Sau Khi Bị Học Thần Phát Hiện Yêu Thầm (H)
Chương 21: Không Có Ở Đây
Ác Nữ Lị Lị Tử
25/05/2023
Sân vận động rất lớn, từ sân bóng rổ ra tới, Thù Đồng xoay người đi vào phòng vệ sinh, dùng nước lạnh vỗ vỗ lên gò má nóng bừng, dần bình tĩnh lại.
Sau này bản thân nên đối mặt với cậu ấy như thế nào đây…
Ước chừng mười phút sau, Thù Đồng lấy lại tinh thần, đang định đẩy cửa rời đi, cửa phòng vệ sinh đột nhiên bị ai đó mở ra, tốp năm tốp ba nữ sinh bước vào.
“Giờ chúng ta về phòng học nhỉ? Trì Tư Việt không có ở đây, trận đấu cũng không có gì xem.”
“Không về đâu, dù sao cũng sắp đến giờ tan học rồi.”
Trì Tư Việt không có ở đây? Không phải trận đấu vẫn chưa kết thúc sao?
Thù Đồng không biết những nữ sinh đó kêu ‘không có ở đây’, ý bảo là Trì Tư Việt chỉ tạm thời rời sân, hay cậu ấy sẽ không thi đấu trong hiệp còn lại.
Dù thế nào đi chăng nữa, cô cũng nên rời khỏi sân thể dục càng sớm càng tốt, nghĩ đến đây, cô không khỏi bước nhanh hơn.
Nhưng càng sốt ruột thì càng dễ phạm sai lầm.
Sân thể dục là một cấu trúc vòng tròn, cô lại đi ngược hướng. Đến khi cô nhận ra vấn đề này, người mà cô luôn nghĩ đến vừa rồi đã xuất hiện trước mặt cô.
Trì Tư Việt đang cúi đầu trả lời tin nhắn, lúc ngẩng lên, liền nhìn thấy Thù Đồng trông giống chú thỏ con đang sợ hãi.
Ánh mắt chạm nhau, Thù Đồng nắm chặt vạt áo, căng thẳng không biết nên làm thế nào.
Lúc này cậu đã thay áo đồng đội, đang mặc một chiếc áo phông chữ T màu trắng sạch sẽ tươi mát, bên dưới vẫn là chiếc quần thể thao rộng rãi thoải mái.
“Lại đây.” Giọng cậu rất trầm, mang theo sự khàn khàn do ứ huyết sau vận động.
Thù Đồng nhìn chằm chằm vào đôi giày thể thao trắng tinh không tì vết dưới chân cậu ấy, cổ họng thắt lại, cả người như bị đóng đinh tại chỗ, không thể động đậy.
Sau giờ ngọ ánh mặt trời vô cùng chói chang, xuyên qua khung cửa sổ lớn chiếu vào người cô.
Trì Tư Việt nhìn bộ ngực thường xuyên phập phồng vì căng thẳng của cô, nheo mắt lại.
Cậu không mở miệng nữa, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.
Thù Đồng không thể từ chối, đành phải bước từng bước nhỏ về phía trước, chậm rãi tới gần cậu.
Lúc ngửi thấy mùi mát lạnh quen thuộc kia, tay cậu đã luồn vào từ vạt áo của cô, nắm lấy bầu ngực căng tròn đầy đặn.
Thù Đồng kinh hãi, giơ tay nắm cánh tay cậu muốn ngăn lại, ánh mắt hoảng loạn nhìn xung quanh.
“Sẽ có người tới đấy.”
Sau này bản thân nên đối mặt với cậu ấy như thế nào đây…
Ước chừng mười phút sau, Thù Đồng lấy lại tinh thần, đang định đẩy cửa rời đi, cửa phòng vệ sinh đột nhiên bị ai đó mở ra, tốp năm tốp ba nữ sinh bước vào.
“Giờ chúng ta về phòng học nhỉ? Trì Tư Việt không có ở đây, trận đấu cũng không có gì xem.”
“Không về đâu, dù sao cũng sắp đến giờ tan học rồi.”
Trì Tư Việt không có ở đây? Không phải trận đấu vẫn chưa kết thúc sao?
Thù Đồng không biết những nữ sinh đó kêu ‘không có ở đây’, ý bảo là Trì Tư Việt chỉ tạm thời rời sân, hay cậu ấy sẽ không thi đấu trong hiệp còn lại.
Dù thế nào đi chăng nữa, cô cũng nên rời khỏi sân thể dục càng sớm càng tốt, nghĩ đến đây, cô không khỏi bước nhanh hơn.
Nhưng càng sốt ruột thì càng dễ phạm sai lầm.
Sân thể dục là một cấu trúc vòng tròn, cô lại đi ngược hướng. Đến khi cô nhận ra vấn đề này, người mà cô luôn nghĩ đến vừa rồi đã xuất hiện trước mặt cô.
Trì Tư Việt đang cúi đầu trả lời tin nhắn, lúc ngẩng lên, liền nhìn thấy Thù Đồng trông giống chú thỏ con đang sợ hãi.
Ánh mắt chạm nhau, Thù Đồng nắm chặt vạt áo, căng thẳng không biết nên làm thế nào.
Lúc này cậu đã thay áo đồng đội, đang mặc một chiếc áo phông chữ T màu trắng sạch sẽ tươi mát, bên dưới vẫn là chiếc quần thể thao rộng rãi thoải mái.
“Lại đây.” Giọng cậu rất trầm, mang theo sự khàn khàn do ứ huyết sau vận động.
Thù Đồng nhìn chằm chằm vào đôi giày thể thao trắng tinh không tì vết dưới chân cậu ấy, cổ họng thắt lại, cả người như bị đóng đinh tại chỗ, không thể động đậy.
Sau giờ ngọ ánh mặt trời vô cùng chói chang, xuyên qua khung cửa sổ lớn chiếu vào người cô.
Trì Tư Việt nhìn bộ ngực thường xuyên phập phồng vì căng thẳng của cô, nheo mắt lại.
Cậu không mở miệng nữa, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.
Thù Đồng không thể từ chối, đành phải bước từng bước nhỏ về phía trước, chậm rãi tới gần cậu.
Lúc ngửi thấy mùi mát lạnh quen thuộc kia, tay cậu đã luồn vào từ vạt áo của cô, nắm lấy bầu ngực căng tròn đầy đặn.
Thù Đồng kinh hãi, giơ tay nắm cánh tay cậu muốn ngăn lại, ánh mắt hoảng loạn nhìn xung quanh.
“Sẽ có người tới đấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.