Sau Khi Bị Đám Pháo Hôi Nghe Thấy Tiếng Lòng, Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Nằm Thắng
Chương 8: Ai Mới Là Người Sống Sung Sướng?
Hoàn Nhiên Nhất Tiếu
14/08/2024
Hiện tại Ninh Ninh đã được 15 tuổi, dù mới trở về bên cạnh bọn họ không lâu, nhưng dù sao cũng là con gái ruột của bà, làm sao bà có thể không yêu thương cho được?
Chỉ là những lời Phương Phương từng nói khiến bà rất thận trọng.
Nhưng giờ đây, Trương Ái Liên nghĩ có lẽ bà không cần phải quá dè dặt, bà ấy có thể dùng khả năng nghe được suy nghĩ của con gái để hiểu và yêu thương Ninh Ninh hơn.
Vì thế, bà thử nói: “Ninh Ninh à, mẹ thấy quần áo của con hơi cũ rồi. Trong phòng còn có quần áo của Phương Phương để lại, không có chỗ vá nào cả. Nếu con không chê thì con mặc tạm đồ của Phương Phương đi, rồi mẹ sẽ tích góp tiền mua vải để may cho con bộ đồ mới”.
Hứa Phương Hoa ở bên cạnh nghe thấy mẹ nhắc đến quần áo mới thì cũng muốn có, nhưng khi nhìn sang Hứa Cẩm Ninh mặc bộ quần áo đầy mụn vá thì chỉ bĩu môi mà không nói gì.
Hứa Cẩm Ninh đang uống canh gà thì khựng lại, trong mắt thoáng qua nét mỉa mai.
Cô nói: “Không cần đâu, con quen mặc quần áo của mình rồi”.
[Chẳng lẽ trong mắt mẹ ruột, con gái ruột như cô chỉ xứng đáng mặc lại quần áo của Hứa Phương Phương sao?
[Vì sao bộ quần áo này lại cũ nát và nhiều mụn vá như thế chứ? Bởi vì từ khi cô bắt đầu có trí nhớ thì đã phải theo cha mẹ nuôi về quê, ở trong đội sản xuất Hồng Tinh ở Tứ Xuyên. Cũng chỉ có vài ngày trước là từng được ở thành phố, còn lại toàn là những tháng ngày khó khăn. Đội sản xuất Hồng Tinh còn khổ hơn đội sản xuất Thanh Hà nhiều, đến việc ăn no bụng còn khó thì nói gì đến quần áo mới. Bộ quần áo này cũng là tự cô khâu vá lại mà có, ngoài ra cũng chỉ có thêm một bộ nữa đầy mụn vá chằng chịt.
[Mọi người nói cô sống thay cuộc sống sung sướng của Hứa Phương Phương trong suốt 15 năm, nhưng ai mà biết được những năm ấy cô đã phải sống khổ sở thế nào ở quê. Cha mẹ ruột của Hứa Phương Phương vừa về thành phố năm ngoái. Nhưng bọn họ lại rất thần kỳ, vừa về thành phố liền phát hiện ngay rằng cô không phải con ruột của họ, rồi nhanh chóng tìm ra Hứa Phương Phương ở đội sản xuất Thanh Hà, muốn nhận lại con gái ruột]
[Cô chỉ ở thành phố vài ngày, nhưng thay vì có cuộc sống tốt đẹp như mong đợi thì lại phải đối mặt với sự lạnh nhạt của cha mẹ ruột khi họ nói thẳng rằng cô không phải con gái ruột của bọn họ]
[Tất cả những chuyện này đều có vẻ quá trùng hợp. Ai mà biết được, có khi 15 năm trước việc nhầm con cũng là do cha mẹ ruột của Hứa Phương Phương cố ý làm ra để con gái ruột của bọn họ không phải chịu khổ cùng bọn họ]
[Trên thực tế, chẳng phải là như vậy sao? Cô theo bọn họ sống ở đội sản xuất Hồng Tinh, không đủ ăn, không đủ mặc, làm việc quần quật, thậm chí nhiều lần còn suýt chết nhiều lần vì bệnh tật. Còn Hứa Phương Phương thì sao? Tuy sống ở đội sản xuất Thanh Hà, nhưng được cả nhà yêu thương, được đi học, thậm chí chẳng phải động tay làm việc đồng áng. Rốt cuộc ai mới là người sống sung sướng đây?]
[Bảo cô mặc lại quần áo của Hứa Phương Phương, cô sẽ mặc sao?]
[Hơn nữa, Hứa Phương Phương kia chính là cố ý để lại những bộ quần áo này, rõ ràng là chướng mắt chúng nhưng vẫn để lại, chẳng phải là vì muốn kích thích cô sao?] Đây chính là lời chửi rủa của các độc giả bao gồm cả Hứa Cẩm Ninh khi đọc truyện.
Chỉ là những lời Phương Phương từng nói khiến bà rất thận trọng.
Nhưng giờ đây, Trương Ái Liên nghĩ có lẽ bà không cần phải quá dè dặt, bà ấy có thể dùng khả năng nghe được suy nghĩ của con gái để hiểu và yêu thương Ninh Ninh hơn.
Vì thế, bà thử nói: “Ninh Ninh à, mẹ thấy quần áo của con hơi cũ rồi. Trong phòng còn có quần áo của Phương Phương để lại, không có chỗ vá nào cả. Nếu con không chê thì con mặc tạm đồ của Phương Phương đi, rồi mẹ sẽ tích góp tiền mua vải để may cho con bộ đồ mới”.
Hứa Phương Hoa ở bên cạnh nghe thấy mẹ nhắc đến quần áo mới thì cũng muốn có, nhưng khi nhìn sang Hứa Cẩm Ninh mặc bộ quần áo đầy mụn vá thì chỉ bĩu môi mà không nói gì.
Hứa Cẩm Ninh đang uống canh gà thì khựng lại, trong mắt thoáng qua nét mỉa mai.
Cô nói: “Không cần đâu, con quen mặc quần áo của mình rồi”.
[Chẳng lẽ trong mắt mẹ ruột, con gái ruột như cô chỉ xứng đáng mặc lại quần áo của Hứa Phương Phương sao?
[Vì sao bộ quần áo này lại cũ nát và nhiều mụn vá như thế chứ? Bởi vì từ khi cô bắt đầu có trí nhớ thì đã phải theo cha mẹ nuôi về quê, ở trong đội sản xuất Hồng Tinh ở Tứ Xuyên. Cũng chỉ có vài ngày trước là từng được ở thành phố, còn lại toàn là những tháng ngày khó khăn. Đội sản xuất Hồng Tinh còn khổ hơn đội sản xuất Thanh Hà nhiều, đến việc ăn no bụng còn khó thì nói gì đến quần áo mới. Bộ quần áo này cũng là tự cô khâu vá lại mà có, ngoài ra cũng chỉ có thêm một bộ nữa đầy mụn vá chằng chịt.
[Mọi người nói cô sống thay cuộc sống sung sướng của Hứa Phương Phương trong suốt 15 năm, nhưng ai mà biết được những năm ấy cô đã phải sống khổ sở thế nào ở quê. Cha mẹ ruột của Hứa Phương Phương vừa về thành phố năm ngoái. Nhưng bọn họ lại rất thần kỳ, vừa về thành phố liền phát hiện ngay rằng cô không phải con ruột của họ, rồi nhanh chóng tìm ra Hứa Phương Phương ở đội sản xuất Thanh Hà, muốn nhận lại con gái ruột]
[Cô chỉ ở thành phố vài ngày, nhưng thay vì có cuộc sống tốt đẹp như mong đợi thì lại phải đối mặt với sự lạnh nhạt của cha mẹ ruột khi họ nói thẳng rằng cô không phải con gái ruột của bọn họ]
[Tất cả những chuyện này đều có vẻ quá trùng hợp. Ai mà biết được, có khi 15 năm trước việc nhầm con cũng là do cha mẹ ruột của Hứa Phương Phương cố ý làm ra để con gái ruột của bọn họ không phải chịu khổ cùng bọn họ]
[Trên thực tế, chẳng phải là như vậy sao? Cô theo bọn họ sống ở đội sản xuất Hồng Tinh, không đủ ăn, không đủ mặc, làm việc quần quật, thậm chí nhiều lần còn suýt chết nhiều lần vì bệnh tật. Còn Hứa Phương Phương thì sao? Tuy sống ở đội sản xuất Thanh Hà, nhưng được cả nhà yêu thương, được đi học, thậm chí chẳng phải động tay làm việc đồng áng. Rốt cuộc ai mới là người sống sung sướng đây?]
[Bảo cô mặc lại quần áo của Hứa Phương Phương, cô sẽ mặc sao?]
[Hơn nữa, Hứa Phương Phương kia chính là cố ý để lại những bộ quần áo này, rõ ràng là chướng mắt chúng nhưng vẫn để lại, chẳng phải là vì muốn kích thích cô sao?] Đây chính là lời chửi rủa của các độc giả bao gồm cả Hứa Cẩm Ninh khi đọc truyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.