Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 49:
Cố Tranh
01/06/2023
Ô Tinh Tinh ngơ ngác: “Vậy sao?”
Thì ra Quý Viên chính là quận vương gì gì đó trong miệng của bách tính ở quán rượu à......
Trong lòng Tam hoàng tử nói, nếu như yêu quái này rơi hai giọt nước mắt bởi vì Quý Viên, vậy cũng là chuyện tốt.
Quý Viên thảm như thế, nàng hiển nhiên cũng không có tâm tư gây phiền phức cho bọn họ nữa.
Ai biết được sau khi Ô Tinh Tinh ngơ ngác xong, lại hỏi: “Vậy có ai biết được cây trâm lúc trước ta đưa hắn ta ở đâu không?”
“......Sao có người biết chuyện này được chứ.” Tam hoàng tử ngơ ngác: “Nhưng mà ta có thể thay ngươi đi hỏi người của phủ quận vương.”
Ô Tinh Tinh gật đầu, cũng không khách sáo với hắn ta, vênh mặt hất hàm sai khiến: “Vậy ngươi đi đi.”
Cũng không quan tâm hắn là hoàng tử, thân phận ở đây quý trọng biết bao nhiêu.
Trái lại Tam hoàng tử cũng không tức giận, gật đầu, thật sự đem theo vài hộ vệ rời đi.
Sau đó còn phân phó thân vệ đi an ủi bách tính, lại để lại hai người và tiểu đạo sĩ cùng nhau ở cùng với Ô Tinh Tinh.
Tùy Ly từ đầu đến cuối chưa từng nói một câu, lúc này mới nhàn nhạt nhìn thoáng qua bóng lưng của Tam hoàng tử.
Người này co được dãn được, không phải hạng người dễ chung sống.
Hắn ta là người, không phải tà tu, bằng không đã bị đập chết rồi.
“Hai vị, hai vị tiên trưởng, mời vào trong uống trà.” Tiểu đạo sĩ run cầm cập bước về phía trước nói.
Ô Tinh Tinh gật đầu, quay người đi vào theo.
Trong mắt những bách tính đó vẫn có sự sợ hãi, nhưng so với đánh giết lúc nãy, bây giờ càng nhiều là chấn động và kính nể.
Đợi sau khi Tùy Ly cũng quay người bước vào, hắn vẫn lờ mờ nghe thấy bách tính ở ngoài cửa, lại bắt đầu cúi đầu quỳ lạy về phía con rùa cực lớn đó.
Bọn họ không biết đó là đồ của yêu quái, bây giờ chỉ xem như là thần thú trong truyền thuyết gì đó.
Thật là có vài phần buồn cười.
Tùy Ly đẩy cửa bước vào, nghe thấy A Tiếu đang châm chọc: “Những người này đều là mù rồi sao? Thờ tà tu làm thần tiên, vừa quỳ lạy vừa thờ cúng. Thần tiên thật thấy được cũng phải tức chết. Trước mắt thấy chúng ta lợi hại, lại đến quỳ chúng ta.....”
Tiểu đạo sĩ ở một bên nghe đến nỗi mặt đỏ tía tai.
Ô Tinh Tinh lại nâng chén trà, cắn hạt dưa, không quan tâm nói: “Bọn họ khổ mà, bởi vì sống khổ, mới thấy thần phật là lạy. Khi ta nghèo cũng sẽ nghĩ muốn lạy thần tài.”
A Tiếu muốn nói lại thôi.
Hồi lâu mới nói: “Chủ tử nói đúng.”
Tùy Ly nghe đến đây, ngược lại có một phần ngạc nhiên.
Tu sĩ trong giới tu chân nhận quỳ lễ của người phàm, lại hiếm có người biết bách tính trong phàm trần thế tục lạy bọn họ. Là bởi vì tu sĩ mạnh sao? Không phải.
Đại khái giống như tiểu yêu quái nói vậy.
Chỉ là bởi vì bá tánh sống quá khổ mà thôi.
Tiểu đạo sĩ mặt đỏ tía tai ở một bên, nghe xong lặng lẽ đẩy một đĩa bánh hoa mai về phía Ô Tinh Tinh.
Thì ra Quý Viên chính là quận vương gì gì đó trong miệng của bách tính ở quán rượu à......
Trong lòng Tam hoàng tử nói, nếu như yêu quái này rơi hai giọt nước mắt bởi vì Quý Viên, vậy cũng là chuyện tốt.
Quý Viên thảm như thế, nàng hiển nhiên cũng không có tâm tư gây phiền phức cho bọn họ nữa.
Ai biết được sau khi Ô Tinh Tinh ngơ ngác xong, lại hỏi: “Vậy có ai biết được cây trâm lúc trước ta đưa hắn ta ở đâu không?”
“......Sao có người biết chuyện này được chứ.” Tam hoàng tử ngơ ngác: “Nhưng mà ta có thể thay ngươi đi hỏi người của phủ quận vương.”
Ô Tinh Tinh gật đầu, cũng không khách sáo với hắn ta, vênh mặt hất hàm sai khiến: “Vậy ngươi đi đi.”
Cũng không quan tâm hắn là hoàng tử, thân phận ở đây quý trọng biết bao nhiêu.
Trái lại Tam hoàng tử cũng không tức giận, gật đầu, thật sự đem theo vài hộ vệ rời đi.
Sau đó còn phân phó thân vệ đi an ủi bách tính, lại để lại hai người và tiểu đạo sĩ cùng nhau ở cùng với Ô Tinh Tinh.
Tùy Ly từ đầu đến cuối chưa từng nói một câu, lúc này mới nhàn nhạt nhìn thoáng qua bóng lưng của Tam hoàng tử.
Người này co được dãn được, không phải hạng người dễ chung sống.
Hắn ta là người, không phải tà tu, bằng không đã bị đập chết rồi.
“Hai vị, hai vị tiên trưởng, mời vào trong uống trà.” Tiểu đạo sĩ run cầm cập bước về phía trước nói.
Ô Tinh Tinh gật đầu, quay người đi vào theo.
Trong mắt những bách tính đó vẫn có sự sợ hãi, nhưng so với đánh giết lúc nãy, bây giờ càng nhiều là chấn động và kính nể.
Đợi sau khi Tùy Ly cũng quay người bước vào, hắn vẫn lờ mờ nghe thấy bách tính ở ngoài cửa, lại bắt đầu cúi đầu quỳ lạy về phía con rùa cực lớn đó.
Bọn họ không biết đó là đồ của yêu quái, bây giờ chỉ xem như là thần thú trong truyền thuyết gì đó.
Thật là có vài phần buồn cười.
Tùy Ly đẩy cửa bước vào, nghe thấy A Tiếu đang châm chọc: “Những người này đều là mù rồi sao? Thờ tà tu làm thần tiên, vừa quỳ lạy vừa thờ cúng. Thần tiên thật thấy được cũng phải tức chết. Trước mắt thấy chúng ta lợi hại, lại đến quỳ chúng ta.....”
Tiểu đạo sĩ ở một bên nghe đến nỗi mặt đỏ tía tai.
Ô Tinh Tinh lại nâng chén trà, cắn hạt dưa, không quan tâm nói: “Bọn họ khổ mà, bởi vì sống khổ, mới thấy thần phật là lạy. Khi ta nghèo cũng sẽ nghĩ muốn lạy thần tài.”
A Tiếu muốn nói lại thôi.
Hồi lâu mới nói: “Chủ tử nói đúng.”
Tùy Ly nghe đến đây, ngược lại có một phần ngạc nhiên.
Tu sĩ trong giới tu chân nhận quỳ lễ của người phàm, lại hiếm có người biết bách tính trong phàm trần thế tục lạy bọn họ. Là bởi vì tu sĩ mạnh sao? Không phải.
Đại khái giống như tiểu yêu quái nói vậy.
Chỉ là bởi vì bá tánh sống quá khổ mà thôi.
Tiểu đạo sĩ mặt đỏ tía tai ở một bên, nghe xong lặng lẽ đẩy một đĩa bánh hoa mai về phía Ô Tinh Tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.