Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
Chương 97: - 100
Lam Bạch Cách Tử
23/11/2021
--Editor: Autumnnolove--
Lạc Nịnh đi vào gọi người. Lục Tuân đã tỉnh dậy, những người khác nghe được tiếng của cô cũng lục đục thức giấc.
Người tổ tiết mục lần nữa thử điều chỉnh thiết bị phát tín hiệu, lại khôi phục mấy phương tiện quay chụp cùng phát sóng trực tiếp.
Gần sơn động có một dòng suối nhỏ có thể rửa mặt nhưng những người khác đều không nhớ rõ phải đi hướng nào. Vì thế người đội khác cũng sôi nổi dậy sớm, muốn cùng Lạc Ninh đi rửa mặt. Quả nhiên đi theo Lạc Ninh chừng mười phút liền tìm thấy dòng suối nhỏ.
Bac Tương Tương lần này lại không có đi cùng, chủ động yêu cầu ở lại trong sơn động chiếu cố Đồng Già, nhờ thực tập sinh đội cô ta mang nước trở về rửa mặt. Từ tối hôm qua đến giờ, tâm trạng của cô ta tương đối thấp, cho nên không muốn đi theo xem Lạc Ninh biểu hiện.
Cô thật không nghĩ tới Thạch Ký lại tệ hại như vậy, chẳng nhưng không thể cho Lạc Ninh một bài học mà còn bị tổn thất nặng nề.
Lần này Thạch Ký rút lui an toàn cô không khỏi cảm thấy may mắn, nếu mà hắn bị bắt được xong rồi khai luôn chuyện của cô thì cô sẽ gặp rắc rối to.
Tuy rằng có điểm thất vọng với kết quả tối qua, nhưng kỳ thật cô cũng chưa từng nghĩ đến Thạch Ký cư nhiên lại là thủ lĩnh châu Á của Quốc Tế Hắc Minh. Bởi vậy không có ý định cắt đứt sạch sẽ quan hệ với đối phương.
"Đồng lão sư có cần em hỗ trợ gì không?" Bạc Tương Tương mặt mang vẻ mặt ôn nhu tươi cười đối Đồng Già hỏi.
Đồng Già trên người đeo túi bùa dược của Lạc Ninh, bởi vậy không có bị nụ cười này ảnh hưởng. Hắn xua xua tay, rõ ràng không muốn cùng Bạc Tương Tương nhiều tiếp xúc, "Không cần."
Bạc Tương Tương: "...". Tên Đồng Già này càng ngày càng làm cho người ta chán ghét, không biết quý trọng tấm lòng của người khác.
[ Nhìn Bạc bạch liên hoa tươi cười, không biết vì cái gì lại cảm thấy giống như có chút giả. ]
[ Lầu trên có thể tự tin đem hai chữ "giống như" xóa đi ]
[ Ngày hôm qua cố ý hại lão Đồng, hôm nay lại tới làm người tốt cái gì, Đồng Đồng của chúng tôi không cần cô chiếu cố. ]
[ Làm ơn đừng lại đem Đồng Đồng chiếu cố thảm hơn. ]
[ Cầu bạch liên hoa cách xa Lão Đồng của chúng tôi một chút, cảm ơn! ]
Fan của Đồng Già đối với Bạc Tương Tương phản cảm cùng chán ghét đều mau tràn ra màn hình. Cũng có fan của Bạc Tương Tương cãi lại. Nói ngày hôm qua Tương Tương của các cô không phải cố ý, hiện tại cũng nỗ lực đền bù. Vì cái gì mọi người lại không thể buông tha cô ấy, một chút rộng lượng cũng không có sao? Sau đó nhanh chóng bị fan của Đồng Già, Kỷ Hành Tinh và Lạc Ninh mắng trở về, không có nổi lên bao nhiêu bọt nước.
Trên màn hình phát sóng trực tiếp, đều không có ai nhìn thấy, một sợi chỉ trắng trên người Bạc Tương Tương lặng lẽ biến mất.
Bên kia tất cả mọi người đã rửa mặt xong. Lạc Ninh liền mang theo họ đi tìm bữa sáng. Ở trong rừng vòng tới vòng lui, những người khác cơ bản đều mông lung không xác định được phương hướng. Nhưng Lạc Ninh lại mang theo họ tìm được quả dại cùng trứng chim, lại có thể chuẩn xác dẫn tất cả trở về sơn động.
"Lạc lão sư, em cảm thấy cô không chỉ đơn thuần là Từ điển Bách khoa thực vật mà còn là một cái bản đồ sống a." Lạc Trạch Vũ vẻ mặt bội phục nói.
Đan Chấn cũng cười nói: "Em cảm thấy chỉ cần đi theo Lạc lão sư ra ngoài, hoàn toàn đều không cần tới bản đồ, lão sư chính là bản đồ sống nha."
"Đúng đúng, Lạc lão sư nhớ đường thật sự quá trâu bò."
"Tôi trước kia vẫn luôn cảm thấy cảm nhận phương hướng của mình rất mạnh, nhớ đường cũng lợi hại. Nhưng cùng so với Lạc lão sư, hoàn toàn là rác rưởi."
"Lạc lão sư ơi, từ lúc tới đây tham gia hai kỳ tiết mục thì cô chính là thần tượng của em."
"Tôi cũng vậy, đã hoàn toàn trở thành fan của Lạc lão sư rồi."
Các thực tập sinh mồm năm miệng mười cười nói lên, tuyệt đại đa số người khen đều là xuất phát từ thật lòng. Đặc biệt sau sự kiện đêm qua, bọn họ đều hâm mộ Lạc Ninh, cảm thấy cô chính là thần tượng của bọn họ.
Lạc Ninh không làm ra vẻ khẽ cười nói: "Tốt như vậy sao, không nghĩ tới tham gia chương trình tổng nghệ lại còn thu hoạch một đám fan tiểu đệ."
Lộ Nhiên nhấc tay nói: "Từ giờ trở đi em chính là một quả chanh, Lạc lão sư là idol của em!"
Fan và hậu viện hội của Lạc Ninh đều tự xưng là quả chanh.
Những người khác cũng sôi nổi cười nhấc tay, "Em cũng là quả chanh luôn."
Lạc Trạch Vũ cười hắc hắc hỏi Lạc Ninh: "Lạc lão sư, chúng em có thể gọi cô là Ninh bảo giống fan của cô không?"
Những người khác sôi nổi nhìn Lạc Ninh chờ cô trả lời, bọn họ cũng muốn kêu Ninh bảo.
Lạc Ninh chớp chớp mắt, lúm đồng tiền như hoa nói: "Chỉ cần là fan của tôi, lén kêu tôi là Ninh bảo đương nhiên không thành vấn đề."
Cô nhìn ra được bọn họ thât sự xem cô thành thần tượng, đối với fan của mình cô đều thực dung túng cùng sủng ái. Kiếp trước thời điểm khó khăn nhất cô rơi xuống vũng sâu, không ít fan trung thành vẫn luôn không rời bỏ làm cô thực cảm động. Lại nói cô luôn cảm thấy, có thể có người thích mình cũng chính là vinh hạnh. Đối với người hâm mộ của mình, cô sẽ lấy tôn trọng cùng yêu thích đáp trả.
"Lạc lão sư thật tốt quá, không hổ là idol của chúng ta." Lộ Nhiên mắt lấp lánh nhìn Lạc Nịnh.
[ A a a, Ninh bảo cười lên thật cmn đẹp quá. ]
[ Nịnh bảo quá là chiều fan rồi! ]
[ Ninh bảo của tôi đẹp người đẹp nết, yêu muốn chết, yêu muốn chết! ]
[ Lão bà, chờ em cưới chị! ]
[ Lão bà, anh yêu em! ]
Sau đó lại xuất hiện một số fan mẹ
[ Ninh bảo nhà ta là đẹp nhất, ma ma kiêu ngạo vì con! ]
[ Ninh bảo nhà ta thật sủng fan, mama cũng muốn được sủng ]
[ Ninh bảo như thế nào lại đáng yêu như vậy, đẹp như vậy, mẹ yêu con! ]
Thật nhiều fan Ninh đều kêu la "Lão bà, em yêu chị" "Ninh bảo, ma ma yêu con", làm các fan nam một đầu hắc tuyến. Đám nữ nhân này đều điên rồi.
Tiếp theo không ít fan nam cũng đi theo kêu: [ Ninh bảo, ba ba cũng yêu con! ]
Fan nữ: "......".
Đám đàn ông này lại chạy tới đây cùng các cô tranh sủng. Thật không biết xấu hổ.
Kỷ Tinh Hành đang rất đau lòng, hắn cũng muốn gọi Ninh bảo như vậy có được không?
Ngay sau đầu óc đột nhiên cơ trí lên, hắn có thể bắt đầu từ thân phận người hâm mộ của Lạc Ninh rồi từ từ tìm hiểu chuyện ở giới giải trí của cô ấy.
Trước kia hắn luôn muốn Lạc Ninh giải nghệ cho nên không thèm để ý tới tin tức của cô ấy trong giới giải trí, đây cũng là điều khiến cho hắn tiếc nuối nhất lúc này.
Lúc ấy chính mình ỷ được Lạc Ninh thích, liền không nghĩ sẽ để cô tiến vào vòng lộn xộn này. Nghĩ chờ cô chơi chán lui vòng, bọn họ liền kết hôn, sau đó cô yên ổn làm phu nhân hào môn chăm sóc gia đình.
Bây giờ hắn đang rất tỉnh táo, cảm thấy lúc đó bản thân thật sự quá ích kỷ, không xác định rõ tình cảm trong lòng.
Thật ra hắn đã sớm đem Lạc Ninh đặt ở vị trí rất quan trọng trong lòng hắn, cái gì cũng đều không so được với cô ấy, nhưng cũng chính hắn lại làm ra những chuyện khiến cô ấy tổn thương, thật sự ngu ngốc.
Trên mặt Lục Tuân luôn mang theo nụ cười lãnh đạm, hắn cũng không muốn kêu Lạc Ninh là "Ninh bảo" giống như mọi người đâu, cái đó là xưng hô của fan với idol, ai cũng kêu cô ấy như vậy.
Đoàn người vừa nói vừa cười trở lại sơn động, Bạc Tương Tương cảm thấy thực chói tai. Lấy chút nước đi qua một nơi hẻo lánh bên ngoài sơn động rửa mặt, Bạc Tương Tương cảm giác Lạc Ninh trong đám khách mời cùng thực tập sinh càng ngày càng như cá gặp nước, mà cô thì ngược lại bị bài xích. Cái này làm cho cô cảm giác thấy nguy cơ, mọi chuyện không nên đi theo hướng này. Không thể để tình huống xấu thêm được nữa, cô phải kéo lại hảo cảm đối với người xem.
Thời điểm Bạc Tương Tương cầm đồ rửa mặt rời đi, Lạc Ninh phát hiện khí vận trên người Bạc Tương Tương bởi vì Thạch Ký mà suy giảm, khóe môi không tự chủ dương lên.
Xem ra tình cảm của người xem và fan củng có chút ít quan tới với chuyện tăng giảm vận khí của nữ chủ Bạc Tương Tương này. Như vậy cô sẽ càng phải cố gắng không ngừng làm suy yếu vận khí của cô ta một chút.
--Editor: Autumnnolove--
Ăn xong bữa sáng, mọi người lại cùng nhóm Hàn Trì dẫn đầu tiếp tục lên đường. Trên đường, rất nhiều thực tập sinh đều vây quanh Lạc Ninh muốn cô tiếp tục giảng giải về thực vật. Trên nền tảng phát sóng trực tiếp, mọi người đều thả bình luận sôi nổi cũng muốn xem. Lạc Ninh đối với fan của mình tương đối sủng. Dọc theo đường đi chỉ cần gặp được một chút thực vật mới đều sẽ cùng mọi người giới thiệu sơ lược. Còn không thiếu phổ cập vài kiến thức sinh tồn trong rừng rậm, như thế nào lợi dụng những tài nguyên có sẵn. Lạc Ninh có kiến thức uyên thâm, ngôn ngữ lại dí dỏm, tất cả mọi người đều ngửi được mùi ngon.
Thời điểm nghỉ ngơi, có người vừa đi giải quyết xong trở về liền hô: "Tôi vừa nhìn thấy một tổ ong."
Ở đây đều là những người chưa từng nhìn thấy tổ ong hoang dã, liền tức khắc hứng thú.
"Chúng ta đi xem."
"Đúng đúng, nói không chừng có thể kiếm được chút mật ong haha."
Hai người bọn Hàn Trị cũng không ngăn cản, "Đi đi, muốn đi liền đi thôi."
Ngày hôm qua khách mời cùng các học viên đều đã chịu kinh hách không nhỏ. Đạo diễn nói với bọn họ, hôm nay chủ yếu đều cho tất cả mọi người thả lỏng là chính. Rất nhanh đoàn người đã đi đến dưới gốc cây đại thụ, liền thấy một cái tổ ong rất lớn, rất nhiều ong mật từ bên trong bay ra. Nhìn đến một đám ong như vậy, ai cũng không khỏi cảm thấy da đầu có điểm tê dại.
"Khụ khụ, nhiều ong mật như vậy, giống như khả năng chúng ta có thể ăn mật ong không quá khả thi, khẳng định sẽ bị đốt."
"Đúng vậy. Còn tưởng rằng là một cái tổ ong nho nhỏ. Không nghĩ tới lại to như vậy, thật đáng tiếc nhiều ong mật quá"
Bị loại ong hoang dã này chích. Mọi người đều biết sẽ bị thương. Chỉ có thể từ bỏ ý tưởng ăn mật ong. Lạc Ninh nhìn thấy mọi người thất vọng, cười nói: "Kỳ thật vẫn có cách ăn được mật ong".
Đoàn người ánh mắt lại sáng lên sôi nổi nhìn về phía cô: "Lạc lão sư có biện pháp?"
"Lạc lão sư, có phải hay không có loại bùa nào có thể xua đuổi ong mật?". Bọn họ đều cho rằng Lạc Ninh muốn vẽ bùa gì đó.
Lạc Ninh dở khóc dở cười, "Thế thì lại không có."
Cái gì cũng dùng đến bùa. Một ngày kia cô đã lãng phí không ít linh lực.
"Các người cẩn thận quan sát, đám ong mật này là đang làm gì?" Cô chỉ vào tổ ong hỏi.
Nghe được lời này, tất cả liền nghiêm túc quan sát lên.
Lộ Nhiên tương đối cẩn thận, thực mau liền phát hiện vấn đề, "Lạc lão sư, em thấy bọn nó giống như đang chuyển nhà?"
Hắn vừa nói như vậy, mọi người cũng cảm thấy càng xem càng giống.
Lạc Ninh gật đầu, "Đúng vậy, chúng nó đang chuyển nhà, nơi này ong chúa già rồi, trong đàn đã có ong chúa mới ra đời, cho nên chúng nó phải tìm nhà mới."
"Này là muốn nói ong chúa mới tương đối lợi hại, đã đem ong chúa già cắn chết, bởi vậy sẽ mang đi phần lớn ong mật."
"Chờ chúng nó dọn xong, đến lúc đó sẽ còn nhiều ong mật lưu lại, chúng ta có thể lấy mật."
Nói xong lại cùng mọi người phổ cập ong mật ra sao ong chúa ra sao, tổ ong còn có vài loại hình dáng. Đám người này không nghĩ tới còn có những thứ như vậy, sôi nổi gật đầu đã hiểu.
"Cảm thấy thật tốt, chúng ta vẫn có thể ăn được mật ong."
"Một chân trời tri thức đang mở ra trước mắt, sao cái gì Lạc lão sư cũng biết hết vậy?"
"Lạc lão sư thật lợi hại." Một đám fan tiểu đệ đều khen tới.
Lạc Nịnh cười nói: "Chúng nó chuyển nhà còn cần một khoảng thời gian, vừa lúc chúng ta có thể ở phụ cận tìm kiếm đồ ăn giữa trưa đi."
"Được đó!". Mọi người cũng cảm thấy bắt đầu đói bụng.
Với sự dẫn dắt của Lạc Ninh, họ đào được không ít rau dại có thể ăn được. Cũng làm cho tất cả mọi người cùng khán giả đối với rau dại có thêm kiến thức mới. Hóa ra những loại này đều có thể ăn, thì ra loại kia còn có thể dùng làm gia vị. Người xem cũng cảm thấy thú vị.
Lạc Ninh lại mang theo đám người tìm được một mảnh rừng trúc. Chẳng những đào đươc rất nhiều măng mà còn bắt được không ít chuột tre. Rau và thịt đều có, mọi người đặc biệt cao hứng.
"Quả nhiên, vẫn là đi theo Tiêu Ninh Ninh thật thoải mái." Ngụy Diệu cười cảm thán.
Thời điểm không có Lạc Ninh, cho dù bọn họ có thể tự tìm ra đám thực vật kia. Cũng chỉ có thể kêu một tiếng bi thống thôi. Không biết loại rau dại này có thể ăn, càng đừng nói tìm được thịt. Đi ra ngoài chính là tìm các loại trái cây, tỷ như trái dưa. Nhưng cũng không thể thay cơm làm no bụng. Đi theo Lạc Ninh, cái gì đều biết, cái gì cũng có thể tìm được. Còn được phổ cập thêm những thứ trước đây chưa từng biết, quá thư thái. Cũng khó trách mỗi lần chia tổ, Lục thần đều phải chung đội với Lạc Ninh. Bọn họ đều suy nghĩ lần sau phải nhập đội với cô.
Sài Kính cũng thập phần tán đồng gật đầu, "Đúng đúng, đi theo Tiểu Nịnh Nịnh, hoàn toàn chính là nằm không mà thắng."
Tô Thanh Lam cũng người nói: "Nằm thắng mới gọi là cuộc sống chứ, trước đây chúng ta đã quá vất vả rồi."
"Chứ gì nữa, về sau chúng ra đều phải kiên định đi theo nhóm của Tiểu Ninh Ninh." Các khách mời trừ Bạc Tương Tương đều có chung ý nghĩ như vậy.
Các thực tập sinh cũng sôi nổi kêu, kỳ tiếp theo có thể cùng Lạc Ninh hợp thành tổ đội. Bọn họ cũng muốn nằm mà thắng.
Tiếp theo Lạc Ninh lại hướng dẫn mọi người làm ống trúc. Lại nháo ra kha khá tình huống hài hước. Không ít thực tập sinh đều được xuất hiện trên màn ảnh, chơi thật sự vui vẻ.
Làn đạn bình luận cũng thực hài hòa.
[ Ha ha ha, Ninh bảo của tui thiệt sự là cái kho tàng, một cái kho kiến thức di động nha! ]
[ Ninh bảo hiểu biết thật nhiều, quá trâu bò. ]
[ Mấu chốt là người lại còn xinh đẹp như vậy. Mỗi ngày đều nhịn không được phải quỳ liếm nhan sắc của lão bà ]
[ Ninh bảo nhà chúng ta như thế nào có thể lợi hại như vậy. Ma ma càng ngày càng yêu con. ]
[ Ba ba cũng càng ngày càng yêu con! ]
Nhân khí của Lạc Ninh không ngừng tăng, khí vận của Bạc Tương Tương lại có chút ê ẩm. Cô thật ra muốn biểu hiện một chút, nhưng cô căn bản không quen thuộc rừng rậm loại rau dại gì quả dại gì có thể ăn. Càng không giống Lạc Ninh, ngửi mùi cùng xem dấu chân để truy bắt con mồi. Bởi vậy toàn bộ hành trình đều biến thành người trong suốt, muốn thay đổi cũng không có biện pháp. Trong lòng đem đạo diễn mắng mấy lần. Lão gia hỏa kia tìm chổ nào không tìm, một hai phải tìm đến nơi hoang dã này. Hoàn toàn giống như vì tiện nhân Lạc Ninh kia thiết kế. Đối với người không biết gì về rừng rậm nguyên thủy cùng đời sống hoang dã như cô, quá không công bằng. Kỳ tiếp theo cô cũng không tin, Lạc Ninh có thể đoạt được nổi bật của cô.
Đạo diễn nếu nghe được tiếng lòng của Bạc Tương Tương, khẳng định sẽ nhịn không được kêu oan. Hắn ban đầu chỉ muốn làm khó một đám khách mời cùng các thực tập sinh, khiến bọn họ khổ sở bảy ngày, cho khán giả nhìn thấy một mặt bi thảm chật vật của idol mình. Hắn căn bản không nghĩ tới Lạc Ninh sẽ lợi hại như vậy. Kiến thức phong phú như một cái thư viện di động, còn mang theo khách mời cùng thực tập sinh vượt qua một cách dễ dàng. Chuyện này thật ra cũng đều do Lạc Ninh lợi hại. Mặc kệ là sinh hoạt nông thôn hay là sinh tồn nơi hoang dã, cô cái gì cũng đều hiểu. Đây hẳn là đều ngày thường tích lũy, cho nên cơ hội dành cho người có chuẩn bị. Mấu chốt là cô gái Lạc Ninh này không phải loại người thích đoạt nổi bật của người khác. Cô thực sẽ mang cả đoàn người cùng sinh hoạt hết sức vui vẻ, giúp cho khách mời cùng học viên đều có cơ hội lộ mặt trên sóng, bắt duyên với người xem.
Trên phát sóng trực tiếp cũng không phải một mình Lạc Ninh độc quyền, ngược lại mỗi người đều lộ diện một chút.
Mà dưới sự dẫn dắt của cô, lời nói hay việc làm của khách mời và thực tập sinh liền trở thành thú vị và vui vẻ. Cũng bởi vậy các khách mời cùng học viên trừ bỏ đối với năng lực của Lạc Ninh tán thành cùng sùng bái, mới có thể càng ngày càng thích cô. Đây là một loại mị lực từ nhân cách.
Cũng nhờ như vậy là một kỳ sinh tồn trên hoang đảo này càng ngày càng trở nên thú vị, lượt truy cập thậm chí vượt qua số trước, trực tiếp bùng nổ.
Đạo diễn cười tới miệng không khép lại được, trong lòng không khỏi cảm thấy biết ơn Lạc Ninh.
Lạc Nịnh đi vào gọi người. Lục Tuân đã tỉnh dậy, những người khác nghe được tiếng của cô cũng lục đục thức giấc.
Người tổ tiết mục lần nữa thử điều chỉnh thiết bị phát tín hiệu, lại khôi phục mấy phương tiện quay chụp cùng phát sóng trực tiếp.
Gần sơn động có một dòng suối nhỏ có thể rửa mặt nhưng những người khác đều không nhớ rõ phải đi hướng nào. Vì thế người đội khác cũng sôi nổi dậy sớm, muốn cùng Lạc Ninh đi rửa mặt. Quả nhiên đi theo Lạc Ninh chừng mười phút liền tìm thấy dòng suối nhỏ.
Bac Tương Tương lần này lại không có đi cùng, chủ động yêu cầu ở lại trong sơn động chiếu cố Đồng Già, nhờ thực tập sinh đội cô ta mang nước trở về rửa mặt. Từ tối hôm qua đến giờ, tâm trạng của cô ta tương đối thấp, cho nên không muốn đi theo xem Lạc Ninh biểu hiện.
Cô thật không nghĩ tới Thạch Ký lại tệ hại như vậy, chẳng nhưng không thể cho Lạc Ninh một bài học mà còn bị tổn thất nặng nề.
Lần này Thạch Ký rút lui an toàn cô không khỏi cảm thấy may mắn, nếu mà hắn bị bắt được xong rồi khai luôn chuyện của cô thì cô sẽ gặp rắc rối to.
Tuy rằng có điểm thất vọng với kết quả tối qua, nhưng kỳ thật cô cũng chưa từng nghĩ đến Thạch Ký cư nhiên lại là thủ lĩnh châu Á của Quốc Tế Hắc Minh. Bởi vậy không có ý định cắt đứt sạch sẽ quan hệ với đối phương.
"Đồng lão sư có cần em hỗ trợ gì không?" Bạc Tương Tương mặt mang vẻ mặt ôn nhu tươi cười đối Đồng Già hỏi.
Đồng Già trên người đeo túi bùa dược của Lạc Ninh, bởi vậy không có bị nụ cười này ảnh hưởng. Hắn xua xua tay, rõ ràng không muốn cùng Bạc Tương Tương nhiều tiếp xúc, "Không cần."
Bạc Tương Tương: "...". Tên Đồng Già này càng ngày càng làm cho người ta chán ghét, không biết quý trọng tấm lòng của người khác.
[ Nhìn Bạc bạch liên hoa tươi cười, không biết vì cái gì lại cảm thấy giống như có chút giả. ]
[ Lầu trên có thể tự tin đem hai chữ "giống như" xóa đi ]
[ Ngày hôm qua cố ý hại lão Đồng, hôm nay lại tới làm người tốt cái gì, Đồng Đồng của chúng tôi không cần cô chiếu cố. ]
[ Làm ơn đừng lại đem Đồng Đồng chiếu cố thảm hơn. ]
[ Cầu bạch liên hoa cách xa Lão Đồng của chúng tôi một chút, cảm ơn! ]
Fan của Đồng Già đối với Bạc Tương Tương phản cảm cùng chán ghét đều mau tràn ra màn hình. Cũng có fan của Bạc Tương Tương cãi lại. Nói ngày hôm qua Tương Tương của các cô không phải cố ý, hiện tại cũng nỗ lực đền bù. Vì cái gì mọi người lại không thể buông tha cô ấy, một chút rộng lượng cũng không có sao? Sau đó nhanh chóng bị fan của Đồng Già, Kỷ Hành Tinh và Lạc Ninh mắng trở về, không có nổi lên bao nhiêu bọt nước.
Trên màn hình phát sóng trực tiếp, đều không có ai nhìn thấy, một sợi chỉ trắng trên người Bạc Tương Tương lặng lẽ biến mất.
Bên kia tất cả mọi người đã rửa mặt xong. Lạc Ninh liền mang theo họ đi tìm bữa sáng. Ở trong rừng vòng tới vòng lui, những người khác cơ bản đều mông lung không xác định được phương hướng. Nhưng Lạc Ninh lại mang theo họ tìm được quả dại cùng trứng chim, lại có thể chuẩn xác dẫn tất cả trở về sơn động.
"Lạc lão sư, em cảm thấy cô không chỉ đơn thuần là Từ điển Bách khoa thực vật mà còn là một cái bản đồ sống a." Lạc Trạch Vũ vẻ mặt bội phục nói.
Đan Chấn cũng cười nói: "Em cảm thấy chỉ cần đi theo Lạc lão sư ra ngoài, hoàn toàn đều không cần tới bản đồ, lão sư chính là bản đồ sống nha."
"Đúng đúng, Lạc lão sư nhớ đường thật sự quá trâu bò."
"Tôi trước kia vẫn luôn cảm thấy cảm nhận phương hướng của mình rất mạnh, nhớ đường cũng lợi hại. Nhưng cùng so với Lạc lão sư, hoàn toàn là rác rưởi."
"Lạc lão sư ơi, từ lúc tới đây tham gia hai kỳ tiết mục thì cô chính là thần tượng của em."
"Tôi cũng vậy, đã hoàn toàn trở thành fan của Lạc lão sư rồi."
Các thực tập sinh mồm năm miệng mười cười nói lên, tuyệt đại đa số người khen đều là xuất phát từ thật lòng. Đặc biệt sau sự kiện đêm qua, bọn họ đều hâm mộ Lạc Ninh, cảm thấy cô chính là thần tượng của bọn họ.
Lạc Ninh không làm ra vẻ khẽ cười nói: "Tốt như vậy sao, không nghĩ tới tham gia chương trình tổng nghệ lại còn thu hoạch một đám fan tiểu đệ."
Lộ Nhiên nhấc tay nói: "Từ giờ trở đi em chính là một quả chanh, Lạc lão sư là idol của em!"
Fan và hậu viện hội của Lạc Ninh đều tự xưng là quả chanh.
Những người khác cũng sôi nổi cười nhấc tay, "Em cũng là quả chanh luôn."
Lạc Trạch Vũ cười hắc hắc hỏi Lạc Ninh: "Lạc lão sư, chúng em có thể gọi cô là Ninh bảo giống fan của cô không?"
Những người khác sôi nổi nhìn Lạc Ninh chờ cô trả lời, bọn họ cũng muốn kêu Ninh bảo.
Lạc Ninh chớp chớp mắt, lúm đồng tiền như hoa nói: "Chỉ cần là fan của tôi, lén kêu tôi là Ninh bảo đương nhiên không thành vấn đề."
Cô nhìn ra được bọn họ thât sự xem cô thành thần tượng, đối với fan của mình cô đều thực dung túng cùng sủng ái. Kiếp trước thời điểm khó khăn nhất cô rơi xuống vũng sâu, không ít fan trung thành vẫn luôn không rời bỏ làm cô thực cảm động. Lại nói cô luôn cảm thấy, có thể có người thích mình cũng chính là vinh hạnh. Đối với người hâm mộ của mình, cô sẽ lấy tôn trọng cùng yêu thích đáp trả.
"Lạc lão sư thật tốt quá, không hổ là idol của chúng ta." Lộ Nhiên mắt lấp lánh nhìn Lạc Nịnh.
[ A a a, Ninh bảo cười lên thật cmn đẹp quá. ]
[ Nịnh bảo quá là chiều fan rồi! ]
[ Ninh bảo của tôi đẹp người đẹp nết, yêu muốn chết, yêu muốn chết! ]
[ Lão bà, chờ em cưới chị! ]
[ Lão bà, anh yêu em! ]
Sau đó lại xuất hiện một số fan mẹ
[ Ninh bảo nhà ta là đẹp nhất, ma ma kiêu ngạo vì con! ]
[ Ninh bảo nhà ta thật sủng fan, mama cũng muốn được sủng ]
[ Ninh bảo như thế nào lại đáng yêu như vậy, đẹp như vậy, mẹ yêu con! ]
Thật nhiều fan Ninh đều kêu la "Lão bà, em yêu chị" "Ninh bảo, ma ma yêu con", làm các fan nam một đầu hắc tuyến. Đám nữ nhân này đều điên rồi.
Tiếp theo không ít fan nam cũng đi theo kêu: [ Ninh bảo, ba ba cũng yêu con! ]
Fan nữ: "......".
Đám đàn ông này lại chạy tới đây cùng các cô tranh sủng. Thật không biết xấu hổ.
Kỷ Tinh Hành đang rất đau lòng, hắn cũng muốn gọi Ninh bảo như vậy có được không?
Ngay sau đầu óc đột nhiên cơ trí lên, hắn có thể bắt đầu từ thân phận người hâm mộ của Lạc Ninh rồi từ từ tìm hiểu chuyện ở giới giải trí của cô ấy.
Trước kia hắn luôn muốn Lạc Ninh giải nghệ cho nên không thèm để ý tới tin tức của cô ấy trong giới giải trí, đây cũng là điều khiến cho hắn tiếc nuối nhất lúc này.
Lúc ấy chính mình ỷ được Lạc Ninh thích, liền không nghĩ sẽ để cô tiến vào vòng lộn xộn này. Nghĩ chờ cô chơi chán lui vòng, bọn họ liền kết hôn, sau đó cô yên ổn làm phu nhân hào môn chăm sóc gia đình.
Bây giờ hắn đang rất tỉnh táo, cảm thấy lúc đó bản thân thật sự quá ích kỷ, không xác định rõ tình cảm trong lòng.
Thật ra hắn đã sớm đem Lạc Ninh đặt ở vị trí rất quan trọng trong lòng hắn, cái gì cũng đều không so được với cô ấy, nhưng cũng chính hắn lại làm ra những chuyện khiến cô ấy tổn thương, thật sự ngu ngốc.
Trên mặt Lục Tuân luôn mang theo nụ cười lãnh đạm, hắn cũng không muốn kêu Lạc Ninh là "Ninh bảo" giống như mọi người đâu, cái đó là xưng hô của fan với idol, ai cũng kêu cô ấy như vậy.
Đoàn người vừa nói vừa cười trở lại sơn động, Bạc Tương Tương cảm thấy thực chói tai. Lấy chút nước đi qua một nơi hẻo lánh bên ngoài sơn động rửa mặt, Bạc Tương Tương cảm giác Lạc Ninh trong đám khách mời cùng thực tập sinh càng ngày càng như cá gặp nước, mà cô thì ngược lại bị bài xích. Cái này làm cho cô cảm giác thấy nguy cơ, mọi chuyện không nên đi theo hướng này. Không thể để tình huống xấu thêm được nữa, cô phải kéo lại hảo cảm đối với người xem.
Thời điểm Bạc Tương Tương cầm đồ rửa mặt rời đi, Lạc Ninh phát hiện khí vận trên người Bạc Tương Tương bởi vì Thạch Ký mà suy giảm, khóe môi không tự chủ dương lên.
Xem ra tình cảm của người xem và fan củng có chút ít quan tới với chuyện tăng giảm vận khí của nữ chủ Bạc Tương Tương này. Như vậy cô sẽ càng phải cố gắng không ngừng làm suy yếu vận khí của cô ta một chút.
--Editor: Autumnnolove--
Ăn xong bữa sáng, mọi người lại cùng nhóm Hàn Trì dẫn đầu tiếp tục lên đường. Trên đường, rất nhiều thực tập sinh đều vây quanh Lạc Ninh muốn cô tiếp tục giảng giải về thực vật. Trên nền tảng phát sóng trực tiếp, mọi người đều thả bình luận sôi nổi cũng muốn xem. Lạc Ninh đối với fan của mình tương đối sủng. Dọc theo đường đi chỉ cần gặp được một chút thực vật mới đều sẽ cùng mọi người giới thiệu sơ lược. Còn không thiếu phổ cập vài kiến thức sinh tồn trong rừng rậm, như thế nào lợi dụng những tài nguyên có sẵn. Lạc Ninh có kiến thức uyên thâm, ngôn ngữ lại dí dỏm, tất cả mọi người đều ngửi được mùi ngon.
Thời điểm nghỉ ngơi, có người vừa đi giải quyết xong trở về liền hô: "Tôi vừa nhìn thấy một tổ ong."
Ở đây đều là những người chưa từng nhìn thấy tổ ong hoang dã, liền tức khắc hứng thú.
"Chúng ta đi xem."
"Đúng đúng, nói không chừng có thể kiếm được chút mật ong haha."
Hai người bọn Hàn Trị cũng không ngăn cản, "Đi đi, muốn đi liền đi thôi."
Ngày hôm qua khách mời cùng các học viên đều đã chịu kinh hách không nhỏ. Đạo diễn nói với bọn họ, hôm nay chủ yếu đều cho tất cả mọi người thả lỏng là chính. Rất nhanh đoàn người đã đi đến dưới gốc cây đại thụ, liền thấy một cái tổ ong rất lớn, rất nhiều ong mật từ bên trong bay ra. Nhìn đến một đám ong như vậy, ai cũng không khỏi cảm thấy da đầu có điểm tê dại.
"Khụ khụ, nhiều ong mật như vậy, giống như khả năng chúng ta có thể ăn mật ong không quá khả thi, khẳng định sẽ bị đốt."
"Đúng vậy. Còn tưởng rằng là một cái tổ ong nho nhỏ. Không nghĩ tới lại to như vậy, thật đáng tiếc nhiều ong mật quá"
Bị loại ong hoang dã này chích. Mọi người đều biết sẽ bị thương. Chỉ có thể từ bỏ ý tưởng ăn mật ong. Lạc Ninh nhìn thấy mọi người thất vọng, cười nói: "Kỳ thật vẫn có cách ăn được mật ong".
Đoàn người ánh mắt lại sáng lên sôi nổi nhìn về phía cô: "Lạc lão sư có biện pháp?"
"Lạc lão sư, có phải hay không có loại bùa nào có thể xua đuổi ong mật?". Bọn họ đều cho rằng Lạc Ninh muốn vẽ bùa gì đó.
Lạc Ninh dở khóc dở cười, "Thế thì lại không có."
Cái gì cũng dùng đến bùa. Một ngày kia cô đã lãng phí không ít linh lực.
"Các người cẩn thận quan sát, đám ong mật này là đang làm gì?" Cô chỉ vào tổ ong hỏi.
Nghe được lời này, tất cả liền nghiêm túc quan sát lên.
Lộ Nhiên tương đối cẩn thận, thực mau liền phát hiện vấn đề, "Lạc lão sư, em thấy bọn nó giống như đang chuyển nhà?"
Hắn vừa nói như vậy, mọi người cũng cảm thấy càng xem càng giống.
Lạc Ninh gật đầu, "Đúng vậy, chúng nó đang chuyển nhà, nơi này ong chúa già rồi, trong đàn đã có ong chúa mới ra đời, cho nên chúng nó phải tìm nhà mới."
"Này là muốn nói ong chúa mới tương đối lợi hại, đã đem ong chúa già cắn chết, bởi vậy sẽ mang đi phần lớn ong mật."
"Chờ chúng nó dọn xong, đến lúc đó sẽ còn nhiều ong mật lưu lại, chúng ta có thể lấy mật."
Nói xong lại cùng mọi người phổ cập ong mật ra sao ong chúa ra sao, tổ ong còn có vài loại hình dáng. Đám người này không nghĩ tới còn có những thứ như vậy, sôi nổi gật đầu đã hiểu.
"Cảm thấy thật tốt, chúng ta vẫn có thể ăn được mật ong."
"Một chân trời tri thức đang mở ra trước mắt, sao cái gì Lạc lão sư cũng biết hết vậy?"
"Lạc lão sư thật lợi hại." Một đám fan tiểu đệ đều khen tới.
Lạc Nịnh cười nói: "Chúng nó chuyển nhà còn cần một khoảng thời gian, vừa lúc chúng ta có thể ở phụ cận tìm kiếm đồ ăn giữa trưa đi."
"Được đó!". Mọi người cũng cảm thấy bắt đầu đói bụng.
Với sự dẫn dắt của Lạc Ninh, họ đào được không ít rau dại có thể ăn được. Cũng làm cho tất cả mọi người cùng khán giả đối với rau dại có thêm kiến thức mới. Hóa ra những loại này đều có thể ăn, thì ra loại kia còn có thể dùng làm gia vị. Người xem cũng cảm thấy thú vị.
Lạc Ninh lại mang theo đám người tìm được một mảnh rừng trúc. Chẳng những đào đươc rất nhiều măng mà còn bắt được không ít chuột tre. Rau và thịt đều có, mọi người đặc biệt cao hứng.
"Quả nhiên, vẫn là đi theo Tiêu Ninh Ninh thật thoải mái." Ngụy Diệu cười cảm thán.
Thời điểm không có Lạc Ninh, cho dù bọn họ có thể tự tìm ra đám thực vật kia. Cũng chỉ có thể kêu một tiếng bi thống thôi. Không biết loại rau dại này có thể ăn, càng đừng nói tìm được thịt. Đi ra ngoài chính là tìm các loại trái cây, tỷ như trái dưa. Nhưng cũng không thể thay cơm làm no bụng. Đi theo Lạc Ninh, cái gì đều biết, cái gì cũng có thể tìm được. Còn được phổ cập thêm những thứ trước đây chưa từng biết, quá thư thái. Cũng khó trách mỗi lần chia tổ, Lục thần đều phải chung đội với Lạc Ninh. Bọn họ đều suy nghĩ lần sau phải nhập đội với cô.
Sài Kính cũng thập phần tán đồng gật đầu, "Đúng đúng, đi theo Tiểu Nịnh Nịnh, hoàn toàn chính là nằm không mà thắng."
Tô Thanh Lam cũng người nói: "Nằm thắng mới gọi là cuộc sống chứ, trước đây chúng ta đã quá vất vả rồi."
"Chứ gì nữa, về sau chúng ra đều phải kiên định đi theo nhóm của Tiểu Ninh Ninh." Các khách mời trừ Bạc Tương Tương đều có chung ý nghĩ như vậy.
Các thực tập sinh cũng sôi nổi kêu, kỳ tiếp theo có thể cùng Lạc Ninh hợp thành tổ đội. Bọn họ cũng muốn nằm mà thắng.
Tiếp theo Lạc Ninh lại hướng dẫn mọi người làm ống trúc. Lại nháo ra kha khá tình huống hài hước. Không ít thực tập sinh đều được xuất hiện trên màn ảnh, chơi thật sự vui vẻ.
Làn đạn bình luận cũng thực hài hòa.
[ Ha ha ha, Ninh bảo của tui thiệt sự là cái kho tàng, một cái kho kiến thức di động nha! ]
[ Ninh bảo hiểu biết thật nhiều, quá trâu bò. ]
[ Mấu chốt là người lại còn xinh đẹp như vậy. Mỗi ngày đều nhịn không được phải quỳ liếm nhan sắc của lão bà ]
[ Ninh bảo nhà chúng ta như thế nào có thể lợi hại như vậy. Ma ma càng ngày càng yêu con. ]
[ Ba ba cũng càng ngày càng yêu con! ]
Nhân khí của Lạc Ninh không ngừng tăng, khí vận của Bạc Tương Tương lại có chút ê ẩm. Cô thật ra muốn biểu hiện một chút, nhưng cô căn bản không quen thuộc rừng rậm loại rau dại gì quả dại gì có thể ăn. Càng không giống Lạc Ninh, ngửi mùi cùng xem dấu chân để truy bắt con mồi. Bởi vậy toàn bộ hành trình đều biến thành người trong suốt, muốn thay đổi cũng không có biện pháp. Trong lòng đem đạo diễn mắng mấy lần. Lão gia hỏa kia tìm chổ nào không tìm, một hai phải tìm đến nơi hoang dã này. Hoàn toàn giống như vì tiện nhân Lạc Ninh kia thiết kế. Đối với người không biết gì về rừng rậm nguyên thủy cùng đời sống hoang dã như cô, quá không công bằng. Kỳ tiếp theo cô cũng không tin, Lạc Ninh có thể đoạt được nổi bật của cô.
Đạo diễn nếu nghe được tiếng lòng của Bạc Tương Tương, khẳng định sẽ nhịn không được kêu oan. Hắn ban đầu chỉ muốn làm khó một đám khách mời cùng các thực tập sinh, khiến bọn họ khổ sở bảy ngày, cho khán giả nhìn thấy một mặt bi thảm chật vật của idol mình. Hắn căn bản không nghĩ tới Lạc Ninh sẽ lợi hại như vậy. Kiến thức phong phú như một cái thư viện di động, còn mang theo khách mời cùng thực tập sinh vượt qua một cách dễ dàng. Chuyện này thật ra cũng đều do Lạc Ninh lợi hại. Mặc kệ là sinh hoạt nông thôn hay là sinh tồn nơi hoang dã, cô cái gì cũng đều hiểu. Đây hẳn là đều ngày thường tích lũy, cho nên cơ hội dành cho người có chuẩn bị. Mấu chốt là cô gái Lạc Ninh này không phải loại người thích đoạt nổi bật của người khác. Cô thực sẽ mang cả đoàn người cùng sinh hoạt hết sức vui vẻ, giúp cho khách mời cùng học viên đều có cơ hội lộ mặt trên sóng, bắt duyên với người xem.
Trên phát sóng trực tiếp cũng không phải một mình Lạc Ninh độc quyền, ngược lại mỗi người đều lộ diện một chút.
Mà dưới sự dẫn dắt của cô, lời nói hay việc làm của khách mời và thực tập sinh liền trở thành thú vị và vui vẻ. Cũng bởi vậy các khách mời cùng học viên trừ bỏ đối với năng lực của Lạc Ninh tán thành cùng sùng bái, mới có thể càng ngày càng thích cô. Đây là một loại mị lực từ nhân cách.
Cũng nhờ như vậy là một kỳ sinh tồn trên hoang đảo này càng ngày càng trở nên thú vị, lượt truy cập thậm chí vượt qua số trước, trực tiếp bùng nổ.
Đạo diễn cười tới miệng không khép lại được, trong lòng không khỏi cảm thấy biết ơn Lạc Ninh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.