Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ Rồi
Chương 32: Cốt Truyện Lại Đến
Do Tự
25/07/2024
Một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Nam Hi. Nàng quay đầu nhìn rồi cúi đầu hành lễ: "Sư tôn tốt."
Hòa Kiếm nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt chuyển sang các đệ tử, nét mặt không thay đổi, cũng không tỏ ra hài lòng.
Những đệ tử vừa nãy còn rất trật tự, nghiêm túc luyện tập bắt đầu mắc lỗi liên tiếp dưới ánh nhìn của Hòa Kiếm. Trong môn phái có khá nhiều người sợ Hòa Kiếm, chỉ cần căng thẳng là sẽ dễ mắc lỗi.
Gương mặt Hòa Kiếm lộ vẻ không hài lòng: "Đã là kiếm tu thì phải có niềm tin không sợ hãi, nếu chỉ vì ánh nhìn của ta mà căng thẳng mắc lỗi thì sau này trong lúc thực chiến, những lỗi này có thể lấy đi mạng sống của các con."
Ông lạnh lùng chỉ trích các đệ tử, khiến nhiều người nắm chặt chuôi kiếm, áp lực lớn đến mức khó có thể nghĩ đến việc vừa rồi của Nam Hi.
Nam Hi thì không căng thẳng. Trông nàng có vẻ nghiêm túc nhưng trong đầu đã nghĩ đến nhiều việc khác, trước hết là nhiệm vụ sắp tới.
Phải nói từ khi Hòa Kiếm đi đòi lại công bằng cho nàng, Nam Hi đã nghĩ đến nhiệm vụ này.
Trong nguyên tác, Hòa Kiếm đi đòi lại công bằng cho nữ chính, nhưng nữ chính lại không cảm kích, cứ luôn cho rằng Hòa Kiếm làm như vậy sẽ khiến Tề Thiên càng ghét nàng. Vì vậy khi biết chuyện này, nàng liền gây sự với Hòa Kiếm. Hai người cãi vã, sau đó không vui mà chia tay.
Tiếp theo, Nam Hi sẽ phải thực hiện nội dung này của cốt truyện. Chính là khi Hòa Kiếm mở miệng nói với Nam Hi rằng ngày mai Tề Thiên sẽ đến xin lỗi.
Là Chưởng môn, uy nghiêm của Hòa Kiếm rõ là không thể nghi ngờ. Lúc này toàn trường im lặng, tiếng kiếm xé gió vun vút. Ngay cả Liên Thiên Tinh cũng căng thẳng, im lặng không nói lời nào.
Đúng vào lúc này, tiếng lòng của Nam Hi chợt vang lên.
[A... thật không muốn đối mặt chút nào.]
Giọng điệu mang ba phần chán nản, ba phần trốn tránh, ba phần mệt mỏi, và một phần tuyệt vọng.
Tâm trạng nghiêm túc của các đệ tử bỗng chốc bị kéo lại.
Vì có Chưởng môn ở đây nên họ không dám có động tác thừa, vì thế cũng chỉ có thể lén liếc nhìn Nam Hi khi quay người vung kiếm, sau đó dỏng tai lên, muốn nghe xem Nam Hi sẽ nói gì nữa.
Nhưng sau đó Nam Hi lại im lặng.
Hòa Kiếm nhìn nàng trong lòng đang nói những lời chán nản nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì. Dù không biết Nam Hi không muốn đối mặt với điều gì, nhưng điều này cũng đã nhắc nhở ông rằng vẫn còn có chuyện phải nói với Nam Hi.
Hòa Kiếm nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt chuyển sang các đệ tử, nét mặt không thay đổi, cũng không tỏ ra hài lòng.
Những đệ tử vừa nãy còn rất trật tự, nghiêm túc luyện tập bắt đầu mắc lỗi liên tiếp dưới ánh nhìn của Hòa Kiếm. Trong môn phái có khá nhiều người sợ Hòa Kiếm, chỉ cần căng thẳng là sẽ dễ mắc lỗi.
Gương mặt Hòa Kiếm lộ vẻ không hài lòng: "Đã là kiếm tu thì phải có niềm tin không sợ hãi, nếu chỉ vì ánh nhìn của ta mà căng thẳng mắc lỗi thì sau này trong lúc thực chiến, những lỗi này có thể lấy đi mạng sống của các con."
Ông lạnh lùng chỉ trích các đệ tử, khiến nhiều người nắm chặt chuôi kiếm, áp lực lớn đến mức khó có thể nghĩ đến việc vừa rồi của Nam Hi.
Nam Hi thì không căng thẳng. Trông nàng có vẻ nghiêm túc nhưng trong đầu đã nghĩ đến nhiều việc khác, trước hết là nhiệm vụ sắp tới.
Phải nói từ khi Hòa Kiếm đi đòi lại công bằng cho nàng, Nam Hi đã nghĩ đến nhiệm vụ này.
Trong nguyên tác, Hòa Kiếm đi đòi lại công bằng cho nữ chính, nhưng nữ chính lại không cảm kích, cứ luôn cho rằng Hòa Kiếm làm như vậy sẽ khiến Tề Thiên càng ghét nàng. Vì vậy khi biết chuyện này, nàng liền gây sự với Hòa Kiếm. Hai người cãi vã, sau đó không vui mà chia tay.
Tiếp theo, Nam Hi sẽ phải thực hiện nội dung này của cốt truyện. Chính là khi Hòa Kiếm mở miệng nói với Nam Hi rằng ngày mai Tề Thiên sẽ đến xin lỗi.
Là Chưởng môn, uy nghiêm của Hòa Kiếm rõ là không thể nghi ngờ. Lúc này toàn trường im lặng, tiếng kiếm xé gió vun vút. Ngay cả Liên Thiên Tinh cũng căng thẳng, im lặng không nói lời nào.
Đúng vào lúc này, tiếng lòng của Nam Hi chợt vang lên.
[A... thật không muốn đối mặt chút nào.]
Giọng điệu mang ba phần chán nản, ba phần trốn tránh, ba phần mệt mỏi, và một phần tuyệt vọng.
Tâm trạng nghiêm túc của các đệ tử bỗng chốc bị kéo lại.
Vì có Chưởng môn ở đây nên họ không dám có động tác thừa, vì thế cũng chỉ có thể lén liếc nhìn Nam Hi khi quay người vung kiếm, sau đó dỏng tai lên, muốn nghe xem Nam Hi sẽ nói gì nữa.
Nhưng sau đó Nam Hi lại im lặng.
Hòa Kiếm nhìn nàng trong lòng đang nói những lời chán nản nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì. Dù không biết Nam Hi không muốn đối mặt với điều gì, nhưng điều này cũng đã nhắc nhở ông rằng vẫn còn có chuyện phải nói với Nam Hi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.