Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống
Chương 111: Phiên ngoại 6
Lâm Thược
18/02/2023
Cho nên cái chữ "cắn" này là có ý nghĩa gì thì không cần nói cũng biết.
"Anh!" Úc Khải tay trái ôm con thỏ, tay phải đè lại khuôn mặt Cảnh Vân Trăn đang định hôn cậu: "Camera!"
Cảnh Vân Trăn nắm lấy tay cậu, kéo mạnh người qua, tiến lại gần hung hăng hôn một cái: "Không sao, trong phòng không có camera."
Vừa dứt lời, tiếng gõ cửa vang lên.
"Khụ, Cảnh lão sư, Úc lão sư, phía dưới TV có cái camera, các cậu chú ý một chút......"
Úc Khải: "......"
Cảnh Vân Trăn: "......"
Trời ơi.
Bình luận vốn đang yên tĩnh vài giây, không dám hít thở lại đột nhiên bùng nổ.
[A a a a a, ta rất muốn gửi cho đạo diễn lưỡi dao, đáng giận!!]
[Ha ha ha ha ha ha ha,《 không có camera 》. ]
[ Cảnh ca: Thật sự cảm ơn. ]
[ Vì sao lại ngắt ngang bọn họ!! ]
[Vừa rồi ta khẩn trương tới mức không dám bình luận, chỉ chờ Cảnh ca cắn cá!!]
Cảnh Vân Trăn cũng rất tức giận, chỉ có thể thu hồi ma trảo của mình lại, xách con thỏ trong lòng Úc Khải lên thả xuống đất.
Bà xã của hắn, chỉ có được ôm hắn!
[Ha ha ha, Cảnh ca ở trước mặt Úc bảo thật sự rất trẻ con nha.]
[Cười chết mất, hình tượng đàn ông đích thực của Cảnh Vân Trăn dần dần sụp đổ.jpg]
[Hai người bọn họ thật sự quá tự nhiên!! ]
Dựa theo yêu cầu của chương trình, buổi tối khi ngủ có thể dùng vải che camera lại, nhưng vẫn nghe thấy tiếng động.
Đây cũng coi như một mánh lới thu hút khán giả.
Mọi người đều rất muốn biết các minh tinh trước khi ngủ sẽ nói những gì, bọn họ có nghiến răng không, có ngáy không?
Không chừng có thể nghe thấy điều gì hay ho cũng nên!
Một vài fan đang chờ hạng mục này, thức trắng đêm không ngủ.
Kết quả tới giờ, Cảnh Vân Trăn trực tiếp khóa cửa lại sau đó chủ động rút đầu phích cắm của camera ra.
[??? ]
[Sao lại vậy!!]
[Sao có thể đóng camera, đạo diễn đâu, đạo diễn đâu!! ]
Phòng phát sóng trực tiếp kêu rên một trận.
Đạo diễn thấy vội vàng đi tìm bọn họ, nửa giờ sau đã đăng một bài Weibo.
"Thực xin lỗi, con ngựa hoang, thực sự không quản được [ rơi lệ ]."
Đính kèm bức ảnh động Cảnh Vân Trăn trèo tường mượn trong《10 ngày của người giàu 》.
Weibo chính thức của《10 ngày của người giàu 》thấy, chia sẻ bài viết: "Đã nói, đừng có mời Cảnh Vân Trăn tham gia tống nghệ, đừng có mời Cảnh Vân Trăn tham gia tống nghệ, các chú còn không tin! [ rơi lệ ]"
Rất nhanh, lại có một Weibo chính thức của một chương trình tống nghệ mà Cảnh Vân Trăn từng tham gia khác cũng chia sẻ bài viết này.
"Tiền bối nói phải[ rơi lệ ]."
Sau đó cái thứ hai cũng tới: "Tiền bối nói phải[ rơi lệ ]."
Cái thứ ba: "Tưởng tống nghệ tình cảm là có thể tránh được sao? Vậy các chú đang nằm mơ! [ rơi lệ ]"
Rất nhanh # Cảnh Vân Trăn sát thủ tống nghệ! # lại lên hot search.
Lần đầu nhìn thấy có nghệ sĩ khiến đoàn phim tống nghệ cùng nhau rơi lệ.
Khu bình luận lập tức điên cuồng ha ha ha ha.
Cũng vì vậy lại hấp dẫn rất nhiều quần chúng vây xem chạy tới xem chương trình tống nghệ này, gặm phải cp chồng chồng Kình Ngư, hô to thơm quá.
Nhân số trong phòng phát sóng trực tiếp tăng vọt.
Fan CP của hai người thậm chí còn nhìn vào màn hình đen đêm khuya tự bổ não ra một đoạn văn 100 nghìn chữ không thể miêu tả.
Trên thực tế Cảnh Vân Trăn muốn làm chút gì đó, hắn đã lấy ra gói vuông nhỏ trong vali hành lý, nhưng lại bị Úc Khải vô tình cự tuyệt.
Một mặt là cậu lo trong phòng còn gắn camera, mặt khác là.....cái tên này thật sự không thấy mệt à?!
Hơn một tháng hưởng tuần trăng mật kia, hai người hưởng tuần trăng mật công khái, mang theo cửa thuấn đi đầu tiên du ngoạn một vòng non sông gấm vóc của nước Thiên Long, sau đó lại đi tới mấy thành phố nước ngoài.
Trên núi, bờ biển, nông thôn, phong cảnh, mỹ thực của mỗi một nơi đều khác nhau, văn hóa truyền thống cũng khác nhau, điểm giống nhau duy nhất chính là —— chỉ cần vào khách sạn, Cảnh Vân Trăn liền quấn lấy cậu làm.
Từ phòng ngủ đến phòng tắm, từ phòng khách đến phòng bếp, thậm chí là ban công khép kín, bể bơi riêng và cầu thang, đều không buông tha.
Mỹ kỳ danh rằng: "Bây giờ đã danh chính ngôn thuận, quang minh chính đại, đương nhiên phải làm cho hồi vốn."
Tới khi tuần trăng mật kết thúc, Úc Tiểu Khải với cái mông cá đau hiện tại đã tiến vào thời gian của một hiền triết.
"Mau ngủ đi, ngày mai phải dậy sớm." Cá hiền triết chui vào ổ chăn chuẩn bị vùi đầu ngủ ngon.
Cảnh Vân Trăn tuy không cam lòng, nhưng Úc Khải không vui, hắn cũng chỉ có thể nhịn, ôm chiếc cá hiền triết vào lòng ngủ.
Ngày hôm sau, chương trình bắt đầu lúc 8 giờ, đúng giờ tới gõ cửa gọi bọn họ rời giường.
Cảnh Vân Trăn đã sớm tỉnh, nhìn chàng trai với dung nhan xinh đẹp đang ngủ trong lòng ngực, lập tức theo lệ thường sấn tới gần hôn một cái chào buổi sáng.
Kết quả ai biết hôm nay Úc Khải vừa mở mắt liền phát hiện trong ngực mình có một cục bông xù xù, cúi đầu nhìn, là con thỏ kia.
Nó mới vừa nhảy lên giường, tai thỏ rung rung chui vào trong lòng ngực Úc Khải, đôi mắt tròn xoe ướt đẫm, đầy đáng thương nhìn chằm chằm Úc Khải.
Cực kỳ đáng yêu.
Khiến Úc Khải lại phải vuốt lông cho thỏ, hoàn toàn không chú ý tới người đàn ông bên cạnh, tận đến khi Cảnh Vân Trăn khó chịu bắt cậu tới cưỡng hôn, ném con thỏ xuống giường, sau đó hôn từ trán cho lên cằm cậu một lượt.
Úc Khải bị hôn đến chân đều mềm.
"Anh, đừng hôn nữa......"
Còn hôn nữa sẽ bốc lửa đấy.
Bốc lửa mới tốt.
Cảnh Vân Trăn ước gì, đang định tiếp tục đi sâu.
Nhân viên công tác lại lần nữa tới gõ cửa nhắc nhở: "Cảnh lão sư, Úc lão sư, 8 giờ 20 rồi, các vị dậy chưa?"
Úc Khải sợ nhân viên công tác sẽ mở cửa đi vào, vội vàng đẩy Cảnh Vân Trăn ra, cao giọng trả lời: "Dậy rồi, dậy rồi."
Sau đó vội vàng rời giường thay quần áo.
Hai người thu thập xong đi ra ngoài, Úc Khải vừa đóng lại cửa phòng, trong phòng lại truyền tới tiếng "pupu".
Cẩn thận nghe lại, cư nhiên là ở phía sau cánh cửa truyền tới, giống như có gì đó đang cào cửa.
Thỏ con hiển nhiên không muốn bị nhốt trong phòng một mình, tung tăng nhảy ra theo.
Hôm hay hành trình của bọn họ là đi câu cá, trên đường phải leo một đoạn đường núi ngắn, tất cả đều là bậc thang, Úc Khải thấy con thỏ châ nhỏ leo bậc thang quá vất vả, liền ôm nó lên, mang nó đi theo.
Thỏ con lập tức dùng đầu cọ cọ cánh tay cậu, thoạt nhìn rất vui vẻ.
Đúng vậy, bọn họ cư nhiên nhìn ra biểu tình vui vẻ từ trên mặt một con thỏ!
Bình luận hô lên thần kỳ.
[A a a a! Con thỏ này thật đáng yêu! Úc bảo bối ôm thỏ lại càng đáng yêu!]
[Một con thỏ rất có linh khí, chắc nó biết Úc bảo gián tiếp cứu nó một mạng nhỉ?]
[Úc bảo đúng là có thể chất hút thỏ!]
[Thật sự thần kỳ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy con thỏ được nuôi ở trong trại thỏ, ta đều hoài nghi nó có phải được huấn luyện đặc biệt làm thú cưng để tạo hiệu quả cho chương trình hay không đấy ~]
[Thỏ thỏ: "Ôm chặt đùi Úc bảo! ]
Thỏ con vui vẻ, nhưng Cảnh Vân Trăn thì không vui vẻ như vậy!
Bởi vì sự chú ý vốn ít ỏi của Úc Khải đều bị thu hút hết.
Cảnh Vân Trăn chủ động nói: "Cá nhỏ, em ôm mệt rồi, anh ôm giúp em nhé?"
Hắn vừa vươn tay ra, con thỏ kia liền xù lông, bắt đầu nhe răng nhếch miệng, dáng vẻ siêu hung dữ, không cho hắn ôm.
Úc Khải vỗ vỗ đầu thỏ trấn an nó: "Thôi, không sao, để em ôm, dù sao cũng sắp tới rồi, có vài bước chân."
Mới vừa nói xong, con thỏ lông xù kia liền ở trong lòng ngực cậu lộ ra một cái đầu nhỏ, giống như thăm dò Cảnh Vân Trăn, ánh mắt khinh thường.
Cảnh Vân Trăn:!!!
Cái đệt, hắn nhìn ra rồi, đây là một con thỏ trà xanh!
Sau đó cả một ngày, Úc Khải đi đến đâu, nó liền giống như con chó nhỏ đi theo tới đó.
Hơn nữa nó cũng không kén chọn, Úc Khải cho ăn gì nó cũng ăn, cơm thừa canh cặn đều ăn rất ngon lành, môi ba cánh răng rắc răng rắc.
Rất có tiềm lực làm blogger mukbang.
Cảnh Vân Trăn vài lần lén dùng chân dịch nó ra, ý đồ để nó tự mình tránh ra, nhưng con thỏ này rất nhanh nhẹn, mới vừa dịch ra lại chạy tới, rất nhiều lần trực tiếp nhảy qua mu bàn chân Cảnh Vân Trăn.
Úc Khải không chú ý, nhưng fan trong phòng trực tiếp lại nhìn thấy rõ ràng, cười ngất.
[ Ha ha ha, Cảnh ca có phải đang ghen tị với một con thỏ chăng?]
[Dục vọng chiếm hữu của Cảnh ca quá chân thật 2333 ]
[ Cảnh ca thật sự cũng rất quan tâm Úc bảo.]
[Bọn họ thực sự lúc nào cũng đang phát đường hu hu hu!!]
Theo lý mà nói, rõ ràng so sánh với những cặp chồng chồng đã đăng ký kết hôn, cp mờ ám không rõ mới càng có cái hay để gặm.
Nhưng Úc Khải và Cảnh Vân Trăn thì khác.
Hai người này thật sự tự mang bầu không khí riêng, rõ ràng không cố tình buôn bán, nhưng bọn họ đi đâu cũng rắc cơm chó, cả người phát sáng.
Bọn họ thật sự rất tuyệt vời!
Hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, các khách mời lại về phòng nghỉ ngơi.
Cảnh Vân Trăn mới vừa tắm rửa xong, liền thấy con thỏ trà xanh kia lại tiến đến, đang cọ cọ hôn chân Úc Khải, Úc Khải cũng đang chuẩn bị cúi đầu ôm lấy nó.
Cảnh Vân Trăn không thể nhịn được nữa, giơ ra hai tay: "Cá nhỏ! Anh cũng muốn!"
Úc Khải: "Hả?"
Cảnh Vân Trăn: "Ôm!"
Úc Khải:?
Chàng trai sửng sốt hai giây, đột nhiên hiểu ra điều gì, bật cười ra tiếng: "Anh, anh bao nhiêu tuổi rồi, còn tranh sủng với một con thỏ?"
Cảnh Vân Trăn: "Sao anh không được?"
Người đàn ông càng mở rộng tay hơn: "Mau lên, bà xã, em mau tới ôm anh!"
Úc Khải cố ý xoay người sang chỗ khác: "Anh quá ngây thơ, không ôm."
"Cái gì?" Cảnh Vân Trăn vẻ mặt không dám tin, đề cao âm lượng, lãnh khốc nói: "Cá nhỏ, anh cảnh cáo em, lưu lại một đường cho cá, ngày sau còn có thể gặp mặt, em đừng ép anh."
CMN lưu lại một đường cho cá, ngày sau còn có thể gặp mặt!
Úc Khải cũng bày ra vẻ mặt lãnh khốc: "Không, anh muốn làm gì?"
Cảnh Vân Trăn hừ lạnh nói: "Em tốt nhất đừng không biết điều, nếu không anh sẽ ——"
Cảnh Vân Trăn cố ý dừng một chút, thấy Úc Khải không hề phản ứng, thậm chí nhìn hắn một bộ muốn cười, đột nhiên nhào tới: "Nếu không anh liền tới ôm em thôi!"
Người đàn ông ôm chặt eo Úc Khải từ phía sau, sau đó giống như một con chó lớn cọ cọ vai hắn ~
Còn không phải là trà xanh trà đỏ sao? Hắn cũng biết!
"Bà xã ~ em đừng quan tâm con thỏ kia!"
"Em đừng thấy nó đáng yêu, nó là một con thỏ tâm cơ ~"
"Nó tới để phá hoại tình cảm chồng chồng của hai chúng ta!"
"Em nghe anh, giao nó cho trợ lý nuôi, chúng ta lại tiếp tục sống cuộc sống của hai người ~"
"Bà xã, vì sao em không nói lời nào? Anh còn không phả là người em yêu nhất sao? Em lúc trước khi kết hôn với anh rõ ràng đã nói sẽ yêu anh suốt đời! Lúc này mới hơn một tháng, em sao có thể đối xử với anh như vậy được?"
"Anh đã bao giờ lừa em chưa, em tin anh đi, nghe lời anh, được không? Bà xã!"
Vẻ mặt cứ gọi là thẹn thùng hết nước chấm, giọng nói hết sức lố bịch, tiếng gọi bà xã ngọt sớt.
Mãnh nam làm nũng.jpg
Úc Khải đưa lưng về phía hắn, nghẹn cười thiếu chút nữa nội thương, qua hồi lâu mới run rẩy mở miệng nói: "Anh, em nói cho anh một bí mật."
Cảnh Vân Trăn: "Bí mật gì?"
Úc Khải chỉ về phía dưới TV: "Tổ ekip gắn lại camera rồi."
Cảnh Vân Trăn nhìn qua.
Một cái camera tròn vo chính diện chiếu về phía bọn họ.
Cảnh Vân Trăn:?
Bí cũng nuôi một em thỏ, nó cũng quấn người lắm, thích quấn lấy chân đòi ăn không cẩn thận là dẫm phải, xoa vuốt thì được nhưng bế một cái là lại nhảy xuống, ăn thì không ngừng nghỉ cả ngày đêm, được cái sạch sẽ, nuôi thỏ cũng zui~
"Anh!" Úc Khải tay trái ôm con thỏ, tay phải đè lại khuôn mặt Cảnh Vân Trăn đang định hôn cậu: "Camera!"
Cảnh Vân Trăn nắm lấy tay cậu, kéo mạnh người qua, tiến lại gần hung hăng hôn một cái: "Không sao, trong phòng không có camera."
Vừa dứt lời, tiếng gõ cửa vang lên.
"Khụ, Cảnh lão sư, Úc lão sư, phía dưới TV có cái camera, các cậu chú ý một chút......"
Úc Khải: "......"
Cảnh Vân Trăn: "......"
Trời ơi.
Bình luận vốn đang yên tĩnh vài giây, không dám hít thở lại đột nhiên bùng nổ.
[A a a a a, ta rất muốn gửi cho đạo diễn lưỡi dao, đáng giận!!]
[Ha ha ha ha ha ha ha,《 không có camera 》. ]
[ Cảnh ca: Thật sự cảm ơn. ]
[ Vì sao lại ngắt ngang bọn họ!! ]
[Vừa rồi ta khẩn trương tới mức không dám bình luận, chỉ chờ Cảnh ca cắn cá!!]
Cảnh Vân Trăn cũng rất tức giận, chỉ có thể thu hồi ma trảo của mình lại, xách con thỏ trong lòng Úc Khải lên thả xuống đất.
Bà xã của hắn, chỉ có được ôm hắn!
[Ha ha ha, Cảnh ca ở trước mặt Úc bảo thật sự rất trẻ con nha.]
[Cười chết mất, hình tượng đàn ông đích thực của Cảnh Vân Trăn dần dần sụp đổ.jpg]
[Hai người bọn họ thật sự quá tự nhiên!! ]
Dựa theo yêu cầu của chương trình, buổi tối khi ngủ có thể dùng vải che camera lại, nhưng vẫn nghe thấy tiếng động.
Đây cũng coi như một mánh lới thu hút khán giả.
Mọi người đều rất muốn biết các minh tinh trước khi ngủ sẽ nói những gì, bọn họ có nghiến răng không, có ngáy không?
Không chừng có thể nghe thấy điều gì hay ho cũng nên!
Một vài fan đang chờ hạng mục này, thức trắng đêm không ngủ.
Kết quả tới giờ, Cảnh Vân Trăn trực tiếp khóa cửa lại sau đó chủ động rút đầu phích cắm của camera ra.
[??? ]
[Sao lại vậy!!]
[Sao có thể đóng camera, đạo diễn đâu, đạo diễn đâu!! ]
Phòng phát sóng trực tiếp kêu rên một trận.
Đạo diễn thấy vội vàng đi tìm bọn họ, nửa giờ sau đã đăng một bài Weibo.
"Thực xin lỗi, con ngựa hoang, thực sự không quản được [ rơi lệ ]."
Đính kèm bức ảnh động Cảnh Vân Trăn trèo tường mượn trong《10 ngày của người giàu 》.
Weibo chính thức của《10 ngày của người giàu 》thấy, chia sẻ bài viết: "Đã nói, đừng có mời Cảnh Vân Trăn tham gia tống nghệ, đừng có mời Cảnh Vân Trăn tham gia tống nghệ, các chú còn không tin! [ rơi lệ ]"
Rất nhanh, lại có một Weibo chính thức của một chương trình tống nghệ mà Cảnh Vân Trăn từng tham gia khác cũng chia sẻ bài viết này.
"Tiền bối nói phải[ rơi lệ ]."
Sau đó cái thứ hai cũng tới: "Tiền bối nói phải[ rơi lệ ]."
Cái thứ ba: "Tưởng tống nghệ tình cảm là có thể tránh được sao? Vậy các chú đang nằm mơ! [ rơi lệ ]"
Rất nhanh # Cảnh Vân Trăn sát thủ tống nghệ! # lại lên hot search.
Lần đầu nhìn thấy có nghệ sĩ khiến đoàn phim tống nghệ cùng nhau rơi lệ.
Khu bình luận lập tức điên cuồng ha ha ha ha.
Cũng vì vậy lại hấp dẫn rất nhiều quần chúng vây xem chạy tới xem chương trình tống nghệ này, gặm phải cp chồng chồng Kình Ngư, hô to thơm quá.
Nhân số trong phòng phát sóng trực tiếp tăng vọt.
Fan CP của hai người thậm chí còn nhìn vào màn hình đen đêm khuya tự bổ não ra một đoạn văn 100 nghìn chữ không thể miêu tả.
Trên thực tế Cảnh Vân Trăn muốn làm chút gì đó, hắn đã lấy ra gói vuông nhỏ trong vali hành lý, nhưng lại bị Úc Khải vô tình cự tuyệt.
Một mặt là cậu lo trong phòng còn gắn camera, mặt khác là.....cái tên này thật sự không thấy mệt à?!
Hơn một tháng hưởng tuần trăng mật kia, hai người hưởng tuần trăng mật công khái, mang theo cửa thuấn đi đầu tiên du ngoạn một vòng non sông gấm vóc của nước Thiên Long, sau đó lại đi tới mấy thành phố nước ngoài.
Trên núi, bờ biển, nông thôn, phong cảnh, mỹ thực của mỗi một nơi đều khác nhau, văn hóa truyền thống cũng khác nhau, điểm giống nhau duy nhất chính là —— chỉ cần vào khách sạn, Cảnh Vân Trăn liền quấn lấy cậu làm.
Từ phòng ngủ đến phòng tắm, từ phòng khách đến phòng bếp, thậm chí là ban công khép kín, bể bơi riêng và cầu thang, đều không buông tha.
Mỹ kỳ danh rằng: "Bây giờ đã danh chính ngôn thuận, quang minh chính đại, đương nhiên phải làm cho hồi vốn."
Tới khi tuần trăng mật kết thúc, Úc Tiểu Khải với cái mông cá đau hiện tại đã tiến vào thời gian của một hiền triết.
"Mau ngủ đi, ngày mai phải dậy sớm." Cá hiền triết chui vào ổ chăn chuẩn bị vùi đầu ngủ ngon.
Cảnh Vân Trăn tuy không cam lòng, nhưng Úc Khải không vui, hắn cũng chỉ có thể nhịn, ôm chiếc cá hiền triết vào lòng ngủ.
Ngày hôm sau, chương trình bắt đầu lúc 8 giờ, đúng giờ tới gõ cửa gọi bọn họ rời giường.
Cảnh Vân Trăn đã sớm tỉnh, nhìn chàng trai với dung nhan xinh đẹp đang ngủ trong lòng ngực, lập tức theo lệ thường sấn tới gần hôn một cái chào buổi sáng.
Kết quả ai biết hôm nay Úc Khải vừa mở mắt liền phát hiện trong ngực mình có một cục bông xù xù, cúi đầu nhìn, là con thỏ kia.
Nó mới vừa nhảy lên giường, tai thỏ rung rung chui vào trong lòng ngực Úc Khải, đôi mắt tròn xoe ướt đẫm, đầy đáng thương nhìn chằm chằm Úc Khải.
Cực kỳ đáng yêu.
Khiến Úc Khải lại phải vuốt lông cho thỏ, hoàn toàn không chú ý tới người đàn ông bên cạnh, tận đến khi Cảnh Vân Trăn khó chịu bắt cậu tới cưỡng hôn, ném con thỏ xuống giường, sau đó hôn từ trán cho lên cằm cậu một lượt.
Úc Khải bị hôn đến chân đều mềm.
"Anh, đừng hôn nữa......"
Còn hôn nữa sẽ bốc lửa đấy.
Bốc lửa mới tốt.
Cảnh Vân Trăn ước gì, đang định tiếp tục đi sâu.
Nhân viên công tác lại lần nữa tới gõ cửa nhắc nhở: "Cảnh lão sư, Úc lão sư, 8 giờ 20 rồi, các vị dậy chưa?"
Úc Khải sợ nhân viên công tác sẽ mở cửa đi vào, vội vàng đẩy Cảnh Vân Trăn ra, cao giọng trả lời: "Dậy rồi, dậy rồi."
Sau đó vội vàng rời giường thay quần áo.
Hai người thu thập xong đi ra ngoài, Úc Khải vừa đóng lại cửa phòng, trong phòng lại truyền tới tiếng "pupu".
Cẩn thận nghe lại, cư nhiên là ở phía sau cánh cửa truyền tới, giống như có gì đó đang cào cửa.
Thỏ con hiển nhiên không muốn bị nhốt trong phòng một mình, tung tăng nhảy ra theo.
Hôm hay hành trình của bọn họ là đi câu cá, trên đường phải leo một đoạn đường núi ngắn, tất cả đều là bậc thang, Úc Khải thấy con thỏ châ nhỏ leo bậc thang quá vất vả, liền ôm nó lên, mang nó đi theo.
Thỏ con lập tức dùng đầu cọ cọ cánh tay cậu, thoạt nhìn rất vui vẻ.
Đúng vậy, bọn họ cư nhiên nhìn ra biểu tình vui vẻ từ trên mặt một con thỏ!
Bình luận hô lên thần kỳ.
[A a a a! Con thỏ này thật đáng yêu! Úc bảo bối ôm thỏ lại càng đáng yêu!]
[Một con thỏ rất có linh khí, chắc nó biết Úc bảo gián tiếp cứu nó một mạng nhỉ?]
[Úc bảo đúng là có thể chất hút thỏ!]
[Thật sự thần kỳ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy con thỏ được nuôi ở trong trại thỏ, ta đều hoài nghi nó có phải được huấn luyện đặc biệt làm thú cưng để tạo hiệu quả cho chương trình hay không đấy ~]
[Thỏ thỏ: "Ôm chặt đùi Úc bảo! ]
Thỏ con vui vẻ, nhưng Cảnh Vân Trăn thì không vui vẻ như vậy!
Bởi vì sự chú ý vốn ít ỏi của Úc Khải đều bị thu hút hết.
Cảnh Vân Trăn chủ động nói: "Cá nhỏ, em ôm mệt rồi, anh ôm giúp em nhé?"
Hắn vừa vươn tay ra, con thỏ kia liền xù lông, bắt đầu nhe răng nhếch miệng, dáng vẻ siêu hung dữ, không cho hắn ôm.
Úc Khải vỗ vỗ đầu thỏ trấn an nó: "Thôi, không sao, để em ôm, dù sao cũng sắp tới rồi, có vài bước chân."
Mới vừa nói xong, con thỏ lông xù kia liền ở trong lòng ngực cậu lộ ra một cái đầu nhỏ, giống như thăm dò Cảnh Vân Trăn, ánh mắt khinh thường.
Cảnh Vân Trăn:!!!
Cái đệt, hắn nhìn ra rồi, đây là một con thỏ trà xanh!
Sau đó cả một ngày, Úc Khải đi đến đâu, nó liền giống như con chó nhỏ đi theo tới đó.
Hơn nữa nó cũng không kén chọn, Úc Khải cho ăn gì nó cũng ăn, cơm thừa canh cặn đều ăn rất ngon lành, môi ba cánh răng rắc răng rắc.
Rất có tiềm lực làm blogger mukbang.
Cảnh Vân Trăn vài lần lén dùng chân dịch nó ra, ý đồ để nó tự mình tránh ra, nhưng con thỏ này rất nhanh nhẹn, mới vừa dịch ra lại chạy tới, rất nhiều lần trực tiếp nhảy qua mu bàn chân Cảnh Vân Trăn.
Úc Khải không chú ý, nhưng fan trong phòng trực tiếp lại nhìn thấy rõ ràng, cười ngất.
[ Ha ha ha, Cảnh ca có phải đang ghen tị với một con thỏ chăng?]
[Dục vọng chiếm hữu của Cảnh ca quá chân thật 2333 ]
[ Cảnh ca thật sự cũng rất quan tâm Úc bảo.]
[Bọn họ thực sự lúc nào cũng đang phát đường hu hu hu!!]
Theo lý mà nói, rõ ràng so sánh với những cặp chồng chồng đã đăng ký kết hôn, cp mờ ám không rõ mới càng có cái hay để gặm.
Nhưng Úc Khải và Cảnh Vân Trăn thì khác.
Hai người này thật sự tự mang bầu không khí riêng, rõ ràng không cố tình buôn bán, nhưng bọn họ đi đâu cũng rắc cơm chó, cả người phát sáng.
Bọn họ thật sự rất tuyệt vời!
Hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, các khách mời lại về phòng nghỉ ngơi.
Cảnh Vân Trăn mới vừa tắm rửa xong, liền thấy con thỏ trà xanh kia lại tiến đến, đang cọ cọ hôn chân Úc Khải, Úc Khải cũng đang chuẩn bị cúi đầu ôm lấy nó.
Cảnh Vân Trăn không thể nhịn được nữa, giơ ra hai tay: "Cá nhỏ! Anh cũng muốn!"
Úc Khải: "Hả?"
Cảnh Vân Trăn: "Ôm!"
Úc Khải:?
Chàng trai sửng sốt hai giây, đột nhiên hiểu ra điều gì, bật cười ra tiếng: "Anh, anh bao nhiêu tuổi rồi, còn tranh sủng với một con thỏ?"
Cảnh Vân Trăn: "Sao anh không được?"
Người đàn ông càng mở rộng tay hơn: "Mau lên, bà xã, em mau tới ôm anh!"
Úc Khải cố ý xoay người sang chỗ khác: "Anh quá ngây thơ, không ôm."
"Cái gì?" Cảnh Vân Trăn vẻ mặt không dám tin, đề cao âm lượng, lãnh khốc nói: "Cá nhỏ, anh cảnh cáo em, lưu lại một đường cho cá, ngày sau còn có thể gặp mặt, em đừng ép anh."
CMN lưu lại một đường cho cá, ngày sau còn có thể gặp mặt!
Úc Khải cũng bày ra vẻ mặt lãnh khốc: "Không, anh muốn làm gì?"
Cảnh Vân Trăn hừ lạnh nói: "Em tốt nhất đừng không biết điều, nếu không anh sẽ ——"
Cảnh Vân Trăn cố ý dừng một chút, thấy Úc Khải không hề phản ứng, thậm chí nhìn hắn một bộ muốn cười, đột nhiên nhào tới: "Nếu không anh liền tới ôm em thôi!"
Người đàn ông ôm chặt eo Úc Khải từ phía sau, sau đó giống như một con chó lớn cọ cọ vai hắn ~
Còn không phải là trà xanh trà đỏ sao? Hắn cũng biết!
"Bà xã ~ em đừng quan tâm con thỏ kia!"
"Em đừng thấy nó đáng yêu, nó là một con thỏ tâm cơ ~"
"Nó tới để phá hoại tình cảm chồng chồng của hai chúng ta!"
"Em nghe anh, giao nó cho trợ lý nuôi, chúng ta lại tiếp tục sống cuộc sống của hai người ~"
"Bà xã, vì sao em không nói lời nào? Anh còn không phả là người em yêu nhất sao? Em lúc trước khi kết hôn với anh rõ ràng đã nói sẽ yêu anh suốt đời! Lúc này mới hơn một tháng, em sao có thể đối xử với anh như vậy được?"
"Anh đã bao giờ lừa em chưa, em tin anh đi, nghe lời anh, được không? Bà xã!"
Vẻ mặt cứ gọi là thẹn thùng hết nước chấm, giọng nói hết sức lố bịch, tiếng gọi bà xã ngọt sớt.
Mãnh nam làm nũng.jpg
Úc Khải đưa lưng về phía hắn, nghẹn cười thiếu chút nữa nội thương, qua hồi lâu mới run rẩy mở miệng nói: "Anh, em nói cho anh một bí mật."
Cảnh Vân Trăn: "Bí mật gì?"
Úc Khải chỉ về phía dưới TV: "Tổ ekip gắn lại camera rồi."
Cảnh Vân Trăn nhìn qua.
Một cái camera tròn vo chính diện chiếu về phía bọn họ.
Cảnh Vân Trăn:?
Bí cũng nuôi một em thỏ, nó cũng quấn người lắm, thích quấn lấy chân đòi ăn không cẩn thận là dẫm phải, xoa vuốt thì được nhưng bế một cái là lại nhảy xuống, ăn thì không ngừng nghỉ cả ngày đêm, được cái sạch sẽ, nuôi thỏ cũng zui~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.