Sau Khi Cả Nhà Pháo Hôi Đọc Tâm Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản
Chương 47: Hoàng Hậu Nương Nương Dịu Dàng
Siêu Ái Tiểu Bàng Giải
05/06/2024
Chuyện giải quyết hậu quả có Kim Ngô Vệ, còn lại không liên quan gì đến Kiều gia bọn họ.
Kiều Trung Quốc nhớ việc dẫn Kiều Kiều Kiều về nhà, lập tức cáo lui với Thái tử.
Mặt Thái tử mang ôn hòa, "Lúc này nhờ có Kiều Ngự Sử kịp thời chạy tới.”
Ánh mắt Kiều Trung Quốc hơi lóe lên, tuy rằng không biết lời thái tử có hàm chứa thâm ý hay không, nhưng cũng may ông đã sớm chuẩn bị xong lý do hoàn mỹ.
“Trong lòng vi thần cũng nghĩ mà sợ, vốn là lo lắng tiểu tử lão nhị kia trông muội muội nó không tốt, không nghĩ tới sẽ gặp phải tử sĩ Bắc quốc làm loạn.”
"Điện hạ không sao, cũng đã là vạn hạnh, chỉ là tiểu tử lão nhị kia quả thật không dùng được, ngài xem tay nhỏ bé của Kiều Kiều lạnh lẽo, lão... Thần trở về thật phải giáo huấn tiểu tử kia thật tốt!"
Kiều Trung Quốc nói xong thì thở hồng hộc, vẻ mặt đau lòng kia, mặc cho ai nhìn cũng không hề sơ hở.
Thái tử nghe vậy giương môi cười, "Trong kinh đồn Kiều Ngự Sử sủng thê như mạng, bây giờ lại thêm một người.”
Kiều Trung Quốc cười ha hả, vẻ mặt chân thành tha thiết nói: "Điện hạ, đây là phúc khí của thần, cuộc đời này là đủ rồi.”
Thái tử thấy bộ dáng hài lòng của Kiều Trung Quốc, giờ khắc này thật sự sinh lòng hâm mộ.
Thế gian này có thể có được một người chân thành, lại có con cái vây đầu gối, cả nhà sung sướng, thật là phúc phận khó có được.
Chỉ là phúc phận này đối với người hoàng gia mà nói, thật sự quá mức xa xỉ......
"Kiều Ngự Sử, mẫu hậu ta rất muốn gặp tiểu muội Kiều gia, có thể mời Kiều phu nhân mấy ngày nữa dẫn theo tiểu muội Kiều gia vào cung cùng mẫu hậu ta ngồi chút không?"
Quý nhân truyền triệu, tất nhiên là không thể từ chối.
Vẻ mặt Kiều Trung Quốc thụ sủng nhược kinh, "Đương nhiên là phúc phận của thần thê.”
Kiều Kiều Kiều đã ngáp một cái.
【A - - buồn ngủ quá, thật nhớ mẫu thân, muốn mẫu thân thơm thơm mềm mại ôm một cái!】
Kiều Trung Quốc nghe được tiếng lòng của Kiều Kiều Kiều, lập tức trở nên nóng lòng về nhà.
Tin tức truyền về Kiều phủ, phu nhân cũng đã lo lắng.
Thái tử rất hài lòng, "Đã như vậy, Kiều Ngự Sử mau về đi, việc này ngày mai triều đình bàn lại.”
Sau khi Kiều Kiều Kiều được đưa lên xe ngựa, Lưu ma ma lập tức đau lòng thay một bộ xiêm y sạch sẽ cho Kiều Kiều Kiều, lúc trở về Kiều phủ, Kiều Kiều Kiều đã ngủ say.
Mấy ngày kế tiếp, tin tức tử sĩ Bắc quốc bên đường ám sát Thái tử đã lan truyền nhanh chóng, lập tức gây nên sóng to gió lớn.
Triều đình này gió nổi mây phun thế nào cũng không liên quan gì đến Kiều Kiều Kiều.
Hôm nay nàng được ăn mặc xinh đẹp, bởi vì một lát nữa trong cung sẽ có người tới đón nàng và Kiều phu nhân đi gặp hoàng hậu.
Năm đó sau khi Kiều Trung Quốc chiến thắng trở về từ phương bắc, Kiều phu nhân đã được phong làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, hiện giờ bà mặc cáo phục, cả người càng phát ra dung quang toả sáng.
Lưu ma ma vừa bận trước bận sau, vừa cười khen: "Phu nhân, người nhìn người xem, còn giống như năm đó lần đầu tiên mặc cáo phục này.
Kiều Kiều Kiều nằm trên giường, cười tủm tỉm gật đầu.
【 Không sai không sai, trên đời này có ba loại mạng, sinh mạng, thọ mạng, còn có mẫu thân ta mê chết người không đền mạng! Này hoàn toàn chính là Nữ Oa nương nương tác kỳ huyễn kỹ! 】
Kiều phu nhân phì một tiếng bật cười, cái miệng nhỏ nhắn này của Kiều Kiều thật sự là, càng ngày càng biết nói.
“Phu nhân, người trong cung đến rồi.” Lưu Mặc ở cửa nói.
Kiều phu nhân nghe vậy, cúi người ôm lấy Kiều Kiều Kiều, một đường ra cửa, lên xe ngựa chuẩn bị trong cung.
Trong lòng Kiều Kiều Kiều kích động.
【Hoàng cung là cái dạng gì! Có phải xanh vàng huy hoàng, vừa nhìn là có thể sáng mù mắt hay không!】
【Ta rất muốn đi ngự hoa viên nhìn xem, chính là loại ngự hoa viên mà phi tử luôn có thể ngẫu nhiên gặp được hoàng thượng!】
【A, còn có Kim Loan điện, chỉ là cả đời này có thể cũng không có cách nào nhìn xem Kim Loan điện trông như thế nào!】
Kiều Kiều Kiều suy nghĩ không ngừng, Kiều phu nhân nghe líu ríu, rất an tâm.
Kiều Trung Quốc nhớ việc dẫn Kiều Kiều Kiều về nhà, lập tức cáo lui với Thái tử.
Mặt Thái tử mang ôn hòa, "Lúc này nhờ có Kiều Ngự Sử kịp thời chạy tới.”
Ánh mắt Kiều Trung Quốc hơi lóe lên, tuy rằng không biết lời thái tử có hàm chứa thâm ý hay không, nhưng cũng may ông đã sớm chuẩn bị xong lý do hoàn mỹ.
“Trong lòng vi thần cũng nghĩ mà sợ, vốn là lo lắng tiểu tử lão nhị kia trông muội muội nó không tốt, không nghĩ tới sẽ gặp phải tử sĩ Bắc quốc làm loạn.”
"Điện hạ không sao, cũng đã là vạn hạnh, chỉ là tiểu tử lão nhị kia quả thật không dùng được, ngài xem tay nhỏ bé của Kiều Kiều lạnh lẽo, lão... Thần trở về thật phải giáo huấn tiểu tử kia thật tốt!"
Kiều Trung Quốc nói xong thì thở hồng hộc, vẻ mặt đau lòng kia, mặc cho ai nhìn cũng không hề sơ hở.
Thái tử nghe vậy giương môi cười, "Trong kinh đồn Kiều Ngự Sử sủng thê như mạng, bây giờ lại thêm một người.”
Kiều Trung Quốc cười ha hả, vẻ mặt chân thành tha thiết nói: "Điện hạ, đây là phúc khí của thần, cuộc đời này là đủ rồi.”
Thái tử thấy bộ dáng hài lòng của Kiều Trung Quốc, giờ khắc này thật sự sinh lòng hâm mộ.
Thế gian này có thể có được một người chân thành, lại có con cái vây đầu gối, cả nhà sung sướng, thật là phúc phận khó có được.
Chỉ là phúc phận này đối với người hoàng gia mà nói, thật sự quá mức xa xỉ......
"Kiều Ngự Sử, mẫu hậu ta rất muốn gặp tiểu muội Kiều gia, có thể mời Kiều phu nhân mấy ngày nữa dẫn theo tiểu muội Kiều gia vào cung cùng mẫu hậu ta ngồi chút không?"
Quý nhân truyền triệu, tất nhiên là không thể từ chối.
Vẻ mặt Kiều Trung Quốc thụ sủng nhược kinh, "Đương nhiên là phúc phận của thần thê.”
Kiều Kiều Kiều đã ngáp một cái.
【A - - buồn ngủ quá, thật nhớ mẫu thân, muốn mẫu thân thơm thơm mềm mại ôm một cái!】
Kiều Trung Quốc nghe được tiếng lòng của Kiều Kiều Kiều, lập tức trở nên nóng lòng về nhà.
Tin tức truyền về Kiều phủ, phu nhân cũng đã lo lắng.
Thái tử rất hài lòng, "Đã như vậy, Kiều Ngự Sử mau về đi, việc này ngày mai triều đình bàn lại.”
Sau khi Kiều Kiều Kiều được đưa lên xe ngựa, Lưu ma ma lập tức đau lòng thay một bộ xiêm y sạch sẽ cho Kiều Kiều Kiều, lúc trở về Kiều phủ, Kiều Kiều Kiều đã ngủ say.
Mấy ngày kế tiếp, tin tức tử sĩ Bắc quốc bên đường ám sát Thái tử đã lan truyền nhanh chóng, lập tức gây nên sóng to gió lớn.
Triều đình này gió nổi mây phun thế nào cũng không liên quan gì đến Kiều Kiều Kiều.
Hôm nay nàng được ăn mặc xinh đẹp, bởi vì một lát nữa trong cung sẽ có người tới đón nàng và Kiều phu nhân đi gặp hoàng hậu.
Năm đó sau khi Kiều Trung Quốc chiến thắng trở về từ phương bắc, Kiều phu nhân đã được phong làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, hiện giờ bà mặc cáo phục, cả người càng phát ra dung quang toả sáng.
Lưu ma ma vừa bận trước bận sau, vừa cười khen: "Phu nhân, người nhìn người xem, còn giống như năm đó lần đầu tiên mặc cáo phục này.
Kiều Kiều Kiều nằm trên giường, cười tủm tỉm gật đầu.
【 Không sai không sai, trên đời này có ba loại mạng, sinh mạng, thọ mạng, còn có mẫu thân ta mê chết người không đền mạng! Này hoàn toàn chính là Nữ Oa nương nương tác kỳ huyễn kỹ! 】
Kiều phu nhân phì một tiếng bật cười, cái miệng nhỏ nhắn này của Kiều Kiều thật sự là, càng ngày càng biết nói.
“Phu nhân, người trong cung đến rồi.” Lưu Mặc ở cửa nói.
Kiều phu nhân nghe vậy, cúi người ôm lấy Kiều Kiều Kiều, một đường ra cửa, lên xe ngựa chuẩn bị trong cung.
Trong lòng Kiều Kiều Kiều kích động.
【Hoàng cung là cái dạng gì! Có phải xanh vàng huy hoàng, vừa nhìn là có thể sáng mù mắt hay không!】
【Ta rất muốn đi ngự hoa viên nhìn xem, chính là loại ngự hoa viên mà phi tử luôn có thể ngẫu nhiên gặp được hoàng thượng!】
【A, còn có Kim Loan điện, chỉ là cả đời này có thể cũng không có cách nào nhìn xem Kim Loan điện trông như thế nào!】
Kiều Kiều Kiều suy nghĩ không ngừng, Kiều phu nhân nghe líu ríu, rất an tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.