy?
Giữa trưa ngày mai cô còn có một phân cảnh, Cố Sanh suy xét trực tiếp về khách sạn của đoàn phim, hay là ngủ đến sáng mai rồi về.
Cô đang do dự, trong phòng tắm truyền đến giọng của Chu Lê An: “Giúp tôi tìm quần lót trong vali.”
Cố Sanh: “…… Anh cảm thấy thích hợp sao? Yêu cầu này?”
“Bạn gái mới, không nên phụ trách một chút sao?” Bên trong truyền ra một tiếng cười bỡn cợt, lãnh đạm.
Cố Sanh: “……”
Chu Lê An ở bên trong đợi trong chốc lát, không có động tĩnh.
“Có thể.” Tiếng nói của anh từ từ nhàn nhàn, còn vô cùng tự hào, “Tôi đây tự đi ra vậy.”
Cố Sanh nghe được cửa cùm cụp một tiếng, lập tức nhảy lên.
“!!!!”Cô cũng không biết bản thân khẩn trương cái gì, rõ ràng nên xem đều xem qua, lại như mèo bị dẫm đuôi chịu không nổi kích thích, “Từ từ! Anh từ từ, tôi hiện tại lấy đem vào cho anh, chờ tôi ba giây.”
Cô lộn mình ngồi dậy, tìm được vali của Chu Lê An.
Không đến ba giây, tìm được quần lót cạnh quần áo tắm rửa của anh. Sợ anh thật sự không mặc quần áo trực tiếp đi ra, Cố Sanh một bước xa thật tiến lên, đem nội y đưa vào.
Chờ cô đi vào, thấy Chu Lê An quấn khăn tắm dựa vào cạnh cửa cười như không cười mà nhìn cô. Nửa người trên tuy rằng là trần trụi, nhưng nửa người dưới thật sự được che đúng chỗ. Cô chớp mắt, bỗng cảm thấy mình có chút ngốc. Phòng này trừ bỏ anh chính là cô, anh trần trụi đi ra tìm quần áo, với việc cô đem nội y đưa vào thấy anh trần trụi, có khác nhau gì đâu?
Bất quá rất mau, Cố Sanh liền phát hiện có chỗ khác nhau. Chu Lê An khom lưng trực tiếp ôm cô vào bồn tắm.
Khi ôm người đến bồn rửa mặt, Chu Lê An vừa hôn vừa đưa ra yêu cầu: “Xóa bài đăng không đứng đắn kia. Quá khứ với hắn thì cho qua đi, những người khác ra vẻ bạn bè cũng xóa sạch sẽ.”
“Chờ một chút.” Cố Sanh cảm thấy không thích hợp, cô hiện tại rất nhạy cảm, “Anh xác định quan hệ yêu đương với tôi, không phải là vì hợp tình hợp lý ngủ với tôi đi?”
Chu Lê An chớp mắt, dựa ngăn tủ, nửa thân thể cúi xuống rũ mắt nhìn cô.
Biểu tình vô tội này khiến Cố Sanh ứa gan, “Tôi sẽ thận trọng suy xét yêu cầu.”
Nói xong, đẩy anh ra nhảy xuống, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Chu Lê An đuổi theo, nhưng Cố Sanh đã chạy ra cửa. Trên người anh chỉ quấn mỗi khăn tắm, đuổi tới cạnh cửa liền dừng lại. Cố Sanh đã vào thang máy, thang máy đinh một tiếng đóng lại, Chu Lê An lập tức quay đầu lại cầm di động.
Gọi Cố Sanh vẫn luôn trong trạng thái đường dây bận, anh mới nhớ tới, Cố Sanh còn kéo đen anh.
Vừa lúc đám kia cũng chưa ngủ, u Dương Lâm cùng Quách Tuân không có chuyện gì thì hầu như ăn chơi cả buổi tối. Chu Lê An phỏng chừng là bị Cố Sanh làm cho ngốc nghếch theo. Cư nhiên phá lệ ở trong nhóm hỏi một vấn đề: “Yêu xa có thể bởi vì lý do kỳ quái mà mâu thuẫn không? Bạn gái sáng nắng chiều mưa thì làm sao?”
Vấn đề này đột nhiên được hỏi, trong nhóm câm lặng mười giây.
u Dương Lâm thiếu chút nữa cho rằng mình hoa mắt, hai tay dụi mắt, còn khoa trương dùng thuốc nhỏ mắt. Thấy rõ người hỏi là Chu Lê An, cả người đều không tốt: “Quả vương vạn năm Lê An ca, anh cư nhiên có bạn gái?!”
“Từ từ không đúng, anh thật có bạn gái sao?”
“Vậy, vậy Tích Quân tỷ làm sao bây giờ?”
“Sao?” Chu Lê An không hiểu chuyện này cùng Viên Tích Quân có quan hệ gì, cô ta làm gì là làm gì, “Thôi, không có gì đâu.”
Vấn đề này không nên hỏi nhóm người này. Cười chết, nhóm người này biết cái gì, một đám ăn chơi không tiết tháo.
Cố Sanh trước nay chưa thấy qua chiếc xe này, không phải Chu Lê An ở đế đô thường lái chiếc xe kia thay vì đi bộ sao. Tuy Cố Sanh không hiểu biết về xe, nhưng chiếc xe này hình như đẹp hơn và có tính năng đặc biệt hơn. Cửa sổ xe được kéo lên làm giảm tiếng ồn, trong xe an tĩnh đến mức chỉ còn tiếng hít thở lẫn nhau.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ hồi lâu, không nói gì.
Chu Lê An nghiêng đầu nhìn cô, ánh sáng chiếu vào nửa khuôn mặt của anh, vẻ mặt cùng sườn mặt của anh cho người ta một bầu không khí yên lặng. Cố Sanh do dự trong chốc lát, suy xét có nên mở lời không. Nhưng nếu vậy, Cố Sanh luôn cảm thấy rất xấu hổ. Giống như cô đang ghen, cố ý cầu danh phận với Chu Lê An.
“Anh đừng giả ngu, anh rõ ràng biết tôi đang nói gì!” Cố Sanh cuối cùng vẫn chọn chọc thủng, có một số việc mơ màng hồ đồ một lần là đủ rồi.
Lông mi mảnh dài của Chu Lê An chậm rãi động đậy, nhàn nhạt hỏi cô: “Em cảm thấy chúng ta có quan hệ gì?”
“Quan hệ ngoài ý muốn ngủ với nhau vài lần.” Cố Sanh chưa bao giờ đánh giá cao bản thân, lúc phê phán bản thân vô cùng bình tĩnh nghiêm túc, “Bởi vì tôi tự mình đưa tới cửa, có lẽ trong lòng anh còn có chút khinh thường tôi.”
Chu Lê An không phủ nhận, nhưng cũng không có nghĩa tán đồng kiểu đánh giá của cô: “Cũng không có khinh thường em, chỉ là tôi cũng đang hoài nghi em thấy tôi thế nào.”
Cố Sanh hô hấp cứng lại, ngẩng đầu nhìn anh.
“Trong lòng em không hề rung động sao?” Chu Lê An không phủ nhận bản thân đã từng như lời Cố Sanh nói.
Lần đầu tiên ở tiệm lẩu nhìn thấy Cố Sanh, anh liền theo dõi cô gái này.
Giải thích dễ hiểu một chút chính là nhất kiến chung tình. Cố Sanh từ diện mạo đến dáng người, đến khí chất, đến tính tình, đến tính cách, tất cả anh đều thích. Khi còn chưa rõ Cố Sanh đã dứt tình cũ chưa, cô lại nói muốn lên giường với anh, anh không do dự liền đáp ứng. Chuyện này đối với một Chu Lê An cao ngạo, là không nên phát sinh.
Nhưng chuyện này đã xảy ra. Không chỉ có phát sinh, còn đã xảy ra rất nhiều lần. Cơ hồ mỗi lần cô tới tìm anh, anh liền lên giường với cô.
Nhưng điều đó không có nghĩa anh mất đi lý trí, Chu Lê An vẫn cao ngạo như cũ. Bởi vì biết rõ bản thân xuất hiện không đúng lúc, phương thức xuất hiện cũng không cao thượng, Chu Lê An rất rõ sẽ không có kết quả. Nhưng, anh vẫn cố thò một chân vào. Chu Lê An cũng không che giấu bản thân có chút xem trọng mối quan hệ này.
“Lấy tôi làm thuốc giảm đau khi đang thất tình, như vậy Cố Sanh, em để tay lên ngực tự hỏi, em đối với tôi có nghiêm túc không?”
Chu Lê An quay đầu, khóe miệng tươi cười thanh đạm: “Em đối với tôi không phải cũng rất có lệ sao? Một khi phát hiện không ổn liền tùy thời mà vứt bỏ?”
Cố Sanh cảm thấy như bị một cục đá lớn đánh trúng tim, đau đến mức cô mở to hai mắt nhìn.
“Muốn tâm của tôi, phải lấy thành ý ra.” Chu Lê An hơi cúi người lại, ngón tay thon dài nắm cằm Cố Sanh, nhẹ nhàng hôn khắc lên đôi mắt của cô một cái, “Tôi là người rất khôn khéo. Yêu cầu em trăm phần trăm thành ý, mới có thể nguyện ý nói chuyện với em.”
Cố Sanh thiếu chút nữa bị lời của anh làm cho choáng váng.
Thẳng đến khi ngồi ở tiệm lẩu, nhìn anh thả thịt vào trong canh, Cố Sanh mới hồi phục tinh thần lại: “Không đúng! Tiểu tử anh lừa tôi!”
“Sao?” Chu Lê An cầm lấy ấm trà cùng hai bộ đồ ăn, đẩy một phần cho Cố Sanh.
“Chu Lê An anh đúng là gian manh!” chỉ số thông minh của Cố Sanh xưa nay chưa từng cao, bỗng nhiên thông minh lên, “Nói cái gì tôi lấy ra trăm phần trăm thành ý, anh mới nguyện ý nói chuyện với tôi. Này còn không phải là biến tướng thừa nhận hiện tại thái độ của anh có lệ? Hai ta không phải mối quan hệ đứng đắn?”
…… Anh có ý này?
Chu Lê An nhướng một bên mày, không mặn không nhạt hỏi cô: “Chúng ta không phải đã xác định quan hệ đứng đắn rồi sao?”
“Hả?” Cố Sanh cảm giác theo không kịp mạch não của anh, “Xác định quan hệ? Khi nào?”
“Đi vườn bách thú ngày đó.”
Cố Sanh:???
“Tôi cùng Bùi Nhiên đồng thời yêu cầu đưa em, em lựa chọn tôi.” Chu Lê An gắp một miếng thịt bò nấu chín đặt vào cái đĩa, đẩy đến trước mặt Cố Sanh. Sau đó gắp một đũa rau thơm chấm vào nước chấm, chậm rì ăn.
“???”Sao Cố Sanh không nhớ rõ Bùi Nhiên nói muốn đưa cô? Ngày đó Bùi Nhiên không phải không nói gì sao.
Chu Lê An buông mi mắt xuống, ánh mắt lưu chuyển.
Thấy Cố Sanh còn có vẻ không tin, anh chậm rì móc di động của mình ra.
Cố Sanh không hiểu, cau mày nghi hoặc nhìn anh chằm chằm. Liền thấy ngón tay thon dài trắng nõn của Chu Lê An động đậy trên giao diện, mí mắt buông xuống, giao diện di động chiếu sáng mặt anh. Không biết đang làm gì, sau đó ngẩng đầu nhìn Cố Sanh một cái: “Em muốn lướt xem vòng bạn bè không. À, em vào trang cá nhân của tôi nhìn xem.”
“Trang cá nhân?” Cố Sanh trước kia từng xem trang cá nhân của Chu Lê An, cười chết, người này căn bản không đăng bất kỳ gì.
Tuy không hiểu anh làm gì, Cố Sanh vẫn rất nghe lời mở trang cá nhân của anh.
Chu Lê An có rất ít bài viết, chỉ có linh tinh mấy cái, đều là thông báo từ mười viện. Hôm nay click mở, Cố Sanh mới phát hiện người này kỳ thật có đăng bài cá nhân. Tuy không nhiều lắm, chỉ có ba bốn bài. Cố Sanh bán tín bán nghi mà lướt xuống……
Đột ngột, tấm ảnh Cố Sanh tại vườn bách thú chụp cùng đại tinh tinh Sophie cũng xuất hiện.
Giữa ảnh chụp, Sophie dựa vào bả vai của cô, không dám động. Nỗ lực không cười ngốc nghếch, nhưng nhìn vào trông cô cũng không khá lên được bao nhiêu. Chu Lê An còn đặc biệt chú thích một hàng chữ ở trên mặt cô: “Nhà hảo tâm tặng vườn bách thú bốn bộ quần áo được tinh tinh nhất trí khen ngợi”.
Nhìn kỹ thời gian đăng, ở vườn bách thú vào lúc ban đêm, 7 giờ mười hai phút 37 giây.
Cố Sanh: “……” Mẹ nó!
“Thật nhọc công anh quá.”
Cố Sanh giờ khắc này rất muốn ấn đầu anh vào trong chảo dầu, hừ!
“…… Tôi có đáp ứng anh sao?” 3 giờ sáng ở tiệm lẩu, thật là ồn ào náo động.
Chu Lê An nghe thế mới ngẩng đầu, giữa mày nhíu thành một đoàn. Anh nhìn cô, biểu tình không phải vui sướng như vậy: “Vì sao không đáp ứng?”
“Vì cái gì phải đáp ứng?” Cố Sanh cảm thấy người này quá chuyên quyền độc đoán.
Chu Lê An buông chiếc đũa xuống, an tĩnh mà nhìn cô.
“Chu Lê An, bản chất vấn đề là, anh không có đặt tôi ở trên vị trí bình đẳng.” Cố Sanh giờ khắc này rất tỉnh táo, “Anh quyết định muốn tới ở nhà tôi, cho nên anh tới ở. Anh quyết định muốn ở cùng nhau, cho nên anh đăng ảnh chụp. Chuyện này anh chưa từng hỏi tôi. Anh đương nhiên cảm thấy tôi sẽ không cự tuyệt anh. Tôi với anh ở bên nhau, là vinh hạnh của tôi.”
Cố Sanh biết bản thân ra vẻ, cô trước nay không phủ nhận chuyện này: “Nhưng tôi không cần tiền của anh, không cần anh có bằng cấp cao, càng không cần nhà anh là tư bản. Tôi đoán chuyện bạo lực mạng là anh giúp tôi, nhưng tôi chưa từng yêu cầu anh cái gì, tôi cũng không thiếu anh.”
Chu Lê An đương nhiên biết rõ, cho nên anh trước nay cũng không khoe khoang tài sản ở trước mặt Cố Sanh.
Anh biết, cô gái này hình như không yêu tiền như vậy.
“Tôi không tin anh không hiểu thế nào để giao tiếp với một người, càng không tin anh không hiểu thế nào là tôn trọng người khác.” Cố Sanh sắc bén mà chọc phá, “Anh chỉ là cố ý khi dễ tôi. Khi dễ tôi tính tình mềm, da mặt mỏng.”
Chu Lê An trầm mặc.
Cố Sanh nói xong những lời này, dần buông lỏng hòn đá đè nặng trong lòng.
Cô cũng mặc kệ Chu Lê An nghĩ thế nào, gắp đồ ăn trong chén lên. Hình như vào nửa đêm càng dễ đói, Cố Sanh ăn một đĩa thịt xong vẫn cảm thấy không đủ, lại gọi người phục vụ đem lên một mâm thịt bò, hướng đũa vào trong nồi.
Chu Lê An cong khóe miệng, nửa ngày phun ra một câu: “Em nói sai rồi, em có lấy của tôi một thứ. Em lấy đi sắc đẹp của tôi.”
Cố Sanh đang nuốt thì cứng lại, giương mắt trừng anh.
Anh rũ mi mắt xuống, lại âm dương quái khí mà thình lình nói một câu: “Cố Sanh, về sau muốn tìm nam nhân liền như vậy, ngủ một lần là được sao!”
Cố Sanh: “……” Đây là Tạ Tư Vũ nói, không phải cô.
“Được, tôi đã biết.” Chu Lê An tùy ý để cô trừng, nghiêm túc thuận miệng nói một câu có lệ. Sau đó yên lặng gắp thịt bò trong chén Cố Sanh, chấm tương vừng: “Tôi đáp ứng về sau không khi dễ em.”
Cố Sanh trừng mắt nhìn anh ăn thịt: “……” Khi anh nói những lời này, chú ý ngôn hành cử chỉ của bản thân một chút.
Hai người ăn từ ba giờ đến bốn giờ rưỡi sáng.
Cố Sanh mơ hồ mà bị anh dắt trở về khách sạn của mình. Anh ở khách sạn cao cấp, cao hơn cả chỗ của diễn viên chính trong đoàn phim “phong lôi”. Cố Sanh ngồi ở trên giường anh, nhìn Chu Lê An cởi bỏ quần áo rồi đi vào phòng tắm, bắt đầu nhớ bản thân không phải kết thúc quan hệ không chính đáng với anh rồi sao, sao lại biến thành như vậy?
Giữa trưa ngày mai cô còn có một phân cảnh, Cố Sanh suy xét trực tiếp về khách sạn của đoàn phim, hay là ngủ đến sáng mai rồi về.
Cô đang do dự, trong phòng tắm truyền đến giọng của Chu Lê An: “Giúp tôi tìm quần lót trong vali.”
Cố Sanh: “…… Anh cảm thấy thích hợp sao? Yêu cầu này?”
“Bạn gái mới, không nên phụ trách một chút sao?” Bên trong truyền ra một tiếng cười bỡn cợt, lãnh đạm.
Cố Sanh: “……”
Chu Lê An ở bên trong đợi trong chốc lát, không có động tĩnh.
“Có thể.” Tiếng nói của anh từ từ nhàn nhàn, còn vô cùng tự hào, “Tôi đây tự đi ra vậy.”
Cố Sanh nghe được cửa cùm cụp một tiếng, lập tức nhảy lên.
“!!!!”Cô cũng không biết bản thân khẩn trương cái gì, rõ ràng nên xem đều xem qua, lại như mèo bị dẫm đuôi chịu không nổi kích thích, “Từ từ! Anh từ từ, tôi hiện tại lấy đem vào cho anh, chờ tôi ba giây.”
Cô lộn mình ngồi dậy, tìm được vali của Chu Lê An.
Không đến ba giây, tìm được quần lót cạnh quần áo tắm rửa của anh. Sợ anh thật sự không mặc quần áo trực tiếp đi ra, Cố Sanh một bước xa thật tiến lên, đem nội y đưa vào.
Chờ cô đi vào, thấy Chu Lê An quấn khăn tắm dựa vào cạnh cửa cười như không cười mà nhìn cô. Nửa người trên tuy rằng là trần trụi, nhưng nửa người dưới thật sự được che đúng chỗ. Cô chớp mắt, bỗng cảm thấy mình có chút ngốc. Phòng này trừ bỏ anh chính là cô, anh trần trụi đi ra tìm quần áo, với việc cô đem nội y đưa vào thấy anh trần trụi, có khác nhau gì đâu?
Bất quá rất mau, Cố Sanh liền phát hiện có chỗ khác nhau. Chu Lê An khom lưng trực tiếp ôm cô vào bồn tắm.
Khi ôm người đến bồn rửa mặt, Chu Lê An vừa hôn vừa đưa ra yêu cầu: “Xóa bài đăng không đứng đắn kia. Quá khứ với hắn thì cho qua đi, những người khác ra vẻ bạn bè cũng xóa sạch sẽ.”
“Chờ một chút.” Cố Sanh cảm thấy không thích hợp, cô hiện tại rất nhạy cảm, “Anh xác định quan hệ yêu đương với tôi, không phải là vì hợp tình hợp lý ngủ với tôi đi?”
Chu Lê An chớp mắt, dựa ngăn tủ, nửa thân thể cúi xuống rũ mắt nhìn cô.
Biểu tình vô tội này khiến Cố Sanh ứa gan, “Tôi sẽ thận trọng suy xét yêu cầu.”
Nói xong, đẩy anh ra nhảy xuống, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Chu Lê An đuổi theo, nhưng Cố Sanh đã chạy ra cửa. Trên người anh chỉ quấn mỗi khăn tắm, đuổi tới cạnh cửa liền dừng lại. Cố Sanh đã vào thang máy, thang máy đinh một tiếng đóng lại, Chu Lê An lập tức quay đầu lại cầm di động.
Gọi Cố Sanh vẫn luôn trong trạng thái đường dây bận, anh mới nhớ tới, Cố Sanh còn kéo đen anh.
Vừa lúc đám kia cũng chưa ngủ, u Dương Lâm cùng Quách Tuân không có chuyện gì thì hầu như ăn chơi cả buổi tối. Chu Lê An phỏng chừng là bị Cố Sanh làm cho ngốc nghếch theo. Cư nhiên phá lệ ở trong nhóm hỏi một vấn đề: “Yêu xa có thể bởi vì lý do kỳ quái mà mâu thuẫn không? Bạn gái sáng nắng chiều mưa thì làm sao?”
Vấn đề này đột nhiên được hỏi, trong nhóm câm lặng mười giây.
u Dương Lâm thiếu chút nữa cho rằng mình hoa mắt, hai tay dụi mắt, còn khoa trương dùng thuốc nhỏ mắt. Thấy rõ người hỏi là Chu Lê An, cả người đều không tốt: “Quả vương vạn năm Lê An ca, anh cư nhiên có bạn gái?!”
“Từ từ không đúng, anh thật có bạn gái sao?”
“Vậy, vậy Tích Quân tỷ làm sao bây giờ?”
“Sao?” Chu Lê An không hiểu chuyện này cùng Viên Tích Quân có quan hệ gì, cô ta làm gì là làm gì, “Thôi, không có gì đâu.”
Vấn đề này không nên hỏi nhóm người này. Cười chết, nhóm người này biết cái gì, một đám ăn chơi không tiết tháo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.