Sau Khi Bị Học Thần Phát Hiện Yêu Thầm (H)
Chương 47: Lần Sau Liếm Cho Cậu (Hơi H)
Ác Nữ Lị Lị Tử
13/08/2023
Thù Đồng khẽ thở hổn hển, khóe mắt động tình đỏ hoe ngước lên nhìn cậu.
Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào bị bờ vai rộng lớn thẳng tắp của cậu chặn lại, bản thân cô thì bị cậu nhốt trong không gian nhỏ hẹp dưới cái bóng của cậu.
Dường như, có một loại ảo giác vừa yên tĩnh lại tốt đẹp.
Trì Tư Việt bình tĩnh lại sau vài lần thở dốc, hầu kết sắc bén lên xuống, thấy cơ thể Thù Đồng mê loạn không rõ, giơ tay lấy khăn giấy bên cạnh lau sạch sẽ giúp cô, kế tiếp, tờ khăn giấy dính dịch thể của hai người tùy ý bị ném sang một bên.
Đôi mắt tròn xoe của Thù Đồng đột nhiên mở to, có chút khó tin nhìn cậu.
Tâm trạng của Trì Tư Việt dường như không tệ, thân mật nhéo vành tai đỏ bừng của cô.
Trong giọng nói mang theo ý cười: “Sao thế? Sợ người khác ngửi được mùi của cậu à?”
“Không phải…” Ngón tay Thù Đồng nghịch nghịch vạt váy, không biết trả lời như thế nào.
Trên khăn giấy cũng có mùi của cậu mà…Mấy vết tinh dịch nhớp nháp tanh nồng đó…
Thấy cậu đã sửa sang lại bản thân, Thù Đồng khẽ nhúc nhích hai chân, dùng ngón tay giữ lấy cạp váy cùng mép quần lót, muốn kéo lên.
Sau đó, động tác của cô bị cậu giơ tay chặn lại, trước khi cô kịp phản ứng, Trì Tư Việt đã cúi xuống, đặt hai tay lên đùi cô rồi đẩy chúng sang hai bên.
Huyệt khẩu màu hồng nhạt vẫn còn hơi mấp máy, hai cánh môi âm hộ đã bị cọ xát và sưng tấy lấp lánh ánh nước, đầy đặn mượt mà.
Ánh mắt cậu như mang theo nhiệt độ khiêu khích, bị nhìn chăm chú như vậy, huyệt khẩu co rút vài lần rồi phun ra một dòng chất lỏng trong suốt.
Tim Thù Đồng gần như ngừng đập: “Đừng…”
Cô duỗi tay ra đẩy, nhưng chút sức lực như mèo cào này căn bản không thể ngăn cản sự tiếp cận của Trì Tư Việt.
Trong con ngươi đen láy sáng rõ phản chiếu rõ ràng môi và mũi cậu đang dần tiến lại gần.
Sống mũi cao thẳng áp vào phía trên âm hạch, ngay sau đó, cô nghe thấy tiếng môi lưỡi đang liếm hoa khẩu của mình.
Phần thân dưới bị mặt lưỡi sần sùi chạm vào, hô hấp Thù Đồng ngưng trệ, cắn chặt cánh môi, kìm nén tiếng rên rỉ sắp bật ra khỏi miệng.
Trì Tư Việt giương mắt nhìn cô, trên xương mũi còn dính chút vệt nước: “Tiểu huyệt chảy nước, tôi liếm cho cậu.”
“Thôi…Những người khác sắp đến rồi…”
Trong lòng Thù Đồng vừa bối rối vừa rụt rè, vừa rồi cô bị cậu làm như vậy, động tình rên rỉ không nói, lại còn chảy ra nhiều nước như thế, đây còn ở lớp học nữa chứ, phòng học này lát nữa họ còn ngồi học đấy.
Trì Tư Việt nhướng mày, thấy cô lo lắng vô cùng, bèn đưa tay lên xem giờ trên cổ tay.
Lúc này, cũng sắp đến giờ những học sinh khác lục tục vào lớp, cậu cũng không miễn cưỡng nữa, vươn tay ra chu đáo sửa sang lại váy vóc cho cô, sau đó với tay ra sau lưng giúp cô cài khóa nội y.
Vành tai Thù Đồng đỏ như máu, nhất là khi cậu đến gần cô, vòng tay choàng qua người cô, cúi đầu cài áo ngực giúp cô, mùi hương sạch sẽ dễ ngửi xộc vào mũi cô, thậm chí còn có chút hơi ấm từ lồng ngực cậu truyền đến khiến cô cảm thấy gần gũi một cách khó hiểu, đáy lòng nhũn ra.
Thậm chí có một giây đồng hồ, cô có chút không kiềm chế được chính mình, vươn tay ra chạm vào vạt áo của cậu.
Thật sự rất muốn, bí mật, ôm cậu ấy một chút.
Cuối cùng cũng thu dọn xong, khi Thù Đồng rũ mắt xuống và cẩn thận muốn đứng dậy, Trì Tư Việt lại chống hai tay hai bên hông cô, hướng lại gần, đè cô xuống.
Đôi đồng tử của cậu đen bóng, ánh mắt nóng rực thẳng tắp nhìn cô.
“Vừa rồi không muốn tôi liếm cậu sao? Hửm?”
Thù Đồng sửng sốt, nhất thời không có phản ứng lại.
Trì Tư Việt khẽ cười một tiếng, duỗi tay vuốt ve đùi của cô: “Nơi này, không thích tôi liếm tiểu huyệt sao?”
Thù Đồng xấu hổ vô cùng, bị cậu gần sát nhìn chằm chằm, còn hỏi một câu khiến người khác mặt đỏ tim đập loạn như vậy, ngay cả nhịp thở cũng bắt đầu hỗn loạn.
“Không phải…Đây là lớp học…Không thể như vậy được.”
Khóe môi Trì Tư Việt hơi cong lên, hỏi lại cô: “Vậy ở chỗ khác là có thể liếm đúng không?”
“Ừm…” Thù Đồng cũng không rảnh để ý cậu nói chỗ khác là chỗ nào, chỉ muốn mau chóng kết thúc cuộc nói chuyện này, trở lại chỗ ngồi trước khi các học sinh khác vào lớp, thế nên cô chỉ cúi đầu ậm ừ cho xong.
Trì Tư Việt mỉm cười, rồi vươn tay nắm lấy cằm cô nâng lên trước.
Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, môi cậu liền ép xuống.
Một cái chớp mắt ngắn ngủi, hàm răng dễ dàng bị cậu đẩy ra, đầu lưỡi nóng bỏng đảo một vòng bên trong khoang miệng của cô.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Thù Đồng, Trì Tư Việt đứng dậy, dùng đầu ngón tay vuốt ve đôi môi hồng nhuận căng mọng của cô, khóe miệng còn mang theo một nụ cười nhẹ: “Được rồi, lần sau sẽ liếm cho cậu.”
Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào bị bờ vai rộng lớn thẳng tắp của cậu chặn lại, bản thân cô thì bị cậu nhốt trong không gian nhỏ hẹp dưới cái bóng của cậu.
Dường như, có một loại ảo giác vừa yên tĩnh lại tốt đẹp.
Trì Tư Việt bình tĩnh lại sau vài lần thở dốc, hầu kết sắc bén lên xuống, thấy cơ thể Thù Đồng mê loạn không rõ, giơ tay lấy khăn giấy bên cạnh lau sạch sẽ giúp cô, kế tiếp, tờ khăn giấy dính dịch thể của hai người tùy ý bị ném sang một bên.
Đôi mắt tròn xoe của Thù Đồng đột nhiên mở to, có chút khó tin nhìn cậu.
Tâm trạng của Trì Tư Việt dường như không tệ, thân mật nhéo vành tai đỏ bừng của cô.
Trong giọng nói mang theo ý cười: “Sao thế? Sợ người khác ngửi được mùi của cậu à?”
“Không phải…” Ngón tay Thù Đồng nghịch nghịch vạt váy, không biết trả lời như thế nào.
Trên khăn giấy cũng có mùi của cậu mà…Mấy vết tinh dịch nhớp nháp tanh nồng đó…
Thấy cậu đã sửa sang lại bản thân, Thù Đồng khẽ nhúc nhích hai chân, dùng ngón tay giữ lấy cạp váy cùng mép quần lót, muốn kéo lên.
Sau đó, động tác của cô bị cậu giơ tay chặn lại, trước khi cô kịp phản ứng, Trì Tư Việt đã cúi xuống, đặt hai tay lên đùi cô rồi đẩy chúng sang hai bên.
Huyệt khẩu màu hồng nhạt vẫn còn hơi mấp máy, hai cánh môi âm hộ đã bị cọ xát và sưng tấy lấp lánh ánh nước, đầy đặn mượt mà.
Ánh mắt cậu như mang theo nhiệt độ khiêu khích, bị nhìn chăm chú như vậy, huyệt khẩu co rút vài lần rồi phun ra một dòng chất lỏng trong suốt.
Tim Thù Đồng gần như ngừng đập: “Đừng…”
Cô duỗi tay ra đẩy, nhưng chút sức lực như mèo cào này căn bản không thể ngăn cản sự tiếp cận của Trì Tư Việt.
Trong con ngươi đen láy sáng rõ phản chiếu rõ ràng môi và mũi cậu đang dần tiến lại gần.
Sống mũi cao thẳng áp vào phía trên âm hạch, ngay sau đó, cô nghe thấy tiếng môi lưỡi đang liếm hoa khẩu của mình.
Phần thân dưới bị mặt lưỡi sần sùi chạm vào, hô hấp Thù Đồng ngưng trệ, cắn chặt cánh môi, kìm nén tiếng rên rỉ sắp bật ra khỏi miệng.
Trì Tư Việt giương mắt nhìn cô, trên xương mũi còn dính chút vệt nước: “Tiểu huyệt chảy nước, tôi liếm cho cậu.”
“Thôi…Những người khác sắp đến rồi…”
Trong lòng Thù Đồng vừa bối rối vừa rụt rè, vừa rồi cô bị cậu làm như vậy, động tình rên rỉ không nói, lại còn chảy ra nhiều nước như thế, đây còn ở lớp học nữa chứ, phòng học này lát nữa họ còn ngồi học đấy.
Trì Tư Việt nhướng mày, thấy cô lo lắng vô cùng, bèn đưa tay lên xem giờ trên cổ tay.
Lúc này, cũng sắp đến giờ những học sinh khác lục tục vào lớp, cậu cũng không miễn cưỡng nữa, vươn tay ra chu đáo sửa sang lại váy vóc cho cô, sau đó với tay ra sau lưng giúp cô cài khóa nội y.
Vành tai Thù Đồng đỏ như máu, nhất là khi cậu đến gần cô, vòng tay choàng qua người cô, cúi đầu cài áo ngực giúp cô, mùi hương sạch sẽ dễ ngửi xộc vào mũi cô, thậm chí còn có chút hơi ấm từ lồng ngực cậu truyền đến khiến cô cảm thấy gần gũi một cách khó hiểu, đáy lòng nhũn ra.
Thậm chí có một giây đồng hồ, cô có chút không kiềm chế được chính mình, vươn tay ra chạm vào vạt áo của cậu.
Thật sự rất muốn, bí mật, ôm cậu ấy một chút.
Cuối cùng cũng thu dọn xong, khi Thù Đồng rũ mắt xuống và cẩn thận muốn đứng dậy, Trì Tư Việt lại chống hai tay hai bên hông cô, hướng lại gần, đè cô xuống.
Đôi đồng tử của cậu đen bóng, ánh mắt nóng rực thẳng tắp nhìn cô.
“Vừa rồi không muốn tôi liếm cậu sao? Hửm?”
Thù Đồng sửng sốt, nhất thời không có phản ứng lại.
Trì Tư Việt khẽ cười một tiếng, duỗi tay vuốt ve đùi của cô: “Nơi này, không thích tôi liếm tiểu huyệt sao?”
Thù Đồng xấu hổ vô cùng, bị cậu gần sát nhìn chằm chằm, còn hỏi một câu khiến người khác mặt đỏ tim đập loạn như vậy, ngay cả nhịp thở cũng bắt đầu hỗn loạn.
“Không phải…Đây là lớp học…Không thể như vậy được.”
Khóe môi Trì Tư Việt hơi cong lên, hỏi lại cô: “Vậy ở chỗ khác là có thể liếm đúng không?”
“Ừm…” Thù Đồng cũng không rảnh để ý cậu nói chỗ khác là chỗ nào, chỉ muốn mau chóng kết thúc cuộc nói chuyện này, trở lại chỗ ngồi trước khi các học sinh khác vào lớp, thế nên cô chỉ cúi đầu ậm ừ cho xong.
Trì Tư Việt mỉm cười, rồi vươn tay nắm lấy cằm cô nâng lên trước.
Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, môi cậu liền ép xuống.
Một cái chớp mắt ngắn ngủi, hàm răng dễ dàng bị cậu đẩy ra, đầu lưỡi nóng bỏng đảo một vòng bên trong khoang miệng của cô.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Thù Đồng, Trì Tư Việt đứng dậy, dùng đầu ngón tay vuốt ve đôi môi hồng nhuận căng mọng của cô, khóe miệng còn mang theo một nụ cười nhẹ: “Được rồi, lần sau sẽ liếm cho cậu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.