Sau Khi Cả Nhà Pháo Hôi Đọc Tâm Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản
Chương 12: Trên Đời Chỉ Có Mẫu Thân Là Tốt Nhất
Siêu Ái Tiểu Bàng Giải
31/05/2024
Mạnh lão gia cũng hiểu thâm ý trong đó, nhưng không phải còn một Kiều Địa Nghĩa sao?
Da mặt ông ta dày, trên quan trường có bao nhiêu chuyện mà không kéo da mặt xuống làm chứ, từ chối không mặn không nhạt này tính là gì?
Mạnh phu nhân thật sự sắp bị hai người nhà mình làm nhục chết.
Vừa rồi coi trọng con trai lớn của người ta, sau khi bị từ chối lại muốn nói với con trai nhỏ, trên đời nào có chuyện như vậy!
Kiều Kiều Kiều nhìn ánh mắt phu thê Mạnh gia.
【Ơ kìa! Còn tưởng dòm ngó nhị ca ta sao! Nhị ca ta cũng là danh thảo có chủ, nhị tẩu ta là một kỳ nữ, ta nhớ rõ nàng chính là - - quá buồn ngủ mà! 】
Kiều Kiều Kiều ngáp một cái thật dài, nuốt lại những lời sau đó.
Kiều Địa Nghĩa: ?
Dựa vào cái gì nói đến thê tử của hắn liền không nói lời nào!
Tiểu muội! Mau nói cho nhị ca, cô nương kia là ai!
Nhưng mà, Kiều Kiều Kiều đã đến cực hạn thể lực, nàng thậm chí cảm giác được một cỗ nước nóng không thể khống chế từ dưới thân tràn ra.
Xấu hổ...... Nàng đi tiểu!
Kiều Trung Quốc cảm thấy bàn tay nóng bừng, không khỏi buồn cười lắc đầu.
Mạnh phu nhân nhắm chuẩn cơ hội này, vội vàng cáo từ.
“A, quý phủ đang có việc vui, là chúng ta chuẩn bị không chu toàn, đợi yến tiệc tiểu thiên kim đầy tháng, nhất định sẽ đến chúc mừng.”
Nói xong bà ta nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Mạnh lão gia và Mạnh Cốc Tuyết, xoay người đi ra ngoài.
Mạnh Cốc Tuyết còn đang thương tâm.
Trời ạ, một nam nhân cực phẩm tốt như vậy lại là của người khác!
Dựa vào cái gì chứ! Không ai xứng đáng với hắn hơn ta!
Cứ chờ xem!
Chờ hội thơ kinh thành nửa năm sau, ta nhất định sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, khiến Kiều Thiên Kinh kinh diễm!
Kiều Kiều Kiều đang được ôm vào phòng Kiều phu nhân, Kiều Thiên Kinh trên đường không nhịn được hỏi:
“Phụ thân, phụ thân và mẫu thân thật sự giúp con cầu thân?”
Kiều Trung Quốc nghĩ đến duyên phận con dâu cả và con trai lớn nhà mình phải đến tết nguyên tiêu mới đến, ông ấy quyết đoán lắc đầu.
“Mẫu thân con trong khoảng thời gian này mệt muốn chết rồi, chúng ta làm sao có thời gian chứ? Chỉ là là qua loa với Mạnh gia mà thôi. Con cẩn thận chút, mau đưa con dâu về cho lão tử!”
Trong lòng Kiều Thiên Kinh hơi vui vẻ, trong nháy mắt cũng không biết mình đang vui mừng cái gì.
Có lẽ là đánh giá của tiểu muội, làm cho hắn đối với Hàn cô nương kia có thêm một phần chờ mong nhỉ?
Trở lại trong phòng, Kiều Kiều Kiều đã mệt đến mơ mơ màng màng, nàng cảm giác được có người thay tã cho nàng, sau đó liền rơi vào ôm ấp của mẫu thân.
【A - - quả nhiên trên đời chỉ có mẫu thân tốt, thích nhất mùi vị của mẫu thân! Thật thơm!】
Vẻ mặt Kiều phu nhân đầy tự hào.
Kiều lão gia: ?
Ông nhẹ nhàng ngửi ngửi chính mình, cũng không thối mà......
Kiều Kiều Kiều đang muốn ngủ, đột nhiên giật mình, nhớ tới chuyện nha đầu bò lên giường tối qua.
【Mau để ta nhìn xem, tâm tình mẫu thân ta thế nào! Mẫu thân ơi mẫu thân, mẫu thân cần phải bảo trì tâm tình sung sướng, sống đến một trăm tuổi! 】
【Chờ nữ nhi lớn rồi, cho mẹ ăn dưỡng nhan đan, tám mươi tuổi vẫn đẹp như mười tám tuổi! 】
Kiều phu nhân đang thu mi chuyên tâm đút sữa, nghe đến đó trong lòng vừa cảm động vừa thương yêu.
Bà chỉ coi dưỡng nhan đan mỹ dung là nói đùa, nhưng phần tâm tư này của Kiều Kiều Kiều khiến bà vui mừng.
Kiều Kiều Kiều ngủ say, Lưu ma ma lúc này mới nhẹ giọng đáp lời Kiều phu nhân.
“Phu nhân, đã dựa theo lời ngài đi bố thí và dâng hương, nô tỳ còn để lại không ít tiền ở cứu tế đường, nghĩ cũng đủ dùng một thời gian rồi.”
“Có đặc biệt nói với Bồ Tát, là tâm ý của Kiều Kiều không?”
“Phu nhân ngài yên tâm đi, nô tỳ gằn từng chữ, không dám hàm hồ đâu!”
Kiều phu nhân nghe vậy an tâm gật đầu, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve đầu nhỏ của Kiều Kiều Kiều, ánh mắt trìu mến.
Kiều Kiều, mẫu thân giúp con tích góp công đức.
Tích góp nhiều hơn, phù hộ Kiều Kiều nhà chúng ta sống lâu trăm tuổi, cả đời bình an.
“Đúng rồi phu nhân, vừa rồi đại tẩu tử gửi thư, nói là ngày mai tới thăm người.”
Vị đại tẩu tử này, là thê tử của ca ca nhà mẫu thân đẻ Kiều phu nhân.
Kiều phu nhân nghe vậy thần sắc vui mừng, đáp: "Rất tốt, ta cũng đã một thời gian không gặp đại tẩu.”
Da mặt ông ta dày, trên quan trường có bao nhiêu chuyện mà không kéo da mặt xuống làm chứ, từ chối không mặn không nhạt này tính là gì?
Mạnh phu nhân thật sự sắp bị hai người nhà mình làm nhục chết.
Vừa rồi coi trọng con trai lớn của người ta, sau khi bị từ chối lại muốn nói với con trai nhỏ, trên đời nào có chuyện như vậy!
Kiều Kiều Kiều nhìn ánh mắt phu thê Mạnh gia.
【Ơ kìa! Còn tưởng dòm ngó nhị ca ta sao! Nhị ca ta cũng là danh thảo có chủ, nhị tẩu ta là một kỳ nữ, ta nhớ rõ nàng chính là - - quá buồn ngủ mà! 】
Kiều Kiều Kiều ngáp một cái thật dài, nuốt lại những lời sau đó.
Kiều Địa Nghĩa: ?
Dựa vào cái gì nói đến thê tử của hắn liền không nói lời nào!
Tiểu muội! Mau nói cho nhị ca, cô nương kia là ai!
Nhưng mà, Kiều Kiều Kiều đã đến cực hạn thể lực, nàng thậm chí cảm giác được một cỗ nước nóng không thể khống chế từ dưới thân tràn ra.
Xấu hổ...... Nàng đi tiểu!
Kiều Trung Quốc cảm thấy bàn tay nóng bừng, không khỏi buồn cười lắc đầu.
Mạnh phu nhân nhắm chuẩn cơ hội này, vội vàng cáo từ.
“A, quý phủ đang có việc vui, là chúng ta chuẩn bị không chu toàn, đợi yến tiệc tiểu thiên kim đầy tháng, nhất định sẽ đến chúc mừng.”
Nói xong bà ta nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Mạnh lão gia và Mạnh Cốc Tuyết, xoay người đi ra ngoài.
Mạnh Cốc Tuyết còn đang thương tâm.
Trời ạ, một nam nhân cực phẩm tốt như vậy lại là của người khác!
Dựa vào cái gì chứ! Không ai xứng đáng với hắn hơn ta!
Cứ chờ xem!
Chờ hội thơ kinh thành nửa năm sau, ta nhất định sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, khiến Kiều Thiên Kinh kinh diễm!
Kiều Kiều Kiều đang được ôm vào phòng Kiều phu nhân, Kiều Thiên Kinh trên đường không nhịn được hỏi:
“Phụ thân, phụ thân và mẫu thân thật sự giúp con cầu thân?”
Kiều Trung Quốc nghĩ đến duyên phận con dâu cả và con trai lớn nhà mình phải đến tết nguyên tiêu mới đến, ông ấy quyết đoán lắc đầu.
“Mẫu thân con trong khoảng thời gian này mệt muốn chết rồi, chúng ta làm sao có thời gian chứ? Chỉ là là qua loa với Mạnh gia mà thôi. Con cẩn thận chút, mau đưa con dâu về cho lão tử!”
Trong lòng Kiều Thiên Kinh hơi vui vẻ, trong nháy mắt cũng không biết mình đang vui mừng cái gì.
Có lẽ là đánh giá của tiểu muội, làm cho hắn đối với Hàn cô nương kia có thêm một phần chờ mong nhỉ?
Trở lại trong phòng, Kiều Kiều Kiều đã mệt đến mơ mơ màng màng, nàng cảm giác được có người thay tã cho nàng, sau đó liền rơi vào ôm ấp của mẫu thân.
【A - - quả nhiên trên đời chỉ có mẫu thân tốt, thích nhất mùi vị của mẫu thân! Thật thơm!】
Vẻ mặt Kiều phu nhân đầy tự hào.
Kiều lão gia: ?
Ông nhẹ nhàng ngửi ngửi chính mình, cũng không thối mà......
Kiều Kiều Kiều đang muốn ngủ, đột nhiên giật mình, nhớ tới chuyện nha đầu bò lên giường tối qua.
【Mau để ta nhìn xem, tâm tình mẫu thân ta thế nào! Mẫu thân ơi mẫu thân, mẫu thân cần phải bảo trì tâm tình sung sướng, sống đến một trăm tuổi! 】
【Chờ nữ nhi lớn rồi, cho mẹ ăn dưỡng nhan đan, tám mươi tuổi vẫn đẹp như mười tám tuổi! 】
Kiều phu nhân đang thu mi chuyên tâm đút sữa, nghe đến đó trong lòng vừa cảm động vừa thương yêu.
Bà chỉ coi dưỡng nhan đan mỹ dung là nói đùa, nhưng phần tâm tư này của Kiều Kiều Kiều khiến bà vui mừng.
Kiều Kiều Kiều ngủ say, Lưu ma ma lúc này mới nhẹ giọng đáp lời Kiều phu nhân.
“Phu nhân, đã dựa theo lời ngài đi bố thí và dâng hương, nô tỳ còn để lại không ít tiền ở cứu tế đường, nghĩ cũng đủ dùng một thời gian rồi.”
“Có đặc biệt nói với Bồ Tát, là tâm ý của Kiều Kiều không?”
“Phu nhân ngài yên tâm đi, nô tỳ gằn từng chữ, không dám hàm hồ đâu!”
Kiều phu nhân nghe vậy an tâm gật đầu, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve đầu nhỏ của Kiều Kiều Kiều, ánh mắt trìu mến.
Kiều Kiều, mẫu thân giúp con tích góp công đức.
Tích góp nhiều hơn, phù hộ Kiều Kiều nhà chúng ta sống lâu trăm tuổi, cả đời bình an.
“Đúng rồi phu nhân, vừa rồi đại tẩu tử gửi thư, nói là ngày mai tới thăm người.”
Vị đại tẩu tử này, là thê tử của ca ca nhà mẫu thân đẻ Kiều phu nhân.
Kiều phu nhân nghe vậy thần sắc vui mừng, đáp: "Rất tốt, ta cũng đã một thời gian không gặp đại tẩu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.