Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 63:
Cố Tranh
10/06/2023
Tùy Ly lạnh nhạt nhấc mí mắt, nói: “Không có, chỉ có yêu thú.”
Yêu thú là gì?
Chính là động vật có linh thức, thân thể bọn chúng có yêu khí, lại không cách nào hóa thành hình người.
A Tiếu bất giác rùng mình.
Cho nên tại sao không có yêu quái chứ? Là bởi vì....bị giết sạch rồi sao?
“Vậy chủ tử....” Bây giờ A Tiếu đã rất muốn ôm Ô Tinh Tinh, quay đầu chạy rồi.
Sắc mặt Tùy Ly không thay đổi: “Tự nhiên có ta.”
Tùy Ly nói xong, tạm thời sắp xếp bọn họ ở bên ngoài, sau đó bản thân vào thành đi mua đồ.
A Tiếu vội vàng kêu Ô Tinh Tinh dậy: “Không bằng chúng ta đi thôi?”
Ô Tinh Tinh biến về hình người, thong thả ung dung mặc quần áo, vừa mặc, vừa hỏi: “Tại sao vậy? Chúng ta đến Huyền Cực châu rồi sao?”
“Đến rồi. Nhưng mà chỗ này..... chủ tử không thấy vô cùng nguy hiểm sao?”
Ô Tinh Tinh im lặng một lát, nói: “Lúc nhỏ ta đã muốn đi xa, cách Hồ Minh Cảnh xa một chút, lại xa hơn chút. Nhưng mà khả năng của ta quá nhỏ, ta không đi xa như vậy được.”
Nàng nhìn xung quanh, cho dù ở đây là một sơn động tối đen, ngoài sơn động chính là cỏ mọc um tùm.
Nhưng mà nàng vẫn kiên định nói: “Ta thích chỗ này.”
A Tiếu im lặng.
Hồi lâu, nàng ta mới lại nói: “Chủ tử không cảm thấy phu quân này của ngài đáng sợ sao?”
Lúc này Tùy Ly đang mua một vài phù thạch và quần áo mới trở về.
Hắn nghe tiếng, bước chân ngừng lại.
“Là có hơi.” Ô Tinh Tinh than ngắn thở dài: “Mặt của hắn không đen nữa, nhìn có chút lạnh lùng.”
Tùy Ly: “......” Không lẽ còn càng thích hắn bị sét đánh hơn?
"Vậy chúng ta cứ ở chỗ này, không đi theo hắn về phía trước nữa, như thế nào?" A Tiếu hỏi.
Tùy Ly mặt vô cảm đứng tại chỗ, trong đôi mắt đen láy đó, không còn nhìn thấy một chút ánh sáng nào nữa.
Ô Tinh Tinh nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Không được.”
Quá lỗ rồi quá lỗ rồi.
Nàng đã tổn thất vô số đồ trong tay của hắn rồi! Ít nhất, ít nhất phải kiếm lại rồi nói sau.
À còn nữa, nàng còn chưa từng song tu với hắn nữa.
Đến cả song tu còn chưa, vậy không phải thành thân vô ích sao?
Không được không được!
Tùy Ly bước vào sơn động, nhìn thấy là bộ dạng lắc đầu giống như trống lắc của Ô Tinh Tinh.
Tùy Ly hơi cong eo, một tay ôm lấy gáy của Ô Tinh Tinh, sau đó vứt đồ vào trong lòng của nàng.
A Tiếu vừa nhìn thấy hắn, lập tức bị dọa đến nỗi hồn bay phách tán rồi.
Hắn có nghe thấy không?
A Tiếu không dám nghĩ sâu hơn.
“Đây là cái gì?” Ô Tinh Tinh vội vàng cúi đầu nhìn.
“Miếng ngọc đó đâu?” Tùy Ly hỏi.
Ô Tinh Tinh chỉ túi trữ vật.
Tùy Ly lấy miếng linh ngọc lúc trước cho Ô Tinh Tinh ra, sau đó hòa tan phù thạch, lại vứt ngọc vào trong.
Đợi sau khi nước do phù thạch hòa tan đã bị linh ngọc hấp thu, lúc này hắn nhặt linh ngọc ra, cong ngón tay vẽ bùa lên trên đó.
Đợi sau khi hoàn thành tất cả, hắn mới lên tiếng nói: “Dùng vật này có thể che giấu yêu khí trên người của ngươi.”
Ô Tinh Tinh liên tục gật đầu, giơ tay đang muốn lấy đi.
Tùy Ly lại tránh khỏi tay của nàng, nói: “Ngươi thay bộ quần áo mới trước.”
Ô Tinh Tinh chỉ đành ngoan ngoãn đi thay quần áo.
Tùy Ly đi ra ngoài động đợi.
“Xong rồi.” Ô Tinh Tinh nói.
Tùy Ly quay người đi đến trước mắt của nàng, sau đó hơi cúi đầu, buộc miệng linh ngọc đó lên eo của nàng: “Không được lấy xuống.”
Ô Tinh Tinh liếm môi: “Được.”
Nàng có hơi thất vọng.
Vậy có lẽ là không thể cầm đi bán miếng linh ngọc đó rồi.
Tùy Ly không biết suy nghĩ của nàng, nói: “Đi thôi, vào thành.”
A Tiếu có chút vội vàng.
Nàng ta làm sao đây?
Mà lúc này Ô Tinh Tinh cũng đã hỏi ra sự lo lắng của nàng ta.
Ô Tinh Tinh nắm lấy tay áo của Tùy Ly: “A Tiếu thì sao?”
Tùy Ly lúc này mới nói: “Ngươi ở bên ngoài đợi ta.”
Ô Tinh Tinh: “Được thôi.” Có lẽ Tùy Ly lại muốn vẽ bùa, không chừng còn là bùa tuyệt đối không truyền ra ngoài nữa.
Ô Tinh Tinh đi ra ngoài động.
Mà A Tiếu bên này cảm thấy một tia sáng xẹt qua trước mắt, nàng hình như bị nhốt trong một kết giới.
Tùy Ly nói: “Ngươi có biết tu sĩ Hóa Thần kỳ có thể nghe thấy động tĩnh ở chỗ cách bao xa không?”
A Tiếu nghe thấy câu nói này, lập tức hiểu ra, mỗi lần nàng ta nói xấu nam nhân., người này đều nghe vô cùng rõ ràng!
A Tiếu thật sự bị dọa sợ rồi.
Cho dù lần này Tùy Ly hoàn toàn không ra tay với nàng ta.
Tùy Ly chỉ nói câu này, đã thu kết giới lại, quăng một bình đan dược vào trong lòng nàng ta.
“Mỗi ngày ăn một viên, có thể đè yêu khí.”
Nói rồi, Tùy Ly lạnh lùng quay người đi ra ngoài.
A Tiếu nắm đan dược, thở ra một hơi mạnh.
Lúc này một bên khác, hai đệ tử của Phục Hy Tông đột nhiên kinh ngạc nói: “Ta hình như phát hiện khí tức của đại sư huynh!”
Người của Ngự Thú Tông đối diện nhanh chóng cười nói: “Ở chỗ nào? Không bằng cùng nhau đi nghênh đón đi?”
Hai người đệ tử này gật đầu, ngược lại cũng không từ chối.
Bên này ba người Tùy Ly vừa mới bước vào thành, thấy vài người bước nhanh đến. Bọn họ dưới chân như đạp mây, tốc độ đi đường vô cùng nhanh.
Vừa đến trước mặt, nghe thấy bọn họ đồng loạt bái nói: “Gặp qua đại sư huynh!”
Lại một âm thanh chen vào: “Đệ tử Ngự Thú Tông gặp qua đạo quân Tùy Ly.”
Người đó ngừng lại, vội vàng lại nói: “Tu vi của đạo quân lại tăng cao rồi sao? Uy áp ngày càng đáng sợ !”
Bọn họ nói xong, đồng loạt ngẩng đầu, vừa nhìn, vậy mà bên người Tùy Ly.....đi theo hai nữ tử!
Người trước sánh bước đi cùng với Tùy Ly, một thân quần áo màu vàng nhạt, trên tóc cài cây trăm hình thỏ ngọc bay lên cung trăng.
Đáy mắt của nàng tỏa sáng, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.
Lại nhiều thêm một phần yêu kiều so với đệ tử Phiêu Miễu Tông, nhiều thêm một phần tươi sáng lười biếng so với đệ tử Pháp m Môn, nhiều thêm một phần hồn nhiên ngây thơ so với đệ tử Tố Tâm Các.
Yêu thú là gì?
Chính là động vật có linh thức, thân thể bọn chúng có yêu khí, lại không cách nào hóa thành hình người.
A Tiếu bất giác rùng mình.
Cho nên tại sao không có yêu quái chứ? Là bởi vì....bị giết sạch rồi sao?
“Vậy chủ tử....” Bây giờ A Tiếu đã rất muốn ôm Ô Tinh Tinh, quay đầu chạy rồi.
Sắc mặt Tùy Ly không thay đổi: “Tự nhiên có ta.”
Tùy Ly nói xong, tạm thời sắp xếp bọn họ ở bên ngoài, sau đó bản thân vào thành đi mua đồ.
A Tiếu vội vàng kêu Ô Tinh Tinh dậy: “Không bằng chúng ta đi thôi?”
Ô Tinh Tinh biến về hình người, thong thả ung dung mặc quần áo, vừa mặc, vừa hỏi: “Tại sao vậy? Chúng ta đến Huyền Cực châu rồi sao?”
“Đến rồi. Nhưng mà chỗ này..... chủ tử không thấy vô cùng nguy hiểm sao?”
Ô Tinh Tinh im lặng một lát, nói: “Lúc nhỏ ta đã muốn đi xa, cách Hồ Minh Cảnh xa một chút, lại xa hơn chút. Nhưng mà khả năng của ta quá nhỏ, ta không đi xa như vậy được.”
Nàng nhìn xung quanh, cho dù ở đây là một sơn động tối đen, ngoài sơn động chính là cỏ mọc um tùm.
Nhưng mà nàng vẫn kiên định nói: “Ta thích chỗ này.”
A Tiếu im lặng.
Hồi lâu, nàng ta mới lại nói: “Chủ tử không cảm thấy phu quân này của ngài đáng sợ sao?”
Lúc này Tùy Ly đang mua một vài phù thạch và quần áo mới trở về.
Hắn nghe tiếng, bước chân ngừng lại.
“Là có hơi.” Ô Tinh Tinh than ngắn thở dài: “Mặt của hắn không đen nữa, nhìn có chút lạnh lùng.”
Tùy Ly: “......” Không lẽ còn càng thích hắn bị sét đánh hơn?
"Vậy chúng ta cứ ở chỗ này, không đi theo hắn về phía trước nữa, như thế nào?" A Tiếu hỏi.
Tùy Ly mặt vô cảm đứng tại chỗ, trong đôi mắt đen láy đó, không còn nhìn thấy một chút ánh sáng nào nữa.
Ô Tinh Tinh nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Không được.”
Quá lỗ rồi quá lỗ rồi.
Nàng đã tổn thất vô số đồ trong tay của hắn rồi! Ít nhất, ít nhất phải kiếm lại rồi nói sau.
À còn nữa, nàng còn chưa từng song tu với hắn nữa.
Đến cả song tu còn chưa, vậy không phải thành thân vô ích sao?
Không được không được!
Tùy Ly bước vào sơn động, nhìn thấy là bộ dạng lắc đầu giống như trống lắc của Ô Tinh Tinh.
Tùy Ly hơi cong eo, một tay ôm lấy gáy của Ô Tinh Tinh, sau đó vứt đồ vào trong lòng của nàng.
A Tiếu vừa nhìn thấy hắn, lập tức bị dọa đến nỗi hồn bay phách tán rồi.
Hắn có nghe thấy không?
A Tiếu không dám nghĩ sâu hơn.
“Đây là cái gì?” Ô Tinh Tinh vội vàng cúi đầu nhìn.
“Miếng ngọc đó đâu?” Tùy Ly hỏi.
Ô Tinh Tinh chỉ túi trữ vật.
Tùy Ly lấy miếng linh ngọc lúc trước cho Ô Tinh Tinh ra, sau đó hòa tan phù thạch, lại vứt ngọc vào trong.
Đợi sau khi nước do phù thạch hòa tan đã bị linh ngọc hấp thu, lúc này hắn nhặt linh ngọc ra, cong ngón tay vẽ bùa lên trên đó.
Đợi sau khi hoàn thành tất cả, hắn mới lên tiếng nói: “Dùng vật này có thể che giấu yêu khí trên người của ngươi.”
Ô Tinh Tinh liên tục gật đầu, giơ tay đang muốn lấy đi.
Tùy Ly lại tránh khỏi tay của nàng, nói: “Ngươi thay bộ quần áo mới trước.”
Ô Tinh Tinh chỉ đành ngoan ngoãn đi thay quần áo.
Tùy Ly đi ra ngoài động đợi.
“Xong rồi.” Ô Tinh Tinh nói.
Tùy Ly quay người đi đến trước mắt của nàng, sau đó hơi cúi đầu, buộc miệng linh ngọc đó lên eo của nàng: “Không được lấy xuống.”
Ô Tinh Tinh liếm môi: “Được.”
Nàng có hơi thất vọng.
Vậy có lẽ là không thể cầm đi bán miếng linh ngọc đó rồi.
Tùy Ly không biết suy nghĩ của nàng, nói: “Đi thôi, vào thành.”
A Tiếu có chút vội vàng.
Nàng ta làm sao đây?
Mà lúc này Ô Tinh Tinh cũng đã hỏi ra sự lo lắng của nàng ta.
Ô Tinh Tinh nắm lấy tay áo của Tùy Ly: “A Tiếu thì sao?”
Tùy Ly lúc này mới nói: “Ngươi ở bên ngoài đợi ta.”
Ô Tinh Tinh: “Được thôi.” Có lẽ Tùy Ly lại muốn vẽ bùa, không chừng còn là bùa tuyệt đối không truyền ra ngoài nữa.
Ô Tinh Tinh đi ra ngoài động.
Mà A Tiếu bên này cảm thấy một tia sáng xẹt qua trước mắt, nàng hình như bị nhốt trong một kết giới.
Tùy Ly nói: “Ngươi có biết tu sĩ Hóa Thần kỳ có thể nghe thấy động tĩnh ở chỗ cách bao xa không?”
A Tiếu nghe thấy câu nói này, lập tức hiểu ra, mỗi lần nàng ta nói xấu nam nhân., người này đều nghe vô cùng rõ ràng!
A Tiếu thật sự bị dọa sợ rồi.
Cho dù lần này Tùy Ly hoàn toàn không ra tay với nàng ta.
Tùy Ly chỉ nói câu này, đã thu kết giới lại, quăng một bình đan dược vào trong lòng nàng ta.
“Mỗi ngày ăn một viên, có thể đè yêu khí.”
Nói rồi, Tùy Ly lạnh lùng quay người đi ra ngoài.
A Tiếu nắm đan dược, thở ra một hơi mạnh.
Lúc này một bên khác, hai đệ tử của Phục Hy Tông đột nhiên kinh ngạc nói: “Ta hình như phát hiện khí tức của đại sư huynh!”
Người của Ngự Thú Tông đối diện nhanh chóng cười nói: “Ở chỗ nào? Không bằng cùng nhau đi nghênh đón đi?”
Hai người đệ tử này gật đầu, ngược lại cũng không từ chối.
Bên này ba người Tùy Ly vừa mới bước vào thành, thấy vài người bước nhanh đến. Bọn họ dưới chân như đạp mây, tốc độ đi đường vô cùng nhanh.
Vừa đến trước mặt, nghe thấy bọn họ đồng loạt bái nói: “Gặp qua đại sư huynh!”
Lại một âm thanh chen vào: “Đệ tử Ngự Thú Tông gặp qua đạo quân Tùy Ly.”
Người đó ngừng lại, vội vàng lại nói: “Tu vi của đạo quân lại tăng cao rồi sao? Uy áp ngày càng đáng sợ !”
Bọn họ nói xong, đồng loạt ngẩng đầu, vừa nhìn, vậy mà bên người Tùy Ly.....đi theo hai nữ tử!
Người trước sánh bước đi cùng với Tùy Ly, một thân quần áo màu vàng nhạt, trên tóc cài cây trăm hình thỏ ngọc bay lên cung trăng.
Đáy mắt của nàng tỏa sáng, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.
Lại nhiều thêm một phần yêu kiều so với đệ tử Phiêu Miễu Tông, nhiều thêm một phần tươi sáng lười biếng so với đệ tử Pháp m Môn, nhiều thêm một phần hồn nhiên ngây thơ so với đệ tử Tố Tâm Các.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.