Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

Chương 61

Lâm Thược

13/12/2022

Tác giả: Lâm Thược

Edit: Bilun

Cú xoay ngược này khiến cả người trong cuộc như Úc Khải cũng không ngờ tới, càng đừng nói là những người khác.

Toàn trường kinh hô!

"Chúa ơi?! Thật không thể tin nổi!"

"Đây là thật sao?! Không phải bọn họ diễn kịch đấy chứ?"

"Hôm nay là ngày cá tháng tư à? Đây là đang lừa chúng ta phải không?"

Quá giống thật, quần chúng vây xem mặc kệ là từ xa hay gần, từ trước hay là sau, 360 độ đều có thể nhìn rõ, nhân vật thực tế ảo kia đều không hề sơ hở, hoàn toàn không đoán được hắn căn bản không phải người thực!

Mấy vị giám khảo khác cũng không quá tin cùng tiến lại gần, thử vươn tay, quả nhiên, hoàn toàn không chạm được vào người hắn.

Người dẫn chương trình thấy vậy, kích động cầm lấy micro, cao giọng nói: "Tuy cực kỳ khó tin, nhưng nó thực sự là một nhân vật thực tế ảo!"

"Oa!"

"Bốp bốp bốp!"

Không biết ai là người vỗ tay đầu tiên, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay cùng nồng nhiệt.

"Thật khó tin! Công nghệ hình chiếu thực tế ảo cư nhiên đã đạt tới trình độ này rồi!"

"Điều này có phải có ý nghĩa chúng ta sắp mở ra một kỷ nguyên mới?"

"Đây đúng là thời khắc mang tính lịch sử!"

Tiếng vỗ tay xen lẫn tiếng kinh hô, vang vọng toàn trường, nếu không có rào chắn, chắc chắn phóng viên sẽ vọt đi vào.

Ngay cả mấy vị giám khảo Tây đại lục cũng tâm phục khẩu phục mà vỗ tay.

Chỉ có phó chủ tịch và hai người đồng liêu của ông ta sắc mặt cực kỳ khó coi, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm nhân vật thực tế ảo đang mỉm cười trên kia, tận đến khi có người lên tiếng nhắc nhở.

"Phó chủ tịch, kết thúc rồi, nên trao giải."

Lúc này phó chủ tịch mới bừng tỉnh.

Nữ giám khảo nước Thiên Long cười nói: "Tôi tin Hiệp hội khoa học và công nghệ quốc tế chúng ta công bằng công chính, đúng không?"

Công bằng công chính...... Cái rắm!

Nhưng lời nói ra thì giống như bát nước hắt đi, lời phó chủ tịch nói đề đập công nghệ khoa học Thiên Long hiện giờ thấy đập trên người mình!

Phó chủ tịch không dám tin, danh hiệu cường quốc khoa học công nghệ liên tục hai kỳ liên tiếp cứ như vậy bị người cướp đi, còn là bị một đất nước của Đông đại lục lạc hậu cướp mất.

Quả thực chưa từng nghe thấy, mất mặt hết sức!

Cảm giác này giống như bị người tát cho hai cái ở trước mặt mọi người.

Nhưng hiện giờ ở trước mặt truyền thông của các quốc gia khắp nơi trên thế giới, cho dù phó chủ tịch có không cam lòng đến đâu cũng chỉ có thể cố gắng nở nụ cười chuyên nghiệp, cắn răng nói: "Kết quả này đã thực rõ ràng."

"Tác phẩm dự thi của Khoa học công nghệ Thiên Long vượt quá sức tưởng tượng, khiến người kinh ngạc cảm thán!"

Giây tiếp theo, toàn trường lại lần nữa vang lên tiếng vỗ tay như sấm và tiếng thét chói tai.

Trong hỗn loạn có tiếng hoan hô kích động của người dân trong nước.

"A a a a a, quá lợi hại!!!"

"A a a a a a!! Thiên Long tuyệt vời!!"

"Tôi yêu Thiên Long."

Không biết bắt đầu từ ai, đồng bào có mặt tại hiện trường cùng cất lên bài hát quốc ca.

Cuối cùng, đoàn đại biểu khoa học công nghệ Thiên Long bước lên sân khấu trong tiếng quốc ca và ánh nhìn chăm chú của mọi người, nhận lấy chiếc cúp mang theo nỗ lực của tất cả nhân viên khoa học công nghệ của nước Thiên Long.

Tỏa sáng vinh quang.

Từ giờ trở đi, nước Thiên Long đã cởi xuống chiếc mũ "Đất nước nhỏ khoa học công nghệ lạc hậu".

Hôm nay sẽ là khởi đầu của mọi thứ.

Không biết từ lúc nào, hốc mắt Úc Khải cũng có chút ươn ướt, cậu giơ lên di động cố gắng chụp lại rõ ràng khoảnh khắc này.

Bình luận trở nên điên cuồng.

[ Toàn thể đứng dậy!!! ]

[ Thiên Long tuyệt vời! ]

[A a a a, tự hào quá, muốn khóc quá đi mất!!]

[Đất nước đi đến một bước ngày hôm nay thật sự không dễ dàng, thực sự không dễ dàng!!]

[Nước Thiên Long còn một chặng đường dài phải đi, cố lên!!]

[Hu hu hu, tôi khóc rồi, vui quá, quá kích động, cảm ơn Úc bảo mang chúng tôi chứng kiến thời khắc mang tính lịch sử này!]

......

Khi mọi việc kết thúc, Úc Khải theo Đường Hân Nhiên đi tới sân bay chuẩn bị về nước.

Trên đường ngay cả cậu cũng không nhịn được hiếu kỳ hỏi: "Đây là làm thế nào vậy?"

Tuy biết lúc trước quốc gia ba ba đã làm ra hình chiếu lập thể của Cảnh Vân Trăn.

Nhưng dù thế nào Úc Khải cũng không nghĩ tới, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, cư nhiên đã tinh tiến tới trình độ này!

"Em cũng đoán quốc gia chắc chắn còn có hậu chiêu, còn tưởng là sẽ làm ra một cabin mô phỏng VR."

Lúc ấy nghe thấy hai nhân viên nghiên cứu kia nói có linh cảm mới, Úc Khải liền cho rằng bọn họ muốn bắt chước làm ra một cái cabin mô phỏng VR, không ngờ đã trực tiếp tích hợp các nhân vật thực tế ảo thành hành động độc lập, còn làm đến mức giống thật như vậy.

Úc Khải cảm giác, loại kỹ thuật này nếu tiếp tục phát triển, hiệu ứng hình ảnh tỉ lệ ánh sáng chỉ sợ còn tốt hơn cabin mô phỏng VR, dù sao một cái cần đội mũ giáp rơi vào trạng thái nửa ngủ say mới có thể nhìn thấy, mà cái này dùng mắt trần là có thể thấy được.

Úc Khải nghĩ tới những trò chơi hoặc thành phố mua bán giả thuyết cực kỳ huyễn khốc trong phim khoa học viễn tưởng, có lẽ sắp thực hiện được rồi.

"Bắt chước cabin VR?" Đường Hân Nhiên cười: "Vậy cậu cũng quá coi thường nhân viên nghiên cứu của chúng ta rồi."

Chỗ tuyệt vời của nhân viên nghiên cứu không chỉ mỗi phân tích bắt chước, mà là biến thành mình sử dụng, kết hợp, sáng tạo thậm chí là vượt qua.

Quốc gia ba ba, tuyệt vời!

Tiểu hệ thống đều tán thưởng:【Khả năng sáng tạo của loài người các cậu đúng là mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng, có lẽ qua hai ba trăm năm nữa các cậu có thể đuổi kịp sự tồn tại của nền văn minh cao cấp chúng ta. 】

Úc Khải: "Tất nhiên."

Khả năng sáng tạo không mạnh sao có thể viết ra loại tiểu thuyết phi logic như vậy? Người bình thường thật đúng là không làm được.

Tiểu hệ thống: 【......Hu 】

Đã xuyên qua lâu như vậy rồi, còn không quên nói móc sao?! Phải nói gì đây, không hổ là cậu, tiểu vương tử logic vĩnh viễn online!

"Đúng rồi, chị Hân." Úc Khải tiếp tục tò mò liền hỏi: "Vậy làm sao nó đạt được trí thông minh cao như vậy? Và thiết bị trình chiếu của nó ở đâu?"

Đường Hân Nhiên cười cười: "Khà khà, đại khái ngày kia sẽ mở một buổi họp báo, sẽ nói rõ ràng phương pháp sử dụng và một vài nguyên lý của nó, cậu muốn đi thì có thể sắp xếp."

Úc Khải: "Được đấy."

Úc Tiểu Khải giơ hai tay tán thành.

Lúc về Úc Khải cũng ngồi khoang hạng nhất, cậu kết nối wifi bắt đầu lướt mạng.

Các công ty truyền thông lớn của nước ngoài tranh nhau đưa tin về những gì nghe được thấy được tại triển lãm khoa học công nghệ lần này, dẫn tới đông đảo cư dân mạng kinh ngạc cảm thán.



[Thật khó tin, đây cư nhiên là phát minh do Đông đại lục nghiên cứu ra sao?]

[Nước Thiên Long? Không ngờ Đông đại lục cũng có quốc gia lợi hại như vậy!]

Đương nhiên cũng có một vài người tỏ vẻ khinh thường.

[Cũng chỉ là một công nghệ thực tế ảo mà thôi, ta đoán có lẽ cả nước bọn họ đều tập trung nghiên cứu mỗi cái này đi? Những thứ khác không phải còn lạc hậu sao? Ngu xuẩn!]

[Một đất nước nhỏ bé của Đông đại lục mà thôi, chỉ cần chúng ta muốn, một cái tên lửa phóng ra là có thể san nó thành bình địa!]

[Dù sao triển lãm khoa học công nghệ quốc tế chưa từng tổ chức ở Đông đại lục, nhìn xem đám người Thiên Long kia vui tới mức nào kìa, đến lúc đó nếu không làm nổi thì thật mất mặt:)]

[Nực cười, bọn họ có mỗi cái công nghệ thực tế ảo này để mang ra thi đấu đúng không? Sang năm tổ chức triển lãm nếu không có gì để tham gia thì thực mất mặt.]

Sang năm?

Thời gian nửa năm quốc gia ba ba đã lấy ra công nghệ thực tế ảo khiến người kinh ngạc cảm thán, huống chi một năm?

Chờ xem sang năm mặt bị vả cho sưng lên đi!

Úc Khải mở Weibo, quả nhiên, trang mở đầu đều là hình ảnh chúc mừng nước Thiên Long đã giành chiến thắng.

#Nước Thiên Long đạt giải nhất trong cuộc thi bình chọn danh hiệu khoa học công nghệ quốc tế#

Đề tài này đã xông lên vị trí số một trên bảng hot search.

Cả nước vui như trẩy hội!

Rất nhiều cư dân mạng vốn dĩ cũng không hiểu biết gì về lĩnh vực khoa học công nghệ sau khi click vào tiêu đề này đã được phổ cập không ít tri thức.

Biết về sự phát triển khoa học kỹ thuật của quốc gia, cũng hiểu điều này chứng tỏ điều gì, càng biết được nhân viên nghiên cứu của quốc gia vĩ đại thế nào, tổ quốc của mình đi tới một bước ngày hôm nay khó khăn ra sao.

Mà Úc Khải toàn bộ hành trình phát sóng trực tiếp cũng bởi vậy lại được chú ý.

Lúc này Viện Khoa học và công nghệ Thiên Long phát Weibo, nói cậu đã quyên góp cho viện nghiên cứu khoa học quốc gia hơn 60 triệu.

Bởi vì ngày thường ăn, mặc, ở, đi lại của Úc Khải đều do quốc gia ba ba lo liệu cho cậu, cậu cũng không có sở thích sắm siêu xe biệt thự cao cấp gì đó, cùng lắm chỉ nạp tiền chơi game.

Ham muốn hưởng thụ vật chất của cá mặn rất thấp.

Cầm cát xê đóng phim và tiền lương quốc gia trả cũng không có chỗ nào để tiêu.

Khi tận mắt chứng kiến nhân viên nghiên cứu bận rộn vất vả như thế nào, đơn giản liền quyên hết tiền kiếm được cho viện nghiên cứu khoa học của quốc gia.

Chuyện này vừa tuôn ra lại được cơ quan truyền thông chính thống khen ngợi, gọi cậu là thanh niên yêu nước thời đại mới.

Mặt mũi còn vẻ vang hơn lần trước.

[Đậu móe, lần đầu tiên nhìn thấy mấy trăm cơ quan truyền thông chính thống đăng bài chứng nhận bài viết về một tiểu minh tinh của giới giải trí!]

[Úc Khải xứng đáng với điều đó! Cậu ấy không chỉ quyên góp tiền mà còn quảng cáo cho các sản phẩm nội địa kể từ khi xuất đạo! Còn quảng cáo hàng nội địa chất lượng cao! Lần trước tôi đã mua cả kem trang điểm và kem trị mụn, hiệu quả thật tuyệt vời!]

[Các chị em, hành động nào, đều gõ chữ năng lượng tích cực lên màn hình công cộng!]

Nhưng có rất nhiều anti-fan lại khịt mũi coi thường.

[Hết chỗ nói, đúng là nhiệt độ gì cũng cọ! Một diễn viên không yên ổn đi đóng phim, cả ngày chỉ biết phát sóng trực tiếp, không phải thật sự không có phim gì để đóng đấy chứ?]

[Quyên góp tiền cái gì? Ta thấy là để nhanh chóng kiếm được tiền mà từ bỏ cả mặt mũi thì có? Cậu ta chỉ phát sóng trực tiếp đã kiếm được vài chục triệu rồi.]

[Cái tên này đúng là may mắn, vừa lúc phát sóng trực tiếp được thời khắc nước mình đạt giải thưởng lớn, nhưng đây là sự nỗ lực của nhân viên nghiên cứu nước ta, liên quan gì đến cậu ta? Quyên tiền thì làm sao? Lúc trước động đất sao không thấy cậu ta đâu? Cùng lắm là nhân cơ hội cọ tí nhiệt độ mà thôi.]

[Nực cười, ít nhất Úc bảo của chúng tôi còn quyên, các người thì sao? Các người quyên bao nhiêu, chụp hình xem nào? Không phải là chỉ biết ở nhà gõ phím thôi đấy chứ?]

[ Vây xem đám ghen tị tức tối! ]

[Mặc kệ các ngươi có gõ bàn phím thế nào, bên chính phủ đã công nhận "Thanh niên yêu nước" là Úc bảo của chúng tôi, hỏi các người có tức hay không?]

Lúc này, tại hiện trường chương trình《 Nhật ký sinh tồn của các diễn viên trẻ trên phim trường》, Tư Nhân nhìn thấy Úc Khải lên hot search vì điều này, quả thực không nhịn được cười, trộm nói nhỏ với Úc Tinh Thần ở bên cạnh: "Người anh em kia của cậu đúng là đủ ngu xuẩn, thật sự cho rằng có danh hiệu yêu nước là có thể nổi tiếng sao?"

Dù sao đại ngôn quốc tế đưa tới cửa không nhận, đi nhận cái loại sản phẩm tam vô trong nước, sau đó còn chạy đi phát sóng trực tiếp cái gì mà triển lãm khoa học công nghệ?

Là không có phim để đóng sao?

Loại nhiệt độ nhất thời này có ích gì chứ? Có thể tăng lên địa vị của mình ở giới giải trí sao? Có thể kiếm được càng nhiều tiền sao? Quá ngu ngốc!

Úc Tinh Thần cũng cảm thấy đầu óc cậu quả thực có vấn đề, vì sao sống lại một đời mà còn có thể ngu như vậy?

Nhưng trên mặt lại không lộ ra một chút nào: "Anh Tư Nhân, anh đang nói gì vậy? Tiểu Khải yêu nước như vậy, đây là chuyện tốt mà."

"Thôi đi." Tư Nhân lộ vẻ mặt chán ghét: "Giả vờ giả vịt thôi, tuy tăng không ít fan, nhưng đều là một đám người qua đường, ai sẽ ủng hộ cậu ta chứ?"

Hai ba tháng qua bọn họ không dừng lại một chút nào, đặc biệt là Úc Tinh Thần, y lợi dụng kinh nghiệm đời trước và cá đập tiền ủng hộ, cướp lấy vài tài nguyên vốn là quảng cáo và tống nghệ của người khác.

Bởi vì y biết rõ, ở đâu mới có thể hot.

Còn tương tác với người hâm mộ của mình ở nhiều chương trình khác nhau, xào CP xào đề tài, dựa vào hào quang nhân vật chính của mình bạo hỏa rất nhiều lần.

Hiện tại còn tham gia tuyển chọn《 Nhật ký sinh tồn của các diễn viên trẻ trên phim trường》.

Kiếp trước, Úc Tinh Thần thông qua chương trình này bắt được danh hiệu "Nam chính xuất sắc nhất", ký hợp đồng với đạo diễn trẻ tuổi đẹp trai Đàm Hoành Thâm, trở thành nam chính chuyên dùng của hắn, tiếp theo hợp tác với ảnh đế tam kim, đẩy sự nghiệp diễn xuất của y lên đỉnh cao.

Đến lúc đó, lại muốn hành chết Úc Khải còn không phải là chuyện trong tích tắc sao?

Quả nhiên đúng là cái đồ không lên được mặt bàn, cho dù sống lại một đời, vẫn cứ không phải là đối thủ của y!

Những nghẹn khuất và tăm tối trong khoảng thời gian trước trở thành hư không, tâm trạng Úc Tinh Thần trở nên vui vẻ hơn.

So với mùa đầu tiên, 《 Nhật ký sinh tồn của các diễn viên trẻ trên phim trường 》mùa thứ hai mời thêm một vị huấn luyện viên, bởi vậy học viên thông qua tuyển chọn cũng nhiều hơn một chút.

Tổng cộng có 50 học viên và 5 huấn luyện viên.

Nhưng mỗi vị huấn luyện viên chỉ lựa chọn 6 học viên, còn lại sẽ bị đào thải.

Cho nên mỗi người trong số 50 tuyển thủ này đều cố gắng hết sức để tiến về phía trước.

Úc Tinh Thần và Tư Nhân đang nhỏ giọng thảo luận.

Có người tới gần hỏi bọn họ.

"Này, Thần Thần, Tư lão sư, hai người biết không? Nghe nói Cảnh Vân Trăn cũng gia nhập hàng ngũ huấn luyện viên lần này đấy!"

"Mới vừa nghe nói rồi."

Úc Tinh Thần trong lòng thầm nghĩ, thật đúng đang mệt mỏi thì ông trời đưa cho gối đầu.

Sau khi trải qua đủ loại sự tình, y dám cơ hồ khẳng định.

Bối cảnh của Cảnh Vân Trăn còn mạnh hơn rất nhiều so với những gì hắn thể hiện ra ngoài! Thậm chí còn mạnh hơn cả Ngụy Trạch! Nếu không sao Úc Khải có thể thông thuận mà đi tới ngày hôm nay?

Nhưng tài nguyên của Úc Khải trong hai tháng qua không được tốt lắm, nói không chừng quan hệ của bọn họ đã sụp đổ rồi.

Đã có cơ hội này, đương nhiên y phải thông đồng với Cảnh Vân Trăn trong chương trình.

"Các cậu muốn chọn vị huấn luyện viên nào vậy?"

"A?" Úc Tinh Thần hơi sửng sốt, cười nói: "Có phải cậu hiểu sai quy tắc rồi không, là huấn luyện viên chọn chúng ta, chứ không phải chúng ta chọn huấn luyện viên."

"Được rồi, hai người vẫn còn quan tâm tới vấn đề này sao? Chỉ bằng kỹ thuật diễn xuất và danh tiếng của hai người, chắc chắn tất cả huấn luyện viên đều sẽ lựa chọn hai người, đến lúc đó chính là hai người lựa chọn huấn luyện viên."

Đây là một cô gái nổi tiếng trên mạng chuyển sang làm diễn viên, tuy có lượng fan không nhỏ, nhưng hoàn toàn không thể sánh bằng Tư Nhân và Úc Tinh Thần.

Đương nhiên cô phải tới đây tâng bốc hai câu.

Không chỉ cô, mà sau khi danh sách 50 người được công bố, Úc Tinh Thần, Tư Nhân và những diễn viên khá có tiếng ở đây liền trở thành đối tượng được người nghiệp dư hoặc bán nghiệp dư thổi phồng.

Trong đó Úc Tinh Thần là diễn viên hot nhất và được nhắc tới nhiều nhất trong giới giải trí dạo gần đây, vì thế tất cả mọi người đều hi vọng tạo quan hệ tốt với y, muốn theo chân bọn họ mượn sức quan hệ.

Úc Tinh Thần rất thích điều này, nhưng trong lòng y có đắc ý cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài, ngược lại khiêm tốn nói: "Không đâu, đạo diễn đều nói, chương trình của chúng ta không nhìn vào danh tiếng, chỉ nhìn vào thực lực, mọi người đều đứng cùng một vạch xuất phát, nếu có thể thông qua tuyển chọn đều là rất lợi hại."

Chờ nữ diễn viên này đi rồi, Tư Nhân mới nhỏ giọng hỏi Úc Tinh Thần: "Tinh Thần, nói thật, cậu muốn chọn vị huấn luyện viên nào?"



Úc Tinh Thần ra vẻ tự hỏi, suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Em còn chưa nghĩ kỹ đâu.....có chút rối rắm, anh thì sao, Tư Nhân anh muốn chọn ai?"

"Tôi á, tôi cũng đang rối rắm, Đàm Hoành Thâm và Cảnh Vân Trăn, hai người này một người là ảnh đế quốc tế, một người là đạo diễn lớn bốn lần đạt giải Kim Kê, nếu có thể hợp tác với hai người bọn họ, chắc chắn nhiệt độ và đề tài sẽ không ít, nhưng hình như Cảnh Vân Trăn có quan hệ không bình thường với Úc Khải...."

Nhắc tới đối thủ, sắc mặt Tư Nhân liền thay đổi: "Cho nên nếu chọn Cảnh Vân Trăn, nói không chừng anh ta sẽ gây khó dễ cho tôi, thôi, tôi vẫn chọn Đàm Hoành Thâm."

"Không đâu." Úc Tinh Thần khẳng định nói: "Cảnh lão sư không phải loại người không phân biệt trắng đen như vậy đâu, nhưng mà vấn đề chọn ai này.....em lại suy xét một chút nữa....."

"Aiz, tôi cho rằng cậu chắc chắn sẽ lựa chọn Nhan Kỳ Thụy chứ."

Nhan Kỳ Thụy cũng là một vị ảnh đế, khi hắn tham gia một bộ tống nghệ bị Úc Tinh Thần bắt lấy, hiện tại là cá của y.

Kỳ thực chọn ai cũng không quan trọng.

Quan trọng là những gì tiếp theo.

Giống với《10 ngày của người giàu 》lúc trước, vì nhiệt độ và đề tài, gameshow này cũng áp dụng phương thực vừa quay vừa phát sóng.

Sau một tuần, tập đầu tiên của chương trình chính thức phát sóng.

"Chào mọi người, chào mừng đến với 《 Nhật ký sinh tồn của các diễn viên trẻ trên phim trường》!"

[A a a a, cuối cùng cũng phát sóng!! Đợi suốt một tháng! ]

[ Vì Tinh Thần mà đến! Tinh Thần, xông lên đi! ]

[ Tinh Thần Tinh Thần Tinh Thần! ]

50 diễn viên đứng thành hai hàng trên sân khấu, mỗi người bọn họ có 3 phút để biểu diễn, trong vòng 3 phút phải tận khả năng bộc lộ hết năng lực của mình, thu hút sự chú ý của huấn luyện viên, để huấn luyện viên giữ mình lại.

Các vị huấn luyện viên sẽ chỉ chọn tổng cộng 30 diễn viên, còn lại sẽ bị đào thải!

5 vị huấn luyện viên này mỗi người đều là tai to mặt lớn trong nghề, nếu được lựa chọn, cho dù không đạt được "nam nữ chính xuất sắc nhất", cũng chắc chắn có thể quen biết lẫn nhau, không chừng về sau còn có cơ hội hợp tác.

Vì thế các tuyển thủ đều ra sức biểu diễn sở trường của mình, có người khóc đến tê tâm liệt phế, có người cười đến không khép miệng được, còn có người điên điên khùng khùng.

Đến lượt Úc Tinh Thần, y lên sân khấu không cẩn thận té ngã một cái, trực tiếp khiến đầu gối bị thương.

"Tinh Thần!"

"Cậu không sao chứ!"

Nhân viên công tác xung quanh chạy nhanh tới dìu y.

Úc Tinh Thần che lại đầu gối, một lúc lâu sau mới bình ổn lại, mặt tái nhợt lắc đầu: "Tôi không sao."

"Cậu còn có thể tiếp tục diễn không?"

"Tôi có thể."

Úc Tinh Thần xua xua tay kiên trì đứng lên, biểu diễn một đoạn đuổi kịp người mình thích và cố gắng tỏ tình.

Từ bi kịch chuyển sang hài kịch đòi hỏi kỹ năng diễn xuất cực cao.

Bởi vì vừa rồi bị thương, sắc mặt y tái nhợt, nét mặt khó khống chế, nện bước yếu ớt, biểu hiện không tốt cho lắm.

Bởi vậy, khi y diễn xong, mấy vị huấn luyện viên đều không nói gì, nhìn vẻ mặt có vẻ rất do dự.

Thực ra Nhan Kỳ Thụy muốn lập tức mở miệng chọn y, nhưng dù sao cũng có máy quay ở đây, lập tức mở miệng sẽ có vẻ hắn thiên vị đối phương, mau chóng dùng ánh mắt ám chỉ Úc Tinh Thần.

Úc Tinh Thần đương nhiên hiểu, lập tức chủ động khom lưng nói: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, các vị huấn luyện viênn, thật sự xin lỗi, em vừa rồi bởi vì đầu gối quá đau, thật sự không điều chỉnh được, có thể cho em thêm một cơ hội nữa không?"

[Hu hu hu, thương Tinh Thần! ]

[Kỳ thực không nói cái khác, chỉ cần nhìn biểu cảm, Tinh Thần là người biểu diễn có chiều sâu và trình tự nhất trong số tất cả những người biểu diễn khoa trương. ]

Tuy lần đầu tiên Úc Tinh Thần biểu hiện không tốt, nhưng lần thứ hai biểu hiện tốt, còn không phải là điểm nhấn lớn nhất sao?

Dù sao từng có kinh nghiệm diễn xuất hai đời, vượt qua một đám nghiệp dư cũng không có vấn đề gì, sở dĩ y cố ý bị thương, còn không phải là vì để tăng thêm phần kịch tính cho mình sao?

Kiếp trước, y dựa vào phương thức diễn xuất khi bị thương mà diễn lại lần thứ hai, thu hút sự chú ý của đạo diễn lớn Đàm Hoành Thâm, sau đó đạt được bốn vị huấn luyện viên tranh đoạt, tập đầu tiên đã trở thành tuyển thủ có nhân khí cao nhất.

Nhưng mà, y đã quên một việc, ở kiếp này, có thêm một vị huấn luyện viên tên Cảnh Vân Trăn.

Viết là Cảnh Vân Trăn.

Đọc là "Sát thủ của kỹ nữ tâm cơ".

Nhan Kỳ Thụy đang muốn nói có thể, Cảnh Vân Trăn lại mở miệng: "Không được."

Úc Tinh Thần hơi sửng sốt, y còn chưa kịp giải thích, Cảnh Vân Trăn liền tiếp tục nói.

"Cậu biết rõ đầu gối bị thương, vậy vì sao còn muốn diễn cảnh chạy? Lần này không quy định chủ đề đúng không? Phản ứng tức thì là năng lực cần có của mỗi một diễn viên, nếu tôi là cậu, tôi sẽ lập tức không diễn chạy nữa, thậm chí dứt khoát diễn một người què."

[ Oa, Cảnh ca nói rất có lý! ]

[Ta cảm thấy Tinh Thần diễn xuất không tệ, có phải Cảnh Vân Trăn hơi quá khắc nghiệt rồi không? ]

[ Cảnh Vân Trăn đối với diễn xuất vốn dĩ có tiếng là nghiêm túc.]

[Giải thưởng ảnh đế quốc tế của Cảnh ca của chúng ta không phải tự dưng mà có?]

[Cái này không thể trách Tinh Thần, cậu ấy bị thương mà, sao có thể nghĩ được nhiều như vậy.]

Úc Tinh Thần: "Em......"

Úc Tinh Thần muốn thanh minh, nhưng lại suy xét tới thân phận của mình hiện tại, chỉ có thể cúi đầu ủy khuất xin lỗi: "Thực xin lỗi, Cảnh lão sư, thầy nói đúng, vừa rồi em không biểu hiện tốt, nhưng làm ơn, xin hãy cho em một cơ hội nữa."

[Thái độ này của Thần Thần bảo bối thật tuyệt!]

[Thần Thần bảo bối xứng đáng có thêm một cơ hội nữa!]

[Cho cậu ấy cơ hội! Cho cậu ấy cơ hội!!]

[Tôi cũng cảm thấy vừa rồi cậu ấy biểu hiện cũng không tệ lắm, Cảnh Vân Trăn không cần nghiêm khắc như vậy nhỉ?]

Nhưng Cảnh Vân Trăn vẫn quyết đoán cự tuyệt.

"Tôi không thay đổi suy nghĩ của tôi, nếu cậu muốn có đãi ngộ đặc biệt cho cậu cơ hội lần thứ hai, vậy những người bị đào thải vừa rồi cũng nên có thêm một cơ hội nữa mới đúng, nếu không sẽ không công bằng với những người đó, nhưng nếu tiếp theo lại có người khác yêu cầu xin thêm một cơ hội nữa, vậy chương trình này của chúng ta chỉ sợ không thể tiếp tục quay nữa."

Úc Tinh Thần vẻ mặt kinh ngạc, cái gì vậy?!

Kỳ thực nữ diễn viên lúc trước đoán đúng rồi, diễn viên có chút danh tiếng giống như bọn họ đều đã chào hỏi qua với đạo diễn, huấn luyện viên nhất định sẽ cho bọn họ qua, sẽ không để bọn họ bị loại ngày vòng đầu tiên, dù sao sự tồn tại của bọn họ cũng đều là nhiệt độ.

Hơn nữa nếu thật sự bị loại ngay vòng đầu tiên, chỉ sợ fan sẽ chửi chương trình bọn họ cho đến chết.

Nhưng, Cảnh Vân Trăn là con ngựa hoang mà ngay cả cha ruột cũng không quản được.

Hắn sẽ quan tâm những thứ này sao?

Hắn căn bản không nhớ Úc Tinh Thần là ai.

Hắn chọn người mới không nhất định là đẹp nhất, kỹ thuật diễn tốt nhất, nhưng ít ra phải là người có thái độ phải nghiêm túc, chân thành, cố gắng diễn xuất, có tiềm lực.

Úc Tinh Thần ngã thật hay giả hắn còn không nhìn ra sao?

Trừ khi là người trải qua huấn luyện, nếu không một người khi bị ngã theo bản năng sẽ dùng tay chống đỡ, còn Úc Tinh Thần thì sao? Hắn nhìn thấy rõ ràng, y căn bản không có loại động tác này đã cả người ngã xuống.

Thấy Nhan Kỳ Thụy còn muốn nói giúp y, Cảnh Vân Trăn trực tiếp không lưu tình nói: "Cậu biết không? Vừa rồi cậu ngã rất giả."

Sắc mặt Úc Tinh Thần lập tức tái nhợt: "Không có, Cảnh lão sư, thầy hiểu lầm......em không có......"

"Có phải hiểu lầm hay không có thể đem video ghi hình ra cho mọi người xem lại." Nhưng Cảnh Vân Trăn không muốn vì thế mà lãng phí thời gian: "Cậu đi đi."

Một đoạn này bị biên tập cắt đi, không truyền ra ngoài, nhưng thái độ không chịu nhân nhượng dù chỉ một bước của Cảnh Vân Trăn khiến tổ ekip chỉ có thể thuận theo ý hắn.

Vì thế, Úc Tinh Thần còn chưa kịp bắt đầu quay đã bị đoàn phim đá ra ngoài hai lần liền!

Một chân Úc Khải đá, một chân Cảnh Vân Trăn đá, hỏi ngươi có zui không, kích thích không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook