Sau Khi Được Ông Trùm Nhận Nuôi
Chương 11:
Hòa Độ
20/02/2024
Lục Tranh cao một mét tám mươi sáu, Tần Từ cao một mét sáu mươi lăm, Tần Từ cũng được xem như có vóc dáng cao gầy trong số các cô gái, nhưng chiều cao cũng chỉ đến vai anh.
Thân hình cao lớn hơn một cái đầu của anh giam chặt lấy cô trong lồng ngực, khi so sánh hai anh em họ với nhau, có vẻ như dáng người cô lại càng thêm nhỏ nhắn hơn.
Hơi thở mang theo hormone của đàn ông tràn tới mọi ngóc ngách chẳng chừa lại một kẽ hở, làm cho người ta mặt đỏ tim run.
Đầu cô sắp nổ tung rồi.
Suýt chút nữa là sẽ bắn?
Suýt nữa sẽ bắn?
Suýt nữa?
Cũng có nghĩa là vẫn chưa xong, là cô đến quấy nhiễu, rõ ràng đã khiến anh phải nhịn lại?
Giọng nói của anh nghe có chút tiếc nuối, nhưng trái lại, anh không hề biểu hiện nỗi oán giận gì đó ra ngoài mặt, giọng nói trầm thấp mang theo từ tính một lần nữa làm tâm trí cô chấn động ngẩn ngơ.
Cô không phải đứa ngốc, anh đã nói bóng gió như thế, là cô đến phá hoại chuyện tốt của anh ư?
Tần Từ khóc không ra nước mắt, cô xin thề với trời, cô hoàn toàn không hề cố ý đâu!
Anh trai biết sửa máy tính, hơn nữa năng suất rất cao, sửa vừa nhanh lại vừa giỏi chẳng khác gì chơi đùa, thêm vào đó lại còn làm miễn phí, bình thường bạn cùng lớp cũng hay ra chỗ anh sửa chữa, cô không nghĩ nhiều như thế.
Bây giờ, cô đã hối hận đến xanh cả ruột, tại sao cô không đến siêu thị máy tính ở gần cửa Tây cho rồi?
Hơn năm mươi cửa hàng kỹ thuật số trong trung tâm thương mại, cứ đi đến cửa hàng gần nhất, một trăm tệ là có thể giải quyết được vấn đề rồi, không phải rất ngon lành sao?
Cho dù tới đây thì cũng nên nói với anh trước, gọi điện thoại thông báo một tiếng không tốn bao nhiêu thời gian mà?
Ai ai ai, sơ suất rồi!
Thật là xấu hổ muốn chết mất.
Thứ kia đang chọc vào rốn cô, phía trước hình như còn rỉ nước, trong rốn ẩm ướt, đây là tình huống gì vậy?
Cả người cô đều không ổn chút nào, đã đỏ bừng lên như một con tôm thước nhỏ bị nấu chín: "Anh, chuyện này bị gián đoạn... Có khi nào sẽ không tốt với phương diện kia của đàn ông không?"
Bàn tay to lớn của Lục Tranh dán lên lưng cô bỗng dưng đổi thành vòng qua eo cô, vừa vặn chạm vào bụng cô, da thịt bị vật cứng đè lên vậy mà còn đang run rẩy, đáng yêu vô cùng.
Lục Tranh liếm liếm đôi môi khô khốc, cúi người ngửi ngửi làn da của cô, tiện tay cởi dây buộc tóc màu lam của cô ra, trong nháy mắt, mái tóc dài mềm mại đen nhánh trút xuống, hương thơm ngào ngạt của hoa dành dành xông thẳng vào, tràn ngập nơi chóp mũi.
Thiếu nữ trong veo, dáng người mang theo đường cong uyển chuyển đầy đặn, kích thích anh càng thêm đói khát, vật cứng đột nhiên kích động nhảy dựng lên.
Anh chậm rãi dùng tay vuốt ve mái tóc cô, không trả lời mà hỏi ngược lại: "Em nghĩ sao?"
Anh là một người đàn ông bình thường tràn đầy tinh lực, mộng xuân, chào cờ buổi sớm, dục vọng không được thỏa mãn là trạng thái rất bình thường, không có bạn gái, cũng chỉ có thể dựa vào người anh em là đôi tay của mình để phát tiết mà thôi.
Chuyện như tuốt gậy xóc lọ, dù sao cũng chỉ mang đến được khoái cảm không có thật, xây tháp trên cát, ảo ảnh huyễn hoặc, thuộc về kiểu có chút ít còn hơn không có gì, tự mình kiếm chuyện giải trí, tự sướng nhiều rồi cũng sẽ thấy như ghi giờ về lúc tan ca, dù có xem bao nhiêu video đi chăng nữa thì cũng khó có được cảm giác hưng phấn.
Lục Tranh nhìn thẳng vào mắt cô, giống như muốn ăn thịt cô, Tần Từ suýt chút nữa đã bỏ chạy mất dép: "Không rõ lắm... Em cũng không phải đàn ông con trai các anh..."
Tần Từ cũng là nghe bạn cùng phòng đã thoát ế rồi tùy ý đề cập tới, nói cái gì mà đàn ông làm được một nửa bị quấy rầy thì sẽ liệt dương, lúc ấy cô đang ở ban công phơi quần áo, lần đầu nghe nói chuyện này, vừa ngượng ngùng xấu hổ đáp lời, đồng thời cũng tò mò, nghe được một nửa lại cố ý bỏ sót một nửa, cũng không biết tình hình khoa học thực tế có giống như những gì cô nghĩ hay không?
Cằm Lục Tranh thoải mái tựa lên vai cô, tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, vân vê đùa giỡn ngón tay mềm mịn, trong giọng nói lành lạnh lặng yên hiếm khi xen lẫn với dục vọng tràn ngập: "Bị cắt đứt rất khó chịu."
Tần Từ nóng đến đáng sợ, dù là bả vai hay là bàn tay bị anh đùa bỡn, thậm chí cô còn cảm thấy như mỗi lỗ chân lông trên người đều khát khô, cô ngượng ngùng đẩy lồng ngực trần trụi của anh ra: "Vậy... Em sẽ đi ra siêu thị máy tính để sửa máy, anh có muốn tiếp tục không?"
"Phiền phức." Lục Tranh kéo máy tính của cô ra, ném lên giường, bàn tay to lớn bao bọc bàn tay nhỏ bé của cô, để tay cô phủ lên dương vật giữa hai chân anh.
Anh mở miệng, giọng nói trầm thấp, bờ môi mang theo một nụ cười thật nhạt, cũng thật mê hoặc lòng người: "Em tuốt giúp anh trai xuất ra, anh sẽ sửa máy tính cho em, thế nào?"
Thân hình cao lớn hơn một cái đầu của anh giam chặt lấy cô trong lồng ngực, khi so sánh hai anh em họ với nhau, có vẻ như dáng người cô lại càng thêm nhỏ nhắn hơn.
Hơi thở mang theo hormone của đàn ông tràn tới mọi ngóc ngách chẳng chừa lại một kẽ hở, làm cho người ta mặt đỏ tim run.
Đầu cô sắp nổ tung rồi.
Suýt chút nữa là sẽ bắn?
Suýt nữa sẽ bắn?
Suýt nữa?
Cũng có nghĩa là vẫn chưa xong, là cô đến quấy nhiễu, rõ ràng đã khiến anh phải nhịn lại?
Giọng nói của anh nghe có chút tiếc nuối, nhưng trái lại, anh không hề biểu hiện nỗi oán giận gì đó ra ngoài mặt, giọng nói trầm thấp mang theo từ tính một lần nữa làm tâm trí cô chấn động ngẩn ngơ.
Cô không phải đứa ngốc, anh đã nói bóng gió như thế, là cô đến phá hoại chuyện tốt của anh ư?
Tần Từ khóc không ra nước mắt, cô xin thề với trời, cô hoàn toàn không hề cố ý đâu!
Anh trai biết sửa máy tính, hơn nữa năng suất rất cao, sửa vừa nhanh lại vừa giỏi chẳng khác gì chơi đùa, thêm vào đó lại còn làm miễn phí, bình thường bạn cùng lớp cũng hay ra chỗ anh sửa chữa, cô không nghĩ nhiều như thế.
Bây giờ, cô đã hối hận đến xanh cả ruột, tại sao cô không đến siêu thị máy tính ở gần cửa Tây cho rồi?
Hơn năm mươi cửa hàng kỹ thuật số trong trung tâm thương mại, cứ đi đến cửa hàng gần nhất, một trăm tệ là có thể giải quyết được vấn đề rồi, không phải rất ngon lành sao?
Cho dù tới đây thì cũng nên nói với anh trước, gọi điện thoại thông báo một tiếng không tốn bao nhiêu thời gian mà?
Ai ai ai, sơ suất rồi!
Thật là xấu hổ muốn chết mất.
Thứ kia đang chọc vào rốn cô, phía trước hình như còn rỉ nước, trong rốn ẩm ướt, đây là tình huống gì vậy?
Cả người cô đều không ổn chút nào, đã đỏ bừng lên như một con tôm thước nhỏ bị nấu chín: "Anh, chuyện này bị gián đoạn... Có khi nào sẽ không tốt với phương diện kia của đàn ông không?"
Bàn tay to lớn của Lục Tranh dán lên lưng cô bỗng dưng đổi thành vòng qua eo cô, vừa vặn chạm vào bụng cô, da thịt bị vật cứng đè lên vậy mà còn đang run rẩy, đáng yêu vô cùng.
Lục Tranh liếm liếm đôi môi khô khốc, cúi người ngửi ngửi làn da của cô, tiện tay cởi dây buộc tóc màu lam của cô ra, trong nháy mắt, mái tóc dài mềm mại đen nhánh trút xuống, hương thơm ngào ngạt của hoa dành dành xông thẳng vào, tràn ngập nơi chóp mũi.
Thiếu nữ trong veo, dáng người mang theo đường cong uyển chuyển đầy đặn, kích thích anh càng thêm đói khát, vật cứng đột nhiên kích động nhảy dựng lên.
Anh chậm rãi dùng tay vuốt ve mái tóc cô, không trả lời mà hỏi ngược lại: "Em nghĩ sao?"
Anh là một người đàn ông bình thường tràn đầy tinh lực, mộng xuân, chào cờ buổi sớm, dục vọng không được thỏa mãn là trạng thái rất bình thường, không có bạn gái, cũng chỉ có thể dựa vào người anh em là đôi tay của mình để phát tiết mà thôi.
Chuyện như tuốt gậy xóc lọ, dù sao cũng chỉ mang đến được khoái cảm không có thật, xây tháp trên cát, ảo ảnh huyễn hoặc, thuộc về kiểu có chút ít còn hơn không có gì, tự mình kiếm chuyện giải trí, tự sướng nhiều rồi cũng sẽ thấy như ghi giờ về lúc tan ca, dù có xem bao nhiêu video đi chăng nữa thì cũng khó có được cảm giác hưng phấn.
Lục Tranh nhìn thẳng vào mắt cô, giống như muốn ăn thịt cô, Tần Từ suýt chút nữa đã bỏ chạy mất dép: "Không rõ lắm... Em cũng không phải đàn ông con trai các anh..."
Tần Từ cũng là nghe bạn cùng phòng đã thoát ế rồi tùy ý đề cập tới, nói cái gì mà đàn ông làm được một nửa bị quấy rầy thì sẽ liệt dương, lúc ấy cô đang ở ban công phơi quần áo, lần đầu nghe nói chuyện này, vừa ngượng ngùng xấu hổ đáp lời, đồng thời cũng tò mò, nghe được một nửa lại cố ý bỏ sót một nửa, cũng không biết tình hình khoa học thực tế có giống như những gì cô nghĩ hay không?
Cằm Lục Tranh thoải mái tựa lên vai cô, tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, vân vê đùa giỡn ngón tay mềm mịn, trong giọng nói lành lạnh lặng yên hiếm khi xen lẫn với dục vọng tràn ngập: "Bị cắt đứt rất khó chịu."
Tần Từ nóng đến đáng sợ, dù là bả vai hay là bàn tay bị anh đùa bỡn, thậm chí cô còn cảm thấy như mỗi lỗ chân lông trên người đều khát khô, cô ngượng ngùng đẩy lồng ngực trần trụi của anh ra: "Vậy... Em sẽ đi ra siêu thị máy tính để sửa máy, anh có muốn tiếp tục không?"
"Phiền phức." Lục Tranh kéo máy tính của cô ra, ném lên giường, bàn tay to lớn bao bọc bàn tay nhỏ bé của cô, để tay cô phủ lên dương vật giữa hai chân anh.
Anh mở miệng, giọng nói trầm thấp, bờ môi mang theo một nụ cười thật nhạt, cũng thật mê hoặc lòng người: "Em tuốt giúp anh trai xuất ra, anh sẽ sửa máy tính cho em, thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.