Sau Khi Bị Hưu

Chương 14:

Bích Vân Thiên

03/07/2022

Chỉ chốc lát sau, thê tử Trương Sơn ngồi trong sảnh, uống một ngụm nước trà rồi mới nói với nàng: “Tuy căn nhà đó nằm trong phủ Ninh Quốc công nhưng nô tỳ kia nhìn trộm thấy người ở trong đấy không phải là Thế tử Ninh Quốc công.”

“Nhưng mà danh thiếp được dùng cũng là của Ninh Quốc công mà, vậy chắc chắn là có quan hệ với Ninh Quốc công đó ạ.” Dù sao từ nhỏ thê tử Trương Sơn cũng lớn lên ở kinh thành, cho nên bà biết cũng nhiều, ngẫm nghĩ một chút thì lên tiếng: “Nô tài nghe nói Ninh Quốc công có một đứa con trai nhỏ, là con trai thứ sáu trong dòng dõi, trời sinh tài giỏi, là mỹ nam đứng đầu trong kinh thành, nhưng có lẽ vì vẻ ngoài này mà có tính chơi bời trăng hoa, tuổi đã gần ba mươi nhưng vẫn chưa có thành tích gì, đến nay vẫn còn chưa thành thân, chủ yếu là vì những cô nương tốt tính thì gai mắt hắn, còn mấy cô nương quyền thế kém hơn nhà hắn một bậc thì cũng coi thường, cứ thế mà mãi độc thân đến bây giờ đấy ạ.”

“Có tính chơi bời trăng hoa hả?”

“Đúng vậy, hắn ta chính là một tên lưu manh háo sắc, mặc dù vẫn chưa có thê tử nhưng lại có một tá thiếp, như thế còn chưa hết đâu, nghe đâu có người nói, hắn từng bao hoa khôi đầu bảng trong Di Lan ngự uyển. Chơi bời ở đó được nửa năm thì bị Ninh Quốc công cắt hết ngân sách, cuối cùng không còn cách nào khác mới đành phải trở về, khi trở về rồi cũng chẳng ngoan ngoãn hơn được chút nào, còn dám lên giường với di nương của Ninh Quốc công...”

Mậu Xuân nghe xong hai mắt trợn trừng, Tào thị mở miệng tiếp lời: “Ai ôi, đây chính là sắc quỷ đầu thai chứ còn gì nữa, ngay cả di nương của mình cũng dám động vào.”

Tào thị lại nói tiếp: “Sau này Ninh Quốc công muốn bán người di nương kia đi, vẫn là vị Lục gia này cho người nhà ả ta bạc mới chuộc được ả về, về sau nghe nói di nương đó cũng đã gả cho người khác, coi như là một kết cục tốt.”

“Xem ra người này cũng không xấu đến tận gốc tận rễ.” Tào thị nói tiếp: “Bà cũng đã nhìn thấy lão gia nhà hàng xóm kia rồi phải không, dáng vẻ hắn ra làm sao?”

Thê tử Trương Sơn liếm môi một cái: “Lão bà tử đây cũng từng gặp rất nhiều người rồi, nhưng không thể không nói, dáng vẻ vị lão gia này quả thật không tầm thường, ai ôi, nên nói thế nào nhỉ? Mặt mũi như được vẽ mà nên? Thần tiên hạ phàm? Dù sao thì lão bà tử cũng chẳng biết phải diễn tả ra làm sao, nói chung người này rất đẹp đấy.”

“Hồi ở trong biệt viện của phủ Ninh Quốc công, người này còn được Ninh Quốc công đến nhà thăm hỏi, mỗi lần Ninh Quốc công chi cho là xa xỉ vô cùng, chỉ có thể nói rõ một điều, từ nhỏ người này vẫn luôn được sống an nhàn sung sướng, đối với người này, những thứ này ắt cũng chỉ là vật thường ngày mà hắn hay xài mà thôi. Cho nên mới có thể tùy ý lấy đi tặng người khác như thế, vả lại vẻ ngoài nhìn cũng rất được... tuổi tác cũng thế.” Lâm Dao càng nghe càng cho rằng đúng là người này, nàng quay sang nói với Trương Sơn: “Lần sau ngươi hỏi thử xem Lục gia này đã thành thân hay chưa.”



“Ài, nô tì nhớ rồi.” Thê tử Trương Sơn nói.

Một bên khác, Hoàng đế không hề biết hắn đang bị người bên ngoài ngộ nhận là Lục gia phong lưu trăng hoa con trai trong phủ Ninh Quốc kia, hắn chỉ cảm thấy hai ngày nay được ăn rất thoải mái: “Bữa trưa ngày mai làm ít lại một chút, hàng xóm sẽ còn nấu đồ ăn đem sang đây đấy.”

Lý Hiện buông màn xuống cho Hoàng đế, hắn ta đang chuẩn bị lui ra thì nghe Hoàng Đế nói vậy, nhịn không được mà nói: “Nhận được nhiều đồ như thế, còn không nấu đồ ăn đưa qua đây sao được cơ chứ?”

Đến ngày hôm sau, quả nhiên hàng xóm đối diện lại mang sang một món kho, thê tử Trương Sơn ngửi được mùi thơm kia suýt chút nữa đã chảy nước miếng, không phải bà đã nói tay nghề nấu nướng của phu nhân nhà bà rất giỏi đấy sao: “Đây là món kho phu nhân nhà ta làm, có trứng gà, thịt thăn, từng mảnh ngó sen nhỏ và còn có đậu rang nữa.”

Lý Hiện rất vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ Hoàng đế lại được ăn một bữa cơm thật ngon lành rồi: “Vậy ta không khách sáo nhé?”

Hai người nói vài ba câu khách sáo một lát, thê tử Trương Sơn không kìm lòng được nữa nên mở miệng hỏi Lý Hiện: “Lý tổng quản, các ngươi đến đây đã nhiều ngày rồi, sao vẫn không thấy phu nhân nhà các ngươi đâu vậy?”

Lý Hiện kinh ngạc, không nghĩ rằng thê tử Trương Sơn sẽ hỏi câu hỏi này, hắn ta nghĩ một chút cảm thấy cũng không có gì không thể nói được nên đáp: “Lão gia chúng tôi vẫn độc thân một mình mà.”

Thật sự là vị Lục gia kia à?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Bị Hưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook