Sau Khi Gả Cho Vai Ác Tàn Tật, Mỹ Nhân Làm Tinh Nổi Tiếng Toàn Mạng
Chương 33: A
Mạn Thanh Việt
11/09/2024
“Vị tiểu thư xinh đẹp kia xin dừng bước.”
Nghe thấy giọng nói, Trì Ca không quay đầu lại, thậm chí còn bước nhanh hơn vài bước.
Đùa à, nếu dừng lại, không phải hỏi đường thì cũng là phát tờ rơi!
Tạ Dư cũng làm ngơ, lặng lẽ đẩy xe lăn theo sát Trì Ca.
Người đàn ông thấy Trì Ca hoàn toàn không để ý đến mình, nên lớn giọng hơn, hướng về phía Trì Ca gọi.
“Vị tiểu thư đội mũ lưỡi trai đen và khẩu trang, mặc váy xanh, mang giày thể thao trắng xinh đẹp kia, xin hãy dừng lại.”
Giả điếc mãi cũng không hay, Trì Ca đành dừng bước, quay lại nhìn người đàn ông phía sau.
Chỉ thấy người đàn ông mặc bộ vest chỉn chu, hơi cúi đầu chào Trì Ca, nói: “Tiểu thư xinh đẹp, chào cô, chúc mừng cô là vị khách thứ 666 đi qua cửa hàng chúng tôi hôm nay, vì vậy cô có thể tham gia hoạt động của cửa hàng chúng tôi.”
Nghe vậy, Trì Ca thốt lên một tiếng “ồ”, sau đó phàn nàn với hệ thống trong lòng.
“Xem ra việc buôn bán của cửa hàng này không tốt lắm, đã gần trưa rồi mà mới chỉ có 666 người đi qua cửa.”
Người đàn ông thấy Trì Ca không mấy hứng thú, hạ giọng nói nhỏ.
“Chỉ cần thử thách thành công, sẽ nhận được bao lì xì từ cửa hàng chúng tôi.”
Nghe vậy, Tạ Dư nhíu mày, nhìn về phía Trì Ca, muốn xem phản ứng của cô.
Lúc này Trì Ca nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt giống như đang nhìn thấy Thần Tài.
Đôi mắt sáng rực, ánh nhìn đầy nhiệt huyết.
Vừa tra xong tư liệu, hệ thống thấy biểu cảm này của Trì Ca, biết ngay cô lại thấy tiền sáng mắt, vội vàng nhắc nhở.
[Trì Ca, cô quên nhiệm vụ rồi sao?]
Trì Ca lẩm bẩm.
“Tiền tôi thích, nhiệm vụ tôi cũng thích, hai cái đều được!”
Hệ thống: … Đúng là đồ hám của!
Người đàn ông nhận ra Trì Ca đang dao động, nụ cười trên môi càng rạng rỡ hơn.
Ánh mắt nhìn Trì Ca như đang nhìn một bao tiền.
Hai người nhất trí ngay lập tức.
Trì Ca đi theo người đàn ông vào cửa hàng, đột nhiên nghĩ đến Tạ Dư vẫn ở cửa, liền quay đầu lại “tận tâm” giúp anh đẩy xe lăn.
Vừa đẩy vừa hỏi.
“Sao, tốc độ như vậy được không?”
Nhìn thấy thái độ khác hẳn trước đó của Trì Ca, Tạ Dư cảnh giác lên cao.
Anh quay đầu liếc nhìn về phía nhân viên quay phim, đã bị Trì Ca không do dự đẩy vào trong cửa hàng.
Nhân viên B nhìn thấy cảnh này thì hoàn toàn bối rối, vội vàng nhắn tin cho nhân viên A.
“Người của cậu à?”
“Không quen biết.”
Nhân viên A & B: … Trời ơi, khách mời gặp phải bọn lừa đảo rồi!
Khi nhân viên quay phim đang hoảng loạn, thì bên này Trì Ca đã ngồi trong cửa hàng, nhìn ông chủ trước mặt.
Ông chủ là một người đàn ông trung niên bình thường, mặc bộ đồ Trung Sơn cổ điển, ánh mắt nhìn Trì Ca dịu dàng như đang nhìn con cừu béo chờ bị làm thịt.
“Chào cô, tiểu thư, là thế này, hoạt động của cửa hàng chúng tôi là cô đặt câu hỏi, chúng tôi trả lời, tối đa có thể đặt ra mười câu hỏi, mỗi câu hỏi một nghìn tệ, chúng tôi không trả lời được một câu, cô sẽ nhận được một nghìn tệ tiền thưởng.”
Nghe vậy, Trì Ca gãi đầu, vẻ mặt khó hiểu: “Các ông có mục đích gì? Cầu may à?”
Ông chủ càng cười dịu dàng hơn”: “Tri thức vô biên, chúng tôi muốn học thêm kiến thức để hoàn thiện cuộc sống của mình.”
Nghe vậy, Trì Ca gật đầu, tổng kết.
“Hiểu rồi, tìm hỏi không người trả lời đúng không, ông yên tâm, tôi tôn trọng sở thích của mọi người.”
Khóe miệng của ông chủ lập tức đông cứng.
Tạ Dư ngồi bên cạnh nhìn Trì Ca với ánh mắt đầy dò xét.
Anh không tin là Trì Ca không nhận ra đây là một cái bẫy.
Nghe thấy giọng nói, Trì Ca không quay đầu lại, thậm chí còn bước nhanh hơn vài bước.
Đùa à, nếu dừng lại, không phải hỏi đường thì cũng là phát tờ rơi!
Tạ Dư cũng làm ngơ, lặng lẽ đẩy xe lăn theo sát Trì Ca.
Người đàn ông thấy Trì Ca hoàn toàn không để ý đến mình, nên lớn giọng hơn, hướng về phía Trì Ca gọi.
“Vị tiểu thư đội mũ lưỡi trai đen và khẩu trang, mặc váy xanh, mang giày thể thao trắng xinh đẹp kia, xin hãy dừng lại.”
Giả điếc mãi cũng không hay, Trì Ca đành dừng bước, quay lại nhìn người đàn ông phía sau.
Chỉ thấy người đàn ông mặc bộ vest chỉn chu, hơi cúi đầu chào Trì Ca, nói: “Tiểu thư xinh đẹp, chào cô, chúc mừng cô là vị khách thứ 666 đi qua cửa hàng chúng tôi hôm nay, vì vậy cô có thể tham gia hoạt động của cửa hàng chúng tôi.”
Nghe vậy, Trì Ca thốt lên một tiếng “ồ”, sau đó phàn nàn với hệ thống trong lòng.
“Xem ra việc buôn bán của cửa hàng này không tốt lắm, đã gần trưa rồi mà mới chỉ có 666 người đi qua cửa.”
Người đàn ông thấy Trì Ca không mấy hứng thú, hạ giọng nói nhỏ.
“Chỉ cần thử thách thành công, sẽ nhận được bao lì xì từ cửa hàng chúng tôi.”
Nghe vậy, Tạ Dư nhíu mày, nhìn về phía Trì Ca, muốn xem phản ứng của cô.
Lúc này Trì Ca nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt giống như đang nhìn thấy Thần Tài.
Đôi mắt sáng rực, ánh nhìn đầy nhiệt huyết.
Vừa tra xong tư liệu, hệ thống thấy biểu cảm này của Trì Ca, biết ngay cô lại thấy tiền sáng mắt, vội vàng nhắc nhở.
[Trì Ca, cô quên nhiệm vụ rồi sao?]
Trì Ca lẩm bẩm.
“Tiền tôi thích, nhiệm vụ tôi cũng thích, hai cái đều được!”
Hệ thống: … Đúng là đồ hám của!
Người đàn ông nhận ra Trì Ca đang dao động, nụ cười trên môi càng rạng rỡ hơn.
Ánh mắt nhìn Trì Ca như đang nhìn một bao tiền.
Hai người nhất trí ngay lập tức.
Trì Ca đi theo người đàn ông vào cửa hàng, đột nhiên nghĩ đến Tạ Dư vẫn ở cửa, liền quay đầu lại “tận tâm” giúp anh đẩy xe lăn.
Vừa đẩy vừa hỏi.
“Sao, tốc độ như vậy được không?”
Nhìn thấy thái độ khác hẳn trước đó của Trì Ca, Tạ Dư cảnh giác lên cao.
Anh quay đầu liếc nhìn về phía nhân viên quay phim, đã bị Trì Ca không do dự đẩy vào trong cửa hàng.
Nhân viên B nhìn thấy cảnh này thì hoàn toàn bối rối, vội vàng nhắn tin cho nhân viên A.
“Người của cậu à?”
“Không quen biết.”
Nhân viên A & B: … Trời ơi, khách mời gặp phải bọn lừa đảo rồi!
Khi nhân viên quay phim đang hoảng loạn, thì bên này Trì Ca đã ngồi trong cửa hàng, nhìn ông chủ trước mặt.
Ông chủ là một người đàn ông trung niên bình thường, mặc bộ đồ Trung Sơn cổ điển, ánh mắt nhìn Trì Ca dịu dàng như đang nhìn con cừu béo chờ bị làm thịt.
“Chào cô, tiểu thư, là thế này, hoạt động của cửa hàng chúng tôi là cô đặt câu hỏi, chúng tôi trả lời, tối đa có thể đặt ra mười câu hỏi, mỗi câu hỏi một nghìn tệ, chúng tôi không trả lời được một câu, cô sẽ nhận được một nghìn tệ tiền thưởng.”
Nghe vậy, Trì Ca gãi đầu, vẻ mặt khó hiểu: “Các ông có mục đích gì? Cầu may à?”
Ông chủ càng cười dịu dàng hơn”: “Tri thức vô biên, chúng tôi muốn học thêm kiến thức để hoàn thiện cuộc sống của mình.”
Nghe vậy, Trì Ca gật đầu, tổng kết.
“Hiểu rồi, tìm hỏi không người trả lời đúng không, ông yên tâm, tôi tôn trọng sở thích của mọi người.”
Khóe miệng của ông chủ lập tức đông cứng.
Tạ Dư ngồi bên cạnh nhìn Trì Ca với ánh mắt đầy dò xét.
Anh không tin là Trì Ca không nhận ra đây là một cái bẫy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.