Sau Khi Gả Cho Vai Ác Tàn Tật, Mỹ Nhân Làm Tinh Nổi Tiếng Toàn Mạng
Chương 50: A
Mạn Thanh Việt
12/09/2024
Chứng kiến màn "bị từ chối" tập thể của chị em cây khế Trì Ca và Tô Nguyệt bởi chính tay sếp bự của game, cả phòng livestream như muốn nổ tung bởi cơn bão "hahaha".
[Trời ơi cười chết mất, đã bảo tham thì thâm là có thật mà! Cơ mà không ngờ quả báo đến sớm dữ thần vậy!]
[Y tá trưởng kiểu: Xui ghê! Tưởng nhận được mớ tiền, ai ngờ nhận nguyên cái nồi nợ!]
[Lời muốn gửi đến các NPC của game lúc này là: App cảnh báo lừa đảo quốc gia, các bạn xứng đáng được sử dụng!]
…
Niềm vui của cư dân mạng thật giản đơn, khác xa nỗi khổ tâm của Trì Ca và Tô Nguyệt - hai con người đang phải dùng thân xác phỏng sinh đối đầu với nguyên dàn NPC của trò chơi.
Nghĩ đến đây thôi, mặt mũi Tô Nguyệt đã méo xệch như cái bánh đa ngâm nước.
Trái ngược lại với đồng đội, Trì Ca lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, thậm chí còn rảnh rang tâm sự mỏng với hệ thống.
“Ê hệ thống, mày đoán xem sao tao lại thấy sầu đời đến thế?”
[Ờ, chắc tại định làm cú lộn ngược ngoạn mục ai ngờ dính chùm luôn vào đáy nồi?]
“Hệ thống này, thật ra tôi đã suýt chút nữa nghe theo tiếng gọi của sự ham muốn, định tự mình đi phá đảo luôn rồi đấy.”
[Rồi sao?]
“Thì tự kìm chế bản thân lại đấy, ghê chưa?”
[Trì Ca ơi là Trì Ca, im lặng là vàng đấy bạn êi.]
Nghe vậy, Trì Ca ôm tim đầy tổn thương: “Hệ thống, mày đã chán ghét tao rồi ư?”
Hệ thống im thin thít một hồi lâu, rồi mới rặn ra được một câu.
[Im lặng để giàu, tôi muốn cô tiết kiệm chút đấy!]
Câu nói này quả thật đã đánh trúng tim đen của Trì Ca, khiến tinh thần cô nàng như được hồi sinh.
Tô Nguyệt nhìn Trì Ca, mặt đầy lo lắng.
“Trì Ca ơi, giờ chúng ta phải làm sao đây? Không lẽ lại cam chịu bị loại như vậy à?”
Trì Ca tỉnh bơ phẩy tay: “Yên tâm, đã đến đây rồi thì cứ chill thôi, dù sao thì trùm cuối game cũng có biết mặt mũi chúng ta đâu mà tìm.”
Tô Nguyệt nghe Trì Ca nói vậy cũng hơi an tâm, định bụng cho trái tim bé bỏng quay về đúng vị trí thì tiếng thông báo của game lại vang lên.
[Người chơi vui lòng chú ý, Viện trưởng đã kích hoạt chức năng định vị bằng tiền vàng, những người chơi hoặc NPC mang theo tiền vàng sẽ bị định vị mỗi mười phút một lần!]
Trì Ca & Tô Nguyệt: Ok, fine :))))
Trì Ca trầm ngâm suy nghĩ rồi lên tiếng: “Không sao đâu, Trì Ca, chúng ta chia nhỏ số tiền vàng ra thì trùm cuối sẽ không thể nào định vị được chúng ta đâu.”
Vừa dứt lời, tiếng thông báo của game lại vang lên lần nữa.
[Người chơi vui lòng chú ý, Y tá trưởng đã kích hoạt Lời nguyền của Ác ma, những người chơi lấy cắp tiền vàng sẽ bị NPC phe Y tá trưởng cảm nhận được trong bán kính 500 mét và truy đuổi.]
Trì Ca: Không phải cái miệng mình linh nghiệm quá rồi đấy chứ?
Mặt Tô Nguyệt đờ ra, bất lực nhìn Trì Ca than thở: “Sao NPC game nào cũng có hack thế, còn người chơi chúng ta thì chẳng có gì hết vậy?”
Vừa dứt lời, cả hành lang tối om bỗng “bụp, bụp, bụp” sáng lên bởi hàng loạt bóng đèn, ánh sáng mỗi lúc một gần hơn.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ hành lang đã sáng trưng như ban ngày.
Tô Nguyệt ngơ ngác.
Chẳng lẽ đây chính là hack của mình? Đến muộn nhưng mà chất lượng?
Đang lúc Tô Nguyệt còn chưa hết hoang mang thì nghe thấy tiếng thét thất thanh của Trì Ca.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Chạy điiiiii!”
Vừa hô hào, Trì Ca đã kéo tay Tô Nguyệt chạy bán sống bán chết được hai trăm mét.
Vừa bị lôi đi, Tô Nguyệt vừa ngoái đầu nhìn lại phía sau.
Và đập vào mắt cô ấy là hình ảnh cả dàn y tá NPC trong trang phục áo blouse trắng toát đang hùng hổ đuổi theo, đôi mắt vô hồn đồng loạt nhìn chằm chằm vào hai người.
[Trời ơi cười chết mất, đã bảo tham thì thâm là có thật mà! Cơ mà không ngờ quả báo đến sớm dữ thần vậy!]
[Y tá trưởng kiểu: Xui ghê! Tưởng nhận được mớ tiền, ai ngờ nhận nguyên cái nồi nợ!]
[Lời muốn gửi đến các NPC của game lúc này là: App cảnh báo lừa đảo quốc gia, các bạn xứng đáng được sử dụng!]
…
Niềm vui của cư dân mạng thật giản đơn, khác xa nỗi khổ tâm của Trì Ca và Tô Nguyệt - hai con người đang phải dùng thân xác phỏng sinh đối đầu với nguyên dàn NPC của trò chơi.
Nghĩ đến đây thôi, mặt mũi Tô Nguyệt đã méo xệch như cái bánh đa ngâm nước.
Trái ngược lại với đồng đội, Trì Ca lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, thậm chí còn rảnh rang tâm sự mỏng với hệ thống.
“Ê hệ thống, mày đoán xem sao tao lại thấy sầu đời đến thế?”
[Ờ, chắc tại định làm cú lộn ngược ngoạn mục ai ngờ dính chùm luôn vào đáy nồi?]
“Hệ thống này, thật ra tôi đã suýt chút nữa nghe theo tiếng gọi của sự ham muốn, định tự mình đi phá đảo luôn rồi đấy.”
[Rồi sao?]
“Thì tự kìm chế bản thân lại đấy, ghê chưa?”
[Trì Ca ơi là Trì Ca, im lặng là vàng đấy bạn êi.]
Nghe vậy, Trì Ca ôm tim đầy tổn thương: “Hệ thống, mày đã chán ghét tao rồi ư?”
Hệ thống im thin thít một hồi lâu, rồi mới rặn ra được một câu.
[Im lặng để giàu, tôi muốn cô tiết kiệm chút đấy!]
Câu nói này quả thật đã đánh trúng tim đen của Trì Ca, khiến tinh thần cô nàng như được hồi sinh.
Tô Nguyệt nhìn Trì Ca, mặt đầy lo lắng.
“Trì Ca ơi, giờ chúng ta phải làm sao đây? Không lẽ lại cam chịu bị loại như vậy à?”
Trì Ca tỉnh bơ phẩy tay: “Yên tâm, đã đến đây rồi thì cứ chill thôi, dù sao thì trùm cuối game cũng có biết mặt mũi chúng ta đâu mà tìm.”
Tô Nguyệt nghe Trì Ca nói vậy cũng hơi an tâm, định bụng cho trái tim bé bỏng quay về đúng vị trí thì tiếng thông báo của game lại vang lên.
[Người chơi vui lòng chú ý, Viện trưởng đã kích hoạt chức năng định vị bằng tiền vàng, những người chơi hoặc NPC mang theo tiền vàng sẽ bị định vị mỗi mười phút một lần!]
Trì Ca & Tô Nguyệt: Ok, fine :))))
Trì Ca trầm ngâm suy nghĩ rồi lên tiếng: “Không sao đâu, Trì Ca, chúng ta chia nhỏ số tiền vàng ra thì trùm cuối sẽ không thể nào định vị được chúng ta đâu.”
Vừa dứt lời, tiếng thông báo của game lại vang lên lần nữa.
[Người chơi vui lòng chú ý, Y tá trưởng đã kích hoạt Lời nguyền của Ác ma, những người chơi lấy cắp tiền vàng sẽ bị NPC phe Y tá trưởng cảm nhận được trong bán kính 500 mét và truy đuổi.]
Trì Ca: Không phải cái miệng mình linh nghiệm quá rồi đấy chứ?
Mặt Tô Nguyệt đờ ra, bất lực nhìn Trì Ca than thở: “Sao NPC game nào cũng có hack thế, còn người chơi chúng ta thì chẳng có gì hết vậy?”
Vừa dứt lời, cả hành lang tối om bỗng “bụp, bụp, bụp” sáng lên bởi hàng loạt bóng đèn, ánh sáng mỗi lúc một gần hơn.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ hành lang đã sáng trưng như ban ngày.
Tô Nguyệt ngơ ngác.
Chẳng lẽ đây chính là hack của mình? Đến muộn nhưng mà chất lượng?
Đang lúc Tô Nguyệt còn chưa hết hoang mang thì nghe thấy tiếng thét thất thanh của Trì Ca.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Chạy điiiiii!”
Vừa hô hào, Trì Ca đã kéo tay Tô Nguyệt chạy bán sống bán chết được hai trăm mét.
Vừa bị lôi đi, Tô Nguyệt vừa ngoái đầu nhìn lại phía sau.
Và đập vào mắt cô ấy là hình ảnh cả dàn y tá NPC trong trang phục áo blouse trắng toát đang hùng hổ đuổi theo, đôi mắt vô hồn đồng loạt nhìn chằm chằm vào hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.