Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 26:
Cố Tranh
24/04/2023
Ô Tinh Tinh là một con tiểu yêu quái yên tĩnh.
Tùy Ly chỉ nghe kế bên “kẽo kẹt” một tiếng đẩy cửa ra, sau đó không còn âm thanh nào nữa rồi.
Tùy Ly cũng không nghĩ gì khác, ngồi trên giường được làm bằng gỗ Thần Tiên, nhắm mắt tu luyện.
Cũng không biết đã qua bao lâu, ngoài cửa sổ ánh mặt trời sáng chói.
Một mùi yêu khí nồng đậm đột nhiên đã chui vào khoang mũi của Tùy Ly.
Tùy Ly mở hai mắt ra, ánh mắt lạnh lùng.
Cái này rất rõ ràng không phải phát tán ra từ trên người của Ô Tinh Tinh.
Tiểu yêu quái không có ghê gớm như vậy.
Nhưng mà mùi yêu khí đó hình như chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, chớp mắt đã biến mất rồi.
Mà giây tiếp theo.
“Kẽo kẹt” một tiếng vang nhỏ.
Một bóng người đã đứng trước cửa phòng của Tùy Ly, và Tùy Ly hai người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.
Không khí vậy mà có chút xấu hổ.
Tùy Ly đứng dậy từ trên giường: “Người đến là ai?”
Người ở cửa, dáng người thon dài, người mặc đồ đỏ, tóc trắng như tuyết.
Người đó như là cũng không nghĩ đến sẽ nhìn thấy Tùy Ly, lão ta nhìn chằm chằm Tùy Ly, chầm chậm cau mày, sau đó trở tay đóng cửa lại rồi.
Tùy Ly: “........”
Tùy Ly nhớ ra đối phương là ai rồi.
Là trên hôn lễ, tộc trưởng Hồ tộc ngồi trên chỗ cao nhìn không thấy rõ mặt mũi đó.
Mùi yêu khí nồng đậm lúc nãy đó chắc là đến từ lão ta.
Khi trên hôn lễ, Tùy Ly không ngửi thấy.
Ở chỗ này lại ngửi thấy rồi.
Lúc nào mà Yêu tộc đã xuất hiện một đại yêu như thế này vậy?
Tùy Ly mặt vô cảm đã giơ tay đánh truy tung chú ra ngoài, nhưng mà truy tung chú rơi xuống lại không có dấu vết.
Nhanh như vậy đã chạy rồi sao?
Trong khi đó.
Cửa sở phòng kế bên bị một đôi tay từ trên ngoài đẩy lên.
Tộc trưởng Hồ tộc bước vào trong phòng, đi thẳng về phía giường.
Tấm rèm bên giường chỉ đã rơi một nửa, nửa còn lại còn yên ổn treo trên móc vàng. Nghĩ là người trên giường nằm vội vàng, cũng không quan tâm nó kéo xuống rồi.
Tộc trưởng đứng yên ở nửa bên giường không có tầm rèm rơi xuống, sau đó cụp mắt xuống, thu dáng vẻ người trên giường vào đáy mắt.
Lão ta trầm giọng nói: “Ô Tinh Tinh.”
Thiếu nữ trên giường nhúc nhích cũng không, càng đừng nói mở mắt nữa.
Tộc trưởng giống như vô cùng tức giận, lạnh lùng giễu cợt nói: “Thành hôn, đều đưa phòng cho người ta ở luôn rồi.”
Thiếu nữ trên giường vẫn là không nhúc nhích.
Nghĩ là ngủ vô cùng ngon.
Tộc trưởng giơ tay dò môi của nàng một chút.
Lại giơ lên vừa ngửi, đã biết nàng là uống say rồi.
“Thứ không có tiền đồ, rượu trúc cũng hiếm gặp như vậy.”
Tùy Ly cách một bức tường chân mày sẽ nhúc nhích.
Đại yêu đó không có đi.
Lão ta hướng thẳng đến phòng này mà đến, là bởi vì trước đây Ô Tinh Tinh đã ở đây.
....Lão ta là đến tìm Ô Tinh Tinh!
Ở đây tìm không thấy, chắc chắc sẽ đi kế bên....
Tùy Ly còn nhớ trên hôn lễn, có người trong Hồ tộc bởi vì Ô Tinh Tinh chỉ có một cái đuôi, mà khinh thường nàng biết bao nhiêu.
Hồ tộc đa số lấy thị tộc. Một con tiểu hồ ly một mình sinh sống trong nhà cũ trên đồi cằn cỗi, vốn dĩ đã kỳ lạ.
Tùy Ly chỉ nghe kế bên “kẽo kẹt” một tiếng đẩy cửa ra, sau đó không còn âm thanh nào nữa rồi.
Tùy Ly cũng không nghĩ gì khác, ngồi trên giường được làm bằng gỗ Thần Tiên, nhắm mắt tu luyện.
Cũng không biết đã qua bao lâu, ngoài cửa sổ ánh mặt trời sáng chói.
Một mùi yêu khí nồng đậm đột nhiên đã chui vào khoang mũi của Tùy Ly.
Tùy Ly mở hai mắt ra, ánh mắt lạnh lùng.
Cái này rất rõ ràng không phải phát tán ra từ trên người của Ô Tinh Tinh.
Tiểu yêu quái không có ghê gớm như vậy.
Nhưng mà mùi yêu khí đó hình như chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, chớp mắt đã biến mất rồi.
Mà giây tiếp theo.
“Kẽo kẹt” một tiếng vang nhỏ.
Một bóng người đã đứng trước cửa phòng của Tùy Ly, và Tùy Ly hai người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.
Không khí vậy mà có chút xấu hổ.
Tùy Ly đứng dậy từ trên giường: “Người đến là ai?”
Người ở cửa, dáng người thon dài, người mặc đồ đỏ, tóc trắng như tuyết.
Người đó như là cũng không nghĩ đến sẽ nhìn thấy Tùy Ly, lão ta nhìn chằm chằm Tùy Ly, chầm chậm cau mày, sau đó trở tay đóng cửa lại rồi.
Tùy Ly: “........”
Tùy Ly nhớ ra đối phương là ai rồi.
Là trên hôn lễ, tộc trưởng Hồ tộc ngồi trên chỗ cao nhìn không thấy rõ mặt mũi đó.
Mùi yêu khí nồng đậm lúc nãy đó chắc là đến từ lão ta.
Khi trên hôn lễ, Tùy Ly không ngửi thấy.
Ở chỗ này lại ngửi thấy rồi.
Lúc nào mà Yêu tộc đã xuất hiện một đại yêu như thế này vậy?
Tùy Ly mặt vô cảm đã giơ tay đánh truy tung chú ra ngoài, nhưng mà truy tung chú rơi xuống lại không có dấu vết.
Nhanh như vậy đã chạy rồi sao?
Trong khi đó.
Cửa sở phòng kế bên bị một đôi tay từ trên ngoài đẩy lên.
Tộc trưởng Hồ tộc bước vào trong phòng, đi thẳng về phía giường.
Tấm rèm bên giường chỉ đã rơi một nửa, nửa còn lại còn yên ổn treo trên móc vàng. Nghĩ là người trên giường nằm vội vàng, cũng không quan tâm nó kéo xuống rồi.
Tộc trưởng đứng yên ở nửa bên giường không có tầm rèm rơi xuống, sau đó cụp mắt xuống, thu dáng vẻ người trên giường vào đáy mắt.
Lão ta trầm giọng nói: “Ô Tinh Tinh.”
Thiếu nữ trên giường nhúc nhích cũng không, càng đừng nói mở mắt nữa.
Tộc trưởng giống như vô cùng tức giận, lạnh lùng giễu cợt nói: “Thành hôn, đều đưa phòng cho người ta ở luôn rồi.”
Thiếu nữ trên giường vẫn là không nhúc nhích.
Nghĩ là ngủ vô cùng ngon.
Tộc trưởng giơ tay dò môi của nàng một chút.
Lại giơ lên vừa ngửi, đã biết nàng là uống say rồi.
“Thứ không có tiền đồ, rượu trúc cũng hiếm gặp như vậy.”
Tùy Ly cách một bức tường chân mày sẽ nhúc nhích.
Đại yêu đó không có đi.
Lão ta hướng thẳng đến phòng này mà đến, là bởi vì trước đây Ô Tinh Tinh đã ở đây.
....Lão ta là đến tìm Ô Tinh Tinh!
Ở đây tìm không thấy, chắc chắc sẽ đi kế bên....
Tùy Ly còn nhớ trên hôn lễn, có người trong Hồ tộc bởi vì Ô Tinh Tinh chỉ có một cái đuôi, mà khinh thường nàng biết bao nhiêu.
Hồ tộc đa số lấy thị tộc. Một con tiểu hồ ly một mình sinh sống trong nhà cũ trên đồi cằn cỗi, vốn dĩ đã kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.