Sau Khi Cưỡng Ép Nam Chính, Ta Mới Phát Hiện Nhận Nhầm Người Rồi!
Chương 5: Hiểu Rồi, Giả Vờ Không Quen Biết, Đúng Không?
Tổng Công Đại Nhân
24/11/2024
Các đệ tử căng thẳng tập trung lại, đồng loạt cúi chào Thẩm Nam Âm. Ở bên phải, A Thanh vừa nhìn thấy Trình Tuyết Ý đi cùng Thẩm Nam Âm đã lập tức tròn mắt, hít sâu một hơi đầy kinh ngạc, không tin nổi họ lại xuất hiện bên nhau.
Thẩm Nam Âm nhìn biểu cảm của A Thanh, liền đoán ra nàng ta có quen biết với Trình Tuyết Ý. Y nhẹ nhàng hỏi:
"Cô có quen vị sư muội này không?"
A Thanh không bao giờ dám nghĩ rằng mình lại có cơ hội được nói chuyện với đại sư huynh. Trong phút chốc, tay chân nàng ta lóng ngóng không biết phải để ở đâu.
"Đa… đại sư huynh đang nói chuyện với ta sao?" Nàng ta nhìn trái nhìn phải, không dám tin, nhưng Trình Tuyết Ý đang đứng bên cạnh Thẩm Nam Âm, rõ ràng câu hỏi về nàng hẳn là dành cho mình rồi.
Nàng ta vội vàng bước lên, giọng lắp bắp:
"Quen… quen ạ. Tuyết Ý, không phải cô đã về phòng nghỉ ngơi rồi sao? Sao lại…"
Câu nói còn chưa dứt, hơi thở nàng ta đã rối loạn, không thể nói tiếp.
Trình Tuyết Ý còn chưa kịp đáp lại, Thẩm Nam Âm đã ôn tồn nói tiếp: "Quen biết là được. Việc trong cung tạm thời giao cho người khác xử lý, trước tiên đưa vị sư muội này về nghỉ ngơi. Có lẽ nàng đã quá mệt mỏi."
Y đã rất kín đáo, lời nói và biểu cảm đều dừng lại ở mức vừa đủ, không để lộ bất kỳ điều gì bất thường, ai nghe qua cũng có thể cảm nhận được sự quan tâm của y.
Nhưng Trình Tuyết Ý vốn nhạy cảm với cảm xúc của người khác, nàng ngay lập tức nhận ra điểm mấu chốt trong thái độ của y.
Suốt quãng đường, dù Thẩm Nam Âm luôn giữ thái độ ôn hòa và lịch sự, nhưng lại toát lên sự cứng rắn không cho phép kháng cự.
Y ép nàng trở về, trước những câu hỏi của nàng, không hề phản bác nhưng cũng chẳng đáp lại dù chỉ một chữ.
Bây giờ, y lại bảo A Thanh gác công việc, đưa nàng về nghỉ, nói rằng nàng có lẽ đã quá mệt mỏi. Điều này còn có thể mang ý nghĩa gì khác?
Y cho rằng Trình Tuyết Ý có vấn đề trong đầu.
Nói cách khác, y nghĩ nàng bị điên, mới có thể xuất hiện ở Chân Võ Đạo Trường và đặt ra những câu hỏi như vậy.
Trình Tuyết Ý tức giận đến mức bật cười. A Thanh vội chạy đến, khoác tay nàng, trong mắt đầy vẻ tò mò nhưng không dám hỏi nhiều trước mặt Thẩm Nam Âm và đám đông, chỉ nhỏ giọng khuyên nàng nên trở về nghỉ ngơi.
Nàng không chống cự, mặc kệ để A Thanh kéo đi, ánh mắt vẫn luôn dõi theo Thẩm Nam Âm.
Nàng biết ánh mắt của mình có lẽ không mấy thân thiện, với thân phận của cả hai, hành động đó thực sự là bất kính.
Nhưng Thẩm Nam Âm không tỏ vẻ khó chịu, cũng không trách cứ. Y nhìn nàng một lúc, cho đến khi nàng buộc phải thu hồi ánh mắt vì khoảng cách, y mới từ từ gật đầu coi như lời chào, rồi lập tức rời đi trước.
Trình Tuyết Ý bật cười thành tiếng.
Hiểu rồi.
Giả vờ không quen biết, đúng không?
Có phải vì trước mặt mọi người, đặc biệt là trước Phó Tinh Hoa, y cảm thấy thừa nhận có mối quan hệ với một đệ tử tạp vụ như nàng là quá mất mặt, sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của y?
Y định cứ thế không bao giờ gặp lại nàng nữa sao?
Chắc chắn là do nàng đóng vai đệ tử tạp vụ quá giống, khiến Thẩm Nam Âm cả gan dám làm ra bội tình bạc nghĩa như vậy với nàng.
"Tuyết Ý, sao cô lại quen biết đại sư huynh thế, còn cùng huynh ấy quay về đây?"
Vừa bước ra khỏi phạm vi đám đông, A Thanh đã không kìm được mà thốt lên câu hỏi.
Câu hỏi này không chỉ A Thanh tò mò, mà e rằng tất cả các đệ tử ở Thái Huyền Cung vừa rồi đều muốn biết lý do. Nhưng trước khi nhận được câu trả lời, A Thanh đã nghe thấy tiếng cười của Trình Tuyết Ý.
"Tuyết Ý, cô cười gì thế?" Nàng cảm thấy có chút lo lắng.
Trình Tuyết Ý bình thản đáp: "Không có gì. Hôm nay ta quá mệt, lúc quay về phòng suýt ngã xuống vực may mà đại sư huynh kịp thời cứu ta trở lại."
Nghe vậy, A Thanh lập tức quên hết mọi thứ khác, hoảng hốt ôm chầm lấy nàng, lo lắng hỏi: "Ngã xuống vực! Cô không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"
Tuyết Ý bị nàng ta ôm chặt, còn quay vòng vòng để kiểm tra cẩn thận từ trên xuống dưới.
Nàng thở dài, dịu dàng nói: "Không sao cả, ta đã nói là được cứu rồi mà."
A Thanh tức giận: "Lần sau không được thức khuya nữa! Ta biết hôm nay cô kỳ lạ là do không ngủ đủ mà! Ta đâu có thiếu tay thiếu chân, chẳng lẽ không làm được mấy việc quét dọn, đáng để cô nửa đêm không ngủ dậy giúp ta sao?"
Thẩm Nam Âm nhìn biểu cảm của A Thanh, liền đoán ra nàng ta có quen biết với Trình Tuyết Ý. Y nhẹ nhàng hỏi:
"Cô có quen vị sư muội này không?"
A Thanh không bao giờ dám nghĩ rằng mình lại có cơ hội được nói chuyện với đại sư huynh. Trong phút chốc, tay chân nàng ta lóng ngóng không biết phải để ở đâu.
"Đa… đại sư huynh đang nói chuyện với ta sao?" Nàng ta nhìn trái nhìn phải, không dám tin, nhưng Trình Tuyết Ý đang đứng bên cạnh Thẩm Nam Âm, rõ ràng câu hỏi về nàng hẳn là dành cho mình rồi.
Nàng ta vội vàng bước lên, giọng lắp bắp:
"Quen… quen ạ. Tuyết Ý, không phải cô đã về phòng nghỉ ngơi rồi sao? Sao lại…"
Câu nói còn chưa dứt, hơi thở nàng ta đã rối loạn, không thể nói tiếp.
Trình Tuyết Ý còn chưa kịp đáp lại, Thẩm Nam Âm đã ôn tồn nói tiếp: "Quen biết là được. Việc trong cung tạm thời giao cho người khác xử lý, trước tiên đưa vị sư muội này về nghỉ ngơi. Có lẽ nàng đã quá mệt mỏi."
Y đã rất kín đáo, lời nói và biểu cảm đều dừng lại ở mức vừa đủ, không để lộ bất kỳ điều gì bất thường, ai nghe qua cũng có thể cảm nhận được sự quan tâm của y.
Nhưng Trình Tuyết Ý vốn nhạy cảm với cảm xúc của người khác, nàng ngay lập tức nhận ra điểm mấu chốt trong thái độ của y.
Suốt quãng đường, dù Thẩm Nam Âm luôn giữ thái độ ôn hòa và lịch sự, nhưng lại toát lên sự cứng rắn không cho phép kháng cự.
Y ép nàng trở về, trước những câu hỏi của nàng, không hề phản bác nhưng cũng chẳng đáp lại dù chỉ một chữ.
Bây giờ, y lại bảo A Thanh gác công việc, đưa nàng về nghỉ, nói rằng nàng có lẽ đã quá mệt mỏi. Điều này còn có thể mang ý nghĩa gì khác?
Y cho rằng Trình Tuyết Ý có vấn đề trong đầu.
Nói cách khác, y nghĩ nàng bị điên, mới có thể xuất hiện ở Chân Võ Đạo Trường và đặt ra những câu hỏi như vậy.
Trình Tuyết Ý tức giận đến mức bật cười. A Thanh vội chạy đến, khoác tay nàng, trong mắt đầy vẻ tò mò nhưng không dám hỏi nhiều trước mặt Thẩm Nam Âm và đám đông, chỉ nhỏ giọng khuyên nàng nên trở về nghỉ ngơi.
Nàng không chống cự, mặc kệ để A Thanh kéo đi, ánh mắt vẫn luôn dõi theo Thẩm Nam Âm.
Nàng biết ánh mắt của mình có lẽ không mấy thân thiện, với thân phận của cả hai, hành động đó thực sự là bất kính.
Nhưng Thẩm Nam Âm không tỏ vẻ khó chịu, cũng không trách cứ. Y nhìn nàng một lúc, cho đến khi nàng buộc phải thu hồi ánh mắt vì khoảng cách, y mới từ từ gật đầu coi như lời chào, rồi lập tức rời đi trước.
Trình Tuyết Ý bật cười thành tiếng.
Hiểu rồi.
Giả vờ không quen biết, đúng không?
Có phải vì trước mặt mọi người, đặc biệt là trước Phó Tinh Hoa, y cảm thấy thừa nhận có mối quan hệ với một đệ tử tạp vụ như nàng là quá mất mặt, sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của y?
Y định cứ thế không bao giờ gặp lại nàng nữa sao?
Chắc chắn là do nàng đóng vai đệ tử tạp vụ quá giống, khiến Thẩm Nam Âm cả gan dám làm ra bội tình bạc nghĩa như vậy với nàng.
"Tuyết Ý, sao cô lại quen biết đại sư huynh thế, còn cùng huynh ấy quay về đây?"
Vừa bước ra khỏi phạm vi đám đông, A Thanh đã không kìm được mà thốt lên câu hỏi.
Câu hỏi này không chỉ A Thanh tò mò, mà e rằng tất cả các đệ tử ở Thái Huyền Cung vừa rồi đều muốn biết lý do. Nhưng trước khi nhận được câu trả lời, A Thanh đã nghe thấy tiếng cười của Trình Tuyết Ý.
"Tuyết Ý, cô cười gì thế?" Nàng cảm thấy có chút lo lắng.
Trình Tuyết Ý bình thản đáp: "Không có gì. Hôm nay ta quá mệt, lúc quay về phòng suýt ngã xuống vực may mà đại sư huynh kịp thời cứu ta trở lại."
Nghe vậy, A Thanh lập tức quên hết mọi thứ khác, hoảng hốt ôm chầm lấy nàng, lo lắng hỏi: "Ngã xuống vực! Cô không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"
Tuyết Ý bị nàng ta ôm chặt, còn quay vòng vòng để kiểm tra cẩn thận từ trên xuống dưới.
Nàng thở dài, dịu dàng nói: "Không sao cả, ta đã nói là được cứu rồi mà."
A Thanh tức giận: "Lần sau không được thức khuya nữa! Ta biết hôm nay cô kỳ lạ là do không ngủ đủ mà! Ta đâu có thiếu tay thiếu chân, chẳng lẽ không làm được mấy việc quét dọn, đáng để cô nửa đêm không ngủ dậy giúp ta sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.