Sau Khi Chạy Ra Khỏi Viện Tâm Thần
Chương 12: : Vai diễn
Vãn An
03/06/2023
Nhân thiết của Đình Liên cũng không hiếm thấy, hiện giờ đang thịnh hành loại "mỹ cường thảm" này.
Lúc ban đầu là người tốt, tươi sáng dương quang khiến người ta yêu thích, sau đó gặp biến cố trở nên tàn nhẫn độc ác khiến người ta oán hận, cuối cùng lại trở về đường ngay, vẫn giữ được tia thiện lương năm nào khiến người ta đau lòng, quá khứ mắng ác bao nhiêu thì bây giờ đau lòng bấy nhiêu. Nếu còn rời vũ đài vì tia thiện lương cuối cùng, cứu nam nữ chính gì đó thì hình tượng càng thăng hoa, trực tiếp biến thành bạch nguyệt quang trong lòng mọi người.
Loại nhân vật này khá nổi bật, nhưng cũng khó khống chế, nhất là lúc ác độc thì phải khống chế đúng chỗ, ác quá sau này không thể tẩy trắng, càng tẩy càng khiến người ta buồn nôn. Trắng quá không ác thì không có ấn tượng, không đặt được cảm giác xoay ngược, ngược lại còn khiến khán giả cảm thấy mờ nhạt.
Tóm lại, loại nhân vật này cực kì khảo nghiệm kỹ thuật diễn xuất.
Hơn nữa... Kịch bản của Đình Liên có chút nổi bật, Lưu Lệ sợ cô sẽ trực tiếp cướp mất hào quang của nam nữ chính, đắc tội người ta...
Chờ một chút, sau lưng Thu Phong Ảnh nhất định có thế lực, có lẽ chút ác ý này sẽ không ảnh hưởng đâu. Mà cho dù nam nữ chính có động chút tay chân, Lưu Lệ tự tin mình có thể thay Thu Phong Ảnh giải quyết. Đây chính là nhiệm vụ của người đại diện.
Nghệ sĩ gây chuyện, mình đi chùi đít thay.
Lưu Lệ tự trấn an bản thân, sau đó nói với Thu Phong Ảnh: " Thu tiểu thư, ngài có thể diễn thử một đoạn trước không?"
Thu Phong Ảnh không có ý kiến gì, cô ngồi thẳng lưng, gương mặt uy nghi nhìn về phía Lưu Lệ: " Câm miệng! Mặc Nam hầu khởi binh tạo phản mà Du quốc ta không có nổi một tướng sĩ đứng ra diệt trừ loạn tặc?! Người đâu. Truyền chỉ, trẫm, muốn ngự giá thân chinh!"
" Vâng! Bệ hạ!" Lưu Lệ nhìn đôi mắt sắc bén kia, phẳng phất nhìn thấy vị công chúa trăm phương ngàn kế không từ thủ đoạn leo lên Hậu vị, buông rèm nhiếp chính, cô ngồi trên ngai vàng, đôi mắt lạnh lẽo nhìn xuống đại điện văn võ bá quan.
Trong chớp mắt ảo giác, cô theo bản năng đáp lời, không có chút tâm tư dám phản kháng.
Dứt lời Lưu Lệ mới sực tỉnh, hơi kinh ngạc nhìn Thu Phong Ảnh.
Khả năng kéo người nhập diễn này...
Thu Phong Ảnh thấy ánh mắt đó thì rất đắc ý, chờ người thán phục.
Lại nghe Lưu Lệ mở miệng chính là: " Thu tiểu thư, lời kịch sai rồi. Hoàng hậu tự xưng là Bổn cung mới đúng. "
Thu Phong Ảnh:...
Thu Phong Ảnh không chịu nghe: " Không, trẫm muốn làm hoàng thượng!"
" Nhưng mà Đình Liên chỉ là Hoàng Hậu. "
" Ngươi xem, Đình Liên có dã tâm lại có tâm kế, tại sao không tự đăng cơ xưng đế?"
Lưu Lệ bất đắc dĩ: " Thu tiểu thư, Đình Liên là công chúa nước khác, danh không chính ngôn không thuận. "
" Vậy tại sao không diệt trừ kẻ phản đối, khiến người ta không dám nói cô ta "danh không chính ngôn không thuận"?"
" Đình Liên không có năng lực này đâu, tiểu thư. Nếu mà Đình Liên dám mạnh tay, tất cả văn võ triều thần đều sẽ đẩy mũi giáo về phía cô ấy."
" Du quốc không được, Đình quốc thì sao?" Thu Phong Ảnh hứng thú bừng bừng, hình như định đề nghị biên kịch sửa kịch bản.
" Tiểu thư, Đình Liên chỉ là một vai phụ thôi."
" Nhưng trẫm muốn làm hoàng thượng!" Đối với vấn đề này, Thu bệ hạ chấp nhất cực kỳ.
Lưu Lệ biết Thu Phong Ảnh ăn mềm không ăn cứng, vội thay đổi cách nói chuyện: " Hay là ngài tạm chấp nhận làm Hoàng hậu một lần, kịch bản tiếp theo sẽ làm một đế vương lưu danh thiên cổ?"
Thu Phong Ảnh vậy mà cũng rất dễ dỗ, gật gật đầu đồng ý, sau đó như sợ Lưu Lệ qua loa nên còn cường điệu: " Kịch bản lần sau nhất định là hoàng thượng!"
" Vâng vâng. Thuộc hạ sẽ phái người đi xem xét. " Lưu Lệ gật đầu, thuận theo cô diễn kịch.
" Phê chuẩn. "
Sau khi bàn bạc xong Lưu Lệ trở về căn nhà nhỏ chuẩn bị, cũng vận dụng quan hệ và tiền bạc tìm một vai trong [ Hoàng Thành Ký] cho Thẩm Thần Tinh, năng lực của cô không lớn như Tần Thanh, chỉ có thể cho Thẩm Thần Tinh thử vai một vai diễn nhỏ.
Nhưng nhớ đến gương mặt kia của Thẩm Thần Tinh, Lưu Lệ cảm thấy cậu có thể lấy vai này.
Đơn giản vì đây là vai một bình hoa!
Thẩm • bình hoa • Thần Tinh:? Meo meo meo!!! ( Các ngươi thật quá đáng!)
Đúng như dự đoán của Lưu Lệ, sau khi thử vai, Thu Phong Ảnh và Thẩm Thần Tinh rất thuận lợi mà nhận vai diễn, bây giờ chỉ chờ tìm đủ diễn viên rồi bấm máy thôi.
Lúc ban đầu là người tốt, tươi sáng dương quang khiến người ta yêu thích, sau đó gặp biến cố trở nên tàn nhẫn độc ác khiến người ta oán hận, cuối cùng lại trở về đường ngay, vẫn giữ được tia thiện lương năm nào khiến người ta đau lòng, quá khứ mắng ác bao nhiêu thì bây giờ đau lòng bấy nhiêu. Nếu còn rời vũ đài vì tia thiện lương cuối cùng, cứu nam nữ chính gì đó thì hình tượng càng thăng hoa, trực tiếp biến thành bạch nguyệt quang trong lòng mọi người.
Loại nhân vật này khá nổi bật, nhưng cũng khó khống chế, nhất là lúc ác độc thì phải khống chế đúng chỗ, ác quá sau này không thể tẩy trắng, càng tẩy càng khiến người ta buồn nôn. Trắng quá không ác thì không có ấn tượng, không đặt được cảm giác xoay ngược, ngược lại còn khiến khán giả cảm thấy mờ nhạt.
Tóm lại, loại nhân vật này cực kì khảo nghiệm kỹ thuật diễn xuất.
Hơn nữa... Kịch bản của Đình Liên có chút nổi bật, Lưu Lệ sợ cô sẽ trực tiếp cướp mất hào quang của nam nữ chính, đắc tội người ta...
Chờ một chút, sau lưng Thu Phong Ảnh nhất định có thế lực, có lẽ chút ác ý này sẽ không ảnh hưởng đâu. Mà cho dù nam nữ chính có động chút tay chân, Lưu Lệ tự tin mình có thể thay Thu Phong Ảnh giải quyết. Đây chính là nhiệm vụ của người đại diện.
Nghệ sĩ gây chuyện, mình đi chùi đít thay.
Lưu Lệ tự trấn an bản thân, sau đó nói với Thu Phong Ảnh: " Thu tiểu thư, ngài có thể diễn thử một đoạn trước không?"
Thu Phong Ảnh không có ý kiến gì, cô ngồi thẳng lưng, gương mặt uy nghi nhìn về phía Lưu Lệ: " Câm miệng! Mặc Nam hầu khởi binh tạo phản mà Du quốc ta không có nổi một tướng sĩ đứng ra diệt trừ loạn tặc?! Người đâu. Truyền chỉ, trẫm, muốn ngự giá thân chinh!"
" Vâng! Bệ hạ!" Lưu Lệ nhìn đôi mắt sắc bén kia, phẳng phất nhìn thấy vị công chúa trăm phương ngàn kế không từ thủ đoạn leo lên Hậu vị, buông rèm nhiếp chính, cô ngồi trên ngai vàng, đôi mắt lạnh lẽo nhìn xuống đại điện văn võ bá quan.
Trong chớp mắt ảo giác, cô theo bản năng đáp lời, không có chút tâm tư dám phản kháng.
Dứt lời Lưu Lệ mới sực tỉnh, hơi kinh ngạc nhìn Thu Phong Ảnh.
Khả năng kéo người nhập diễn này...
Thu Phong Ảnh thấy ánh mắt đó thì rất đắc ý, chờ người thán phục.
Lại nghe Lưu Lệ mở miệng chính là: " Thu tiểu thư, lời kịch sai rồi. Hoàng hậu tự xưng là Bổn cung mới đúng. "
Thu Phong Ảnh:...
Thu Phong Ảnh không chịu nghe: " Không, trẫm muốn làm hoàng thượng!"
" Nhưng mà Đình Liên chỉ là Hoàng Hậu. "
" Ngươi xem, Đình Liên có dã tâm lại có tâm kế, tại sao không tự đăng cơ xưng đế?"
Lưu Lệ bất đắc dĩ: " Thu tiểu thư, Đình Liên là công chúa nước khác, danh không chính ngôn không thuận. "
" Vậy tại sao không diệt trừ kẻ phản đối, khiến người ta không dám nói cô ta "danh không chính ngôn không thuận"?"
" Đình Liên không có năng lực này đâu, tiểu thư. Nếu mà Đình Liên dám mạnh tay, tất cả văn võ triều thần đều sẽ đẩy mũi giáo về phía cô ấy."
" Du quốc không được, Đình quốc thì sao?" Thu Phong Ảnh hứng thú bừng bừng, hình như định đề nghị biên kịch sửa kịch bản.
" Tiểu thư, Đình Liên chỉ là một vai phụ thôi."
" Nhưng trẫm muốn làm hoàng thượng!" Đối với vấn đề này, Thu bệ hạ chấp nhất cực kỳ.
Lưu Lệ biết Thu Phong Ảnh ăn mềm không ăn cứng, vội thay đổi cách nói chuyện: " Hay là ngài tạm chấp nhận làm Hoàng hậu một lần, kịch bản tiếp theo sẽ làm một đế vương lưu danh thiên cổ?"
Thu Phong Ảnh vậy mà cũng rất dễ dỗ, gật gật đầu đồng ý, sau đó như sợ Lưu Lệ qua loa nên còn cường điệu: " Kịch bản lần sau nhất định là hoàng thượng!"
" Vâng vâng. Thuộc hạ sẽ phái người đi xem xét. " Lưu Lệ gật đầu, thuận theo cô diễn kịch.
" Phê chuẩn. "
Sau khi bàn bạc xong Lưu Lệ trở về căn nhà nhỏ chuẩn bị, cũng vận dụng quan hệ và tiền bạc tìm một vai trong [ Hoàng Thành Ký] cho Thẩm Thần Tinh, năng lực của cô không lớn như Tần Thanh, chỉ có thể cho Thẩm Thần Tinh thử vai một vai diễn nhỏ.
Nhưng nhớ đến gương mặt kia của Thẩm Thần Tinh, Lưu Lệ cảm thấy cậu có thể lấy vai này.
Đơn giản vì đây là vai một bình hoa!
Thẩm • bình hoa • Thần Tinh:? Meo meo meo!!! ( Các ngươi thật quá đáng!)
Đúng như dự đoán của Lưu Lệ, sau khi thử vai, Thu Phong Ảnh và Thẩm Thần Tinh rất thuận lợi mà nhận vai diễn, bây giờ chỉ chờ tìm đủ diễn viên rồi bấm máy thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.