Sau Khi Đâm Sau Lưng Thái Tử, Ta Bỏ Trốn
Chương 21:
Triền Chi Bồ Đào
04/11/2024
Nếu uống xong mà không khỏe, nàng mới tính nhờ cậy đến ý tốt của chị Dương.
Chức Vụ nghe xong có phần bất ngờ, thầm nghĩ ra vậy cũng hợp lý.
Từ khi tỉnh lại, ngoài việc chữa trị vết thương cho y, nàng chưa từng cho y uống thêm loại thuốc bổ nào khác.
Có lẽ vì vậy mà nàng đã làm chậm trễ tiến độ hồi phục của y.
Sau khi trở về từ nhà chị Dương, Chức Vụ quả nhiên tìm thấy những gói thuốc trong một hộp gỗ hoa sen.
Chỉ là bên trong không còn nhiều, nàng liền sắc một phần, dùng thứ thuốc bổ này để tăng cường sức khỏe cho y.
Khi nhận thấy cơ thể y phát sốt, nàng nhất quyết giữ y nằm trên giường, không cho y rời khỏi giường.
Để tránh cho y lại mặc đồ chỉnh tề rồi ra ngoài chịu gió, nàng thậm chí mang áo khoác của y ra ngâm nước giặt sạch.
Gần đây cơ thể Yến Ân quả thực không được thoải mái, chủ yếu là do trước đó chất độc trong cơ thể đã ngấm quá sâu.
Bây giờ cơ thể có dấu hiệu phục hồi, thì phần độc còn lại lại bắt đầu phát tác.
Từ giữa trưa, khi ngón tay mềm mại của nàng đặt lên cổ y phát hiện ra y lại sốt, nàng bèn nhất quyết muốn đẩy y về giường.
Yến Ân vốn không quen bị người khác chạm vào, mà đôi tay mềm mại ấy lại cứ chạm vào người y liên tục, như thể thật sự nghĩ rằng lực mềm yếu ấy có thể đẩy y khỏi chỗ đứng.
Y vốn đã mệt mỏi, thế là thuận theo ý nàng nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Cho đến khi một mùi thuốc quen thuộc lan tỏa trong phòng.
Sau khi Chức Vụ rời khỏi phòng, y chậm rãi mở mắt.
Y ngước lên, nhìn thấy bát thuốc đen sánh.
Yến Ân không lạ gì loại thuốc này.
Bởi lẽ, thứ thuốc này thường được dùng trên những tù nhân tử hình phạm tội nặng, là một loại "hình cụ" thượng hạng trong ngục thất.
Bò hay dê uống vào sẽ chết ngay lập tức.
Còn nếu người uống, dù cơ thể khỏe mạnh đến đâu, cũng sẽ từ từ suy kiệt mà chết.
Quan trọng hơn, loại thuốc này khi vào bụng sẽ khiến xương cốt toàn thân như nát vụn, đau đớn từng chút một.
Nỗi đau tựa như bị lột da róc thịt ấy khiến người ta rơi vào vực sâu A Tỳ, chịu đựng cảnh địa ngục trần gian.
Mà loại thuốc này…
Trước khi Chức Vụ mất trí nhớ, nàng đã cho thái tử Yến Ân uống đến 6 thang.
Trong bếp.
Từ mấy ngày trước, Chức Vụ đã cảm thấy trên người không dễ chịu.
Đặc biệt là sau khi đổ mồ hôi, trên da lúc nào cũng có cảm giác dính nhớp không thể nào rũ bỏ, khiến nàng mấy ngày qua luôn thấy bực bội trong lòng.
Dùng khăn ướt lau qua loa không đủ để làm sạch, thế nên tối nay nàng đặc biệt chuẩn bị hai thùng nước nóng.
Sau khi sắc xong thuốc cho chồng, Chức Vụ mới rời vào bếp, chuẩn bị tắm rửa sạch sẽ cho cơ thể.
Nàng cẩn thận đóng kín hết cửa sổ và cửa ra vào, hoàn toàn không nhận ra có một đôi mắt âm thầm dõi theo nàng qua những lọn tóc dài rối bời.
Khi nhìn thấy nàng sắc thuốc cho Yến Ân, Địa Yếm với khứu giác nhạy bén lập tức nhận ra đây là thứ đã từng hành hạ người đàn ông ấy nhiều lần.
Cơ mặt Địa Yếm căng cứng, đôi mắt không có tia sáng nào nhưng vẫn nhìn chằm chằm không chớp.
Theo quan niệm của Địa Yếm, chỉ khi dâng lên cho chủ nhân con mồi béo bở nhất, hắn mới đủ tư cách làm chó của chủ nhân.
Vậy nên, hắn phải bắn hạ kẻ dám làm tổn thương chủ nhân.
Đó mới là cách một con chó tốt dâng lên "kẹo ngọt" thấm đầy máu tươi cho chủ nhân.
Trong giây phút tiếp theo, đôi tai nhạy bén của Địa Yếm khẽ động, trong bóng tối nâng mũi tên lên từng chút một…
Xuyên qua khung cửa sổ cũ kỹ, hướng về nơi vang lên tiếng nước róc rách trong bếp—
Bên trong, hơi nước ấm bốc lên mờ ảo.
Chức Vụ cởi quần áo, ngâm mình trong làn nước ấm, thoải mái đến mức từng lỗ chân lông trên cơ thể đều như được giãn nở thư giãn.
Chỉ là đang tắm đến giữa chừng, nàng bất chợt nhìn thấy một con chuột đen lớn, béo tròn và bóng mượt trên kệ bếp.
Chức Vụ nghe xong có phần bất ngờ, thầm nghĩ ra vậy cũng hợp lý.
Từ khi tỉnh lại, ngoài việc chữa trị vết thương cho y, nàng chưa từng cho y uống thêm loại thuốc bổ nào khác.
Có lẽ vì vậy mà nàng đã làm chậm trễ tiến độ hồi phục của y.
Sau khi trở về từ nhà chị Dương, Chức Vụ quả nhiên tìm thấy những gói thuốc trong một hộp gỗ hoa sen.
Chỉ là bên trong không còn nhiều, nàng liền sắc một phần, dùng thứ thuốc bổ này để tăng cường sức khỏe cho y.
Khi nhận thấy cơ thể y phát sốt, nàng nhất quyết giữ y nằm trên giường, không cho y rời khỏi giường.
Để tránh cho y lại mặc đồ chỉnh tề rồi ra ngoài chịu gió, nàng thậm chí mang áo khoác của y ra ngâm nước giặt sạch.
Gần đây cơ thể Yến Ân quả thực không được thoải mái, chủ yếu là do trước đó chất độc trong cơ thể đã ngấm quá sâu.
Bây giờ cơ thể có dấu hiệu phục hồi, thì phần độc còn lại lại bắt đầu phát tác.
Từ giữa trưa, khi ngón tay mềm mại của nàng đặt lên cổ y phát hiện ra y lại sốt, nàng bèn nhất quyết muốn đẩy y về giường.
Yến Ân vốn không quen bị người khác chạm vào, mà đôi tay mềm mại ấy lại cứ chạm vào người y liên tục, như thể thật sự nghĩ rằng lực mềm yếu ấy có thể đẩy y khỏi chỗ đứng.
Y vốn đã mệt mỏi, thế là thuận theo ý nàng nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Cho đến khi một mùi thuốc quen thuộc lan tỏa trong phòng.
Sau khi Chức Vụ rời khỏi phòng, y chậm rãi mở mắt.
Y ngước lên, nhìn thấy bát thuốc đen sánh.
Yến Ân không lạ gì loại thuốc này.
Bởi lẽ, thứ thuốc này thường được dùng trên những tù nhân tử hình phạm tội nặng, là một loại "hình cụ" thượng hạng trong ngục thất.
Bò hay dê uống vào sẽ chết ngay lập tức.
Còn nếu người uống, dù cơ thể khỏe mạnh đến đâu, cũng sẽ từ từ suy kiệt mà chết.
Quan trọng hơn, loại thuốc này khi vào bụng sẽ khiến xương cốt toàn thân như nát vụn, đau đớn từng chút một.
Nỗi đau tựa như bị lột da róc thịt ấy khiến người ta rơi vào vực sâu A Tỳ, chịu đựng cảnh địa ngục trần gian.
Mà loại thuốc này…
Trước khi Chức Vụ mất trí nhớ, nàng đã cho thái tử Yến Ân uống đến 6 thang.
Trong bếp.
Từ mấy ngày trước, Chức Vụ đã cảm thấy trên người không dễ chịu.
Đặc biệt là sau khi đổ mồ hôi, trên da lúc nào cũng có cảm giác dính nhớp không thể nào rũ bỏ, khiến nàng mấy ngày qua luôn thấy bực bội trong lòng.
Dùng khăn ướt lau qua loa không đủ để làm sạch, thế nên tối nay nàng đặc biệt chuẩn bị hai thùng nước nóng.
Sau khi sắc xong thuốc cho chồng, Chức Vụ mới rời vào bếp, chuẩn bị tắm rửa sạch sẽ cho cơ thể.
Nàng cẩn thận đóng kín hết cửa sổ và cửa ra vào, hoàn toàn không nhận ra có một đôi mắt âm thầm dõi theo nàng qua những lọn tóc dài rối bời.
Khi nhìn thấy nàng sắc thuốc cho Yến Ân, Địa Yếm với khứu giác nhạy bén lập tức nhận ra đây là thứ đã từng hành hạ người đàn ông ấy nhiều lần.
Cơ mặt Địa Yếm căng cứng, đôi mắt không có tia sáng nào nhưng vẫn nhìn chằm chằm không chớp.
Theo quan niệm của Địa Yếm, chỉ khi dâng lên cho chủ nhân con mồi béo bở nhất, hắn mới đủ tư cách làm chó của chủ nhân.
Vậy nên, hắn phải bắn hạ kẻ dám làm tổn thương chủ nhân.
Đó mới là cách một con chó tốt dâng lên "kẹo ngọt" thấm đầy máu tươi cho chủ nhân.
Trong giây phút tiếp theo, đôi tai nhạy bén của Địa Yếm khẽ động, trong bóng tối nâng mũi tên lên từng chút một…
Xuyên qua khung cửa sổ cũ kỹ, hướng về nơi vang lên tiếng nước róc rách trong bếp—
Bên trong, hơi nước ấm bốc lên mờ ảo.
Chức Vụ cởi quần áo, ngâm mình trong làn nước ấm, thoải mái đến mức từng lỗ chân lông trên cơ thể đều như được giãn nở thư giãn.
Chỉ là đang tắm đến giữa chừng, nàng bất chợt nhìn thấy một con chuột đen lớn, béo tròn và bóng mượt trên kệ bếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.