Sau Khi Đại Lão Huyền Học Ở Tinh Tế Bày Quán, Cô Bất Ngờ Hot Rồi
Chương 8: Toàn Thể Vào Cục Cảnh Sát 2
La Bặc Thượng Thiên
17/09/2023
Nguyên chủ trước nay chưa từng được chiều chuộng bao giờ, cô nháy mắt bị lời ngon tiếng ngọt của nam chủ làm hoa mắt. Sau lại tin vào lời gièm pha vu khống, tiết lộ tình đầu ý hợp của hai người trên mạng.
Sau đó.
Cư dân mạng phát hiện cô là “Tiểu tam” hoành đao đoạt ái.
Thiên kim giả lì lợm la liếm không muốn rời đi Khúc gia.
Nữ chủ bày mưu từng bước, thành công trả thù nguyên chủ đoạt vinh hoa phú quý của cô ta, hại nguyên chủ bị cấm sóng. Cuối cùng nguyên chủ trở thành đá kê chân của nữ chính, đói chết ở tinh cầu dân nghèo.
Hồi ức đến đây.
Khúc Giản Nhi nhìn về phía màn đêm đen nhánh ngoài xe, nếu cô thay nguyên chủ sống quãng đời còn lại, kết cục phải sửa. Cô ngửi được nghiệp chướng trên người Tả Thần, đối với anh ta và người ngoài mà nói, nghiệp chướng là tai họa, nhưng đối cô mà nói lại là Đại Bổ Hoàn.
Bạch Vi trả lời điện thoại: “Alo, là chị Lý à, chúng em đang ở cùng nhau.”
Giọng nói người đại diện Lý Khiết không kiên nhẫn: “Nhanh chóng để Khúc Giản Nhi yên tĩnh một chút!”
Bạch Vi nghĩ nghĩ: “Em đang nói chuyện với chị ấy, chị ấy hứa sau này sẽ thật ngoan.”
Sẽ thực ngoan khiến Khúc Giản Nhi hơi hơi mỉm cười.
Lý Khiết cười lạnh: “Hừ, em nói cho cô ta, lập tức khách sạn Thế Kỷ Hoàng Đình. Nếu cô ta tới không được, chị để cô ta hoàn toàn cuốn gói cút khỏi công ty!”
Bạch Vi báo đúng sự thật, cô mơ hồ cảm giác được âm mưu. Nhưng vì bát cơm, cô xem nhẹ mùi hôi thối này.
Khúc Giản Nhi nhắm mắt: “Cô ta muốn chị đi thì chị phải đi?”
Bạch Vi kéo cánh tay Khúc Giản Nhi: “Tiểu tổ tông, chị biết đấy, em bỏ nhà ra đi, không xu dính túi. Không có bát sắt, chỉ có thể uống gió Tây Bắc.”
Khúc Giản Nhi nặng nề nhìn Bạch Vi.
Rồi sau đó cười nhạt xinh đẹp: Chị cũng không muốn đi, nhưng em gọi chị tiểu tổ tông ~
Chiếc xe đi đường vòng.
Rất nhanh đến khách sạn Thế Kỷ Hoàng Đình.
Bạch Vi giữ chặt Khúc Giản Nhi: “Trên bàn cơm tám phần đều là cấp cao công ty, chị ăn mặc thế này vào sao? Trong xe có váy dự phòng, chị tốt xấu cũng chọn một bộ thay.”
Khúc Giản Nhi từ chối: “Bọn họ không có tư cách để chị ăn mặc nghiêm túc tiếp đãi.”
Nói xong cô tiêu sái bước vào.
Nhưng không biết khi nào ngừng lại.
Bạch Vi quay đầu để Tiểu Trương dừng xe, cô thật sự không yên tâm để Khúc Giản Nhi một người, cầm túi vội vàng đuổi theo. Nhưng đợi cô chạy vào khách sạn, phát hiện sớm đã không thấy bóng dáng đối phương.
Sau đó.
Cư dân mạng phát hiện cô là “Tiểu tam” hoành đao đoạt ái.
Thiên kim giả lì lợm la liếm không muốn rời đi Khúc gia.
Nữ chủ bày mưu từng bước, thành công trả thù nguyên chủ đoạt vinh hoa phú quý của cô ta, hại nguyên chủ bị cấm sóng. Cuối cùng nguyên chủ trở thành đá kê chân của nữ chính, đói chết ở tinh cầu dân nghèo.
Hồi ức đến đây.
Khúc Giản Nhi nhìn về phía màn đêm đen nhánh ngoài xe, nếu cô thay nguyên chủ sống quãng đời còn lại, kết cục phải sửa. Cô ngửi được nghiệp chướng trên người Tả Thần, đối với anh ta và người ngoài mà nói, nghiệp chướng là tai họa, nhưng đối cô mà nói lại là Đại Bổ Hoàn.
Bạch Vi trả lời điện thoại: “Alo, là chị Lý à, chúng em đang ở cùng nhau.”
Giọng nói người đại diện Lý Khiết không kiên nhẫn: “Nhanh chóng để Khúc Giản Nhi yên tĩnh một chút!”
Bạch Vi nghĩ nghĩ: “Em đang nói chuyện với chị ấy, chị ấy hứa sau này sẽ thật ngoan.”
Sẽ thực ngoan khiến Khúc Giản Nhi hơi hơi mỉm cười.
Lý Khiết cười lạnh: “Hừ, em nói cho cô ta, lập tức khách sạn Thế Kỷ Hoàng Đình. Nếu cô ta tới không được, chị để cô ta hoàn toàn cuốn gói cút khỏi công ty!”
Bạch Vi báo đúng sự thật, cô mơ hồ cảm giác được âm mưu. Nhưng vì bát cơm, cô xem nhẹ mùi hôi thối này.
Khúc Giản Nhi nhắm mắt: “Cô ta muốn chị đi thì chị phải đi?”
Bạch Vi kéo cánh tay Khúc Giản Nhi: “Tiểu tổ tông, chị biết đấy, em bỏ nhà ra đi, không xu dính túi. Không có bát sắt, chỉ có thể uống gió Tây Bắc.”
Khúc Giản Nhi nặng nề nhìn Bạch Vi.
Rồi sau đó cười nhạt xinh đẹp: Chị cũng không muốn đi, nhưng em gọi chị tiểu tổ tông ~
Chiếc xe đi đường vòng.
Rất nhanh đến khách sạn Thế Kỷ Hoàng Đình.
Bạch Vi giữ chặt Khúc Giản Nhi: “Trên bàn cơm tám phần đều là cấp cao công ty, chị ăn mặc thế này vào sao? Trong xe có váy dự phòng, chị tốt xấu cũng chọn một bộ thay.”
Khúc Giản Nhi từ chối: “Bọn họ không có tư cách để chị ăn mặc nghiêm túc tiếp đãi.”
Nói xong cô tiêu sái bước vào.
Nhưng không biết khi nào ngừng lại.
Bạch Vi quay đầu để Tiểu Trương dừng xe, cô thật sự không yên tâm để Khúc Giản Nhi một người, cầm túi vội vàng đuổi theo. Nhưng đợi cô chạy vào khách sạn, phát hiện sớm đã không thấy bóng dáng đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.