Sau Khi Bị Hắn Bắt Được, Tôi Bị Hắn Thao Một Cách Điên Cuồng (Gã Thô Bạo 1V1)
Chương 9: Anh Có Muốn Thử Với Phụ Nữ Không
Dao đâm vào mông
02/11/2023
Kiều An nhăn mặt đau đớn kêu cha mẹ, bầu không khí mơ hồ vừa tạo ra đã biến mất. Trần Hạo véo đôi chân nhỏ bé của cô, bất đắc dĩ nói: "Em vừa nói cái gì?" "
Xì…tôi nói…hì..anh có muốn thử làm tình với một người phụ nữ không?"
"Hả?"
“Không phải …ý tôi… Ha ..nó có thể giúp anh tìm ra giới tính thật của mình."
"Em đang nói cái quái gì thế?"
Kiều An cau mày và bình tĩnh lại. Sau khi cơn đau qua đi,cô dò hỏi: "Chàng trai ngồi trong lòng anh khi ăn Có mối quan hệ gì vậy?"
Trần Hạo dừng lại và nói, "Đó là đứa Lão Tam trong gia đình chúng tôi." "
Lão Tam ? Vậy thì có một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy?" "
Không nhiều lắm, chúng ta đến đứa thứ năm thôi." "
A—— vậy cũng rất lợi hại a -"
Trần Hạo phát hiện mình không theo kịp nhịp điệu của cô chút nào: "Không, ý em là sao?"
Kiều an hắc hắc cười ngây ngô: "Bây giờ loại này kiểu cởi mở quan hệ quả thật cũng thật nhiều …hắc."
Trần Hạo mạch máu trên trán đột nhiên run lên, hắn nói với áp lực cực thấp: “Em cho rằng tôi là cái gì?"
Kiều An rõ ràng ngốc nghếch nhìn hắn, ý tứ là tự mình hiển nhiên.
"Muốn làm tình à?" Trần Hạo quăng chân ra,
"Ý tôi là,anh có thể thử xem, nếu như phụ nữ cũng có thể làm được thì sao?"
Trần Hạo lẽ ra phải nhận ra người phụ nữ này không phải là người bình thường. Nếu đàn ông dám nói những lời như vậy với anh ta, anh ta sẽ đấm vào mặt hắnmột cái, anh ta kìm nén cơn tức giận, lạnh lùng nói:
“Thuốc tốt. , Tôi sẽ đưa em về”.
Kiều An thấy thái độ của anh thay đổi hoàn toàn, dù ngốc đến đâu cũng biết rằng mình đã phạm sai lầm, cô tức giận với chính mình, nhưng cũng có chút tủi thân, đáng thương nói:
“tôi vội ra ngoài. Tôi cũng không mang theo chìa khóa - “Ở nhà cũng không có ai.”
Cô có mang theo chìa khóa nhưng lại để ở quầy bán đồ ăn, sợ Trần Hạo đi lấy . Trần Hạo thấy khóe mắt cô đỏ hoe, cô cảm thấy tủi thân, cơn tức giận đã gần hết, anh hẹn cô ra ngoài vào buổi tối, còn đang phải giải quyết lỗi lầm của mình, anh đề nghị: “Em ở lại đây thì sao? trong một đêm và ngày mai tôi sẽ tìm người mở khóa nó? "
Kiều An khịt mũi gật đầu, sau đó lại ném cho Trần Hạo một vấn đề khác: "Toàn thân đổ mồ hôi, ta muốn đi tắm --"
Trần Hạo trong lòng nghĩ thầm,thật sự là một tiểu tổ tiên, cho nên phải đi xuống bếp lấy màng bọc thực phẩm đặt cô nằm nghiêng bên phải. Anh quấn chân cô lại và đặt thêm một chiếc túi nhựa cho cô đề phòng. Anh cẩn thận đỡ cô vào phòng tắm chỉ có vòi sen. Anh đỡ cô ngồi xuống. Ngồi trên ghế nhỏ, tháo vòi hoa sen ra, giải thích cặn kẽ vài câu rồi xoay người chuẩn bị rời đi,
Kiều An ôm lấy anh, mở tay ra: “Giúp tôi cởi quần áo.
"Cái chân chết tiệt của em bị thương, nhưng tay của lại không bị gãy! " “Trần Hạo đóng sầm cửa lại.
” Tính khí cũng thật xấu. "Cô thấp giọng phàn nàn,
Kiều An xoa xoa lên người, tuy không có mùi thơm nhưng toàn thân cô lại tràn ngập mùi bạc hà mát lạnh.
Sau khi cô lau khô bằng chiếc khăn màu xanh nước biển trên giá inox, Cô dùng một chân nhảy vào phòng tắm, muốn kêu anh ta ra cửa thay quần áo,
vừa mở miệng liền nhận ra mình thậm chí còn không biết tên đầy đủ của người đàn ông đó, chỉ có thể hét lên. : "Hao - Hao - giúp tôi lấy ít quần áo -"
Trần Hạo nghe vậy vội vàng đi đến tủ lấy, mặc một bộ đồ ngủ vào rồi nói: "Nào, nào, em hét cái gì vậy? " "
Kiều An mở cửa phòng tắm, nghĩ rằng đã đến lúc kiểm tra khả năng diễn xuất của mình.
Trần Hạo cảm thấy hơi nóng và mùi sữa tắm bạc hà ập vào mình. Đầu anh cảm thấy hơi choáng váng. Anh quay đầu lại và Đưa quần áo lên,chỉ cảm giác được quần áo trên tay, sau khi bị nhẹ nhàng kéo ra, Trần Hạo nghe thấy một âm thanh, trong nháy mắt, một thân hình trắng hồng lao thẳng về phía hắn, Trần Hạo vô thức bắt lấy, trong nháy mắt Mùi thơm của người phụ nữ xộc vào mũi anh, bộ ngực đàn hồi chỉ cách anh một lớp mỏng, giữa một mảnh vải, một luồng nhiệt xộc xuống, dương vật bên dưới lập tức trở nên cứng ngắc, Kiều An uể oải dựa vào trong ngực Trần Hạo, hàm hồ nói : "Này,anh vẫn chưa cho tôi biết tên của anh”.
Trần Hạo nghiến răng nghiến lợi: “ mặc quần áo của em vào trước đi! "
Kiều An phớt lờ anh, chậm rãi dụi mặt vào ngực Trần Hạo , cố gắng liếm yết hầu của anh.
Trần Hạo cảm thấy có gì đó không ổn và đẩy cô ra. Kiều An đứng vững bằng một chân và đột nhiên trượt chân đi.
Sau đó nghe thấy phía dưới có tiếng cười khúc khích: “Thì ra anh có thể cứng lên với phụ nữ. "
Trần Hạo tức giận lao vào phòng tắm, gây ra thảm họa khác trên cửa phòng tắm.Quần áo của Trần Hạo xộc xệch.
Xì…tôi nói…hì..anh có muốn thử làm tình với một người phụ nữ không?"
"Hả?"
“Không phải …ý tôi… Ha ..nó có thể giúp anh tìm ra giới tính thật của mình."
"Em đang nói cái quái gì thế?"
Kiều An cau mày và bình tĩnh lại. Sau khi cơn đau qua đi,cô dò hỏi: "Chàng trai ngồi trong lòng anh khi ăn Có mối quan hệ gì vậy?"
Trần Hạo dừng lại và nói, "Đó là đứa Lão Tam trong gia đình chúng tôi." "
Lão Tam ? Vậy thì có một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy?" "
Không nhiều lắm, chúng ta đến đứa thứ năm thôi." "
A—— vậy cũng rất lợi hại a -"
Trần Hạo phát hiện mình không theo kịp nhịp điệu của cô chút nào: "Không, ý em là sao?"
Kiều an hắc hắc cười ngây ngô: "Bây giờ loại này kiểu cởi mở quan hệ quả thật cũng thật nhiều …hắc."
Trần Hạo mạch máu trên trán đột nhiên run lên, hắn nói với áp lực cực thấp: “Em cho rằng tôi là cái gì?"
Kiều An rõ ràng ngốc nghếch nhìn hắn, ý tứ là tự mình hiển nhiên.
"Muốn làm tình à?" Trần Hạo quăng chân ra,
"Ý tôi là,anh có thể thử xem, nếu như phụ nữ cũng có thể làm được thì sao?"
Trần Hạo lẽ ra phải nhận ra người phụ nữ này không phải là người bình thường. Nếu đàn ông dám nói những lời như vậy với anh ta, anh ta sẽ đấm vào mặt hắnmột cái, anh ta kìm nén cơn tức giận, lạnh lùng nói:
“Thuốc tốt. , Tôi sẽ đưa em về”.
Kiều An thấy thái độ của anh thay đổi hoàn toàn, dù ngốc đến đâu cũng biết rằng mình đã phạm sai lầm, cô tức giận với chính mình, nhưng cũng có chút tủi thân, đáng thương nói:
“tôi vội ra ngoài. Tôi cũng không mang theo chìa khóa - “Ở nhà cũng không có ai.”
Cô có mang theo chìa khóa nhưng lại để ở quầy bán đồ ăn, sợ Trần Hạo đi lấy . Trần Hạo thấy khóe mắt cô đỏ hoe, cô cảm thấy tủi thân, cơn tức giận đã gần hết, anh hẹn cô ra ngoài vào buổi tối, còn đang phải giải quyết lỗi lầm của mình, anh đề nghị: “Em ở lại đây thì sao? trong một đêm và ngày mai tôi sẽ tìm người mở khóa nó? "
Kiều An khịt mũi gật đầu, sau đó lại ném cho Trần Hạo một vấn đề khác: "Toàn thân đổ mồ hôi, ta muốn đi tắm --"
Trần Hạo trong lòng nghĩ thầm,thật sự là một tiểu tổ tiên, cho nên phải đi xuống bếp lấy màng bọc thực phẩm đặt cô nằm nghiêng bên phải. Anh quấn chân cô lại và đặt thêm một chiếc túi nhựa cho cô đề phòng. Anh cẩn thận đỡ cô vào phòng tắm chỉ có vòi sen. Anh đỡ cô ngồi xuống. Ngồi trên ghế nhỏ, tháo vòi hoa sen ra, giải thích cặn kẽ vài câu rồi xoay người chuẩn bị rời đi,
Kiều An ôm lấy anh, mở tay ra: “Giúp tôi cởi quần áo.
"Cái chân chết tiệt của em bị thương, nhưng tay của lại không bị gãy! " “Trần Hạo đóng sầm cửa lại.
” Tính khí cũng thật xấu. "Cô thấp giọng phàn nàn,
Kiều An xoa xoa lên người, tuy không có mùi thơm nhưng toàn thân cô lại tràn ngập mùi bạc hà mát lạnh.
Sau khi cô lau khô bằng chiếc khăn màu xanh nước biển trên giá inox, Cô dùng một chân nhảy vào phòng tắm, muốn kêu anh ta ra cửa thay quần áo,
vừa mở miệng liền nhận ra mình thậm chí còn không biết tên đầy đủ của người đàn ông đó, chỉ có thể hét lên. : "Hao - Hao - giúp tôi lấy ít quần áo -"
Trần Hạo nghe vậy vội vàng đi đến tủ lấy, mặc một bộ đồ ngủ vào rồi nói: "Nào, nào, em hét cái gì vậy? " "
Kiều An mở cửa phòng tắm, nghĩ rằng đã đến lúc kiểm tra khả năng diễn xuất của mình.
Trần Hạo cảm thấy hơi nóng và mùi sữa tắm bạc hà ập vào mình. Đầu anh cảm thấy hơi choáng váng. Anh quay đầu lại và Đưa quần áo lên,chỉ cảm giác được quần áo trên tay, sau khi bị nhẹ nhàng kéo ra, Trần Hạo nghe thấy một âm thanh, trong nháy mắt, một thân hình trắng hồng lao thẳng về phía hắn, Trần Hạo vô thức bắt lấy, trong nháy mắt Mùi thơm của người phụ nữ xộc vào mũi anh, bộ ngực đàn hồi chỉ cách anh một lớp mỏng, giữa một mảnh vải, một luồng nhiệt xộc xuống, dương vật bên dưới lập tức trở nên cứng ngắc, Kiều An uể oải dựa vào trong ngực Trần Hạo, hàm hồ nói : "Này,anh vẫn chưa cho tôi biết tên của anh”.
Trần Hạo nghiến răng nghiến lợi: “ mặc quần áo của em vào trước đi! "
Kiều An phớt lờ anh, chậm rãi dụi mặt vào ngực Trần Hạo , cố gắng liếm yết hầu của anh.
Trần Hạo cảm thấy có gì đó không ổn và đẩy cô ra. Kiều An đứng vững bằng một chân và đột nhiên trượt chân đi.
Sau đó nghe thấy phía dưới có tiếng cười khúc khích: “Thì ra anh có thể cứng lên với phụ nữ. "
Trần Hạo tức giận lao vào phòng tắm, gây ra thảm họa khác trên cửa phòng tắm.Quần áo của Trần Hạo xộc xệch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.