Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Hậu Cung
Chương 60:
Ngô Thải
18/08/2024
Nói xong, bế Quý Cẩn Du đi ra ngoài, mọi người nhấc chân đi theo.
Hoàng quý phi không quên dặn dò cung nữ: "Chốc nữa Lục hoàng tử đến thì bảo nó đến chỗ bệ hạ."
Cung nữ đáp ứng.
Hoàng Hậu vốn muốn bế Tiểu Cửu đi một mạch, nhưng cô bé này nặng trịch, mới đi một đoạn đường mà hai cánh tay bà đã mỏi nhừ, đành đưa cho Bát công chúa có sức lực lớn hơn.
Bát công chúa cầu còn không được, một tay ôm cô nhóc vào lòng.
"Mẫu hậu, mẫu phi, chúng ta đi trước một bước." Bát công chúa nói xong, liếc mắt ra hiệu với Thất công chúa, hai người ôm đứa trẻ chạy vụt lên phía trước.
Nhìn bóng lưng vội vã của hai người, Hoàng quý phi lắc đầu chê bai: "Hai thứ không khiến người ta yên tâm, đều đến tuổi sắp xuất giá rồi mà vẫn không đứng đắn như vậy."
Hoàng Hậu vung vẩy cánh tay, cảm thán: "Nhiều năm không bế trẻ con, đột nhiên bế một cái đúng là bế không nổi."
Hoàng quý phi cười: "Như vậy cũng không thể trách tỷ, đứa trẻ Tiểu Cửu kia giống như một quả cân nhỏ, thực sự nặng tay."
Hoàng Hậu cũng cười, sau đó vẫy tay bảo các cung nữ và ma ma đi theo lui xa một chút, nhỏ giọng nói: "Chuyện Tiểu Cửu và Thùng Thùng kia không phải chuyện nhỏ, hiện tại muội, ta, Tiểu Thất và Tiểu Bát đều có thể nghe thấy, hẳn là bệ hạ cũng có thể nghe thấy, cho nên không thể giấu bệ hạ, không bằng nhân lúc này nói cho ngài ấy biết."
"Tỷ tỷ nói đúng." Hoàng quý phi gật đầu: "Ta còn chưa nói với tỷ, Phương quý nhân, Nguyệt quý nhân, còn có Tôn tài nhân hôm qua rơi từ trên cây xuống ở Ngự Hoa Viên đều có thể nghe thấy, cho nên chúng ta dù muốn giấu cũng không giấu được."
Hoàng Hậu có chút kinh ngạc: "Nhiều người như vậy đều có thể nghe thấy sao?"
"Đúng vậy." Hoàng quý phi gật đầu: "Nhưng cung nữ, ma ma và thái giám thì đều không nghe thấy, đúng rồi, còn Như tần hình như cũng không nghe thấy."
"Như tần cũng không nghe thấy sao." Hoàng Hậu hơi nhíu mày: "Vậy rốt cuộc là những người nào có thể nghe thấy?"
Hoàng quý phi lắc đầu: "Ban đầu ta đoán là những chủ tử lớn nhỏ trong hậu cung này đều có thể nghe thấy, nhưng nếu Như tần không nghe thấy thì ta đoán như vậy là không đúng."
Hoàng quý phi không quên dặn dò cung nữ: "Chốc nữa Lục hoàng tử đến thì bảo nó đến chỗ bệ hạ."
Cung nữ đáp ứng.
Hoàng Hậu vốn muốn bế Tiểu Cửu đi một mạch, nhưng cô bé này nặng trịch, mới đi một đoạn đường mà hai cánh tay bà đã mỏi nhừ, đành đưa cho Bát công chúa có sức lực lớn hơn.
Bát công chúa cầu còn không được, một tay ôm cô nhóc vào lòng.
"Mẫu hậu, mẫu phi, chúng ta đi trước một bước." Bát công chúa nói xong, liếc mắt ra hiệu với Thất công chúa, hai người ôm đứa trẻ chạy vụt lên phía trước.
Nhìn bóng lưng vội vã của hai người, Hoàng quý phi lắc đầu chê bai: "Hai thứ không khiến người ta yên tâm, đều đến tuổi sắp xuất giá rồi mà vẫn không đứng đắn như vậy."
Hoàng Hậu vung vẩy cánh tay, cảm thán: "Nhiều năm không bế trẻ con, đột nhiên bế một cái đúng là bế không nổi."
Hoàng quý phi cười: "Như vậy cũng không thể trách tỷ, đứa trẻ Tiểu Cửu kia giống như một quả cân nhỏ, thực sự nặng tay."
Hoàng Hậu cũng cười, sau đó vẫy tay bảo các cung nữ và ma ma đi theo lui xa một chút, nhỏ giọng nói: "Chuyện Tiểu Cửu và Thùng Thùng kia không phải chuyện nhỏ, hiện tại muội, ta, Tiểu Thất và Tiểu Bát đều có thể nghe thấy, hẳn là bệ hạ cũng có thể nghe thấy, cho nên không thể giấu bệ hạ, không bằng nhân lúc này nói cho ngài ấy biết."
"Tỷ tỷ nói đúng." Hoàng quý phi gật đầu: "Ta còn chưa nói với tỷ, Phương quý nhân, Nguyệt quý nhân, còn có Tôn tài nhân hôm qua rơi từ trên cây xuống ở Ngự Hoa Viên đều có thể nghe thấy, cho nên chúng ta dù muốn giấu cũng không giấu được."
Hoàng Hậu có chút kinh ngạc: "Nhiều người như vậy đều có thể nghe thấy sao?"
"Đúng vậy." Hoàng quý phi gật đầu: "Nhưng cung nữ, ma ma và thái giám thì đều không nghe thấy, đúng rồi, còn Như tần hình như cũng không nghe thấy."
"Như tần cũng không nghe thấy sao." Hoàng Hậu hơi nhíu mày: "Vậy rốt cuộc là những người nào có thể nghe thấy?"
Hoàng quý phi lắc đầu: "Ban đầu ta đoán là những chủ tử lớn nhỏ trong hậu cung này đều có thể nghe thấy, nhưng nếu Như tần không nghe thấy thì ta đoán như vậy là không đúng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.