Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ
Chương 3: Đối Thủ Một Mất Một Còn Mất Trí Nhớ
Nhị Vân
02/11/2024
“...Tạm biệt.”
“Không được cúp máy! Em nghĩ kỹ rồi, em sẽ lấy nó làm mặt dây chuyền. Tháng sau, vào tiệc sinh nhật của cô ta, em sẽ đeo sợi dây chuyền kim cương hồng anh tặng em đi dự. Khi đó, em sẽ là người lộng lẫy nhất, chẳng lẽ anh không nở mày nở mặt sao?”
“Em xem anh là gì đấy, máy in tiền à?”
“Máy tin tiền dù in cả một ngày cũng đâu thể kiếm được nhiều bằng một phút của giám đốc Việt đâu chứ!”
“Trước khi đi anh đã mua cho em một chiếc Lamborghini làm quà kỷ niệm hai tháng đính hôn rồi mà? Mới qua sáu ngày thôi mà lại kỷ niệm tiếp à?”
“Lão Việt, anh đừng phí lời nữa. Có mua không? Không mua thì ngày mai em đến uống trà với ông nội Việt đấy...”
“...Mua.”
“Vậy anh cố gắng về trong ngày mai nhé. Em đợi anh về cùng ăn mừng ngày kỷ niệm. Quyết định vậy nhé, chúc ngủ ngon.” Sau khi nhận được câu trả lời đúng như mong đợi từ vị hôn phu, Kiều Anh Đào dứt khoát ngắt máy.
“Ngủ...” Việt Ngôn Quy vừa nói được một chữ “ngủ” thì đã nghe đầu dây bên kia truyền đến âm thanh “tít tít”. Kiều Anh Đào đúng là một con thú nuốt tiền không có lương tâm. Đúng là chỉ khi nào muốn mua gì đó mới nhớ đến mình...
Kiều Anh Đào uống một hớp rượu một cách hài lòng. Khi kẻ thù không đội trời chung thanh mai trúc mã trở thành vị hôn phu thì sẽ có cảm giác như thế nào? Đó là có thể danh chính ngôn thuận tiêu tiền của anh ta, quá đã!
Hai người là thanh mai trúc mã, đã đính hôn từ nhỏ rồi.
Kiều Anh Đào chê anh là người lạnh lùng, bướng bỉnh, keo kiệt, nhạt nhẽo. Việt Ngôn Quy chê cô dã man, tự luyến, tính khí thất thường, ham hư vinh.
Nhưng bởi vì hai nhà Việt và Kiều cần hôn sự này để phát triển việc kinh doanh nên hơn hai tháng trước, hai người đã đính hôn. Kiều Anh Đào cảm thấy cô và Việt Ngôn Quy nói không chừng là cặp vợ chồng chưa cưới nhưng chán ghét nhau nhất trên đời rồi. Nếu tổ chức đám cưới, có khi còn không vui bằng hai người tự mình đến đám tang của đối phương nữa đấy!
Ngày kế đó, khi nghe tin tức về việc Việt Ngôn Quy bị tai nạn xe rồi mất tích, Kiều Anh Đào ngạc nhiên đến mức làm rơi cả con dao trong tay, thiếu chút nữa thì bàn tay ngọc ngà của cô đã bị cắt trúng rồi. Vốn dĩ cô định tự mình xuống bếp nấu cho Việt Ngôn Quy vài món để cảm ơn anh đã trượng nghĩa rút hầu bao tương trợ...
Chẳng lẽ, chẵng lẽ giấc mơ hôm qua của cô là thật?!
“Không được cúp máy! Em nghĩ kỹ rồi, em sẽ lấy nó làm mặt dây chuyền. Tháng sau, vào tiệc sinh nhật của cô ta, em sẽ đeo sợi dây chuyền kim cương hồng anh tặng em đi dự. Khi đó, em sẽ là người lộng lẫy nhất, chẳng lẽ anh không nở mày nở mặt sao?”
“Em xem anh là gì đấy, máy in tiền à?”
“Máy tin tiền dù in cả một ngày cũng đâu thể kiếm được nhiều bằng một phút của giám đốc Việt đâu chứ!”
“Trước khi đi anh đã mua cho em một chiếc Lamborghini làm quà kỷ niệm hai tháng đính hôn rồi mà? Mới qua sáu ngày thôi mà lại kỷ niệm tiếp à?”
“Lão Việt, anh đừng phí lời nữa. Có mua không? Không mua thì ngày mai em đến uống trà với ông nội Việt đấy...”
“...Mua.”
“Vậy anh cố gắng về trong ngày mai nhé. Em đợi anh về cùng ăn mừng ngày kỷ niệm. Quyết định vậy nhé, chúc ngủ ngon.” Sau khi nhận được câu trả lời đúng như mong đợi từ vị hôn phu, Kiều Anh Đào dứt khoát ngắt máy.
“Ngủ...” Việt Ngôn Quy vừa nói được một chữ “ngủ” thì đã nghe đầu dây bên kia truyền đến âm thanh “tít tít”. Kiều Anh Đào đúng là một con thú nuốt tiền không có lương tâm. Đúng là chỉ khi nào muốn mua gì đó mới nhớ đến mình...
Kiều Anh Đào uống một hớp rượu một cách hài lòng. Khi kẻ thù không đội trời chung thanh mai trúc mã trở thành vị hôn phu thì sẽ có cảm giác như thế nào? Đó là có thể danh chính ngôn thuận tiêu tiền của anh ta, quá đã!
Hai người là thanh mai trúc mã, đã đính hôn từ nhỏ rồi.
Kiều Anh Đào chê anh là người lạnh lùng, bướng bỉnh, keo kiệt, nhạt nhẽo. Việt Ngôn Quy chê cô dã man, tự luyến, tính khí thất thường, ham hư vinh.
Nhưng bởi vì hai nhà Việt và Kiều cần hôn sự này để phát triển việc kinh doanh nên hơn hai tháng trước, hai người đã đính hôn. Kiều Anh Đào cảm thấy cô và Việt Ngôn Quy nói không chừng là cặp vợ chồng chưa cưới nhưng chán ghét nhau nhất trên đời rồi. Nếu tổ chức đám cưới, có khi còn không vui bằng hai người tự mình đến đám tang của đối phương nữa đấy!
Ngày kế đó, khi nghe tin tức về việc Việt Ngôn Quy bị tai nạn xe rồi mất tích, Kiều Anh Đào ngạc nhiên đến mức làm rơi cả con dao trong tay, thiếu chút nữa thì bàn tay ngọc ngà của cô đã bị cắt trúng rồi. Vốn dĩ cô định tự mình xuống bếp nấu cho Việt Ngôn Quy vài món để cảm ơn anh đã trượng nghĩa rút hầu bao tương trợ...
Chẳng lẽ, chẵng lẽ giấc mơ hôm qua của cô là thật?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.