Sau Khi Bị Thú Nhân Câm Điếc Nhặt Về Nhà

Chương 43:

Mộc Mộc Tiểu Thảo

12/09/2024

Trước mắt Tô Lạc Lạc bỗng tối sầm.

Bà Hoa Tượng đang xoắn một sợi lông cừu mềm mại thành một sợi chỉ mảnh, “Chừng này chưa là gì đâu, lúc con được đưa tới đây chỉ còn chút hơi tàn, ta đã dùng hết cả đống thảo dược và nhân sâm rừng tích cóp mấy năm qua cho con. Vết thương trên người con nếu không muốn để lại di chứng nặng nề thì chỉ có thể dùng thuốc tốt nhất thôi.”

Tô Lạc Lạc chẳng nghe lọt tai nữa, đầu óc cô chỉ có duy nhất một con số 873 tinh tệ.

Cứu với!! Cô còn chưa xác định quan hệ với người ta mà đã khiến y tốn cả đống tiền thế này. Số tiền lớn đến vậy, với sức mua của một tinh tệ, cô và tên thú nhân què bên kia biết đến bao giờ mới trả hết nổi chừng này cơ chứ.

“Cũng sắp đến giờ nấu cơm rồi.” Bà Hoa Tượng chẳng để ý gì đến sắc mặt khác thường của Tô Lạc Lạc, lẩm bẩm một mình: “Thật chẳng muốn nấu nướng chút nào cả.”

Tai Tô Lạc Lạc khẽ động, cô vội vàng nói: “Bà Hoa Tượng, con biết nấu ăn!”

Tối hôm đó cô làm cháy khoai và thịt khô là do bất cẩn, chủ yếu là do cô bị ngất, chứ cô cũng biết nấu nướng thật mà.

Tô Lạc Lạc đã sống ở nơi trú ẩn hơn nửa tháng, trước đây còn từng đi chợ ở sườn núi phía Đông một lần, cô đã hiểu khá rõ về thực phẩm và cách nấu nướng ở thế giới này.

Trước hết là dụng cụ nấu ăn, hầu hết các gia đình thú nhân và nơi trú ẩn đều sử dụng nồi đá. Nồi đá được làm từ loại đá xám phổ biến, được khoét rỗng giữa, khả năng dẫn nhiệt kém, nấu ăn rất mất thời gian. Thứ hai là nồi xương, loại nồi này không nhiều nhưng gia đình thú nhân khá giả thường có ít nhất một cái.

Khác với xương của dã thú trong thế giới hiện đại, thú hoang ở thế giới thú nhân to lớn hơn nhiều, xương của chúng cũng cứng cáp hơn. Một số loài thú dữ thậm chí còn mạnh hơn cả thú nhân khi biến hình, xương của chúng là báu vật, làm thành nồi xương có khả năng dẫn nhiệt tốt, nấu ăn cũng ngon hơn.



Nhà bà Hoa Tượng có mấy cái nồi xương, chứng tỏ gia đình rất giàu có.

Tiếp đến là nguyên liệu, dù nói đại lục thú nhân thường xuyên gặp thiên tai, nhưng thời gian khó khăn chỉ kéo dài khoảng một đến hai tháng nóng nhất vào mùa hè và một đoạn ngắn mùa đông khi băng tuyết phủ kín.

Vào những khoảng thời gian khác, thú nhân và giống cái không thiếu lương thực.

Dãy núi Tuyết Tùng vô cùng rộng lớn, những loại quả rừng và rau dại không ngừng sinh sôi cùng các loài dã thú tạo nên một bãi săn tự nhiên khổng lồ cho thú nhân.

Thú nhân có thể lựa chọn vô số loại dã thú, giống cái cũng có quả rừng với nhiều hương vị khác nhau quanh năm để cải thiện bữa ăn. Chỉ có điều đáng tiếc là mọi người quá phụ thuộc vào mùa màng, lại chẳng biết nấu nướng, chỉ toàn quanh quẩn ba món thịt nướng, thịt luộc, ăn sống.

Đây chẳng phải là màn mở đầu hoàn hảo cho nữ chính xuyên không hay sao? Nhất định phải trổ tài thôi!

“Con nấu ăn ngon lắm, bà Hoa Tượng ơi. Bà cho con nấu thử một bữa, có thể lấy làm tiền công trừ vào nợ, bao nhiêu cũng được.” Tô Lạc Lạc chợt tìm ra con đường đổi đời, khuôn mặt nhỏ tái mét bỗng trở nên hồng hào, ánh mắt tràn đầy hy vọng.

Bà Hoa Tượng ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Cơ thể con còn yếu, vẫn sốt nhẹ. Thế này đi, mỗi ngày chỉ được nấu một bữa, một bữa tính cho con năm tinh tệ.”

Như vậy cũng coi như là đồng ý rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Bị Thú Nhân Câm Điếc Nhặt Về Nhà

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook