Chương 36: Bạn Trai Thẩm Thần (1)
Giang Hoa Tự Hỏa
09/11/2023
Sau khi Thẩm Thần rời đi, A Lâm một người ở chung cư, cảm thấy thật trống rỗng, chơi game một lát, thừa lại nhiều, dứt khoát bò lại trên giường ngủ.
Mới vừa chợp mắt không bao lâu, cửa truyền đến một trận “Phanh phanh phanh, tựa hồ có người dùng sức gõ cửa.
Ngay từ đầu nghĩ là hài từ nháo ở cách vách, A Lâm không để ý tới, che chăn tiếp tục ngủ, nhưng thanh âm kia càng ngày càng vang, quả thực giống như muốn phá hủy phòng.
“ Trời đất nó!” A Lâm tức giận mắng một tiếng, từ trên giường bò dậy.
Thẩm Thần đột nhiên rời đi, A Lâm vốn dĩ phiền lòng, nghe thấy thanh âm như muốn phá hủy cửa càng thêm bực bội, đi tới cửa xem cũng chưa xem mắt mèo, mở cửa liền mắng: Tiểu tử thúi! Chụp cái gì chụp! Lại gõ cửa lão tử đánh…… Ách?”
“ Đánh” lời mới vừa ra, giương mắt nhìn thấy Hoắc Nam Phong trước mắt vẻ mặt âm trầm, A Lâm lời còn dư lại chưa kịp nói kẹt ở trong cổ họng, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp.
Hoắc Nam Phong cười lạnh một tiếng, giơ tay đem người đẩy đến một bên, đi nhanh hướng trong đi: “Tưởng đánh ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách! Thẩm Thần đâu?”
A Lâm bị hắn đẩy đập vào trên cửa, cánh tay một trận tê dại, tức giận, nghe thấy hắn tìm Thẩm Thần, hỏa khí đột nhiên mất tiêu, ngược lại có chút đắc ý.
Muốn tìm Thần Thần nhà ta ? Chậm! Nằm mơ đi thôi!
A Lâm ngồi ở trên sô pha, vắt chân, cầm một cái quả táo “Răng rắc răng rắc” mà gặm, tùy ý Hoắc Nam Phong xét nhà tìm người, một chút đều không tức giận.
Hắn liền nhìn xem vương bát đản này với bộ dáng nghẹn khuất muốn tìm người lại tìm không thấy, ai bảo hắn khi dễ Thẩm Thần.
Hoắc Nam Phong xác thật tìm đến nghẹn khuất, từ phòng khách đến phòng ngủ, lại đến phòng bếp, ban công thậm chí liền toilet đều không buông tha, liền một cọng tóc của Thẩm Thần cũng chưa nhìn thấy.
“Người đâu?” Hoắc Nam Phong lạnh giọng chất vấn A Lâm.
“Ta còn không phải là người?” A Lâm vui vẻ thoải mái mà nói.
“Ta là hỏi Thẩm Thần.” Hoắc Nam Phong ỷ vào ưu thế của Alpha, một tay đem A Lâm từ trên sô pha nắm lâý, “Đừng tưởng rằng ngươi là hắn bằng hữu ta không dám động ngươi!”
Mẹ nó thật đau!
A Lâm bị Hoắc Nam Phong bóp cánh tay, cảm giác tay như muốn chặt đứt, trong lòng lại không phục, trào phúng nói: “Ngươi đương nhiên dám! Hoắc tổng chính là vừa ly hôn liền đánh người của chồng trước, ta nào chọc đến trên đầu ngài đâu.”
Hoắc Nam Phong không để ý tới hắn châm chọc, cảnh cáo nói: “Ta kiên nhẫn có hạn, ta đếm tới ba, ngươi nếu là còn cùng ta nói lung tung, cũng đừng nghĩ ở A thành lăn lộn! 1, 2……”
“Quả nhiên là ngươi bức Thẩm Thần đi!” A Lâm nghe được Hoắc Nam Phong uy hiếp, giận không thể kiềm chế, nhất thời không nhịn xuống được, nắm tay đưa lên mặt hắn đánh.
Chỉ là tay mới vừa vươn ra ——
Ca!
Hoắc Nam Phong nắm chặt tay A Lâm, thế nhưng đánh hắn cánh tay.
A Lâm đau đến mặt đều trắng.
“Ngươi nói ta bức Thẩm Thần đi?” Hoắc Nam Phong híp híp mắt, nhớ tới Thẩm Thần từ chức, đột nhiên đã nhận ra cái gì, “Thẩm Thần rốt cuộc ở nơi nào?”
“Ta không biết!” A Lâm che lại cánh tay, mồ hôi lạnh chảy ròng, phẫn nộ mà nhìn chằm chằm Hoắc Nam Phong.
Hoắc Nam Phong cười lạnh: “Xem ra một cánh tay khác cũng không nghĩ muốn giữ.”
A Lâm hận không thể chém chết người trước mặt, cắn chặt răng, đột nhiên nhếch miệng cười: “Thẩm Thần đi tìm bạn trai hắn.”
Bạn trai?
Hoắc Nam Phong sắc mặt đại biến: “Địa chỉ!”
“Ta như thế nào biết?” A Lâm trợn trắng mắt.
Giây tiếp theo, hắn bị Hoắc Nam Phong ném trên mặt đất!
Hoắc Nam Phong kiên nhẫn rốt cuộc dùng hết, hung hăng mà dẫm lên bả vai A Lâm, sắc mặt âm ngoan, từng câu từng chữ hỏi: “Hiện tại đã biết sao?”
A Lâm khuất nhục mà quỳ rạp trên mặt đất, mặt đè ép lên sàn nhà, ngũ quan đều bị ép đến biến hình.
Hoắc Nam Phong!
Tuy rằng lão tử đánh không lại ngươi, nhưng chơi ngươi tuyệt đối không thành vấn đề!
“Lâm Thành.” A Lâm gian nan nói ra hai chữ, “Thẩm Thần nói hắn bạn trai ở Lâm Thành, hôm nay buổi sáng đi sân bay, nói là về sau đều không trở lại.”
“Còn có đâu?”
“Mặt khác ta thật sự không biết, hắn luôn luôn không nói ta việc tư của mình.”
Lời này nhưng là thật.
Thẩm Thần rất ít cùng người khác đề cập đến việc tư của chính mình, dù Hoắc Nam Phong cùng hắn ở bên nhau lâu như vậy, cũng chỉ biết Thẩm Thần từ nhỏ sống nhờ trong nhà cữu cữu.
Hoắc Nam Phong nhấc chân đi ra ngoài, một bên gọi điện thoại cho thư kí : “Giúp ta mua vé máy bay đi Lâm Thành, càng nhanh càng tốt.”
……
Mới vừa chợp mắt không bao lâu, cửa truyền đến một trận “Phanh phanh phanh, tựa hồ có người dùng sức gõ cửa.
Ngay từ đầu nghĩ là hài từ nháo ở cách vách, A Lâm không để ý tới, che chăn tiếp tục ngủ, nhưng thanh âm kia càng ngày càng vang, quả thực giống như muốn phá hủy phòng.
“ Trời đất nó!” A Lâm tức giận mắng một tiếng, từ trên giường bò dậy.
Thẩm Thần đột nhiên rời đi, A Lâm vốn dĩ phiền lòng, nghe thấy thanh âm như muốn phá hủy cửa càng thêm bực bội, đi tới cửa xem cũng chưa xem mắt mèo, mở cửa liền mắng: Tiểu tử thúi! Chụp cái gì chụp! Lại gõ cửa lão tử đánh…… Ách?”
“ Đánh” lời mới vừa ra, giương mắt nhìn thấy Hoắc Nam Phong trước mắt vẻ mặt âm trầm, A Lâm lời còn dư lại chưa kịp nói kẹt ở trong cổ họng, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp.
Hoắc Nam Phong cười lạnh một tiếng, giơ tay đem người đẩy đến một bên, đi nhanh hướng trong đi: “Tưởng đánh ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách! Thẩm Thần đâu?”
A Lâm bị hắn đẩy đập vào trên cửa, cánh tay một trận tê dại, tức giận, nghe thấy hắn tìm Thẩm Thần, hỏa khí đột nhiên mất tiêu, ngược lại có chút đắc ý.
Muốn tìm Thần Thần nhà ta ? Chậm! Nằm mơ đi thôi!
A Lâm ngồi ở trên sô pha, vắt chân, cầm một cái quả táo “Răng rắc răng rắc” mà gặm, tùy ý Hoắc Nam Phong xét nhà tìm người, một chút đều không tức giận.
Hắn liền nhìn xem vương bát đản này với bộ dáng nghẹn khuất muốn tìm người lại tìm không thấy, ai bảo hắn khi dễ Thẩm Thần.
Hoắc Nam Phong xác thật tìm đến nghẹn khuất, từ phòng khách đến phòng ngủ, lại đến phòng bếp, ban công thậm chí liền toilet đều không buông tha, liền một cọng tóc của Thẩm Thần cũng chưa nhìn thấy.
“Người đâu?” Hoắc Nam Phong lạnh giọng chất vấn A Lâm.
“Ta còn không phải là người?” A Lâm vui vẻ thoải mái mà nói.
“Ta là hỏi Thẩm Thần.” Hoắc Nam Phong ỷ vào ưu thế của Alpha, một tay đem A Lâm từ trên sô pha nắm lâý, “Đừng tưởng rằng ngươi là hắn bằng hữu ta không dám động ngươi!”
Mẹ nó thật đau!
A Lâm bị Hoắc Nam Phong bóp cánh tay, cảm giác tay như muốn chặt đứt, trong lòng lại không phục, trào phúng nói: “Ngươi đương nhiên dám! Hoắc tổng chính là vừa ly hôn liền đánh người của chồng trước, ta nào chọc đến trên đầu ngài đâu.”
Hoắc Nam Phong không để ý tới hắn châm chọc, cảnh cáo nói: “Ta kiên nhẫn có hạn, ta đếm tới ba, ngươi nếu là còn cùng ta nói lung tung, cũng đừng nghĩ ở A thành lăn lộn! 1, 2……”
“Quả nhiên là ngươi bức Thẩm Thần đi!” A Lâm nghe được Hoắc Nam Phong uy hiếp, giận không thể kiềm chế, nhất thời không nhịn xuống được, nắm tay đưa lên mặt hắn đánh.
Chỉ là tay mới vừa vươn ra ——
Ca!
Hoắc Nam Phong nắm chặt tay A Lâm, thế nhưng đánh hắn cánh tay.
A Lâm đau đến mặt đều trắng.
“Ngươi nói ta bức Thẩm Thần đi?” Hoắc Nam Phong híp híp mắt, nhớ tới Thẩm Thần từ chức, đột nhiên đã nhận ra cái gì, “Thẩm Thần rốt cuộc ở nơi nào?”
“Ta không biết!” A Lâm che lại cánh tay, mồ hôi lạnh chảy ròng, phẫn nộ mà nhìn chằm chằm Hoắc Nam Phong.
Hoắc Nam Phong cười lạnh: “Xem ra một cánh tay khác cũng không nghĩ muốn giữ.”
A Lâm hận không thể chém chết người trước mặt, cắn chặt răng, đột nhiên nhếch miệng cười: “Thẩm Thần đi tìm bạn trai hắn.”
Bạn trai?
Hoắc Nam Phong sắc mặt đại biến: “Địa chỉ!”
“Ta như thế nào biết?” A Lâm trợn trắng mắt.
Giây tiếp theo, hắn bị Hoắc Nam Phong ném trên mặt đất!
Hoắc Nam Phong kiên nhẫn rốt cuộc dùng hết, hung hăng mà dẫm lên bả vai A Lâm, sắc mặt âm ngoan, từng câu từng chữ hỏi: “Hiện tại đã biết sao?”
A Lâm khuất nhục mà quỳ rạp trên mặt đất, mặt đè ép lên sàn nhà, ngũ quan đều bị ép đến biến hình.
Hoắc Nam Phong!
Tuy rằng lão tử đánh không lại ngươi, nhưng chơi ngươi tuyệt đối không thành vấn đề!
“Lâm Thành.” A Lâm gian nan nói ra hai chữ, “Thẩm Thần nói hắn bạn trai ở Lâm Thành, hôm nay buổi sáng đi sân bay, nói là về sau đều không trở lại.”
“Còn có đâu?”
“Mặt khác ta thật sự không biết, hắn luôn luôn không nói ta việc tư của mình.”
Lời này nhưng là thật.
Thẩm Thần rất ít cùng người khác đề cập đến việc tư của chính mình, dù Hoắc Nam Phong cùng hắn ở bên nhau lâu như vậy, cũng chỉ biết Thẩm Thần từ nhỏ sống nhờ trong nhà cữu cữu.
Hoắc Nam Phong nhấc chân đi ra ngoài, một bên gọi điện thoại cho thư kí : “Giúp ta mua vé máy bay đi Lâm Thành, càng nhanh càng tốt.”
……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.