Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng
Chương 84
Lam Bạch Cách Tử
19/11/2021
13.11.2021
Editor: Autumnnolove
---
Hàn Trì và Phù Vân Băng nhìn thấy năng lực của Lạc Ninh, họ không khỏi giật mình một lần nữa.
Thật sự tìm được hang ổ của đối phương rồi, phương pháp này ứng dụng cũng quá tốt đi.
Bằng nghiệp vụ của bọn họ, toàn đội chẳng những có khả năng gặp nguy hiểm, khả năng cao còn tìm không thấy sào huyệt của bọn bắt cóc.
Nếu sau này Lạc Ninh đi theo bọn họ làm nhiệm vụ, hẳn là sẽ có nhiều cái lợi a!
Hàn Trì nhỏ giọng hỏi: "Cô có hứng thú gia nhập bộ đội đặc chủng không?"
Nếu Lạc Ninh có thể gia nhập đặc chiến đội của bọn họ thì tốt rồi.
Với những người có khả năng đặc biệt, chỉ cần chờ xét duyệt bối cảnh gia đình là đội bọn họ có thể đặc cách thu người.
Lạc Ninh lắc đầu: "Cái này thì quên đi."
Cô còn có rất nhiều việc phải làm, cho nên gia nhập đặc chiến đội không có cách nào thực hiện được.
Hàn Trì thấy cô không có hứng thú, vì thế suy nghĩ một hồi lại hỏi thêm: "Vậy cô có hứng thú gia nhập phòng nghiên cứu đặc biệt không?"
"Tôi có thể giới thiệu cô tới đó."
Hàn Trì nhắc tới phòng nghiên cứu đặc biệt cũng không phải là nằm trong đặc chiến đội của bọn họ, mà là một đơn vị do Hoa Hạ lập ra chuyên nghiên cứu và xử lý những chuyện mà khoa học không đưa ra câu trả lời được, anh họ của hắn đang công tác ở trong đó.
Hắn sợ Lạc Ninh chưa từng nghe tới khái niệm này, nên kiên nhẫn giải thích phòng nghiên cứu đặc biệt đang làm những công việc gì.
Sau đó rất trịnh trọng nói: "Tôi cảm thấy cô rất thích hợp."
Lạc Ninh nghe xong về phòng nghiên cứu đặc biệt, "Sau khi chương trình tổng nghệ này kết thúc, lịch trình nửa năm tới của tôi đều đã sắp xếp xong hết rồi, không có thời gian."
Hàn Trì lại thấp giọng nói: "Cô có thể làm cộng tác viên, thời điểm có chuyện mới cần phải đi xử lý, bình thường đều rất tự do."
"Cái này cũng cần phải suy nghĩ lại". Lạc Ninh suy nghĩ một chút mới nói.
Cô muốn điều tra một số việc, đến phòng nghiên cứu đặc biệt làm việc bán thời gian cũng là một lựa chọn không tệ.
Sau này có muốn gia nhập hay không, còn phải từ từ suy xét.
Hàn Trì cười nói: "Vậy cô phải suy nghĩ cho thật kỹ, chờ sau khi rời khỏi hoang đảo, tôi nói người bên kia liên hệ cô, hai bên có thể trao đổi để hiểu rõ hơn."
Đến lúc đó hắn có thể khoe khoang trước mặt anh họ, xem hắn đối tốt với anh họ như thế nào, giúp phòng nghiên cứu đặc biệt của bọn họ tìm được một đại sư phong thủy lợi hại như vậy, còn là bản đồ đi rừng sống cộng thêm bách khoa toàn thư thực vật.
Lạc Ninh gật đầu: "Cũng được."
Phù Băng có chút bất đắc dĩ nhìn Hàn Trì, bây giờ là lúc để tuyển người sao?
Hắn lên tiếng: "Theo tôi quan sát nảy giờ, bên ngoài có bảy người tuần tra, trong nhà gỗ hẳn là còn không ít người, vũ khí trên tay bọn họ đều rất hiện đại, chỉ có bốn người chúng ta mà muốn đi cứu người của tổ đạo diễn là không khả thi."
"Nhìn cách ăn mặc và cử chỉ của bọn họ, không giống như hải tặc, thật ra rất giống người của Quốc tế Hắc Minh". Hắn lại bổ sung một câu.
Lạc Ninh giật mình, "Quốc Tế Hắc Minh?"
Phù Vân Băng cho rằng Lạc Ninh không biết Quốc tế Hắc Minh, vì thế giải thích thêm: "Là một tổ chức chuyên bắt cóc, buôn lậu gϊếŧ người mang tính quốc tế."
"Cũng là mục tiêu công kích của các quốc gia trên thế giới, nhưng mà quy mô của tổ chức này rất lớn, sau lưng còn có nhiều thế lực chống lưng, rất phức tạp, lại còn thường xuyên hoạt động ở các vùng biển quốc tế, cho nên cho đến nay vẫn chưa bị bao trọn ổ."
Con ngươi Phù Vân Băng lạnh băng: "Lúc trước trong đặc chiến đội của chúng tôi có một đồng đội vì truy kích bọn họ mà hi sinh."
"Bọn họ trước giờ bắt cóc rồi sẽ sát hại con tin sao?". Lạc Ninh hỏi.
Thật ra cô cũng biết tổ chức này, bởi vì kiếp trước mẹ và em trai cô đã bị người đàn bà kia dùng số tiền rất lớn thuê người của tổ chức này đuổi gϊếŧ.
Sau đó từ trong sách cô còn biết được, lão đại phụ trách khu vực châu Á của tổ chức này vừa đúng lúc là một trong những nam chủ trong truyện.
Mặc dù Bạc Tương Tương tuyển được rất nhiều đàn ông chất lượng tốt vào hậu cung của cô ta, nhưng trong sách chỉ trọng tâm miêu tả vài người, trong đó có vị lão đại này.
Đời trước trước khi Lạc Ninh chết cô cũng không có cơ hội gặp qua vị lão đại đó, nhưng mà dựa theo sách miêu tả, người đàn ông này vừa đẹp trai vừa lãnh khốc, là hậu thuẫn quan trọng của Bạc Tương Tương.
Có vài nhà đầu tư lớn coi trọng Bạc Tương Tương, muốn quy tắc ngầm với cô ta, cuối cùng đều bị người đàn ông này làm cho sự nghiệp điêu đứng, thân bại danh liệt, hoặc tai nạn ngoài ý muốn chết.
Mấy vị nhà đầu tư lớn này, thân hình quá béo, hoặc quá già, không đạt tiêu chuẩn được thu vào hậu cung của Bạc Tương Tương, nên cũng chỉ có thể trở thành quần chúng trợ giúp cho nam chính nổi bật thôi.
Phù Vân Băng trả lời: "Sát hại con tin thì tôi rất ít khi nghe nói tới, hầu như là trao tiền chuộc thì họ thả người."
"Nhưng mà số tiền chuộc này lại khổng lồ, nếu người nhà của người bị bắt cóc không có, hoặc là không muốn đưa tiền chuộc nhiều như vậy, bọn họ liền trực tiếp gϊếŧ con tin". Hắn bổ sung một câu.
Lạc Ninh gật gật đầu: "Xem ra trước khi đòi tiền chuộc, người của tổ đạo diễn vẫn được an toàn."
--Người dịch: Autumnnolove--
Vào lúc này, một ông già dáng người gầy còm dẫn theo một người đàn ông trung niên từ trong nhà gỗ bước ra.
Nhìn thấy hai người, thái độ của đám người tuần tra thập phần cung kính, đồng thanh kêu: "Đại sư!"
Bọn họ nói ngôn ngữ thông dụng của quốc tế, bốn người Lạc Ninh đều có thể nghe hiểu.
Ông già kia trông rất kiêu ngạo, bộ dáng cao cao tại thượng, nhìn thấy người chào hỏi mình đều không để vào mắt.
Sau đó hắn đi đến cái nhà gỗ lớn nhất nằm ở vị trí trung tâm, lên tiếng: "Thủ lĩnh của các cậu đâu?"
"Thủ lĩnh ở bên trong, tôi đi vào thông báo, mời đại sư chờ một lát". Người canh giữ ở bên ngoài cung kính, sau đó xoay người đi vào nhà gỗ.
Không lâu sau, một người đàn ông trẻ tuổi sắc mặt lạnh lùng, mặc trên người bộ quần áo rằn ri màu đen, từ trong nhà gỗ bước ra.
Dáng dấp của hắn thật sự anh tuấn, đôi chân mày lạnh lùng nghiêm nghị, làm cho người ta cảm thấy không rét mà run.
'Đại sư có việc gì sao?". Thái độ của hắn đối với ông già này cũng cung kính giống như những người khác, nhưng ngữ khí và thần sắc lãnh đạm hơn.
Thái độ của ông già đối với hắn cũng ôn hòa hơn rất nhiều: "Tôi muốn dùng mấy thân thể sống để nuôi cổ trùng mới, cậu phân cho tôi mấy người."
Nam tử trẻ tuổi lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Ông muốn dùng người của tôi để nuôi cổ trùng?"
Ông già nói: "Tất nhiên không phải là dùng người của cậu, trên đảo hoang này không phải có rất nhiều người trẻ tuổi sao, cậu dẫn người tới bắt hết đám đó về đi, tôi chọn mấy người là được."
"Những người đó đều là con tin chờ tiền chuộc". Người đàn ông trẻ tuổi nói.
Ông già cười cười: "Cái này cũng không có ảnh hưởng gì đến bọn họ, bọn họ không chết được, bọn họ chỉ là vật chủ cho kí sinh trùng trú ngụ thôi, vừa lúc tôi có thể lợi dụng bọn họ phát tán kí sinh trùng ở Hoa Hạ bên kia."
Hắn lại ý vị thâm trường nói: "Đây chính là yêu cầu của Tổng bộ, cậu phải phối hợp."
"Mấy người ngày hôm qua cậu bắt về thể chất đều giống nhau, tôi không quá vừa lòng, cho nên muốn những cái thể chất khác nhau để làm thí nghiệm lại". Hắn bổ sung.
Người đàn ông trẻ tuổi liếc mắt nhìn ông già một cái thật sâu: "Tối nay tôi sẽ cho người hành động."
Tươi cười trên mặt ông già càng sáng lạn: "Vậy tôi cảm ơn cậu trước."
Nói xong hắn cùng người đàn ông trung niên trở lại nhà gỗ ban đâu, người đàn ông trẻ tuổi không chút biểu tình trên mặt, phân phó cho thủ hạ bên ngoài: "Tối nay đem người tới bắt hết đám minh tinh đó về, dẫn theo nhiều người một chút."
"Lịch sự với phụ nữ, không sử dụng bạo lực."
"Vâng, thủ lĩnh!". Người bên ngoài còn cung kính với hắn hơn so với ông già kia, chính xác hơn là có vài phần sợ hãi.
Người đàn ông trẻ tuổi phân phó xong cũng trở về nhà gỗ.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Giao tiếp của bọn họ, bốn người Hàn Trì đều nghe rõ.
Sắc mặt của Hàn Trì và Phù Vân Băng khó coi tới cực điểm, "Mẹ nó, đám người này còn muốn bắt người sống nuôi cổ trùng ký sinh trùng gì đó, ông già kia là ai nữa, làm việc độc ác hết sức."
Lạc Ninh thì đang cảm thấy kinh ngạc, cũng không đoán trước được, vị thủ lĩnh ở trong nhà gỗ ở trung tâm kia, sao lại là hắn?
Editor: Autumnnolove
---
Hàn Trì và Phù Vân Băng nhìn thấy năng lực của Lạc Ninh, họ không khỏi giật mình một lần nữa.
Thật sự tìm được hang ổ của đối phương rồi, phương pháp này ứng dụng cũng quá tốt đi.
Bằng nghiệp vụ của bọn họ, toàn đội chẳng những có khả năng gặp nguy hiểm, khả năng cao còn tìm không thấy sào huyệt của bọn bắt cóc.
Nếu sau này Lạc Ninh đi theo bọn họ làm nhiệm vụ, hẳn là sẽ có nhiều cái lợi a!
Hàn Trì nhỏ giọng hỏi: "Cô có hứng thú gia nhập bộ đội đặc chủng không?"
Nếu Lạc Ninh có thể gia nhập đặc chiến đội của bọn họ thì tốt rồi.
Với những người có khả năng đặc biệt, chỉ cần chờ xét duyệt bối cảnh gia đình là đội bọn họ có thể đặc cách thu người.
Lạc Ninh lắc đầu: "Cái này thì quên đi."
Cô còn có rất nhiều việc phải làm, cho nên gia nhập đặc chiến đội không có cách nào thực hiện được.
Hàn Trì thấy cô không có hứng thú, vì thế suy nghĩ một hồi lại hỏi thêm: "Vậy cô có hứng thú gia nhập phòng nghiên cứu đặc biệt không?"
"Tôi có thể giới thiệu cô tới đó."
Hàn Trì nhắc tới phòng nghiên cứu đặc biệt cũng không phải là nằm trong đặc chiến đội của bọn họ, mà là một đơn vị do Hoa Hạ lập ra chuyên nghiên cứu và xử lý những chuyện mà khoa học không đưa ra câu trả lời được, anh họ của hắn đang công tác ở trong đó.
Hắn sợ Lạc Ninh chưa từng nghe tới khái niệm này, nên kiên nhẫn giải thích phòng nghiên cứu đặc biệt đang làm những công việc gì.
Sau đó rất trịnh trọng nói: "Tôi cảm thấy cô rất thích hợp."
Lạc Ninh nghe xong về phòng nghiên cứu đặc biệt, "Sau khi chương trình tổng nghệ này kết thúc, lịch trình nửa năm tới của tôi đều đã sắp xếp xong hết rồi, không có thời gian."
Hàn Trì lại thấp giọng nói: "Cô có thể làm cộng tác viên, thời điểm có chuyện mới cần phải đi xử lý, bình thường đều rất tự do."
"Cái này cũng cần phải suy nghĩ lại". Lạc Ninh suy nghĩ một chút mới nói.
Cô muốn điều tra một số việc, đến phòng nghiên cứu đặc biệt làm việc bán thời gian cũng là một lựa chọn không tệ.
Sau này có muốn gia nhập hay không, còn phải từ từ suy xét.
Hàn Trì cười nói: "Vậy cô phải suy nghĩ cho thật kỹ, chờ sau khi rời khỏi hoang đảo, tôi nói người bên kia liên hệ cô, hai bên có thể trao đổi để hiểu rõ hơn."
Đến lúc đó hắn có thể khoe khoang trước mặt anh họ, xem hắn đối tốt với anh họ như thế nào, giúp phòng nghiên cứu đặc biệt của bọn họ tìm được một đại sư phong thủy lợi hại như vậy, còn là bản đồ đi rừng sống cộng thêm bách khoa toàn thư thực vật.
Lạc Ninh gật đầu: "Cũng được."
Phù Băng có chút bất đắc dĩ nhìn Hàn Trì, bây giờ là lúc để tuyển người sao?
Hắn lên tiếng: "Theo tôi quan sát nảy giờ, bên ngoài có bảy người tuần tra, trong nhà gỗ hẳn là còn không ít người, vũ khí trên tay bọn họ đều rất hiện đại, chỉ có bốn người chúng ta mà muốn đi cứu người của tổ đạo diễn là không khả thi."
"Nhìn cách ăn mặc và cử chỉ của bọn họ, không giống như hải tặc, thật ra rất giống người của Quốc tế Hắc Minh". Hắn lại bổ sung một câu.
Lạc Ninh giật mình, "Quốc Tế Hắc Minh?"
Phù Vân Băng cho rằng Lạc Ninh không biết Quốc tế Hắc Minh, vì thế giải thích thêm: "Là một tổ chức chuyên bắt cóc, buôn lậu gϊếŧ người mang tính quốc tế."
"Cũng là mục tiêu công kích của các quốc gia trên thế giới, nhưng mà quy mô của tổ chức này rất lớn, sau lưng còn có nhiều thế lực chống lưng, rất phức tạp, lại còn thường xuyên hoạt động ở các vùng biển quốc tế, cho nên cho đến nay vẫn chưa bị bao trọn ổ."
Con ngươi Phù Vân Băng lạnh băng: "Lúc trước trong đặc chiến đội của chúng tôi có một đồng đội vì truy kích bọn họ mà hi sinh."
"Bọn họ trước giờ bắt cóc rồi sẽ sát hại con tin sao?". Lạc Ninh hỏi.
Thật ra cô cũng biết tổ chức này, bởi vì kiếp trước mẹ và em trai cô đã bị người đàn bà kia dùng số tiền rất lớn thuê người của tổ chức này đuổi gϊếŧ.
Sau đó từ trong sách cô còn biết được, lão đại phụ trách khu vực châu Á của tổ chức này vừa đúng lúc là một trong những nam chủ trong truyện.
Mặc dù Bạc Tương Tương tuyển được rất nhiều đàn ông chất lượng tốt vào hậu cung của cô ta, nhưng trong sách chỉ trọng tâm miêu tả vài người, trong đó có vị lão đại này.
Đời trước trước khi Lạc Ninh chết cô cũng không có cơ hội gặp qua vị lão đại đó, nhưng mà dựa theo sách miêu tả, người đàn ông này vừa đẹp trai vừa lãnh khốc, là hậu thuẫn quan trọng của Bạc Tương Tương.
Có vài nhà đầu tư lớn coi trọng Bạc Tương Tương, muốn quy tắc ngầm với cô ta, cuối cùng đều bị người đàn ông này làm cho sự nghiệp điêu đứng, thân bại danh liệt, hoặc tai nạn ngoài ý muốn chết.
Mấy vị nhà đầu tư lớn này, thân hình quá béo, hoặc quá già, không đạt tiêu chuẩn được thu vào hậu cung của Bạc Tương Tương, nên cũng chỉ có thể trở thành quần chúng trợ giúp cho nam chính nổi bật thôi.
Phù Vân Băng trả lời: "Sát hại con tin thì tôi rất ít khi nghe nói tới, hầu như là trao tiền chuộc thì họ thả người."
"Nhưng mà số tiền chuộc này lại khổng lồ, nếu người nhà của người bị bắt cóc không có, hoặc là không muốn đưa tiền chuộc nhiều như vậy, bọn họ liền trực tiếp gϊếŧ con tin". Hắn bổ sung một câu.
Lạc Ninh gật gật đầu: "Xem ra trước khi đòi tiền chuộc, người của tổ đạo diễn vẫn được an toàn."
--Người dịch: Autumnnolove--
Vào lúc này, một ông già dáng người gầy còm dẫn theo một người đàn ông trung niên từ trong nhà gỗ bước ra.
Nhìn thấy hai người, thái độ của đám người tuần tra thập phần cung kính, đồng thanh kêu: "Đại sư!"
Bọn họ nói ngôn ngữ thông dụng của quốc tế, bốn người Lạc Ninh đều có thể nghe hiểu.
Ông già kia trông rất kiêu ngạo, bộ dáng cao cao tại thượng, nhìn thấy người chào hỏi mình đều không để vào mắt.
Sau đó hắn đi đến cái nhà gỗ lớn nhất nằm ở vị trí trung tâm, lên tiếng: "Thủ lĩnh của các cậu đâu?"
"Thủ lĩnh ở bên trong, tôi đi vào thông báo, mời đại sư chờ một lát". Người canh giữ ở bên ngoài cung kính, sau đó xoay người đi vào nhà gỗ.
Không lâu sau, một người đàn ông trẻ tuổi sắc mặt lạnh lùng, mặc trên người bộ quần áo rằn ri màu đen, từ trong nhà gỗ bước ra.
Dáng dấp của hắn thật sự anh tuấn, đôi chân mày lạnh lùng nghiêm nghị, làm cho người ta cảm thấy không rét mà run.
'Đại sư có việc gì sao?". Thái độ của hắn đối với ông già này cũng cung kính giống như những người khác, nhưng ngữ khí và thần sắc lãnh đạm hơn.
Thái độ của ông già đối với hắn cũng ôn hòa hơn rất nhiều: "Tôi muốn dùng mấy thân thể sống để nuôi cổ trùng mới, cậu phân cho tôi mấy người."
Nam tử trẻ tuổi lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Ông muốn dùng người của tôi để nuôi cổ trùng?"
Ông già nói: "Tất nhiên không phải là dùng người của cậu, trên đảo hoang này không phải có rất nhiều người trẻ tuổi sao, cậu dẫn người tới bắt hết đám đó về đi, tôi chọn mấy người là được."
"Những người đó đều là con tin chờ tiền chuộc". Người đàn ông trẻ tuổi nói.
Ông già cười cười: "Cái này cũng không có ảnh hưởng gì đến bọn họ, bọn họ không chết được, bọn họ chỉ là vật chủ cho kí sinh trùng trú ngụ thôi, vừa lúc tôi có thể lợi dụng bọn họ phát tán kí sinh trùng ở Hoa Hạ bên kia."
Hắn lại ý vị thâm trường nói: "Đây chính là yêu cầu của Tổng bộ, cậu phải phối hợp."
"Mấy người ngày hôm qua cậu bắt về thể chất đều giống nhau, tôi không quá vừa lòng, cho nên muốn những cái thể chất khác nhau để làm thí nghiệm lại". Hắn bổ sung.
Người đàn ông trẻ tuổi liếc mắt nhìn ông già một cái thật sâu: "Tối nay tôi sẽ cho người hành động."
Tươi cười trên mặt ông già càng sáng lạn: "Vậy tôi cảm ơn cậu trước."
Nói xong hắn cùng người đàn ông trung niên trở lại nhà gỗ ban đâu, người đàn ông trẻ tuổi không chút biểu tình trên mặt, phân phó cho thủ hạ bên ngoài: "Tối nay đem người tới bắt hết đám minh tinh đó về, dẫn theo nhiều người một chút."
"Lịch sự với phụ nữ, không sử dụng bạo lực."
"Vâng, thủ lĩnh!". Người bên ngoài còn cung kính với hắn hơn so với ông già kia, chính xác hơn là có vài phần sợ hãi.
Người đàn ông trẻ tuổi phân phó xong cũng trở về nhà gỗ.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Giao tiếp của bọn họ, bốn người Hàn Trì đều nghe rõ.
Sắc mặt của Hàn Trì và Phù Vân Băng khó coi tới cực điểm, "Mẹ nó, đám người này còn muốn bắt người sống nuôi cổ trùng ký sinh trùng gì đó, ông già kia là ai nữa, làm việc độc ác hết sức."
Lạc Ninh thì đang cảm thấy kinh ngạc, cũng không đoán trước được, vị thủ lĩnh ở trong nhà gỗ ở trung tâm kia, sao lại là hắn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.