Chương 1:
Liên Sanh Cơ
07/10/2023
Lúc tỉnh lại lần nữa, Diệp Hi mở to hai mắt nhìn căn phòng vừa quen thuộc vừa xa lạ trong trí nhớ mơ hồ của cô.
Đây là phòng ngủ riêng của cô ở thế giới thực, một căn phòng rất nhỏ, đồ đạc bên trong cũng được bày biện rất ấm áp, rèm cửa màu be sáng ngời che khuất ánh mặt trời chiếu rọi từ bên ngoài cửa sổ, trên bàn còn bày thư mời trúng tuyển từ đại học thành phố A.
Năm Diệp Hi tốt nghiệp trung học, cha mẹ và anh trai vì muốn chúc mừng cô đã thi đậu đại học mà cô hằng mong ước, cả nhà xin nghỉ một tuần đưa cô đi du lịch tự túc, nhưng không ngờ trước được rằng, tai nạn giao thông thảm khốc trên đường cao tốc đã khiến anh trai cô là người lái xe nên đã tử vong tại chỗ, cha mẹ cô cũng bị thương rất nặng, chỉ có Diệp Hi bị mẹ cô gắt gao bảo vệ trong lòng ngực chỉ là bị thương nhẹ mà may mắn sống sót.
Khoảng thời gian nằm trong bệnh viện, mỗi ngày Diệp Hi đều chống gậy nhìn cha mẹ mình còn đang nằm ở khoa cấp cứu, cô lặng lẽ ngậm đắng nuốt cay vào trong lòng để cùng với chú dì lo liệu tang sự cho anh trai, trong lúc mơ màng, cô thế nhưng lại có suy nghĩ tự vẫn cuộc đời của chính mình.
Mà hệ thống chính là lúc đó tìm đến cô.
"[ Đinh————] Hệ thống phụ trợ của thế giới số 067281, lần đầu gặp mặt, tiểu thư Diệp Hi."
Lúc đó Diệp Hi đang đứng ở trên sân thượng của bệnh viện, gió nhẹ thổi qua hai gò má tái nhợt của cô, nhưng không thể nào quét đi được làn sương mù tăn tối ở trong đầu cô, thiếu nữ đần độn đứng ở trên sân thượng, trong đầu lại hiện lên một giọng nói giống như ma quỷ mê hoặc cô —— nhảy xuống đi, chỉ cần nhảy xuống là có thể từ trong cơn ác mộng vô tận không lối thoát này tỉnh lại.
"A, chờ một chút, tại sao ký chủ lại biến thành cái dạng này...?"
Hệ thống vừa mới rơi xuống thế giới này chuẩn bị triển khai công việc liền cảm thấy rất kinh hoảng luống cuống, liền lẩm bẩm:
"Để tôi nhìn xem, thì ra là như vậy, không sao không sao, chúng ta còn có thể làm lại từ đầu—— xin lỗi ký chủ, nhưng mà trước tiên cô phải tỉnh táo lại một chút!”
Một trận đau đớn bén nhọn từ đầu của Diệp Hi lan đến toàn thân cô, đau đớn bất thình lình ập tới làm cho đầu óc của cô trong nháy mắt tỉnh táo lại, cô ngạc nhiên nhìn chỗ đứng dưới chân mình, có chút không dám tin chính mình làm sao lại đi tới tình cảnh nguy hiểm như vậy.
Đây là phòng ngủ riêng của cô ở thế giới thực, một căn phòng rất nhỏ, đồ đạc bên trong cũng được bày biện rất ấm áp, rèm cửa màu be sáng ngời che khuất ánh mặt trời chiếu rọi từ bên ngoài cửa sổ, trên bàn còn bày thư mời trúng tuyển từ đại học thành phố A.
Năm Diệp Hi tốt nghiệp trung học, cha mẹ và anh trai vì muốn chúc mừng cô đã thi đậu đại học mà cô hằng mong ước, cả nhà xin nghỉ một tuần đưa cô đi du lịch tự túc, nhưng không ngờ trước được rằng, tai nạn giao thông thảm khốc trên đường cao tốc đã khiến anh trai cô là người lái xe nên đã tử vong tại chỗ, cha mẹ cô cũng bị thương rất nặng, chỉ có Diệp Hi bị mẹ cô gắt gao bảo vệ trong lòng ngực chỉ là bị thương nhẹ mà may mắn sống sót.
Khoảng thời gian nằm trong bệnh viện, mỗi ngày Diệp Hi đều chống gậy nhìn cha mẹ mình còn đang nằm ở khoa cấp cứu, cô lặng lẽ ngậm đắng nuốt cay vào trong lòng để cùng với chú dì lo liệu tang sự cho anh trai, trong lúc mơ màng, cô thế nhưng lại có suy nghĩ tự vẫn cuộc đời của chính mình.
Mà hệ thống chính là lúc đó tìm đến cô.
"[ Đinh————] Hệ thống phụ trợ của thế giới số 067281, lần đầu gặp mặt, tiểu thư Diệp Hi."
Lúc đó Diệp Hi đang đứng ở trên sân thượng của bệnh viện, gió nhẹ thổi qua hai gò má tái nhợt của cô, nhưng không thể nào quét đi được làn sương mù tăn tối ở trong đầu cô, thiếu nữ đần độn đứng ở trên sân thượng, trong đầu lại hiện lên một giọng nói giống như ma quỷ mê hoặc cô —— nhảy xuống đi, chỉ cần nhảy xuống là có thể từ trong cơn ác mộng vô tận không lối thoát này tỉnh lại.
"A, chờ một chút, tại sao ký chủ lại biến thành cái dạng này...?"
Hệ thống vừa mới rơi xuống thế giới này chuẩn bị triển khai công việc liền cảm thấy rất kinh hoảng luống cuống, liền lẩm bẩm:
"Để tôi nhìn xem, thì ra là như vậy, không sao không sao, chúng ta còn có thể làm lại từ đầu—— xin lỗi ký chủ, nhưng mà trước tiên cô phải tỉnh táo lại một chút!”
Một trận đau đớn bén nhọn từ đầu của Diệp Hi lan đến toàn thân cô, đau đớn bất thình lình ập tới làm cho đầu óc của cô trong nháy mắt tỉnh táo lại, cô ngạc nhiên nhìn chỗ đứng dưới chân mình, có chút không dám tin chính mình làm sao lại đi tới tình cảnh nguy hiểm như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.