Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ

Chương 10

Y Đình Mạt Đồng

23/12/2020

Phó cục trưởng gõ cửa một cái bước vào phòng. Cô Lâu thấy ông, hỏi: “Ngài là?”

Lúc bấy giờ, hiệu trưởng Miêu và chủ nhiệm Thường cũng vào theo. Vẻ mặt cô Lâu bỗng trở nên khó coi.

Phó cục trưởng dáng vẻ tự nhiên nói: “Xin chào, xin hỏi quý danh?”

“Không dám không dám, tôi họ lâu.” Cô Lâu thu lại dáng vẻ vênh váo hống hách khi nãy, cả người đều thể hiện vẻ khiêm tốn và cẩn thận.

“Cô Lâu, chào cô, tôi là phó cục trưởng cục Giáo Dục, họ Tùng. Tôi muốn hỏi xem, vì sao cô lại để hai bạn học này đứng phạt ở bên ngoài?” Phó cục trưởng cũng không vì sự khiêm tốn của cô Lâu lúc này mà thiên vị.

Cô Lâu vội nói: “Là vầy, bạn Địch Lâm Thâm quấy nhiễu kỷ luật lớp, khiến những bạn học khác không thể nào nghe giảng, tôi mới bảo em ấy ra ngoài đứng một lát. Còn Ngu Đào, do em ấy và Địch Lâm Thâm là bạn tốt, bênh vực Địch Lâm Thâm cãi lại tôi, tôi mới đuổi em ấy ra ngoài theo.”

Lý do này nghe cũng không có gì sai, nhưng phó cục trưởng chỉ chỉ Ngu Đào, hỏi: “Cô nói em ấy cãi lại cô?”

“Đúng thế.” Cô Lâu gật đầu khẳng định.

Ngu Đào nhíu mày, trong mắt đều là vô tội, cậu không có cãi, chỉ là giận thôi.

Mà ánh mắt sạch sẽ và vẻ mặt vô tội của Ngu Đào khiến phó cục trưởng có phần nghi ngờ cô Lâu. Nếu như Ngu Đào thật sự như thế, vậy giờ người giả bộ vô tội trước mặt ông, diễn kịch cũng giỏi quá đi?

Hiệu trưởng Miêu và chủ nhiệm Thường đều không ra mặt, lời nói của cô Lâu hoàn toàn không đủ để họ tin tưởng, dù sao thì họ cũng hiểu cô Lâu hơn phó cục trưởng, thêm thành tích của Ngu Đào, họ cũng có phần không hài lòng với cô Lâu. Huống chi Ngu Đào cãi lại? Khả năng này còn thấp hơn việc cậu thi đứng nhất từ dưới đếm lên.

Phó cục trưởng nhìn thoáng qua bạn học cùng lớp, phát hiện trên gương mặt đa số học sinh hình như cũng có sự không hài lòng.

“Ai là lớp trưởng?” Phó cục trưởng hỏi.

“Là em.” Lớp trưởng đứng lên.

Phó cục trưởng gật đầu, “Em nói xem đã xảy ra chuyện gì.”

Lớp trưởng đúng mực, giọng điệu vững vàng nói: “Là như vậy. Hồi mới khai giảng, bạn Địch Lâm Thâm do thành tích học tập không tốt, cô Lâu hỏi bài lại không biết, nên bị cô Lâu mắng, cũng bảo cậu ấy ra ngoài đứng phạt. Ngu Đào vì cảm thấy đây chỉ là không biết trả lời câu hỏi mà thôi, nghiêm túc dạy là được, thế nên lý luận vài câu với cô Lâu. Cô Lâu nổi giận, liền đuổi hai người họ ra ngoài đứng phạt. Sau đó mỗi lần đến tiết vật lý, cô Lâu đều tìm đủ mọi lý do để hai người họ ra ngoài đứng phạt, ngẫu nhiên cũng sẽ đứng trong phòng. Hôm nay cô Lâu nổi giận, là do kỳ thi tháng lần này, bạn Địch Lâm Thâm phát huy không tốt, cô Lâu nghĩ cậu ấy kéo chân sau cả lớp, mắng cậu ấy một trận, đuổi người ra ngoài. Ngu Đào tức giận, cũng ra đứng theo.”

Bởi vì thành tích học sinh không tốt, hỏi không biết trả lời, nên ác ý tìm lý do phạt đứng? Trên mặt phó cục trưởng cũng thêm mấy phần tức giận, “Học sinh học tri thức là quyền lợi mà họ cần được hưởng, học giỏi tự nhiên là tốt, không học giỏi thì cũng chẳng phải phạm sai, cô làm giáo viên, dựa vào gì mà không cho học sinh nghe giảng bài? Còn ác ý tìm lý do phạt đứng mỗi ngày?!”

“Không đúng, là do bọn nó quá khinh người, tôi cũng nghiêm túc dạy, Địch Lâm Thâm đầu gỗ không mở mang đầu óc được, tôi cũng vì giận mới phạt nó hai ngày thôi mà.” Cô Lâu biện giải cho bản thân.

“Có đứa trẻ mở mang đầu óc sớm, có đứa trẻ thì không có thiên phú trên một số môn học. Đây không phải là lý do cho cô phạt đứng.” Phó cục trưởng cả giận nói.

Hiệu trưởng Miêu suy nghĩ chút, cảm thấy đây tốt xấu gì cũng là giáo viên trường mình. Làm cho quá khó coi cũng không tiện, lén xử lý thế nào cũng có thể bàn bạc, nhưng đừng quậy lớn phá hỏng danh tiếng của trường.

“Cái đó, phó cục trưởng, cô Lâu cũng đã dạy lớp 12 mấy lần rồi, thành tích cũng được. Lần này có thể vì thật sự lo lắng cho học sinh, mới làm việc quá xúc động. Người xem, giờ đang là thời gian học, làm chậm trễ chương trình học của học sinh thì cũng không tiện, mình chờ hết giờ học mới gọi cô Lâu đến phòng hiệu trưởng nói chuyện, ngài thấy thế nào?”

Chủ nhiệm Thường lén lườm hiệu trưởng Miêu, dưới tình huống này không phải nên giải quyết loại giáo viên con sâu làm rầu nồi canh này à, cho học sinh hoàn cảnh học tập tốt đẹp không phải quan trọng hơn ư?



Cô muốn mở miệng nói vài câu, lớp phó học tập Trì Linh đã đứng lên.

“Vị lãnh đạo này, hiệu trưởng Miêu, chủ nhiệm Thường, em là Trì Linh lớp phó học tập của lớp. Em đại diện tất cả bạn học trong lớp, yêu cầu đổi giáo viên vật lý.” Trì Linh nói giọng trong trẻo.

Hiệu trưởng Miêu còn muốn ngăn cản, đã bị chủ nhiệm Thường kéo lại.

Phó cục trưởng mở miệng trước hiệu trưởng Miêu, hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”

Trì Linh trả lời: “Gần đây cô Lâu thường xuyên nổi giận, dẫn đến cảm xúc của bạn học cả lớp đều giảm xuống, thái độ học tập tiêu cực. Điểm vật lý trong phần khoa học tự nhiên lần này càng rối tinh rối mù, nhưng cô Lâu lại đổ thành tích kỳ thi tháng này kém lên việc chúng em không nghiêm túc nghe giảng. Chúng em mặc dù không thông minh như Ngu Đào, nhưng đều muốn thi vào trường đại học tốt, đi học tự nhiên là nghiêm túc nghe giảng, nếu như là cá biệt thành tích không tốt, vậy thì chúng em không có gì để nói, nhưng thành tích cả lớp đều bị môn vật lý kéo chân sau, vậy có phải là do cô Lâu hay không? Cô Lâu nhìn không vừa mắt với Ngu Đào, cũng vì Ngu Đào nói phương thức dạy học của cô có vấn đề, hi vọng cô có thể cải tiến. Nhưng cô Lâu không chỉ không nghe, trái lại còn tìm phiền phức cho Ngu Đào khắp nơi, nửa tháng nay Ngu Đào đến tiết vật lý thì căn bản chưa từng học qua. Có thể thi được thành tích đứng nhất khối, cũng là nhờ kết quả tự nỗ lực của bạn ấy.”

Phó cục trưởng vừa nghe thấy việc học sinh nửa tháng nay do giáo viên nên không được học tiết vật lý, mặt đều đen.

Cô Lâu nóng lòng phản bác, nhưng bị Trì Linh cắt đứt.

“Đương nhiên, mọi người có thể nghĩ em chỉ là lời nói một bên của học sinh, không đủ tin tưởng. Nhưng em có chứng cứ chứng minh cô Lâu vô cớ chửi mắng học sinh, thái độ tồi tệ, ác ý phạt đứng, không nghe giải thích, dẫn đến tính tích cực trong học tập của cả lớp bị giảm xuống.” Nói, Trì Linh cầm bút ghi âm ra, “Vì sợ đi học nghe không hiểu, nên em có thói quen ghi âm trong lớp, sau khi về thì thuận tiện ôn tập. Lãnh đạo, hiệu trưởng, chủ nhiệm, mọi người không cần nghe hết, chỉ cần nghe năm phút đầu mỗi tiết là được, đều là nội dung cô Lâu ác ý tìm cớ, đuổi Địch Lâm Thâm và Ngu Đào ra khỏi phòng học.”

Nói, Trì Linh nhấn play ngay tại chỗ.

Trước mặt chứng cứ, vẻ mặt cô Lâu tái nhợt. Hiệu trưởng Miêu hận đến nghiến răng nghiến lợi, chủ nhiệm Thường thì rất vui vẻ, trước nay cô luôn không ưa những loại người vào được nhờ quan hệ, nếu có bản lĩnh thật sự, thì cần gì quan hệ? Hơn nữa cô cũng biết cô Lâu hay đứng núi này trông núi nọ. Giáo viên không vững vàng như vậy, chất lượng dạy học cũng phải đợi.

Phó cục trưởng là người rất nặng giáo dục, cục trưởng năm nay muốn lui, nếu như không có điều gì bất ngờ, ông sẽ lên làm cục trưởng. Trong cửa ải quan trọng này, sao ông có thể cho phép trong thành phố ông quản lý có một giáo viên không có nhân phẩm như vậy ở đây chứ?

Trì Linh cũng không sợ đổ dầu vào lửa, dù sao cháy cũng không phải là cô, “Lớp chúng em đã viết thư ký tên xong, yêu cầu đổi giáo viên vật lý. Chuẩn bị mấy hôm nay sẽ đưa lên phòng hiệu trưởng, nếu lãnh đạo đã ở đây, vậy chúng em đưa sớm vậy.”

Nói xong, Trì Linh từ trong bàn lấy ra thư ký tên, ở trước mặt lãnh đạo, giao thư ký tên cho hiệu trưởng Miêu.

Dưới tình huống này, hiệu trưởng Miêu cũng không dám qua loa. Hơn nữa ông nghe xong ghi âm, thật sự cảm thấy cô Lâu không hề có tư cách làm giáo viên. Chuyện này nếu như bị học sinh up lên internet, vậy THPT Bác Minh họ cũng không cần lăn lộn nữa.

Hiệu trưởng Miêu ho nhẹ một tiếng, trịnh trọng nói: “Các bạn học cứ yên tâm, tình huống phản ứng của các em là thật, vậy thầy nhất định sẽ giúp mọi người đổi một giáo viên có trách nhiệm. Thầy nghĩ tiết này mọi người cũng không học nổi nữa, vậy cứ tự học trước đi. Hai bạn học này cũng mời về chỗ ngồi. Cô Lâu, đến phòng hiệu trưởng với tôi. Chủ nhiệm Thường, đi xem xem thầy Khuất có tiết hay không, nếu không thì cũng mời thầy ấy đến phòng hiệu trưởng một chút.”

“Được.” Chủ nhiệm Thường đáp, liền xuống lầu trước.

“Phó cục trưởng, mình đến phòng hiệu trưởng trò chuyện tiếp đi.” Hiệu trưởng Miêu ân cần nói.

Phó cục trưởng gật đầu, liền cùng hiệu trưởng đi đến phòng hiệu trưởng.

Cô Lâu mặt mày khó coi, lườm đám học sinh, cầm giáo án của mình và bài thi rời đi.

Chờ xác định đám người hiệu trưởng đã vào phòng hiệu trưởng, học sinh lớp A6 mới tập thể hoan hô —— rốt cuộc có thể đổi giáo viên. Nhớ vẻ mặt lúc rời đi của cô Lâu, trong lòng mọi người chỉ có một chữ, đã!

Thầy Khuất chỉ huy trực ban nhiều năm, tự nhiên hiểu rõ nhu cầu của học sinh hơn, cũng chướng mắt giáo viên dùng thành tích để phân chia học sinh. Vì thế trên việc đối xử với cô Lâu, thầy cũng không lễ độ.

Vì thế chiều hôm đó, nhà trường thay một giáo viên dạy vật lý lớp 12 khác cho lớp A6.



Thầy Khuất cũng thừa lúc trong giờ học nói với các học sinh sau này có chuyện gì thì đến bàn với thầy sớm chút, không phải trở tay không kịp như hôm nay, thầy sợ mình phát huy không tốt, không thể nào tranh thủ quyền lợi lớn nhất cho các bạn cùng lớp. Thật ra lời này chỉ là nói chơi, chủ yếu là hi vọng cả lớp có chuyện gì thì có thể nói với thầy một tiếng, thầy cũng có thể mau chóng giải quyết, cũng không đến mức cho cô vật lý làm khó dễ Ngu Đào và Địch Lâm Thâm lâu như vậy.

“Đến đến đến, vì cô Lâu đã cút, cụng ly!” Trong căn tin, Hướng Tân Kiệt nâng ly lên.

“Cụng ly!” Ngu Đào rất tích cực hưởng ứng.

Địch Lâm Thâm cảm thấy hai người này hơi nhàm, nhưng Ngu Đào dùng mắt to sáng long lanh nhìn hắn, hắn cũng nâng ly lên, đụng một cái với họ. Đương nhiên, trong ly ba người đều là nước ngọt.

Uống sạch nước ngọt, Hướng Tân Kiệt đặt ly xuống nói: “Giáo viên mà mình mới đổi chất lượng dạy học không thể chê đi đâu được, nhưng thi không tốt thì sẽ bị mời phụ huynh. Vì vậy Lâm Thâm, cậu vẫn phải cố gắng hơn chút rồi.” Lớp 12 rất ít thầy cô mời phụ huynh, nhưng mà, cô vật lý của họ là một trong số đó. Nghe đâu, không chỉ học sinh sợ cô mời phụ huynh, phụ huynh từng được mời cũng sợ cô. Cô giáo này có đạo lý rõ ràng với nghề dạy học, phần căn bản thì nói hơn hai tiếng, những phần khác thì tăng từng cái.

Địch Lâm Thâm cũng không quá để ý, “Tùy tiện đi.” Dù sao phụ huynh của hắn đều là anh hắn đi giùm hắn.

“Quay về tôi dạy bù vật lý cho cậu đi.” Ngu Đào tốt bụng nói.

Địch Lâm Thâm giơ tay nhéo nhéo mặt cậu, nói: “Nếu cậu không muốn làm bạn với tôi, thì cứ việc dạy bù cho tôi đi.”

“Vì sao dạy bù không thể làm bạn?”

“Tôi ghét bị ép học.”

Ngu Đào bĩu môi, cũng không nói gì thêm. Địch Lâm Thâm không thích học, cậu cũng hết cách. Dù sao chỉ cần bọn họ vẫn là bạn bè là được. Cùng lắm thì sau này Địch Lâm Thâm không có công việc tốt không kiếm được tiền, cậu có thể mời khách. Cậu chắc chắn sẽ làm việc thật giỏi, kiếm nhiều tiền hơn!

Vốn sau chuyện lớp A6 đổi giáo viên vật lý, thì nên yên ổn rồi. Nhưng ai mà biết bốn lớp khác cô Lâu dạy cũng không biết gì, cũng do cô Lâu giảng bài chẳng ra sao, còn thường xuyên mắng học sinh, tuy không quá mức như Địch Lâm Thâm, nhưng tổn thương lòng tự tôn của học sinh. Vì thế tập thể yêu cầu đổi cô Lâu.

Nhà trường cũng không muốn chọc phiền phức, lỡ như bị khiếu nại lên cục Giáo Dục hay ầm ĩ bỏ học thì phiền, dù sao trẻ con bây giờ, ý thức tự tôn rất mạnh, chuyện như vậy cũng không phải không làm được.

Vì vậy, cô Lâu bị điều đi dạy lớp 6, một giáo viên vật lý từng dạy lớp 12 được đưa từ lớp 10 lên, được động viên lâm thời, đổi lớp dạy với cô Lâu, dạy học sinh lớp 12 lần nữa.

Sau chuyện lần này qua đi, mọi thứ đều quay về vị trí cũ. Địch Lâm Thâm vẫn mỗi ngày dậy sớm tự học với Ngu Đào, có thể đọc thì vẫn chỉ có tiếng Anh.

Cuối tháng, trước ngày Quốc khánh, phần lớn các trường bắt đầu tổ chức đại hội thể dục thể thao. Mà Bác Minh thì giống như những năm qua, tổ chức du lịch mùa thu. Đúng, hàng năm Bác Minh ngoại trừ du lịch mùa xuân, còn thêm một lần du lịch mùa thu, đại hội thể dục thể thao bình thường đều đặt sau ngày mồng một tháng năm.

“Thứ sáu toàn trường tổ chức du lịch mùa thu, đi công viên rừng rậm, bảy giờ rưỡi sáng tập hợp ở sân thể dục. Thứ năm tan học cho mọi người thời gian rời trường, đi mua đồ ăn. Trước tám giờ nhất định phải quay về trường.” Thầy Khuất đứng trước mặt thông báo sắp xếp của nhà trường.

Vừa nghe thứ sáu đi du lịch mùa thu, tất cả mọi người đều rất hưng phấn. Nhưng mới nghe thấy đi công viên rừng rậm, cũng đều hơi không lên tinh thần được —— Bác Minh năm nào đi du lịch mùa xuân, mùa thu, cũng đi công viên rừng rậm, chẳng có gì mới.

Ngu Đào thì rất vui vẻ, cậu nhớ lúc trước trường có tổ chức du lịch mùa xuân du lịch mùa thu, cậu đều viện cớ không đi. Về phần vì sao lại viện cớ, thì cậu không nhớ. Vì thế công viên rừng rậm rất mới mẻ với cậu.

Địch Lâm Thâm giội nước lạnh vào cậu, “Công viên rừng rậm không có gì đâu, ở trong toàn là người lớn tuổi.”

Ngu Đào nháy mắt một cái nhìn về phía hắn, nhỏ giọng nói: “Nhưng đây là lần đầu tiên mình đi chơi chung mà, tôi rất chờ mong đó.”

Địch Lâm Thâm bỗng chốc không biết đón nhận như thế nào, nhưng trong lòng lại ấm áp. Có người mong đợi đi dạo công viên với hắn, cảm giác này, thật tốt. Được rồi, nhìn trên phần Ngu Đào thật lòng như thế, đồ ăn vặt của Ngu Đào hắn bao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook