Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 33:
Cố Tranh
24/04/2023
Đại trưởng lão lập tức hoảng sợ ra một thân mồ hôi lạnh, vội vàng lật người từ trên giường xuống, quỳ trên mặt đất: “Tộc trưởng đêm khuya đến đây, là có phân phó gì sao?”
Đại trưởng lão rất sợ tộc trưởng.
Khôg chỉ là lão, trong tộc trên dưới đều như thế.
Vì thế trên hôn lễ, một câu nói của tộc trưởng đã có thể khiến lão tạm thời nhịn thù hận trong lòng xuống, kêu Đàn Lang và Ngọc Lăng cử hành nghi thức xong trước rồi nói.
Tại sao sợ tộc trưởng nhỉ?
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bởi vì tộc trưởng quá mạnh rồi.
Năm nay đại trưởng lão gần bảy trăm tuổi rồi, nhưng mà rốt cuộc tộc trưởng bao nhiêu tuổi, không ai biết được.
Từ khi đại trưởng lão vẫn là con tiểu hồ ly, tộc trưởng đã là bộ dạng như hôm nay rồi.
Hồ tộc là do một mình tộc trưởng chống đỡ lên đó, vì thế lão ta ở trong tộc có uy tín tuyệt đối.
“Ngươi đã đi núi hoang sao?” m thanh của tộc trưởng đột nhiên vang lên trên đỉnh đầu của đại trưởng lão.
Núi hoang chính là ngọn núi mà Ô Tinh Tinh ở.
Vốn dĩ ngọn núi đó không có tên, khi trong tộc nhắc đến “núi hoang”, người trong tộc đều biết được đó là chỉ chỗ ở của Ô Tinh Tinh.
Sau lưng đại trưởng lão căng lên, nuốt nước miếng, nói: “.......Vâng.”
Tộc trưởng không hỏi cũng thôi đi, tộc trưởng vừa hỏi, đại trưởng lão đã biết bản thân là không giấu được nữa rồi.
“Ngươi đã giết Ô Tinh Tinh?” Tộc trưởng lại hỏi.
Đại trưởng lão ngơ ngác sau đó nhanh chóng ngẩng đầu giải thích nói: “Không không! Tộc trưởng minh giám, tôi tuyệt đối không có!”
“Khi ta đi, trong nhà không có một người. Tường phía Đông sụp đổ, nhưng mà người là vì cái này sao?”
“Đúng, nhưng mà, nhưng mà, đó chỉ là vì ta tìm không được nàng, mới dưới sự tức giận đã đập nát tường che. Nhưng ta không hề giết nàng.”
“Vậy ngươi nói nàng đã đi đâu rồi?”
“Ta...Ta không biết.” Nói đến đây, đại trưởng lão đã mồ hôi ướt đẫm rồi. Lúc này lão đột nhiên nhớ ra điều gì, vội vàng tiếp tục giải thích nói: “Là người khác đã bắt nàng đi, khi ta đi, còn thấy được phòng ngủ chính của nàng đã đổ một mặt tường! Đến cả giường đều nát rồi! Vậy chính là kẻ đã bắt nàng đi làm đó!”
Mặt mũi tộc trưởng càng lạnh, nói: “Đó là bởi vì ta mà đổ đó, lúc đó ta ở tại đó. Sao hả? Không lẽ ngươi muốn nói không phải ngươi đã giết nàng, mà là ta đã giết nàng?”
Đại trưởng lão đã chết lặng rồi.
Bức tường ở phòng ngủ chính đó, khung giường đó....Là bởi vì tộc trưởng?
Lúc đó tộc trưởng đã ở đó sao?
Không hề có cái gì mà kẻ thù của Ô Tinh Tinh?
“Không, sao mà sẽ như vậy....Sao mà sẽ?” Đại trưởng lão hồ đồ rồi, đến cả tìm ra một câu giải thích cho bản thân, đều không biết nên từ chỗ nào tìm rồi.
Lão muốn hỏi, sao mà ngài sẽ đi chỗ đó Ô Tinh Tinh chứ?
Ô Tinh Tinh đều đã bị đuổi ra khỏi Hồ tộc rồi mà!
Nhưng mà đại trưởng lão không dám.
Lời này vừa nói ra, quá là giống chất vấn.
Sao mà lão dám chất vấn trưởng lão chứ?
“Trong lòng ngươi tức giận cho Ngọc Lăng, đã muốn giết Ô Tinh Tinh trút giận....” Tộc trưởng lạnh giọng trình bày “tội trạng” của lão.
“Không phải, tộc trưởng, không phải....”
“Ngươi nên biết là, ta vẫn luôn quý trọng tộc nhân, Hồ tộc có thể có ngày hôm nay không dễ dàng, ngươi nên coi là tội gì?” Tộc trưởng phun ra bốn chữ cuối cùng, đã là thịnh nộ.
Đại trưởng lão rất sợ tộc trưởng.
Khôg chỉ là lão, trong tộc trên dưới đều như thế.
Vì thế trên hôn lễ, một câu nói của tộc trưởng đã có thể khiến lão tạm thời nhịn thù hận trong lòng xuống, kêu Đàn Lang và Ngọc Lăng cử hành nghi thức xong trước rồi nói.
Tại sao sợ tộc trưởng nhỉ?
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bởi vì tộc trưởng quá mạnh rồi.
Năm nay đại trưởng lão gần bảy trăm tuổi rồi, nhưng mà rốt cuộc tộc trưởng bao nhiêu tuổi, không ai biết được.
Từ khi đại trưởng lão vẫn là con tiểu hồ ly, tộc trưởng đã là bộ dạng như hôm nay rồi.
Hồ tộc là do một mình tộc trưởng chống đỡ lên đó, vì thế lão ta ở trong tộc có uy tín tuyệt đối.
“Ngươi đã đi núi hoang sao?” m thanh của tộc trưởng đột nhiên vang lên trên đỉnh đầu của đại trưởng lão.
Núi hoang chính là ngọn núi mà Ô Tinh Tinh ở.
Vốn dĩ ngọn núi đó không có tên, khi trong tộc nhắc đến “núi hoang”, người trong tộc đều biết được đó là chỉ chỗ ở của Ô Tinh Tinh.
Sau lưng đại trưởng lão căng lên, nuốt nước miếng, nói: “.......Vâng.”
Tộc trưởng không hỏi cũng thôi đi, tộc trưởng vừa hỏi, đại trưởng lão đã biết bản thân là không giấu được nữa rồi.
“Ngươi đã giết Ô Tinh Tinh?” Tộc trưởng lại hỏi.
Đại trưởng lão ngơ ngác sau đó nhanh chóng ngẩng đầu giải thích nói: “Không không! Tộc trưởng minh giám, tôi tuyệt đối không có!”
“Khi ta đi, trong nhà không có một người. Tường phía Đông sụp đổ, nhưng mà người là vì cái này sao?”
“Đúng, nhưng mà, nhưng mà, đó chỉ là vì ta tìm không được nàng, mới dưới sự tức giận đã đập nát tường che. Nhưng ta không hề giết nàng.”
“Vậy ngươi nói nàng đã đi đâu rồi?”
“Ta...Ta không biết.” Nói đến đây, đại trưởng lão đã mồ hôi ướt đẫm rồi. Lúc này lão đột nhiên nhớ ra điều gì, vội vàng tiếp tục giải thích nói: “Là người khác đã bắt nàng đi, khi ta đi, còn thấy được phòng ngủ chính của nàng đã đổ một mặt tường! Đến cả giường đều nát rồi! Vậy chính là kẻ đã bắt nàng đi làm đó!”
Mặt mũi tộc trưởng càng lạnh, nói: “Đó là bởi vì ta mà đổ đó, lúc đó ta ở tại đó. Sao hả? Không lẽ ngươi muốn nói không phải ngươi đã giết nàng, mà là ta đã giết nàng?”
Đại trưởng lão đã chết lặng rồi.
Bức tường ở phòng ngủ chính đó, khung giường đó....Là bởi vì tộc trưởng?
Lúc đó tộc trưởng đã ở đó sao?
Không hề có cái gì mà kẻ thù của Ô Tinh Tinh?
“Không, sao mà sẽ như vậy....Sao mà sẽ?” Đại trưởng lão hồ đồ rồi, đến cả tìm ra một câu giải thích cho bản thân, đều không biết nên từ chỗ nào tìm rồi.
Lão muốn hỏi, sao mà ngài sẽ đi chỗ đó Ô Tinh Tinh chứ?
Ô Tinh Tinh đều đã bị đuổi ra khỏi Hồ tộc rồi mà!
Nhưng mà đại trưởng lão không dám.
Lời này vừa nói ra, quá là giống chất vấn.
Sao mà lão dám chất vấn trưởng lão chứ?
“Trong lòng ngươi tức giận cho Ngọc Lăng, đã muốn giết Ô Tinh Tinh trút giận....” Tộc trưởng lạnh giọng trình bày “tội trạng” của lão.
“Không phải, tộc trưởng, không phải....”
“Ngươi nên biết là, ta vẫn luôn quý trọng tộc nhân, Hồ tộc có thể có ngày hôm nay không dễ dàng, ngươi nên coi là tội gì?” Tộc trưởng phun ra bốn chữ cuối cùng, đã là thịnh nộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.