Sau Khi Gả Cho Vai Ác Tàn Tật, Mỹ Nhân Làm Tinh Nổi Tiếng Toàn Mạng
Chương 48: A
Mạn Thanh Việt
11/09/2024
Tô Nguyệt nhìn Trì Ca: "Thế cô uống rượu thì sao?"
Trì Ca suy nghĩ một giây, đưa ra câu trả lời: "Có lẽ tôi sẽ đè Võ Tòng xuống để làm thơ, ép Lý Bạch đi đánh hổ, và còn có thể kể cho co nghe câu chuyện Giả Bảo Ngọc ép Quan Vũ lên Lương Sơn nữa."
Nghe Trì Ca nói, Tô Nguyệt không nhịn được bật cười khúc khích, bao nhiêu buồn bực vì sắp thua cuộc cũng tan biến.
Tô Nguyệt đã nghĩ sẵn sàng cho lần chơi tiếp theo, rằng mình sẽ chọn một nơi tọa hướng Nam Bắc, có núi có nước để chết, như vậy phong thủy của mộ phần mới tốt.
Đang lúc Tô Nguyệt đang nghĩ về cảnh hạ màn của mình nên phối với BGM như thế nào để phù hợp với bầu không khí, Trì Ca bất ngờ đi đến cửa phòng bệnh, ấn nút chuông gọi y tá.
Tiếng chuông inh ỏi vang lên khắp hành lang vắng lặng, khiến da gà trên người Tô Nguyệt nổi hết cả lên.
Giây tiếp theo, một y tá NPC mặc đồng phục y tá bước ra, vẻ mặt đầy u ám.
NPC dùng giọng nói lạnh lùng, vô cảm hỏi: "Sao đêm hôm không ngủ, có muốn tôi nhốt vào phòng giam không?!"
Nghe vậy, Tô Nguyệt vừa định ngăn Trì Ca đừng chọc NPC, đã nghe Trì Ca lịch sự hỏi: "Cô có thể nói cho tôi biết bức tranh tường kia vẽ gì không?"
Trên đầu NPC hiện lên một loạt dấu chấm hỏi, sau đó nghiêng đầu nhìn bức tranh tường mà Trì Ca chỉ.
Nhưng chưa kịp nhìn rõ điều gì, đã nghe thấy một tiếng "bốp" vang lên.
Âm thanh vang dội đến nỗi xuyên qua màn hình, truyền đến tai của khán giả đang xem phát lại.
Khán giả ngây người nhìn màn hình, trong đầu vẫn đang tua lại hình ảnh vừa rồi.
Họ vừa nhìn thấy Trì Ca nhân lúc NPC cúi đầu, lấy ra một viên gạch từ đâu không rõ, đánh vỡ đầu NPC!
Không phải chứ, cái tình huống gì thế này?!
Miệng của Tô Nguyệt đã há hốc từ lúc Trì Ca lôi viên gạch ra khỏi đâu đó và chưa kịp khép lại.
Sau khi Trì Ca thu sạch đạo cụ trên người NPC, quay đầu lại nhìn thấy Tô Nguyệt vẫn đứng ngơ ngác tại chỗ, vẫy tay gọi cô áy lại gần.
Tô Nguyệt điều khiển nhân vật run rẩy đi tới, ánh mắt nhìn Trì Ca đầy sợ hãi.
Chỉ sợ giây tiếp theo, Trì Ca sẽ dùng viên gạch đó mà nện mình.
Trì Ca thấy Tô Nguyệt đã đến gần, nhấn chuông gọi y tá một lần nữa.
Rất nhanh, tiếng bước chân nặng nề lại một lần nữa vang lên.
Vẫn là gương mặt lạnh băng của NPC xuất hiện, y tá này hỏi Trì Ca như cũ.
"Sao đêm hôm không ngủ, có muốn tôi nhốt vào phòng giam không?!"
Trì Ca lại dùng cách cũ, chỉ vào bức tranh tường: "Cô có thể nói cho tôi biết bức tranh tường kia vẽ gì không?"
NPC theo bản năng nghiêng đầu nhìn, rồi một tiếng "bốp" quen thuộc vang lên.
Trì Ca lại lần nữa KO một NPC, sau đó quay đầu nói với Tô Nguyệt: "Phật nói: Đánh người phải dùng gạch, cầu xin tha thứ phải dùng gạch, không chết thì dùng sức mà đánh tiếp."
Tô Nguyệt: "… Tôi hiểu rồi."
Khán giả nhìn thấy cảnh này đã cạn lời.
Họ cứ thế nhìn Tô Nguyệt thay đồ y tá dưới sự giúp đỡ của Trì Ca, rồi dùng chìa khóa trên người NPC mở cửa ra ngoài.
Sau đó thì ung dung đi dạo trong hành lang bệnh viện.
Xem xong một chuỗi thao tác của Trì Ca, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu không ít khán giả là: Cái này cũng được hả?!
Ngay sau khi Trì Ca và Tô Nguyệt nhẹ nhàng rời khỏi phòng bệnh, Tạ Dư và Tống Giản cũng thành công thoát thân.
Hai người không giở trò như Trì Ca.
Tạ Dư sau khi tìm kiếm xong hết manh mối trong phòng cùng Tống Giản, đã thành công tính ra một trận pháp dịch chuyển.
Hai người thông qua trận pháp mà rời khỏi phòng bệnh.
Trì Ca suy nghĩ một giây, đưa ra câu trả lời: "Có lẽ tôi sẽ đè Võ Tòng xuống để làm thơ, ép Lý Bạch đi đánh hổ, và còn có thể kể cho co nghe câu chuyện Giả Bảo Ngọc ép Quan Vũ lên Lương Sơn nữa."
Nghe Trì Ca nói, Tô Nguyệt không nhịn được bật cười khúc khích, bao nhiêu buồn bực vì sắp thua cuộc cũng tan biến.
Tô Nguyệt đã nghĩ sẵn sàng cho lần chơi tiếp theo, rằng mình sẽ chọn một nơi tọa hướng Nam Bắc, có núi có nước để chết, như vậy phong thủy của mộ phần mới tốt.
Đang lúc Tô Nguyệt đang nghĩ về cảnh hạ màn của mình nên phối với BGM như thế nào để phù hợp với bầu không khí, Trì Ca bất ngờ đi đến cửa phòng bệnh, ấn nút chuông gọi y tá.
Tiếng chuông inh ỏi vang lên khắp hành lang vắng lặng, khiến da gà trên người Tô Nguyệt nổi hết cả lên.
Giây tiếp theo, một y tá NPC mặc đồng phục y tá bước ra, vẻ mặt đầy u ám.
NPC dùng giọng nói lạnh lùng, vô cảm hỏi: "Sao đêm hôm không ngủ, có muốn tôi nhốt vào phòng giam không?!"
Nghe vậy, Tô Nguyệt vừa định ngăn Trì Ca đừng chọc NPC, đã nghe Trì Ca lịch sự hỏi: "Cô có thể nói cho tôi biết bức tranh tường kia vẽ gì không?"
Trên đầu NPC hiện lên một loạt dấu chấm hỏi, sau đó nghiêng đầu nhìn bức tranh tường mà Trì Ca chỉ.
Nhưng chưa kịp nhìn rõ điều gì, đã nghe thấy một tiếng "bốp" vang lên.
Âm thanh vang dội đến nỗi xuyên qua màn hình, truyền đến tai của khán giả đang xem phát lại.
Khán giả ngây người nhìn màn hình, trong đầu vẫn đang tua lại hình ảnh vừa rồi.
Họ vừa nhìn thấy Trì Ca nhân lúc NPC cúi đầu, lấy ra một viên gạch từ đâu không rõ, đánh vỡ đầu NPC!
Không phải chứ, cái tình huống gì thế này?!
Miệng của Tô Nguyệt đã há hốc từ lúc Trì Ca lôi viên gạch ra khỏi đâu đó và chưa kịp khép lại.
Sau khi Trì Ca thu sạch đạo cụ trên người NPC, quay đầu lại nhìn thấy Tô Nguyệt vẫn đứng ngơ ngác tại chỗ, vẫy tay gọi cô áy lại gần.
Tô Nguyệt điều khiển nhân vật run rẩy đi tới, ánh mắt nhìn Trì Ca đầy sợ hãi.
Chỉ sợ giây tiếp theo, Trì Ca sẽ dùng viên gạch đó mà nện mình.
Trì Ca thấy Tô Nguyệt đã đến gần, nhấn chuông gọi y tá một lần nữa.
Rất nhanh, tiếng bước chân nặng nề lại một lần nữa vang lên.
Vẫn là gương mặt lạnh băng của NPC xuất hiện, y tá này hỏi Trì Ca như cũ.
"Sao đêm hôm không ngủ, có muốn tôi nhốt vào phòng giam không?!"
Trì Ca lại dùng cách cũ, chỉ vào bức tranh tường: "Cô có thể nói cho tôi biết bức tranh tường kia vẽ gì không?"
NPC theo bản năng nghiêng đầu nhìn, rồi một tiếng "bốp" quen thuộc vang lên.
Trì Ca lại lần nữa KO một NPC, sau đó quay đầu nói với Tô Nguyệt: "Phật nói: Đánh người phải dùng gạch, cầu xin tha thứ phải dùng gạch, không chết thì dùng sức mà đánh tiếp."
Tô Nguyệt: "… Tôi hiểu rồi."
Khán giả nhìn thấy cảnh này đã cạn lời.
Họ cứ thế nhìn Tô Nguyệt thay đồ y tá dưới sự giúp đỡ của Trì Ca, rồi dùng chìa khóa trên người NPC mở cửa ra ngoài.
Sau đó thì ung dung đi dạo trong hành lang bệnh viện.
Xem xong một chuỗi thao tác của Trì Ca, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu không ít khán giả là: Cái này cũng được hả?!
Ngay sau khi Trì Ca và Tô Nguyệt nhẹ nhàng rời khỏi phòng bệnh, Tạ Dư và Tống Giản cũng thành công thoát thân.
Hai người không giở trò như Trì Ca.
Tạ Dư sau khi tìm kiếm xong hết manh mối trong phòng cùng Tống Giản, đã thành công tính ra một trận pháp dịch chuyển.
Hai người thông qua trận pháp mà rời khỏi phòng bệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.