Sau Khi Gả Cho Vai Ác Tàn Tật, Mỹ Nhân Làm Tinh Nổi Tiếng Toàn Mạng
Chương 43: A
Mạn Thanh Việt
11/09/2024
Trì Ca nói với hệ thống, “Thống Tử, hôm nay tôi dạy anh một đạo lý, không phải câu xin lỗi nào cũng đổi lại được câu không sao, nhưng câu đồ con lợn nào cũng đổi lại được câu đồ con lợn.”
Nói đến đây, Trì Ca hét vào điện thoại: “Alo, ông gùa!”
Cha ruột nghe thấy Trì Ca gọi mình như vậy thì sững sờ một chút, ngay sau đó trong lòng ông ta liền bùng lên cơn thịnh nộ.
"Con gọi ta là gì?! Con nhóc chết tiệt này, ai dạy con gọi ta như thế?!"
"Con đúng là nên đi theo người mẹ đoản mệnh của con đi cho rồi!"
"Cút về đây cho ta! Đúng là mọc cánh cứng rồi dám nói chuyện với ta thế này!"
…
Nghe bên kia liên tục mắng mỏ, Trì Ca không có phản ứng gì, nhưng hệ thống thì đã nổi điên trước.
"Ahhhhh, không chịu được nữa rồi, bên kia đang sủa gì thế?! Đang sủa gì thế?!"
"Trong đầu ông ta chứa gì vậy?! Nước sôi 100 độ à?!"
"Não ông ta nối liền với trực tràng à? Sao cái gì cũng nhét vào được?!"
Trì Ca nghe thấy hệ thống nói năng lưu loát mà không có một từ bậy nào thì vô cùng ngạc nhiên, hào hứng vỗ tay khen ngợi.
"Thống Tử, vốn từ của anh lại tăng lên rồi!"
Hệ thống thoáng ngẩn người, ngay sau đó tức giận nói.
"Đây có phải là vấn đề mà cô nên quan tâm lúc này không? Ông ta đang chửi cô đấy, cô lại không giận chút nào sao?!"
Trì Ca nhún vai, nói với hệ thống: "Tôi cứ để cho ông ta mười phút."
Nói xong, cô ném điện thoại qua một bên, để cho gã cha tra đối mặt với không khí mà nói chuyện.
Trì Ca nhỏ giọng thủ thỉ với hệ thống.
"Nhanh lên, mang loại hạt dưa mới lên đây, tiện thể kể nốt chuyện bát quái lần trước anh chưa kể xong đi."
Hệ thống bị Trì Ca làm xao lãng, cũng thành công bị chuyển hướng chú ý.
Sau khi đưa cho Trì Ca hạt dưa vị lẩu cay, hệ thống bắt đầu cùng cô tám chuyện.
"Nghe nói có một người làm nhiệm vụ đã nhầm đối tượng nhiệm vụ, ép buộc một đại lão phải yêu mình, kết quả bị truy sát suốt ba thế giới rồi!"
"Wow, kích thích quá, còn chuyện nào nữa không?!"
"Còn chứ, lại có một người làm nhiệm vụ khác vào thế giới nhỏ làm theo vai phụ chó liếm theo nam nữ chính, kết quả khiến nam nữ chính đánh nhau vỡ đầu chảy máu, cuối cùng trở mặt thành thù!"
"Chậc chậc chậc."
…
Trì Ca và hệ thống vừa tám chuyện vừa nhấm nháp hạt dưa, đồng thời cảm thán từ sâu trong tâm hồn.
Quả nhiên một khi đã làm nhiệm vụ thì sâu như biển, từ đó trở đi khắp nơi toàn kẻ thù.
Cứ thế không biết đã nói chuyện bao lâu, Trì Ca đột nhiên cảm thấy xung quanh có vẻ yên ắng.
"Thống Tử, sao tự dưng tôi thấy có cảm giác trống trải vậy?"
Nghe vậy, hệ thống suy nghĩ một hồi.
"Chẳng lẽ hạt dưa hỏng rồi? Cạch, cạch, cạch…"
Rất nhanh, Trì Ca liền nhớ ra rằng cô đã quên mất gã cha tra!
Lúc này Trì Sùng đã mắng Trì Ca được gần 20 phút rồi.
Là một người đàn ông trung niên lại không hay vận động, liên tục chửi rủa suốt ngần ấy thời gian đã khiến miệng lưỡi khô khốc, đầu óc choáng váng.
Nhưng Trì Sùng vẫn cố gắng tiếp tục chửi Trì Ca, mặc cho giọng nói đã có phần khàn đi.
"Trì Ca, con gái mất dạy này, ta… khụ khụ khụ…"
Ngay lúc Trì Sùng sắp cạn kiệt sức lực, cuối cùng Trì Ca cũng "online".
"Chà, giọng ông sao thế này? Bị nước sôi làm bỏng à?"
"Cái này, ông vừa nói gì cơ, nói lại lần nữa đi, tôi chẳng nghe thấy gì cả."
Nếu nói câu đầu của Trì Ca chỉ là chế nhạo về mặt vật lý, thì câu sau đúng là dẫm đạp về mặt tinh thần.
Nghe thấy câu nói của Trì Ca, Trì Sùng chỉ cảm thấy tay mình run lên bần bật, ngực phập phồng thở gấp, tựa như chỉ một giây nữa thôi là ngất xỉu.
Nói đến đây, Trì Ca hét vào điện thoại: “Alo, ông gùa!”
Cha ruột nghe thấy Trì Ca gọi mình như vậy thì sững sờ một chút, ngay sau đó trong lòng ông ta liền bùng lên cơn thịnh nộ.
"Con gọi ta là gì?! Con nhóc chết tiệt này, ai dạy con gọi ta như thế?!"
"Con đúng là nên đi theo người mẹ đoản mệnh của con đi cho rồi!"
"Cút về đây cho ta! Đúng là mọc cánh cứng rồi dám nói chuyện với ta thế này!"
…
Nghe bên kia liên tục mắng mỏ, Trì Ca không có phản ứng gì, nhưng hệ thống thì đã nổi điên trước.
"Ahhhhh, không chịu được nữa rồi, bên kia đang sủa gì thế?! Đang sủa gì thế?!"
"Trong đầu ông ta chứa gì vậy?! Nước sôi 100 độ à?!"
"Não ông ta nối liền với trực tràng à? Sao cái gì cũng nhét vào được?!"
Trì Ca nghe thấy hệ thống nói năng lưu loát mà không có một từ bậy nào thì vô cùng ngạc nhiên, hào hứng vỗ tay khen ngợi.
"Thống Tử, vốn từ của anh lại tăng lên rồi!"
Hệ thống thoáng ngẩn người, ngay sau đó tức giận nói.
"Đây có phải là vấn đề mà cô nên quan tâm lúc này không? Ông ta đang chửi cô đấy, cô lại không giận chút nào sao?!"
Trì Ca nhún vai, nói với hệ thống: "Tôi cứ để cho ông ta mười phút."
Nói xong, cô ném điện thoại qua một bên, để cho gã cha tra đối mặt với không khí mà nói chuyện.
Trì Ca nhỏ giọng thủ thỉ với hệ thống.
"Nhanh lên, mang loại hạt dưa mới lên đây, tiện thể kể nốt chuyện bát quái lần trước anh chưa kể xong đi."
Hệ thống bị Trì Ca làm xao lãng, cũng thành công bị chuyển hướng chú ý.
Sau khi đưa cho Trì Ca hạt dưa vị lẩu cay, hệ thống bắt đầu cùng cô tám chuyện.
"Nghe nói có một người làm nhiệm vụ đã nhầm đối tượng nhiệm vụ, ép buộc một đại lão phải yêu mình, kết quả bị truy sát suốt ba thế giới rồi!"
"Wow, kích thích quá, còn chuyện nào nữa không?!"
"Còn chứ, lại có một người làm nhiệm vụ khác vào thế giới nhỏ làm theo vai phụ chó liếm theo nam nữ chính, kết quả khiến nam nữ chính đánh nhau vỡ đầu chảy máu, cuối cùng trở mặt thành thù!"
"Chậc chậc chậc."
…
Trì Ca và hệ thống vừa tám chuyện vừa nhấm nháp hạt dưa, đồng thời cảm thán từ sâu trong tâm hồn.
Quả nhiên một khi đã làm nhiệm vụ thì sâu như biển, từ đó trở đi khắp nơi toàn kẻ thù.
Cứ thế không biết đã nói chuyện bao lâu, Trì Ca đột nhiên cảm thấy xung quanh có vẻ yên ắng.
"Thống Tử, sao tự dưng tôi thấy có cảm giác trống trải vậy?"
Nghe vậy, hệ thống suy nghĩ một hồi.
"Chẳng lẽ hạt dưa hỏng rồi? Cạch, cạch, cạch…"
Rất nhanh, Trì Ca liền nhớ ra rằng cô đã quên mất gã cha tra!
Lúc này Trì Sùng đã mắng Trì Ca được gần 20 phút rồi.
Là một người đàn ông trung niên lại không hay vận động, liên tục chửi rủa suốt ngần ấy thời gian đã khiến miệng lưỡi khô khốc, đầu óc choáng váng.
Nhưng Trì Sùng vẫn cố gắng tiếp tục chửi Trì Ca, mặc cho giọng nói đã có phần khàn đi.
"Trì Ca, con gái mất dạy này, ta… khụ khụ khụ…"
Ngay lúc Trì Sùng sắp cạn kiệt sức lực, cuối cùng Trì Ca cũng "online".
"Chà, giọng ông sao thế này? Bị nước sôi làm bỏng à?"
"Cái này, ông vừa nói gì cơ, nói lại lần nữa đi, tôi chẳng nghe thấy gì cả."
Nếu nói câu đầu của Trì Ca chỉ là chế nhạo về mặt vật lý, thì câu sau đúng là dẫm đạp về mặt tinh thần.
Nghe thấy câu nói của Trì Ca, Trì Sùng chỉ cảm thấy tay mình run lên bần bật, ngực phập phồng thở gấp, tựa như chỉ một giây nữa thôi là ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.