Sau Khi Đối Thủ Một Mất Một Còn Của Tôi Mất Trí Nhớ
Chương 5: Đối Thủ Một Mất Một Còn Mất Trí Nhớ
Nhị Vân
02/11/2024
Đều sạch và trinh trắng là cái thứ quái quỷ gì đây? Với khuôn mặt trêu hoa ghẹo nguyệt của Việt Ngôn Quy, nếu không phải đã có hôn ước từ nhỏ với một đại mỹ nữ xinh đẹp như cô ở bên cạnh giúp ngăn chặn biết bao nhiêu ong bướm, nói không chừng anh đã hẹn hò với biết bao nhiêu cô gái rồi!
Và cũng phải trách rằng bởi vì có Việt Ngôn Quy ở bên cạnh, được rồi, cho dù là có anh chắn bên cạnh thì số người theo đuổi cô vẫn luôn nườm nượp không dứt, xếp hàng dài đến tận bên cạnh gấu Bắc Cực ở Bắc Cực luôn rồi, trong đó có không ít những người khôi ngô tuấn tú. Nhưng chính vì Việt Ngôn Quy mà cô chưa từng hẹn hò với bất cứ người bạn trai nào!
Vậy mà bây giờ, Việt Ngôn Quy có một nữ chính định mệnh của đời mình? Lâm Lai Hề?
Việt Ngôn Quy, Lâm Lai Hề.
Ngôn khứ lai hề, nghe sao mà trời sinh một cặp quá.
*Ngôn khứ lai hề: thành ngữ chỉ việc về ở ẩn.
Quả nhiên là cái tên mà chỉ nam chính và nữ chính mới có.
So với cái tên đầy tính văn chương của họ, cái tên Kiều Anh Đào của cô trông vô cùng qua loa.
Anh Đào, Anh Đào, có khả năng cao là vì tác giả nhìn thấy đĩa trái cây trên bàn, chọn đại một loại trái cây trong đó đặt tên cho cô. Hơ, một cái tên nữ phụ thật qua loa làm sao...
Sau khi lấy lại tinh thần, vốn dĩ Kiều Anh Đào muốn lái xe đến hòn đảo nhỏ của Lâm Lai Hề ngay lập tức để xem Việt Ngôn Quy có bình an hay không nhưng ý nghĩa này vừa xuất hiện thì cô lại quên mất hòn đảo đó tên gì. Các chi tiết của quyển tiểu thuyết tổng tài trong mơ kia, mới chớp mắt mà cô đã quên cả rồi.
Kiều Anh Đào định cầm điện thoại lên để ghi lại các tình tiết mình vẫn còn nhớ nhưng vừa mở ghi chú ra gõ được một chữ Lâm, Lâm, Lâm gì ấy nhỉ? Cô quên mất cả tên của nữ chính rồi. Cô chỉ nhớ rằng Việt Ngôn Quy bị tai nạn rồi mất trí nhớ, được nữ chính đưa về nhà chăm sóc, còn bản thân là nữ phụ độc ác làm tất cả mọi chuyện xấu và có cái kết thê thảm...
Hứ, cứ để tên Việt Ngôn Quy lăng nhăng kia ở cạnh nữ chính của mình đi.
Anh chẳng qua chỉ là một cái máy in tiền không có tình cảm gì của cô thôi. Không có anh, vẫn còn máy in tiền khác đang đợi cô, cô vẫn hai cái máy in tiều là bố và anh trai mà! Cô không định sẽ khiến mình trở thành người trong giấc mơ kia, hết lần này đến lần khác thách thức ranh giới pháp luật để giành lại Việt Ngôn Quy. Lỡ như bị bắt vào trong song sắt kia thì phải làm sao?
Và cũng phải trách rằng bởi vì có Việt Ngôn Quy ở bên cạnh, được rồi, cho dù là có anh chắn bên cạnh thì số người theo đuổi cô vẫn luôn nườm nượp không dứt, xếp hàng dài đến tận bên cạnh gấu Bắc Cực ở Bắc Cực luôn rồi, trong đó có không ít những người khôi ngô tuấn tú. Nhưng chính vì Việt Ngôn Quy mà cô chưa từng hẹn hò với bất cứ người bạn trai nào!
Vậy mà bây giờ, Việt Ngôn Quy có một nữ chính định mệnh của đời mình? Lâm Lai Hề?
Việt Ngôn Quy, Lâm Lai Hề.
Ngôn khứ lai hề, nghe sao mà trời sinh một cặp quá.
*Ngôn khứ lai hề: thành ngữ chỉ việc về ở ẩn.
Quả nhiên là cái tên mà chỉ nam chính và nữ chính mới có.
So với cái tên đầy tính văn chương của họ, cái tên Kiều Anh Đào của cô trông vô cùng qua loa.
Anh Đào, Anh Đào, có khả năng cao là vì tác giả nhìn thấy đĩa trái cây trên bàn, chọn đại một loại trái cây trong đó đặt tên cho cô. Hơ, một cái tên nữ phụ thật qua loa làm sao...
Sau khi lấy lại tinh thần, vốn dĩ Kiều Anh Đào muốn lái xe đến hòn đảo nhỏ của Lâm Lai Hề ngay lập tức để xem Việt Ngôn Quy có bình an hay không nhưng ý nghĩa này vừa xuất hiện thì cô lại quên mất hòn đảo đó tên gì. Các chi tiết của quyển tiểu thuyết tổng tài trong mơ kia, mới chớp mắt mà cô đã quên cả rồi.
Kiều Anh Đào định cầm điện thoại lên để ghi lại các tình tiết mình vẫn còn nhớ nhưng vừa mở ghi chú ra gõ được một chữ Lâm, Lâm, Lâm gì ấy nhỉ? Cô quên mất cả tên của nữ chính rồi. Cô chỉ nhớ rằng Việt Ngôn Quy bị tai nạn rồi mất trí nhớ, được nữ chính đưa về nhà chăm sóc, còn bản thân là nữ phụ độc ác làm tất cả mọi chuyện xấu và có cái kết thê thảm...
Hứ, cứ để tên Việt Ngôn Quy lăng nhăng kia ở cạnh nữ chính của mình đi.
Anh chẳng qua chỉ là một cái máy in tiền không có tình cảm gì của cô thôi. Không có anh, vẫn còn máy in tiền khác đang đợi cô, cô vẫn hai cái máy in tiều là bố và anh trai mà! Cô không định sẽ khiến mình trở thành người trong giấc mơ kia, hết lần này đến lần khác thách thức ranh giới pháp luật để giành lại Việt Ngôn Quy. Lỡ như bị bắt vào trong song sắt kia thì phải làm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.