Sau Khi Bị Vứt Bỏ, Nữ Phụ Trà Xanh Nổi Tiếng Nhờ Show Thực Tế
Chương 37:
Tiếu Dương
13/04/2024
Diệp Nhàn Dương: “……”
Có lẽ Tống Dực cho rằng cô sợ hãi, hắn có lòng tốt mà an ủi nói: “Yên tâm……”
“Tôi từng học tán thủ.” Diệp Nhàn Dương nghiêm túc, “Nếu bọn họ động tay động chân thì tôi sẽ đánh trả.”
“Ngu ngốc.” Tống Dực trợn trắng mắt, “Anh của tôi và cậu nhỏ đều đang ở đây đấy.”
Diệp Nhàn Dương vẫn cứ không yên tâm, dặn dò nói: “Nếu một lúc nữa thật sự đánh nhau thì cậu đừng chạm vào tôi mà hãy kéo đối phương, làm tôi nhân cơ hội đá thêm hai cái nữa.”
Tống Dực: “……”
Rốt cuộc thì người phụ nữ này đang suy nghĩ cái gì vậy?
Khi Diệp Nhàn Dương đứng dậy rời đi, người phụ nữ khoanh tay lại đặt trước ngực lộ ra vẻ mặt “Chờ xem”.
Diệp Nhàn Dương căn bản không để cô ta vào mắt, lười phản ứng đến cô ta, cô trực tiếp đi theo phía sau Tống Dực đi về phía bàn của Đường Diệc.
Ánh mắt của mọi người nhìn Diệp Nhàn Dương chuẩn bị xem trò hay sắp xảy ra.
“Đường tổng.”
Dù sao Đường Diệc cũng xem như kim chủ của cô, Diệp Nhàn Dương an phận thủ thường một chút ở trước hắn.
Đường Diệc và thiếu niên lúc trước gặp ở trên hành lang đang ngồi ở hai bên trái phải Thịnh Yến.
Diệp Nhàn Dương ngước mắt nhìn lên thì nhìn thấy Thịnh Yến đang nhỏ giọng trò chuyện với thiếu niên, dưới sự phản xạ của ánh sáng thì gọng kính vàng giống như được nạm kim cương trong vừa loá mắt vừa đẹp.
Cho dù gặp qua nhiều như vậy nhưng Diệp Nhàn Dương vẫn bị vẻ bề ngoài của hắn hấp dẫn.
Tại sao lại có người đàn ông đẹp như vậy? Sườn mặt sắc bén như đao, hàm dưới hoàn mỹ và thân hình cao lớn. Dưới chiếc áo vest có thể mơ hồ nhìn thấy đường cong của cơ bắp, cả người lộ ra mị lực người đàn ông trưởng thành không giống với người thường. Ôn Hiểu từng thích hắn cũng không phải là điều gì rất kỳ quái!
Có lẽ Diệp Nhàn Dương nhìn quá tập trung, Thịnh Yến giống như cảm nhận được ánh mắt của cô nghiêng đầu nhìn về phía cô. Ánh mắt của hai người đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nhìn thẳng vào nhau, ánh mắt của Diệp Nhàn Dương run lên, chột dạ trước rồi dời ánh mắt nhìn sang chỗ khác.bản edit được thực hiện bởi , vui lòng không re-up thu phí.
Thật ra Thịnh Yến cũng không có phản ứng gì, sau khi cô dời ánh mắt nhìn sang chỗ khác thì hắn quay đầu tiếp tục nói chuyện với thiếu niên.
Diệp Nhàn Dương nhẹ nhàng thở ra, lúc này cô mới nhớ tới hình như Đường Diệc vẫn luôn không nói chuyện. Cô khó hiểu nhìn về phía đối phương, phát hiện Đường Diệc đang dùng một loại ánh mắt nhìn xem người chết mà nhìn cô.
Diệp Nhàn Dương vô tội chớp mắt, cô cũng đâu có mê đắm hắn. Hắn có vẻ mặt gì vậy?
“Vị này chính là Diệp Nhàn Dương, Diệp tiểu thư đúng không?”
Một người đàn ông trung niên đầu trọc ngồi cách đó không xa dùng một loại ánh mắt rất ghê tởm đánh giá Diệp Nhàn Dương từ trên xuống dưới.
Diệp Nhàn Dương chạm vào ánh mắt của ông ta, cả người lập tức nổi da gà. Người này chắc không phải là kim chủ của người phụ nữ kia chứ?
Đường Diệc nói: “Vị này chính là Hoàng tổng của công ty giải trí Đại Phong.”
Hoàng tổng trông khoảng 40 tuổi, trên đầu có kiểu tóc địa trung hải, gương mặt đầy dầu mỡ, miệng đầy răng vàng, còn có một cái bụng phệ.
“Xin chào Hoàng tổng.”
Diệp Nhàn Dương nhớ tới người phụ nữ vừa rồi cãi nhau với cô, nghĩ đến bộ dáng hai người bọn họ đứng chung một chỗ thì trong lòng cảm giác khó chịu nhưng trên mặt lại không hề biểu hiện ra.
Có lẽ Tống Dực cho rằng cô sợ hãi, hắn có lòng tốt mà an ủi nói: “Yên tâm……”
“Tôi từng học tán thủ.” Diệp Nhàn Dương nghiêm túc, “Nếu bọn họ động tay động chân thì tôi sẽ đánh trả.”
“Ngu ngốc.” Tống Dực trợn trắng mắt, “Anh của tôi và cậu nhỏ đều đang ở đây đấy.”
Diệp Nhàn Dương vẫn cứ không yên tâm, dặn dò nói: “Nếu một lúc nữa thật sự đánh nhau thì cậu đừng chạm vào tôi mà hãy kéo đối phương, làm tôi nhân cơ hội đá thêm hai cái nữa.”
Tống Dực: “……”
Rốt cuộc thì người phụ nữ này đang suy nghĩ cái gì vậy?
Khi Diệp Nhàn Dương đứng dậy rời đi, người phụ nữ khoanh tay lại đặt trước ngực lộ ra vẻ mặt “Chờ xem”.
Diệp Nhàn Dương căn bản không để cô ta vào mắt, lười phản ứng đến cô ta, cô trực tiếp đi theo phía sau Tống Dực đi về phía bàn của Đường Diệc.
Ánh mắt của mọi người nhìn Diệp Nhàn Dương chuẩn bị xem trò hay sắp xảy ra.
“Đường tổng.”
Dù sao Đường Diệc cũng xem như kim chủ của cô, Diệp Nhàn Dương an phận thủ thường một chút ở trước hắn.
Đường Diệc và thiếu niên lúc trước gặp ở trên hành lang đang ngồi ở hai bên trái phải Thịnh Yến.
Diệp Nhàn Dương ngước mắt nhìn lên thì nhìn thấy Thịnh Yến đang nhỏ giọng trò chuyện với thiếu niên, dưới sự phản xạ của ánh sáng thì gọng kính vàng giống như được nạm kim cương trong vừa loá mắt vừa đẹp.
Cho dù gặp qua nhiều như vậy nhưng Diệp Nhàn Dương vẫn bị vẻ bề ngoài của hắn hấp dẫn.
Tại sao lại có người đàn ông đẹp như vậy? Sườn mặt sắc bén như đao, hàm dưới hoàn mỹ và thân hình cao lớn. Dưới chiếc áo vest có thể mơ hồ nhìn thấy đường cong của cơ bắp, cả người lộ ra mị lực người đàn ông trưởng thành không giống với người thường. Ôn Hiểu từng thích hắn cũng không phải là điều gì rất kỳ quái!
Có lẽ Diệp Nhàn Dương nhìn quá tập trung, Thịnh Yến giống như cảm nhận được ánh mắt của cô nghiêng đầu nhìn về phía cô. Ánh mắt của hai người đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nhìn thẳng vào nhau, ánh mắt của Diệp Nhàn Dương run lên, chột dạ trước rồi dời ánh mắt nhìn sang chỗ khác.bản edit được thực hiện bởi , vui lòng không re-up thu phí.
Thật ra Thịnh Yến cũng không có phản ứng gì, sau khi cô dời ánh mắt nhìn sang chỗ khác thì hắn quay đầu tiếp tục nói chuyện với thiếu niên.
Diệp Nhàn Dương nhẹ nhàng thở ra, lúc này cô mới nhớ tới hình như Đường Diệc vẫn luôn không nói chuyện. Cô khó hiểu nhìn về phía đối phương, phát hiện Đường Diệc đang dùng một loại ánh mắt nhìn xem người chết mà nhìn cô.
Diệp Nhàn Dương vô tội chớp mắt, cô cũng đâu có mê đắm hắn. Hắn có vẻ mặt gì vậy?
“Vị này chính là Diệp Nhàn Dương, Diệp tiểu thư đúng không?”
Một người đàn ông trung niên đầu trọc ngồi cách đó không xa dùng một loại ánh mắt rất ghê tởm đánh giá Diệp Nhàn Dương từ trên xuống dưới.
Diệp Nhàn Dương chạm vào ánh mắt của ông ta, cả người lập tức nổi da gà. Người này chắc không phải là kim chủ của người phụ nữ kia chứ?
Đường Diệc nói: “Vị này chính là Hoàng tổng của công ty giải trí Đại Phong.”
Hoàng tổng trông khoảng 40 tuổi, trên đầu có kiểu tóc địa trung hải, gương mặt đầy dầu mỡ, miệng đầy răng vàng, còn có một cái bụng phệ.
“Xin chào Hoàng tổng.”
Diệp Nhàn Dương nhớ tới người phụ nữ vừa rồi cãi nhau với cô, nghĩ đến bộ dáng hai người bọn họ đứng chung một chỗ thì trong lòng cảm giác khó chịu nhưng trên mặt lại không hề biểu hiện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.