Sau Khi Chết, Nàng Phát Hiện Vợ Mình Là Phản Diện Trong Truyện Linh Dị

Chương 2: Mộc Chiêu

Lũ Ngọc Tài Băng

03/10/2023

"Thật là trùng hợp." Một "người" nào đó khoanh chân trôi nổi trên quan tài pha lê, chống cằm nhìn trò hề trước mắt, thở dài.

"Cũng may là mình đã lập di chúc từ trước, nếu không, chắc chắn học tỷ sẽ bị ức hiếp chết!"

Nàng xuýt xoa không thôi, đôi mắt mèo to tròn mang theo một tia ưu sầu và quyến rũ lặng lẽ nhìn đám người với suy nghĩ của riêng mình, đôi mắt dường như mang theo hàng ngàn suy nghĩ, rõ ràng nàng đang ở trong đám đông nhưng lại giống như đang ở một thế giới khác biệt.

Đúng vậy, cứ như đang ở một thế giới khác vậy.

Nếu không thì làm sao có người có thể khoan dung việc nàng "ngồi" trên quan tài của người đã khuất!

"Haizz." Nàng thở dài, không hề có chút cảm giác tội lỗi nào vì đã báng bổ người chết.

"Cũng may là không có ai nhìn thấy mình, nếu bị dọa cho xuất huyết não thì phải làm sao bây giờ? Cả đời mình chưa từng giết người, lỡ như sau khi chết không hiểu sao lại phải cõng tội trạng giết một mạng người, vào Địa Phủ bị đá đến mười tám tầng Địa Ngục, đến lúc đó ngay cả chỗ để khóc cũng không có!"

"Người" đó vừa mở miệng đã phá hủy toàn bộ khí chất thần bí và ưu nhã của mình.

“)"Haizz, dù sao mình cũng là mỹ nhân, sao lại chết thành như thế này?" "Người" đó ghé mặt vào quan tài pha lê, khuôn mặt xuyên qua tấm vải trắng phủ trên quan tài pha lê một cách quỷ dị, nhìn thi thể thảm đến mức không nỡ nhìn bên trong.

"Người" đang lầm bầm lầu bầu phàn nàn này có khuôn mặt giống hệt với di ảnh!

Phải, nàng chính là Mộc Chiêu, chẳng qua bây giờ nàng là ma.

Nàng nhìn các trạng thái khác nhau của con người trong linh đường, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Nàng là người xui xẻo trong miệng mọi người, hôm nay vinh dự được dự tang lễ của mình, cảm thấy rất ngạc nhiên...

Giống như những người nhiều chuyện này nói, cái chết của nàng không phải là một tai nạn, đó là một vụ giết người có chủ ý.

Nhưng nàng thề, di chúc này chỉ là trùng hợp thôi! Chắc chắn không phức tạp như những người khác nghĩ!

Cái đầu nhỏ đơn giản của nàng cũng không thể nghĩ ra những thứ ngoằn ngoèo phức tạp như vậy được! Chư vị thực sự đã đánh giá cao họ Mộc nào đó rồi!

Nhưng bạn thân của nàng nói đúng một điều, một phần nguyên nhân lập di chúc này thực chất là vì đôi cha mẹ không bớt lo này, không phải sợ bọn họ liều mạng giày vò đến cuối cùng làm khổ bản thân họ, đến mức không thể ăn được một hạt cơm nào, chỉ là sợ bọn họ đi lừa học tỷ.

Học tỷ... Tức là vợ của nàng, Phó Du Thường.

Khi đó, bố mẹ nàng nóng lòng muốn gả nàng cho một doanh nhân giàu có vừa già vừa biến thái để giảm bớt tình hình tài chính căng thẳng của gia đình, là học tỷ đã hy sinh cuộc hôn nhân của cô để cưới nàng, cứu nàng khỏi đau khổ, nàng thiếu học tỷ một phần ân tình rất lớn.

Mộc Chiêu trôi dạt đến sau lưng một số người nói xấu vợ mình, liều mạng thổi hơi lạnh, cho đến khi đối phương lạnh quá không thể ở lại linh đường, chỉ có thể tuyệt vọng chạy trốn mới thôi.

Cho các người bất kính với người chết, mắng chị ấy là góa phụ! Âm khí này sẽ khiến các người bị cảm lạnh, sốt và sổ mũi vào ban đêm suốt một tuần! Sau khi Mộc Chiêu trả thù xong, nàng mới hài lòng trở lại bên quan tài.

Về phần di chúc, tình huống thực tế là như thế này, một ngày nọ, nàng đang ăn gà rán uống Coca cùng người bạn thân Tiền Hựu Ngư, đang vui vẻ xem video thì đột nhiên nhìn thấy một bài viết, có tiêu là "Bây giờ sau XX cũng đã bắt đầu lập di chúc."

Nàng cười và than thở với cô bạn thân, chẳng lẽ bọn trẻ bây giờ đều phát triển sớm như vậy sao? Rồi đột nhiên có một suy nghĩ chợt lóe.

Mặc dù là kết hôn thỏa thuận nhưng học tỷ vẫn chăm sóc nàng như hồi còn học đại học, luôn mua rất nhiều đồ cho mình, trong bất tri bất giác, nàng thế mà cũng trở thành một phú bà! Có được khối tài sản khổng lồ, nhưng những thứ này không nên thuộc về mình.

Cặp cha mẹ quỷ hút máu này đã nhiều lần đề cập đến tiền bạc, trang sức và quan trọng nhất là cổ phần của nàng, đã là cha con mẹ con hơn 20 năm, chẳng lẽ Mộc Chiêu không biết họ đang âm mưu gì sao?



Vì vậy, dưới sự nhắc nhở của tin tức này, nàng đã kéo bạn thân đi lập di chúc, sau đó nàng gần như đã quên mất nó, không ngờ nhanh như vậy đã có thể dùng nó.

Có lẽ đây là số mệnh, học tỷ tốt bụng như vậy nên ông trời mới phù hộ cho chị ấy.

Mà số mệnh của mình...

Chính là một nhân vật lót đường a!

Ai có thể tưởng tượng được, đây thực ra là một thế giới trong một quyển sách?

Ngay cả Mộc Chiêu cũng chỉ mới biết chuyện này vài ngày trước.

Chính thức giới thiệu một chút.

Mộc Chiêu nàng, một người xuyên qua, không có ký ức về kiếp trước.

Nhưng mấy ngày trước, nàng đã trải qua một vụ tai nạn xe hơi khủng khiếp do con người gây ra, khả năng cao là bị đập vào đầu nên mới khiến nàng nhớ lại mọi chuyện.

Ngày hôm đó, trên đường đèo, một nhóm sát thủ lái xe đuổi theo và bao vây nàng lại, chiếc xe mà chị vợ nàng mới mua, ngay cả đối phương còn chưa lái bao giờ, không ngờ lại bị hỏng phanh, chiếc xe mất kiểm soát lao thẳng xuống vách núi, nàng trực tiếp bất tỉnh.

Nghe người ta nói, trên chiếc xe đó còn bị đặt bom, xe vừa rơi xuống đã phát nổ, nàng là kẻ xui xẻo bị nổ tung thành từng mảnh. Thứ chứa trong quan tài pha lê này là kết quả của quá trình làm việc chăm chỉ của các pháp y và cảnh sát.

Thật là cực khổ! Cúi người kính chào bọn họ!

Sau đó, khi nàng tỉnh lại lần nữa, nàng phát hiện mình đang nằm trong một rừng cây rậm rạp, trong đầu đột nhiên hiện ra rất nhiều ký ức của kiếp trước.

Thông qua những ký ức này, nàng phát hiện mình vậy mà thai xuyên vào một nhân vật lót đường trong một quyển sách! Nói chính xác hơn, phần đầu của toàn bộ quyển sách bắt đầu từ tang lễ của nàng!

Mộc Chiêu thở dài, đổi tay, tiếp tục đỡ đầu.

Vai trò của một nhân vật lót đường như nàng, một phần là dọn đường cho nữ chính ra sân, mặt khác, cái chết của nàng kéo theo hàng loạt vụ án, nữ chính thân là một cảnh sát, theo manh mối này tiếp tục tra xuống, dính tới rất nhiều thế lực ngầm cũng như yêu hận tình thù với nam chính.

Mà nam chính là một Quỷ Vương ngàn năm, đúng vậy, đây là một quyển tiểu thuyết kết hợp điều tra tội phạm cùng với yếu tố linh dị, Bạch Nguyệt Quang của nam chính đã chết từ ngàn năm trước, hắn muốn phục sinh đối phương, hắn không từ thủ đoạn để đạt được mục đích này.

Còn nữ chính sinh ra trong một gia đình làm cảnh sát nhiều đời, tam quan được cha mẹ, ông bà dạy dỗ vô cùng chính trực, khi gặp được nam chính, một con quỷ với tam quan bất chính, yêu hận tình thù? Không không không, tình trạng kia gần như là không chết không thôi!

Đấu trí lẫn nhau hết lần này đến lần khác, nam chính buông tay Bạch Nguyệt Quang và yêu nữ chính, nhưng nữ chính lại không chấp nhận được con quỷ chồng chất tội ác này, cuối cùng nữ chính cùng một nhân vật phản diện khác đồng vu quy tận, sau đó quên đi tất cả và bước vào vòng luân hồi.

Đây là một quyển tiểu thuyết BE, kiếp trước Mộc Chiêu đọc đã khóc như mưa, nữ chính là một nhân vật có nhân cách rất đoan chính, nên độc thân xinh đẹp! Một tên Quỷ Vương có vấn đề về đầu óc là cái thứ gì, hắn mà xứng sao?

Bây giờ nghĩ lại, điều duy nhất nàng không thể hiểu được là tại sao học tỷ của nàng, vợ của nàng lại trở thành một trong những tên trùm phản diện? Học tỷ của nàng chưa bao giờ làm điều gì phạm pháp hay phạm tội cả! Sự giáo dục trong nhà cũng chắc chắn là cô sẽ không bao giờ động tới những thứ này! Làm sao có thể dính líu đến băng nhóm tội phạm mà nữ chính đang truy đuổi? Điều này là hoàn toàn không thể! Chắc có sự hiểu lầm trong này!

Nghĩ đến kết cục cuối cùng của học tỷ, nàng sầu đến mức tóc sắp chuyển sang màu trắng rồi.

Nhưng ông trời hết lần này đến lần khác lại để cho mình hoàn thành vai diễn rồi mới khôi phục trí nhớ! Nếu ông để cho con khôi phục sớm hơn, nói không chừng con có thể thay đổi cốt truyện một chút, nhưng con đã chết rồi, vậy còn có thể làm gì được nữa? Chẳng lẽ nàng, một bé ma mới sinh ra còn non nớt, yếu ớt, vô tội, dễ thương và ngây thơ, lại có thể đi đánh nam chính?

Đừng nói tới một con quỷ ngàn năm như nam chính, Mộc Chiêu (ma phiên bản giới hạn) mới ngồi tại hiện trường vụ tai nạn xe cộ một lúc đã bị đủ loại yêu ma có vẻ ngoài kỳ lạ vây quanh!

Nàng nghĩ về một con Quỷ Vương ngàn năm như nam chính, suýt chút nữa đã quên mất đây là tiểu thuyết có yếu tố linh dị, thế giới này không thiếu ma quỷ quái các loại! Một bé ma mới sinh đáng thương yếu ớt như nàng, chẳng phải con ma nào cũng có thể tùy tiện cắn nàng một cái hay sao?!



Bị một đám yêu ma đuổi theo, nàng khóc lóc kêu cha gọi mẹ suốt đường chạy về, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật!

Nhắc tới cũng lạ, những con ma khác đều trốn khi mặt trời xuất hiện, hơi chậm một chút sẽ bị ánh nắng mặt trời làm bỏng hơn nửa người, nhưng nàng không hề bị ảnh hưởng gì, vì thế nên nàng không bị mất một cánh tay hay bị gãy một cái chân nào, an ổn xuất hiện ở đây.

Sau đó nàng tìm đường về nhà, nàng quên mất khả năng đặc biệt của ma là xuyên tường, đang băn khoăn không biết làm cách nào để vào thì học tỷ đột nhiên mở cửa, dọa nàng nhảy dựng! Thiếu chút nữa cho rằng cô có thể nhìn thấy chính mình.

Sau đó, nàng đi theo học tỷ đến tang lễ của mình, cuối cùng, từ cuộc trò chuyện của những người khác nàng mới biết được hôm nay là đầu thất của mình, cũng là ngày hỏa táng nàng.

Mộc Chiêu bay lên, lượn lờ vài vòng trong linh đường, công khai nghe những lời bàn tán của người khác.

Vật như di chúc thực sự gây chấn động, thậm chí có người nói Phó Du Thường lắm mưu mô, đã đoán trước được sẽ có một ngày như vậy nên đã giả mạo di chúc của vợ mình trước.

Ánh mắt Mộc Chiêu trở nên lạnh lùng, thẳng tay kéo tóc bọn họ, khiến một số người đột nhiên cảm thấy ớn lạnh trong đầu, ai bảo bọn họ nói xấu học tỷ! Tốt nhất là để âm khí của nàng làm chân tóc của họ chết cóng, từ đó trở đi sẽ bị hói suốt đời!

Một số người nghĩ như vậy cũng là chuyện bình thường, dù sao Phó Du Thường trên thương trường gần như bị yêu ma hóa, thủ đoạn ngoan độc, có thù tất báo, là cơn ác mộng của rất nhiều người.

"Nhưng nếu đây là thủ đoạn của Phó phu nhân thì có lẽ đây cũng là một người không đơn giản."

"Suỵt, nhìn thấu chứ không vạch trần, nhưng hiện tại xem ra, những kẻ muốn lợi dụng lúc hỗn loạn để giẫm Phó tổng sắp mất cơ hội rồi."

Mọi người đều cho rằng di chúc này là một cơn mưa đúng lúc, đã giúp đỡ Phó Du Thường rất nhiều, Mộc Chiêu cũng nghĩ như vậy, nhưng...

Không ai để ý đến Phó Du Thường nghĩ như thế nào.

Từ tai nạn đến cố ý giết người... Cứ như một sợi xích đang từng bước siết chặt lấy cổ cô, khiến cô dần dần không thở nổi, mà bây giờ tờ di chúc này xuất hiện, gần như giáng mạnh cho cô một đòn nữa khi đang trên bờ vực sụp đổ, trước mắt cô tối sầm, nhưng tang lễ vẫn chưa kết thúc nên cô phải tiếp tục.

"Học… Tỷ?" Sự thoải mái và vui vẻ trong giọng nói của Mộc Chiêu dừng lại.

"Bệnh bao tử tái phát sao?"

Hai tay Phó Du Thường đỡ chiếc bàn bên cạnh run lên dữ dội, không ai chú ý đến chi tiết này, nhưng làm vợ vợ ba năm, sao Mộc Chiêu có thể không nhìn ra sự thay đổi của cô?

"Chị nên về nghỉ ngơi đi, đừng chịu đựng ở chỗ này nữa, đi gặp bác sĩ đi." Mộc Chiêu theo bản năng muốn đỡ vợ dậy, nhưng khi tay nàng xuyên qua người cô, cho dù là một người vô tư như nàng, cũng đột nhiên cảm nhận rõ ràng... Âm dương cách biệt là gì.

Nàng đã chết...

Một người chết không thể giúp được gì.

Ánh sáng trong đôi của nàng dần dần tắt đi, một cảm xúc gọi là bất bình hiện lên, cuộc sống hạnh phúc của nàng chỉ mới trôi qua được ba năm thôi...

Nàng không muốn chết.

Mộc Chiêu nhẹ nhàng thở dài, dù không chạm vào được nhưng nàng vẫn ôm Phó Du Thường, một hư không một thực thể, một sống một chết, giữa các nàng có ranh giới giữa người sống và người chết, người sống đau khổ vì người chết, người chết lại không thể truyền đạt được tâm nguyện của mình cho người sống, bi ai đến nhường nào.

"Học tỷ, cho dù em không có ở đây nhưng cũng phải tự chăm sóc bản thân nha, đừng làm cho em lo lắng." Mộc Chiêu lo lắng nhắc nhở.

Thật đáng tiếc khi giọng nói nàng không thể đến tai Phó Du Thường còn sống.

Tất cả những gì cô có thể nghe thấy là đủ loại thảo luận ồn ào và giọng nói chất vấn gay gắt của cha mẹ Mộc, ồn ào khiến người ta kinh tởm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Chết, Nàng Phát Hiện Vợ Mình Là Phản Diện Trong Truyện Linh Dị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook