Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 41:
Cố Tranh
24/04/2023
Thật sự cũng là mũ nhân hàng đầu trong kinh.
Nàng ta gọi một tiếng: “Phu quân.”
Lại là giọng điệu không hề giống với Ô Tinh Tinh.
Ánh mắt Quý Viên lóe lên, thấp giọng nói: “Ta tạm thời ra trước chiêu đãi khách, nàng ăn chút đồ ăn đi.”
Dứt lời đã đẩy cửa ra ngoài rồi.
Lại nói một bên khác.
Chỉ nghe thấy một tiếng “roẹt” vang lên.
Quần áo của nam tử bị chỗ bị gãy của gỗ xé ra một cái lỗ dài thật dài.
Sắc mặt của hắn ta lập tức trắng bệch, khó khăn ngẩng đầu nhìn.
Tùy Ly đứng trên lầu hai trách trạm, một tay đã xách cổ áo của nam tử, treo cả người nam tử đều ở ngoài lan can lầu hai.
Một đường này đi đến, đăng đồ tử trên đường không hiếm thấy Ô Tinh Tinh tuổi nhỏ, dáng vẻ đáng yêu, cảm thấy dễ ra tay.
Bọn họ không một người nghĩ là Tùy Ly là phu quân của Ô Tinh Tinh, chỉ xem như tiểu cô nương này đã mù mắt, cứ muốn ở bên một người không chịu để ý đến nàng.
Bọn họ đã ôm suy nghĩ “ta đi giải cứu cô nương này”, đến cửa rồi.
Người nam tử này, cũng là một người trong đó.
Hắn ta lỗ màng bò cửa sổ mò vào, đã bị Tùy Ly bắt ngay tại trận.
Lúc này nam tử nhìn lén sắc mặt của Tùy Ly, chỉ cảm thấy vô cùng lạnh lùng.
Hắn ta run rẩy, lại khó khăn chuyển ánh nhìn, nhìn thấy vết nứt lan can bên cạnh. Miếng gỗ sau khi đứt gãy trở nên vô cùng sắc nhọn, nếu như người nay treo hắn ta trên đó, hắn ta thủng ruột bụng nát rồi.
“Tha cho ta....Tha cho ta đi.....Lần sau cũng không dám nữa rồi, làm sao ta biết, làm sao ta biết ngươi thật sự là phu quân của nàng chứ?” Rõ ràng khi thiếu nữ đó nói chuyện với người này, người này phớt lờ. Lúc này ngược lại ra tay độc ác với người bên cạnh rồi.
Nam tử nhất thời khóc lóc kể lể, run như cầy sấy.
Tùy Ly cau mày, chầm chậm mở ngón tay ra.
Nam tử đau trong miệng la một tiếng, nặng nề đập lên nền gạch xanh, ôi a hai tiếng đã không cử động được nữa rồi.
Tùy Ly không nhìn hắn ta nữa, quay người vào cửa, đã thấy Ô Tinh Tinh bị động tĩnh làm cho tỉnh giấc, lập tức từ trên giường lật người ngồi dậy.
Áo tay rộng ôm lấy trên người nàng lại lỏng lẻo rớt xuống dưới, lộ ra một chút bả vai.
Tùy Ly: “....”
Tùy Ly: “Ngày mai đổi bộ quần áo đi.”
Ô Tinh Tinh gật đầu, rướn cổ lên, mở đôi mắt mờ mịt nhìn bên ngoài. Nam tử nằm trên đất ở tầng một, tất nhiên nàng cái gì cũng không nhìn thấy rồi.
Vì thế Ô Tinh Tinh lại chui vào trong mền rồi.
Đợi đến ngày hôm sau.
Quả thật Ô Tinh Tinh đã đổi bộ quần áo.
Đầm cúp ngực màu tím, ở trên có màu đậu xanh nhàn nhạt, màu sắc xinh xắn tươi mát. Bên ngoài lại mặc một chiếc áo tay rộng màu trắng ngà.
Áo tay rộng đó có hơi nặng, thỉnh thoảng lại rớt xuống.
Gáy, bả vai đều đã lộ ra một mảng lớn.
Màu sắc quần áo lại trong suốt, giống như trong mơ hồ đều có thể nhìn thấy thân hình duyên dáng bên trong rồi.
Tùy Ly: “......”
Tùy Ly: “Còn có quần áo nào khác không?”
Ô Tinh Tinh lắc đầu.
Đây còn là lần trước nàng vì để tham gia hôn lễ của Ngọc Lăng, ở dưới chân núi cắn răng mua cùng đó.
Nàng ta gọi một tiếng: “Phu quân.”
Lại là giọng điệu không hề giống với Ô Tinh Tinh.
Ánh mắt Quý Viên lóe lên, thấp giọng nói: “Ta tạm thời ra trước chiêu đãi khách, nàng ăn chút đồ ăn đi.”
Dứt lời đã đẩy cửa ra ngoài rồi.
Lại nói một bên khác.
Chỉ nghe thấy một tiếng “roẹt” vang lên.
Quần áo của nam tử bị chỗ bị gãy của gỗ xé ra một cái lỗ dài thật dài.
Sắc mặt của hắn ta lập tức trắng bệch, khó khăn ngẩng đầu nhìn.
Tùy Ly đứng trên lầu hai trách trạm, một tay đã xách cổ áo của nam tử, treo cả người nam tử đều ở ngoài lan can lầu hai.
Một đường này đi đến, đăng đồ tử trên đường không hiếm thấy Ô Tinh Tinh tuổi nhỏ, dáng vẻ đáng yêu, cảm thấy dễ ra tay.
Bọn họ không một người nghĩ là Tùy Ly là phu quân của Ô Tinh Tinh, chỉ xem như tiểu cô nương này đã mù mắt, cứ muốn ở bên một người không chịu để ý đến nàng.
Bọn họ đã ôm suy nghĩ “ta đi giải cứu cô nương này”, đến cửa rồi.
Người nam tử này, cũng là một người trong đó.
Hắn ta lỗ màng bò cửa sổ mò vào, đã bị Tùy Ly bắt ngay tại trận.
Lúc này nam tử nhìn lén sắc mặt của Tùy Ly, chỉ cảm thấy vô cùng lạnh lùng.
Hắn ta run rẩy, lại khó khăn chuyển ánh nhìn, nhìn thấy vết nứt lan can bên cạnh. Miếng gỗ sau khi đứt gãy trở nên vô cùng sắc nhọn, nếu như người nay treo hắn ta trên đó, hắn ta thủng ruột bụng nát rồi.
“Tha cho ta....Tha cho ta đi.....Lần sau cũng không dám nữa rồi, làm sao ta biết, làm sao ta biết ngươi thật sự là phu quân của nàng chứ?” Rõ ràng khi thiếu nữ đó nói chuyện với người này, người này phớt lờ. Lúc này ngược lại ra tay độc ác với người bên cạnh rồi.
Nam tử nhất thời khóc lóc kể lể, run như cầy sấy.
Tùy Ly cau mày, chầm chậm mở ngón tay ra.
Nam tử đau trong miệng la một tiếng, nặng nề đập lên nền gạch xanh, ôi a hai tiếng đã không cử động được nữa rồi.
Tùy Ly không nhìn hắn ta nữa, quay người vào cửa, đã thấy Ô Tinh Tinh bị động tĩnh làm cho tỉnh giấc, lập tức từ trên giường lật người ngồi dậy.
Áo tay rộng ôm lấy trên người nàng lại lỏng lẻo rớt xuống dưới, lộ ra một chút bả vai.
Tùy Ly: “....”
Tùy Ly: “Ngày mai đổi bộ quần áo đi.”
Ô Tinh Tinh gật đầu, rướn cổ lên, mở đôi mắt mờ mịt nhìn bên ngoài. Nam tử nằm trên đất ở tầng một, tất nhiên nàng cái gì cũng không nhìn thấy rồi.
Vì thế Ô Tinh Tinh lại chui vào trong mền rồi.
Đợi đến ngày hôm sau.
Quả thật Ô Tinh Tinh đã đổi bộ quần áo.
Đầm cúp ngực màu tím, ở trên có màu đậu xanh nhàn nhạt, màu sắc xinh xắn tươi mát. Bên ngoài lại mặc một chiếc áo tay rộng màu trắng ngà.
Áo tay rộng đó có hơi nặng, thỉnh thoảng lại rớt xuống.
Gáy, bả vai đều đã lộ ra một mảng lớn.
Màu sắc quần áo lại trong suốt, giống như trong mơ hồ đều có thể nhìn thấy thân hình duyên dáng bên trong rồi.
Tùy Ly: “......”
Tùy Ly: “Còn có quần áo nào khác không?”
Ô Tinh Tinh lắc đầu.
Đây còn là lần trước nàng vì để tham gia hôn lễ của Ngọc Lăng, ở dưới chân núi cắn răng mua cùng đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.