Chương 48: Hồ Ly tinh
La Bặc Hoa Thỏ Tử
27/09/2023
Lý Quất Vi nghe xong giống như bị hạ bùa chú ngữ gì đó, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Cái gì?
Tránh xa ai ra?
Mục tiêu của cô không rõ ràng như vậy sao?
Năm chữ "Yêu thích Hoắc Bắc Hành" này, cô hận không thể viết lên mặt.
Hoắc Bắc Hành mặt thối muốn chết, vừa nghĩ tới bộ dáng An Nhất mặt đỏ bừng ở trong biển lúc nãy, tức giận không thể bùng nổ, hai người này còn hết lần này tới lần khác đều ở trước mắt anh lượn qua lượn lại, nhìn Lý Quất Vi, đối phương chẳng lẽ là hồ ly tinh, muốn quyến rũ vợ của mình?!
Nếu không tại sao một ngày cứ đi theo xung quanh vợ, ăn uống và ngồi bên cạnh vợ, trong phao cũng nói chuyện với vợ đến nỗi đi bơi rồi vẫn còn bên cạnh nữa.
Điều này chứng tỏ người này muốn cạy góc tường nhà mình.
Hoắc Bắc Hành cảm thấy không thoải mái, lớn tiếng cảnh cáo người: "Tóm lại, sau này cô không được phép đến gần bà xã tôi."
Lý Quất Vi trong lòng ôm đầu thét chói tai, tình huống như thế nào không giống với tưởng tượng của cô.
Người cô muốn tới gần là anh Bắc Hành!
Tại sao anh Bắc Hành lại nghĩ rằng cô thích người vợ nam của anh ấy.
Hoàn toàn không phải!
Điều duy nhất cô ấy thèm muốn chỉ là anh Bắc Hành mà thôi.
Nhìn vẻ mặt phòng bị của Hoắc Bắc Hành, trên mặt viết, đừng mơ tưởng phá hư gia đình tôi, hô hấp của Lý Quất Vi cứng đờ.
!
Tuyệt vời, anh ấy dường như ghét mình.
Mối tình trong sáng của cô cũng không thể chết yểu vì sự hiểu lầm thái quá này, cô không phải nam nữ chính trong phim truyền hình cẩu huyết, có hiểu lầm gì cũng đánh chết không nói, cô trưởng thành rồi không có gì lại phải giữ uất ức cho một mình mình chịu, Lý Quất Vi bình tĩnh lại, muốn mở miệng giải thích: "Không phải như vậy đâu anh Bắc Hành, em không phải tới phá hoại gia đình..."
Lời này nghe có chút quen tai, bình thường bạn học Hoắc Đại Bảo xem quá nhiều phim truyền hình, thuận miệng trả lời: "Cô tới gia nhập gia đình này sao?"
Lý Quất Vi:...
Phá hư không được, gia nhập càng không thể! Anh không đồng ý.
Hoắc Bắc Hành lạnh mặt, bảo vệ địa vị gia đình của mình: "Không được, tôi không đồng ý. "
Nếu thêm đối phương vào, vậy còn không phải là ngủ ở giữa vợ và anh sao?
Lý Quất Vi hôm nay đến cho Hoắc Bắc Hành cảm giác nguy cơ mười phần, bình thường vợ đối với anh cũng chưa từng đỏ mặt, mà hôm nay bắt đầu từ khi Lý Quất Vi xuất hiện, An Nhất giống như là cà chua chín, mặt đỏ hoài, mỗi lần nhìn thấy Lý Quất Vi còn có thể ngượng ngùng.
Nếu ở bên nhau lâu, vợ lỡ thích người này rồi ly hôn với mình thì làm sao bây giờ, anh không phải là loại tra nam cặn bã.
Hoắc Bắc Hành càng nghĩ càng không vui, hận không thể nói Lý Quất Vi rốt cuộc đừng tới tìm hắn chơi nữa, đừng xuất hiện trước mặt vợ anh nữa, tốt nhất đời này cũng đừng gặp mặt nữa, có việc gì thì liên lạc qua chai trôi dạt là được rồi. *
* Liên lạc qua chai trôi dạt là được rồi:Từ phổ biến trên mạng, từ này hoàn chỉnh nói là "kéo đen, sau này có việc dùng chai thả nước liên hệ" ý nghĩa chính của từ này là muốn tuyệt giao với người này, còn muốn cắt đứt ý tứ liên lạc wechat.
Trong lòng Lý Quất Vi sốt ruột, cô thích anh nhiều năm như vậy cũng không có thích thêm ai khác, chỉ một mình anh.
"Không phải, anh Bắc Hành, em không thích vợ anh."
Hoắc Bắc Hành cho rằng đối phương cứng miệng, bị anh vạch trần không thừa nhận, vừa lúc, anh cũng có thể khuyên lui đối phương, để cho người này chết tâm với vợ mình.
"Cũng may, bà xã tôi không thích bộ dáng này của cô"
Lý Quất Vi tò mò: "Vậy cậu ấy thích như thế nào? "
Vừa rồi An Nhất nhìn rất thẹn thùng, không dám nhìn cô, ở trong nước biển cũng đỏ mặt tía tai, cảm giác khá là bảo thủ.
Hoắc Bắc Hành đứng thẳng lưng ưỡn ngực trước mặt cô: " Bà xã thích kiểu như tôi vậy"
Lý Quất Vi hiểu rồi.
Thì ra đối phương thích một người đẹp trai như Hoắc Bắc Hành.
Sau một giây lại nghe Hoắc Bắc Hành tiếp tục nói: " Thích ngực và mông của tôi"
Nói xong cực kì tự tin vỗ ngực mình.
Lý Quất Vi:...
Cô không những có ngực còn có mông nữa! Như thế nào lại thua được!
Lý Quất Vi tỉnh táo lại, biết Hoắc Bắc Hành bây giờ tâm tính trẻ con, thích nghĩ lung tung những thứ đó, nhưng tình cảm của cô đối với anh sẽ không thay đổi, cho dù bây giờ là kẻ ngốc, cô cũng yêu!
Yêu là phải bao dung cho những thiếu sót của nhau!
Hơn nữa, cô cho rằng mình và anh Bắc Hành là duyên trời định, lúc trước Hoắc gia tìm đạo sĩ mù tính ra bát tự tương ứng với anh cũng giống hệt của cô, nhưng không may bị An gia chiếm trước nhưng như vậy thì sao, hai người bọn họ kết hôn đã gần một năm rồi, Hoắc Bắc Hành cũng không có bất kỳ dấu hiệu tiến triển nào, điều đó có nghĩa là con nuôi nhà họ An căn bản không phải là người có duyên, mà là cô.
Lý Quất Vi ho nhẹ một tiếng: " Anh Bắc Hành, anh nghe em nói, sự thật không như anh nghĩ, em không thích vợ của anh, người em thích là anh"
Yêu cần phải nói ra!
Dứt lời, cô xõa tóc ra, mặt hơi nghiêng sang một góc bốn mươi lăm độ, muốn dùng góc độ đẹp nhất của mình để nhìn anh, mê hoặc anh.
Ai ngờ vừa giương mắt lên, liền nhìn thấy Hoắc Bắc Hành ngơ ngác nhìn mình.
Chỉ nghe anh mở miệng: "Tôi từ chối." "
Lý Quất Vi giọng trở nên kích động: "Vì sao? "
Hoắc Bắc Hành: "Nếu tôi ly hôn, sau đó ở cùng với cô thì không phải là người đàn ông kết hôn hai lần sao?"
Lý Quất Vi khẽ lắc đầu, thì ra đối phương lo lắng những chuyện này: "Không sao, em không ngại. "
Hoắc Bắc Hành: "Tôi ngại. "
Lý Quất Vi:?
Anh ngại gì?
Nghe Hoắc Bắc Hành ghét bỏ nói: "Đàn ông kết hôn lần thứ hai đều không có tự ái, tôi mới không cần"
Lý Quất Vi:...
Không có tự ái?
Ba chữ này từ trong miệng Hoắc Bắc Hành nói ra, liền có cảm giác trời sụp đổ.
Vậy đối phương nếu biết chuyện phong lưu lúc trước của bản thân, có phải bây giờ sẽ vì sự trong sạch của mình mà nhảy biển tự sát hay không.
Nghe Lý Quất Vi nói thích mình, Hoắc Bắc Hành thở phào nhẹ nhõm.
Hóa ra người này không phải thích vợ anh, điều này làm cho cảm giác nguy hiểm của Hoắc Đại Bảo giảm đi rất nhiều, thuận tiện cự tuyệt Lý Quất Vi: "Tôi rất yêu bà xã mình, đối với cô không có cảm giác, cũng sẽ không ly hôn, cô tìm một người khác thích lại đi, chúc cô hạnh phúc. "
Lý Quất Vi không cam lòng, vì sao mỗi lần cô thổ lộ, đều là Hoắc Bắc Hành từ, đối phương không thể có cảm giác với cô?
Lý Quất Vi: "Nhưng em không thích người khác, em chỉ thích anh, cũng chỉ thích anh. "
Hoắc Bắc Hành tay sờ cằm, suy nghĩ một lúc, muốn tìm một cách cho đối phương: "Như vậy đi. "
Đôi mắt của Lý Quất khẽ chớp, anh Bắc Hành thay đổi ý, cô biết ngay mà, chỉ cần dựa vào nỗ lực không ngừng và sự kiên trì của cô nhất định sẽ có kết quả, vạn tuế cũng có thể nở hoa.
Hoắc Bắc Hành vẻ mặt nghiêm túc: "Cứ coi như tôi không phải là người. "
2
Vì vậy, không cần phải thích tôi.
Lý Quất Vi:...
Có cần chơi lớn như vậy không?
Hai người ở đây nói một hồi, nghe thấy cách đó không xa trong phòng tắm của nam có tiếng động, Hoắc Bắc Hành liền không muốn nói chuyện thêm với Lý Quất Vi nữa.
" Cứ như vậy đi, từ hôm nay trở đi tôi không phải người, cô cũng không thể thích tôi nữa, người vi phạm là chó con, tạm biệt."
Dứt lời, Hoắc Bắc Hành cũng không quay đầu lại, để lại Lý Quất Vi một mình trong mớ hỗn độn.
Lúc anh bình thường, cô bị cự tuyệt, hiện tại anh đầu óc có vấn đề cô vẫn bị cự tuyệt.
Lý Quất Vi bị đả kích nặng nề.
Nhìn Hoắc Bắc Hành hết lòng mình với bạn đời, Lý Quất Vi chớp chớp mắt, con nuôi An gia kia nhất định là có chút bản lĩnh trên người.
Mặc dù nhìn sơ qua thấy mặt người này cũng rất thanh thuần không ngờ lại là người thủ đoạn như vậy, có thể đem Hoắc Bắc Hành xoay vòng.
Lý Quất Hơi bừng tỉnh.
Chẳng lẽ người nọ là hồ ly tinh, đáng sợ quá.
An Nhất từ phòng tắm đi ra, khịt mũi cầm khăn lau tóc và mặt, ở một mình thả lỏng hơn nhiều, nếu cô tiểu thư Lý gia kia còn ở bên cạnh, vậy cả một ngày hôm nay cậu cũng chỉ có thể nhìn sàn nhà.
An Nhất không ngốc, cậu cũng nhìn ra, Lý Quất Vi vì sao lại vây quanh bọn họ.
Lúc đầu cậu chậm chạp chưa hiểu một chút, sau khi đối phương nói chuyện phiếm với cậu, thì phát hiện đề tài của đối phương vẫn vây quanh Hoắc Bắc Hành, căn bản cũng không có đổi.
Hơn nữa Lý tiểu thư nhiều lần nhấn mạnh "Lý gia", lúc trước chọn người liên hôn với Hoắc Bắc Hành, còn có một người thuộc Lý gia, chắc chính là Lý Quất Vi.
Lý Quất Vi thích Hoắc Bắc Hành, mới có thể tuyên bố chủ quyền với cậu.
An Nhất thở ra, thì ra là nợ phong lưu của Hoắc Bắc Hành.
Hoắc Bắc Hành có nhiều nần phong lưu nhiều như vậy, thật đúng là hồ ly tinh.
Cứ như vậy, ba người bọn họ, với mạch não kinh ngạc mỗi người đều cảm thấy đối phương là một hồ ly tinh.
Nhưng ngẫm lại trong lòng còn rất không thoải máu, nếu một năm sau hai người ly hôn, Hoắc Bắc Hành hẳn là sẽ tái hôn.
Hoắc Bắc Hành đối với cậu rất tốt, tuy rằng hai người chỉ ở chung một năm ngắn ngủi, nhưng đối phương lại là người đối xử với cậu tốt nhất.
Hoắc Bắc Hành luôn đứng về phía cậu vô điều kiện, ủng hộ việc cậu muốn làm, làm cho cậu vui vẻ sống cuộc sống mình muốn sống, đây là điều trước kia cậu không bao giờ dám nghĩ tới.
Trong núi cậu liều mạng học, lúc sắp vào đại học lại bị người khác cướp mất danh ngạch thay đổi vận mệnh, sau đó lại được đưa về An gia, rồi vì lợi ích gia tộc bị đưa đi liên hôn, cuộc sống của cậu dường như đều là bị người khác thúc đẩy làm cậu không thể không đi về phía trước.
Hai lần thay đổi vận mệnh cũng không phải là ý định của cậu.
Nhưng chỉ có Hoắc Bắc Hành, để cho cậu làm bất cứ điều gì khiến cậu cảm thấy hạnh phúc.
"Bà xã, em thích là được rồi."
Đây là lời đối phương thường nói với cậu nhất, chỉ cần cậu thích là được rồi, làm cái gì thích là được.
Điều này làm cho An Nhất suy nghĩ nếu hai người họ ly hôn, sau đó những điều tốt đẹp đó có phải Hoắc Bắc Hành cũng sẽ cho người khác hay không.
Trong lòng An Nhất lần đầu tiên sinh ra tâm lý ích kỷ như vậy, nếu như phần tốt này, vĩnh viễn đều là một mình cậu thì tốt biết mấy.
Sau đó lại tỉnh táo lắc đầu.
An Nhất lau tóc xong, xoay người liền thấy Hoắc Bắc đi vào, cậu giơ ngón tay chỉ vào một gian phòng không có người: "Anh có thể đến đó để tắm. "
Ai ngờ cổ tay cậu bị siết chặt, Hoắc Bắc Hành đưa tay dẫn cậu vào gian phòng, vẻ mặt không vui nhìn cậu.
Bộ dạng của đối phương cậu rất quen thuộc, tuy rằng không biết anh lại nổi tính chó lên lúc nào nhưng tiếp theo nhất định sẽ có chuyện khôi hài xảy ra.
An Nhất đứng ở trong gian phòng vừa rồi cậu chỉ vốn định để Hoắc Bắc Hành tắm ai ngờ lại bị anh dẫn vào hỏi tội, đây là gì, là tự đào hố chôn thân mình sao?
Hai người sống cùng nhau gần một năm, An Nhất hiểu khá rõ, kế tiếp Hoắc Bắc Hành nếu náo loạn, không phải mông cậu bị người này nhéo thì chính là nuốt sống ếch xanh nhỏ phần ba ra mắt.
Nhưng hiện tại là nơi công cộng, nếu náo loạn ra động tĩnh, ếch xanh nhỏ sẽ sống y như con đà điểu, vùi đầu xuống đất mất.
Đầu có thể rơi máu có thể chảy, nhưng mặt mũi không thể mất!
Thừa dịp anh còn chưa kịp hỏi tội, An Nhất định quan tâm đối phương trước một bước, cậu bước lên một bước lo lắng nhìn Hoắc Bắc Hành: "Làm sao vậy? Sao anh lại không vui? Tôi làm gì sai, chọc anh tức giận sao? Nếu vậy tôi không phải là cố ý"
An Nhất lúc này trên người tản ra mùi nhàn nhạt của bạch liên hoa, hầu như tất cả lời đều do cậu nói ra.
Nếu như chọc phải anh thì chắc chắn không phải do tôi cố ý.
Nhưng nếu anh tức giận, điều đó nghĩa là anh thiếu hiểu biết.
Đối với lời nói liền mạch của mình, ếch xanh nhỏ mỉm cười tự hào.
Không hổ là cậu mà.
Hoắc Bắc Hành không ngờ An Nhất lại nói như vậy, trong nháy mắt giống như một chú chó lớn được trấn an, nhưng vẫn bất mãn nói nhỏ: "Tôi quả thật không vui. "
Hai người đứng trong phòng tắm, gian phòng này vốn là một người, hiện tại đứng hai người đàn ông trưởng thành, không gian có chút chật chội.
An Nhất ngửa đầu nhìn anh: "Sao lại không vui chứ? "
Hoắc Bắc Hành bĩu môi:"Bởi vì em luôn nhìn người khác đỏ mặt, có phải em thích cô ta, không thích tôi nữa không? "
An Nhất nhìn Lý Quất Vi đỏ mặt là thuần túy ngượng ngùng mà thôi, sau khi đi tới thành phố lớn ngoại trừ Cố Linh Linh ra, An Nhất rất ít khi ở chung với con gái, cũng ngại khi nhìn khác nhìn mình chằm chằm, mà đối phương luôn cách cậu rất gần, cho nên lúc này mới đỏ mặt.
Nhìn khuôn mặt có chút tức giận của Hoắc Bắc Hành, An Nhất giơ tay che mặt: "Không có, tôi chỉ thích một mình anh. "
Nói xong ngẩng đầu nhìn Hoắc Bắc Hành một cái: "Không nghĩ tới, anh nghĩ về tôi như vậy, cho rằng tôi thích người khác, anh không có tin tưởng tôi"
An Nhất lập tức mặt mày nhíu lại, buồn bã cúi đầu, cực kỳ đáng thương.
Hoắc Bắc Hành bị ánh mắt này làm cho mềm lòng thấy biểu tình đáng thương của vợ, tay chân luống cuống bắt đầu dỗ dành người, cúi đầu khom lưng, giống như một con chó lớn vội vàng sốt ruột xoay quanh chủ nhân: " Không phải, tôi thích em mới như vậy, đừng buồn, đừng buồn"
"Vợ là tôi nói sai rồi, không nói nữa."
"Em đánh tôi đi, tôi cho em đánh xả giận."
Nhìn bộ dáng đáng thương của An Nhất, Hoắc Bắc Hành tim đều vỡ vụn, yết hầu lăn lộn lên xuông, vợ chưa từng bao giờ làm như vậy với anh, sau đó cánh tay duỗi ra, trực tiếp ôm người lại, bàn tay to đặt trên vòng eo mảnh khảnh của An Nhất, dùng lực ôm chặt, hai người dán sát vào nhau.
"Vợ xin lỗi, tôi không nên hoài nghi em, đừng đau lòng"
An Nhất giả vờ tức giận nhìn anh: "Không thể có lần sau nữa. "
Hoắc Bắc Hành ôm người, liền thỏa hiệp: "Không có lần sau, nhất định không có lần sau. "
An Nhất ôm lấy anh một cái: "Ừhm. "
Đồng chí Hoắc Đại Bảo hoàn toàn quên mất, mình tới chất vấn vợ, thấy vợ tha thứ cho mình, vui vẻ với vợ như lúc ban đầu.
Hai người từ phòng tắm đi ra sau đó trở về phòng, An Nhất muốn ngủ trưa, đi vào phòng thay đồ ngủ.
Chờ đem quần áo ngủ lấy ra, mới phát hiện không có lấy quầ.n lót.
Khi đến Nam Đảo, cậu chỉ mang theo qu.ần lót đặt ở trong balo, nhưng lúc này balo đang nằm trên ghế dựa ở trong phòng.
An Nhất: "Hoắc Bắc Hành, có ở đấy không? "
Nghe thấy vợ gọi mình, Hoắc Bắc Hành đứng dậy trên sô pha: "Làm sao vậy, bà xã? "
An Nhất nói: " Anh có thể giúp tôi vào phòng, mang ba lô của tôi tới đây không?" Tôi quên lấy quần áo muốn thay rồi. "
Hoắc Bắc Hành nghe xong cất chân dài đi vào phòng, vào cửa liền nhìn thấy túi vàng của vợ anh, balo màu vàng lúc này đang mở, bên trong đặt mấy cái túi tiện lợi, đều là quầ.n lót trắng của vợ.
Hoắc Bắc Hành nhìn chằm chằm đồ đạc trong balo, vành tai đột nhiên có chút nóng, thì ra vợ quên lấy qu.ần lót.
Hoắc Bắc Hành đỏ mặt cầm lấy balo lên, đi tới trước phòng thay đồ, có chút do dự, vợ hiện tại đang thay quần áo, nếu anh đi vào là sẽ thấy hết người vợ.
Biết đi vào sẽ làm đối phương sợ hãi, nhưng anh vẫn muốn xem.
Hoắc Bắc Hành đứng tại chỗ rối rắm một hồi, bọn họ đã kết hôn, trong phim truyền hình nói vợ chồng cái gì cũng có thể xem, ngay khi Hoắc Bắc Hành định mở cửa, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, bởi vì đã trôi qua một lúc, An Nhất tưởng anh không tìm được, mặc áo choàng tắm mở cửa ra định tự mình đi lấy.
Cửa phòng thay đồ có chút cồng kềnh, An Nhất đẩy cửa ra chỉ nghe một tiếng "rầm".
An Nhất:!
Chết cha, hình như cậu đụng phải cái gì đó.
Editor: Ếch xanh nhỏ nhà chúng ta đã bắt đầu có cảm giác với chó lớn của mình rồi.
Tui tranh thủ đăng liên tục tới tuần sau là đăng full bộ nha mấy bà.
Do tui tìm được bộ mới để mần rùi á. hí hí
Cái gì?
Tránh xa ai ra?
Mục tiêu của cô không rõ ràng như vậy sao?
Năm chữ "Yêu thích Hoắc Bắc Hành" này, cô hận không thể viết lên mặt.
Hoắc Bắc Hành mặt thối muốn chết, vừa nghĩ tới bộ dáng An Nhất mặt đỏ bừng ở trong biển lúc nãy, tức giận không thể bùng nổ, hai người này còn hết lần này tới lần khác đều ở trước mắt anh lượn qua lượn lại, nhìn Lý Quất Vi, đối phương chẳng lẽ là hồ ly tinh, muốn quyến rũ vợ của mình?!
Nếu không tại sao một ngày cứ đi theo xung quanh vợ, ăn uống và ngồi bên cạnh vợ, trong phao cũng nói chuyện với vợ đến nỗi đi bơi rồi vẫn còn bên cạnh nữa.
Điều này chứng tỏ người này muốn cạy góc tường nhà mình.
Hoắc Bắc Hành cảm thấy không thoải mái, lớn tiếng cảnh cáo người: "Tóm lại, sau này cô không được phép đến gần bà xã tôi."
Lý Quất Vi trong lòng ôm đầu thét chói tai, tình huống như thế nào không giống với tưởng tượng của cô.
Người cô muốn tới gần là anh Bắc Hành!
Tại sao anh Bắc Hành lại nghĩ rằng cô thích người vợ nam của anh ấy.
Hoàn toàn không phải!
Điều duy nhất cô ấy thèm muốn chỉ là anh Bắc Hành mà thôi.
Nhìn vẻ mặt phòng bị của Hoắc Bắc Hành, trên mặt viết, đừng mơ tưởng phá hư gia đình tôi, hô hấp của Lý Quất Vi cứng đờ.
!
Tuyệt vời, anh ấy dường như ghét mình.
Mối tình trong sáng của cô cũng không thể chết yểu vì sự hiểu lầm thái quá này, cô không phải nam nữ chính trong phim truyền hình cẩu huyết, có hiểu lầm gì cũng đánh chết không nói, cô trưởng thành rồi không có gì lại phải giữ uất ức cho một mình mình chịu, Lý Quất Vi bình tĩnh lại, muốn mở miệng giải thích: "Không phải như vậy đâu anh Bắc Hành, em không phải tới phá hoại gia đình..."
Lời này nghe có chút quen tai, bình thường bạn học Hoắc Đại Bảo xem quá nhiều phim truyền hình, thuận miệng trả lời: "Cô tới gia nhập gia đình này sao?"
Lý Quất Vi:...
Phá hư không được, gia nhập càng không thể! Anh không đồng ý.
Hoắc Bắc Hành lạnh mặt, bảo vệ địa vị gia đình của mình: "Không được, tôi không đồng ý. "
Nếu thêm đối phương vào, vậy còn không phải là ngủ ở giữa vợ và anh sao?
Lý Quất Vi hôm nay đến cho Hoắc Bắc Hành cảm giác nguy cơ mười phần, bình thường vợ đối với anh cũng chưa từng đỏ mặt, mà hôm nay bắt đầu từ khi Lý Quất Vi xuất hiện, An Nhất giống như là cà chua chín, mặt đỏ hoài, mỗi lần nhìn thấy Lý Quất Vi còn có thể ngượng ngùng.
Nếu ở bên nhau lâu, vợ lỡ thích người này rồi ly hôn với mình thì làm sao bây giờ, anh không phải là loại tra nam cặn bã.
Hoắc Bắc Hành càng nghĩ càng không vui, hận không thể nói Lý Quất Vi rốt cuộc đừng tới tìm hắn chơi nữa, đừng xuất hiện trước mặt vợ anh nữa, tốt nhất đời này cũng đừng gặp mặt nữa, có việc gì thì liên lạc qua chai trôi dạt là được rồi. *
* Liên lạc qua chai trôi dạt là được rồi:Từ phổ biến trên mạng, từ này hoàn chỉnh nói là "kéo đen, sau này có việc dùng chai thả nước liên hệ" ý nghĩa chính của từ này là muốn tuyệt giao với người này, còn muốn cắt đứt ý tứ liên lạc wechat.
Trong lòng Lý Quất Vi sốt ruột, cô thích anh nhiều năm như vậy cũng không có thích thêm ai khác, chỉ một mình anh.
"Không phải, anh Bắc Hành, em không thích vợ anh."
Hoắc Bắc Hành cho rằng đối phương cứng miệng, bị anh vạch trần không thừa nhận, vừa lúc, anh cũng có thể khuyên lui đối phương, để cho người này chết tâm với vợ mình.
"Cũng may, bà xã tôi không thích bộ dáng này của cô"
Lý Quất Vi tò mò: "Vậy cậu ấy thích như thế nào? "
Vừa rồi An Nhất nhìn rất thẹn thùng, không dám nhìn cô, ở trong nước biển cũng đỏ mặt tía tai, cảm giác khá là bảo thủ.
Hoắc Bắc Hành đứng thẳng lưng ưỡn ngực trước mặt cô: " Bà xã thích kiểu như tôi vậy"
Lý Quất Vi hiểu rồi.
Thì ra đối phương thích một người đẹp trai như Hoắc Bắc Hành.
Sau một giây lại nghe Hoắc Bắc Hành tiếp tục nói: " Thích ngực và mông của tôi"
Nói xong cực kì tự tin vỗ ngực mình.
Lý Quất Vi:...
Cô không những có ngực còn có mông nữa! Như thế nào lại thua được!
Lý Quất Vi tỉnh táo lại, biết Hoắc Bắc Hành bây giờ tâm tính trẻ con, thích nghĩ lung tung những thứ đó, nhưng tình cảm của cô đối với anh sẽ không thay đổi, cho dù bây giờ là kẻ ngốc, cô cũng yêu!
Yêu là phải bao dung cho những thiếu sót của nhau!
Hơn nữa, cô cho rằng mình và anh Bắc Hành là duyên trời định, lúc trước Hoắc gia tìm đạo sĩ mù tính ra bát tự tương ứng với anh cũng giống hệt của cô, nhưng không may bị An gia chiếm trước nhưng như vậy thì sao, hai người bọn họ kết hôn đã gần một năm rồi, Hoắc Bắc Hành cũng không có bất kỳ dấu hiệu tiến triển nào, điều đó có nghĩa là con nuôi nhà họ An căn bản không phải là người có duyên, mà là cô.
Lý Quất Vi ho nhẹ một tiếng: " Anh Bắc Hành, anh nghe em nói, sự thật không như anh nghĩ, em không thích vợ của anh, người em thích là anh"
Yêu cần phải nói ra!
Dứt lời, cô xõa tóc ra, mặt hơi nghiêng sang một góc bốn mươi lăm độ, muốn dùng góc độ đẹp nhất của mình để nhìn anh, mê hoặc anh.
Ai ngờ vừa giương mắt lên, liền nhìn thấy Hoắc Bắc Hành ngơ ngác nhìn mình.
Chỉ nghe anh mở miệng: "Tôi từ chối." "
Lý Quất Vi giọng trở nên kích động: "Vì sao? "
Hoắc Bắc Hành: "Nếu tôi ly hôn, sau đó ở cùng với cô thì không phải là người đàn ông kết hôn hai lần sao?"
Lý Quất Vi khẽ lắc đầu, thì ra đối phương lo lắng những chuyện này: "Không sao, em không ngại. "
Hoắc Bắc Hành: "Tôi ngại. "
Lý Quất Vi:?
Anh ngại gì?
Nghe Hoắc Bắc Hành ghét bỏ nói: "Đàn ông kết hôn lần thứ hai đều không có tự ái, tôi mới không cần"
Lý Quất Vi:...
Không có tự ái?
Ba chữ này từ trong miệng Hoắc Bắc Hành nói ra, liền có cảm giác trời sụp đổ.
Vậy đối phương nếu biết chuyện phong lưu lúc trước của bản thân, có phải bây giờ sẽ vì sự trong sạch của mình mà nhảy biển tự sát hay không.
Nghe Lý Quất Vi nói thích mình, Hoắc Bắc Hành thở phào nhẹ nhõm.
Hóa ra người này không phải thích vợ anh, điều này làm cho cảm giác nguy hiểm của Hoắc Đại Bảo giảm đi rất nhiều, thuận tiện cự tuyệt Lý Quất Vi: "Tôi rất yêu bà xã mình, đối với cô không có cảm giác, cũng sẽ không ly hôn, cô tìm một người khác thích lại đi, chúc cô hạnh phúc. "
Lý Quất Vi không cam lòng, vì sao mỗi lần cô thổ lộ, đều là Hoắc Bắc Hành từ, đối phương không thể có cảm giác với cô?
Lý Quất Vi: "Nhưng em không thích người khác, em chỉ thích anh, cũng chỉ thích anh. "
Hoắc Bắc Hành tay sờ cằm, suy nghĩ một lúc, muốn tìm một cách cho đối phương: "Như vậy đi. "
Đôi mắt của Lý Quất khẽ chớp, anh Bắc Hành thay đổi ý, cô biết ngay mà, chỉ cần dựa vào nỗ lực không ngừng và sự kiên trì của cô nhất định sẽ có kết quả, vạn tuế cũng có thể nở hoa.
Hoắc Bắc Hành vẻ mặt nghiêm túc: "Cứ coi như tôi không phải là người. "
2
Vì vậy, không cần phải thích tôi.
Lý Quất Vi:...
Có cần chơi lớn như vậy không?
Hai người ở đây nói một hồi, nghe thấy cách đó không xa trong phòng tắm của nam có tiếng động, Hoắc Bắc Hành liền không muốn nói chuyện thêm với Lý Quất Vi nữa.
" Cứ như vậy đi, từ hôm nay trở đi tôi không phải người, cô cũng không thể thích tôi nữa, người vi phạm là chó con, tạm biệt."
Dứt lời, Hoắc Bắc Hành cũng không quay đầu lại, để lại Lý Quất Vi một mình trong mớ hỗn độn.
Lúc anh bình thường, cô bị cự tuyệt, hiện tại anh đầu óc có vấn đề cô vẫn bị cự tuyệt.
Lý Quất Vi bị đả kích nặng nề.
Nhìn Hoắc Bắc Hành hết lòng mình với bạn đời, Lý Quất Vi chớp chớp mắt, con nuôi An gia kia nhất định là có chút bản lĩnh trên người.
Mặc dù nhìn sơ qua thấy mặt người này cũng rất thanh thuần không ngờ lại là người thủ đoạn như vậy, có thể đem Hoắc Bắc Hành xoay vòng.
Lý Quất Hơi bừng tỉnh.
Chẳng lẽ người nọ là hồ ly tinh, đáng sợ quá.
An Nhất từ phòng tắm đi ra, khịt mũi cầm khăn lau tóc và mặt, ở một mình thả lỏng hơn nhiều, nếu cô tiểu thư Lý gia kia còn ở bên cạnh, vậy cả một ngày hôm nay cậu cũng chỉ có thể nhìn sàn nhà.
An Nhất không ngốc, cậu cũng nhìn ra, Lý Quất Vi vì sao lại vây quanh bọn họ.
Lúc đầu cậu chậm chạp chưa hiểu một chút, sau khi đối phương nói chuyện phiếm với cậu, thì phát hiện đề tài của đối phương vẫn vây quanh Hoắc Bắc Hành, căn bản cũng không có đổi.
Hơn nữa Lý tiểu thư nhiều lần nhấn mạnh "Lý gia", lúc trước chọn người liên hôn với Hoắc Bắc Hành, còn có một người thuộc Lý gia, chắc chính là Lý Quất Vi.
Lý Quất Vi thích Hoắc Bắc Hành, mới có thể tuyên bố chủ quyền với cậu.
An Nhất thở ra, thì ra là nợ phong lưu của Hoắc Bắc Hành.
Hoắc Bắc Hành có nhiều nần phong lưu nhiều như vậy, thật đúng là hồ ly tinh.
Cứ như vậy, ba người bọn họ, với mạch não kinh ngạc mỗi người đều cảm thấy đối phương là một hồ ly tinh.
Nhưng ngẫm lại trong lòng còn rất không thoải máu, nếu một năm sau hai người ly hôn, Hoắc Bắc Hành hẳn là sẽ tái hôn.
Hoắc Bắc Hành đối với cậu rất tốt, tuy rằng hai người chỉ ở chung một năm ngắn ngủi, nhưng đối phương lại là người đối xử với cậu tốt nhất.
Hoắc Bắc Hành luôn đứng về phía cậu vô điều kiện, ủng hộ việc cậu muốn làm, làm cho cậu vui vẻ sống cuộc sống mình muốn sống, đây là điều trước kia cậu không bao giờ dám nghĩ tới.
Trong núi cậu liều mạng học, lúc sắp vào đại học lại bị người khác cướp mất danh ngạch thay đổi vận mệnh, sau đó lại được đưa về An gia, rồi vì lợi ích gia tộc bị đưa đi liên hôn, cuộc sống của cậu dường như đều là bị người khác thúc đẩy làm cậu không thể không đi về phía trước.
Hai lần thay đổi vận mệnh cũng không phải là ý định của cậu.
Nhưng chỉ có Hoắc Bắc Hành, để cho cậu làm bất cứ điều gì khiến cậu cảm thấy hạnh phúc.
"Bà xã, em thích là được rồi."
Đây là lời đối phương thường nói với cậu nhất, chỉ cần cậu thích là được rồi, làm cái gì thích là được.
Điều này làm cho An Nhất suy nghĩ nếu hai người họ ly hôn, sau đó những điều tốt đẹp đó có phải Hoắc Bắc Hành cũng sẽ cho người khác hay không.
Trong lòng An Nhất lần đầu tiên sinh ra tâm lý ích kỷ như vậy, nếu như phần tốt này, vĩnh viễn đều là một mình cậu thì tốt biết mấy.
Sau đó lại tỉnh táo lắc đầu.
An Nhất lau tóc xong, xoay người liền thấy Hoắc Bắc đi vào, cậu giơ ngón tay chỉ vào một gian phòng không có người: "Anh có thể đến đó để tắm. "
Ai ngờ cổ tay cậu bị siết chặt, Hoắc Bắc Hành đưa tay dẫn cậu vào gian phòng, vẻ mặt không vui nhìn cậu.
Bộ dạng của đối phương cậu rất quen thuộc, tuy rằng không biết anh lại nổi tính chó lên lúc nào nhưng tiếp theo nhất định sẽ có chuyện khôi hài xảy ra.
An Nhất đứng ở trong gian phòng vừa rồi cậu chỉ vốn định để Hoắc Bắc Hành tắm ai ngờ lại bị anh dẫn vào hỏi tội, đây là gì, là tự đào hố chôn thân mình sao?
Hai người sống cùng nhau gần một năm, An Nhất hiểu khá rõ, kế tiếp Hoắc Bắc Hành nếu náo loạn, không phải mông cậu bị người này nhéo thì chính là nuốt sống ếch xanh nhỏ phần ba ra mắt.
Nhưng hiện tại là nơi công cộng, nếu náo loạn ra động tĩnh, ếch xanh nhỏ sẽ sống y như con đà điểu, vùi đầu xuống đất mất.
Đầu có thể rơi máu có thể chảy, nhưng mặt mũi không thể mất!
Thừa dịp anh còn chưa kịp hỏi tội, An Nhất định quan tâm đối phương trước một bước, cậu bước lên một bước lo lắng nhìn Hoắc Bắc Hành: "Làm sao vậy? Sao anh lại không vui? Tôi làm gì sai, chọc anh tức giận sao? Nếu vậy tôi không phải là cố ý"
An Nhất lúc này trên người tản ra mùi nhàn nhạt của bạch liên hoa, hầu như tất cả lời đều do cậu nói ra.
Nếu như chọc phải anh thì chắc chắn không phải do tôi cố ý.
Nhưng nếu anh tức giận, điều đó nghĩa là anh thiếu hiểu biết.
Đối với lời nói liền mạch của mình, ếch xanh nhỏ mỉm cười tự hào.
Không hổ là cậu mà.
Hoắc Bắc Hành không ngờ An Nhất lại nói như vậy, trong nháy mắt giống như một chú chó lớn được trấn an, nhưng vẫn bất mãn nói nhỏ: "Tôi quả thật không vui. "
Hai người đứng trong phòng tắm, gian phòng này vốn là một người, hiện tại đứng hai người đàn ông trưởng thành, không gian có chút chật chội.
An Nhất ngửa đầu nhìn anh: "Sao lại không vui chứ? "
Hoắc Bắc Hành bĩu môi:"Bởi vì em luôn nhìn người khác đỏ mặt, có phải em thích cô ta, không thích tôi nữa không? "
An Nhất nhìn Lý Quất Vi đỏ mặt là thuần túy ngượng ngùng mà thôi, sau khi đi tới thành phố lớn ngoại trừ Cố Linh Linh ra, An Nhất rất ít khi ở chung với con gái, cũng ngại khi nhìn khác nhìn mình chằm chằm, mà đối phương luôn cách cậu rất gần, cho nên lúc này mới đỏ mặt.
Nhìn khuôn mặt có chút tức giận của Hoắc Bắc Hành, An Nhất giơ tay che mặt: "Không có, tôi chỉ thích một mình anh. "
Nói xong ngẩng đầu nhìn Hoắc Bắc Hành một cái: "Không nghĩ tới, anh nghĩ về tôi như vậy, cho rằng tôi thích người khác, anh không có tin tưởng tôi"
An Nhất lập tức mặt mày nhíu lại, buồn bã cúi đầu, cực kỳ đáng thương.
Hoắc Bắc Hành bị ánh mắt này làm cho mềm lòng thấy biểu tình đáng thương của vợ, tay chân luống cuống bắt đầu dỗ dành người, cúi đầu khom lưng, giống như một con chó lớn vội vàng sốt ruột xoay quanh chủ nhân: " Không phải, tôi thích em mới như vậy, đừng buồn, đừng buồn"
"Vợ là tôi nói sai rồi, không nói nữa."
"Em đánh tôi đi, tôi cho em đánh xả giận."
Nhìn bộ dáng đáng thương của An Nhất, Hoắc Bắc Hành tim đều vỡ vụn, yết hầu lăn lộn lên xuông, vợ chưa từng bao giờ làm như vậy với anh, sau đó cánh tay duỗi ra, trực tiếp ôm người lại, bàn tay to đặt trên vòng eo mảnh khảnh của An Nhất, dùng lực ôm chặt, hai người dán sát vào nhau.
"Vợ xin lỗi, tôi không nên hoài nghi em, đừng đau lòng"
An Nhất giả vờ tức giận nhìn anh: "Không thể có lần sau nữa. "
Hoắc Bắc Hành ôm người, liền thỏa hiệp: "Không có lần sau, nhất định không có lần sau. "
An Nhất ôm lấy anh một cái: "Ừhm. "
Đồng chí Hoắc Đại Bảo hoàn toàn quên mất, mình tới chất vấn vợ, thấy vợ tha thứ cho mình, vui vẻ với vợ như lúc ban đầu.
Hai người từ phòng tắm đi ra sau đó trở về phòng, An Nhất muốn ngủ trưa, đi vào phòng thay đồ ngủ.
Chờ đem quần áo ngủ lấy ra, mới phát hiện không có lấy quầ.n lót.
Khi đến Nam Đảo, cậu chỉ mang theo qu.ần lót đặt ở trong balo, nhưng lúc này balo đang nằm trên ghế dựa ở trong phòng.
An Nhất: "Hoắc Bắc Hành, có ở đấy không? "
Nghe thấy vợ gọi mình, Hoắc Bắc Hành đứng dậy trên sô pha: "Làm sao vậy, bà xã? "
An Nhất nói: " Anh có thể giúp tôi vào phòng, mang ba lô của tôi tới đây không?" Tôi quên lấy quần áo muốn thay rồi. "
Hoắc Bắc Hành nghe xong cất chân dài đi vào phòng, vào cửa liền nhìn thấy túi vàng của vợ anh, balo màu vàng lúc này đang mở, bên trong đặt mấy cái túi tiện lợi, đều là quầ.n lót trắng của vợ.
Hoắc Bắc Hành nhìn chằm chằm đồ đạc trong balo, vành tai đột nhiên có chút nóng, thì ra vợ quên lấy qu.ần lót.
Hoắc Bắc Hành đỏ mặt cầm lấy balo lên, đi tới trước phòng thay đồ, có chút do dự, vợ hiện tại đang thay quần áo, nếu anh đi vào là sẽ thấy hết người vợ.
Biết đi vào sẽ làm đối phương sợ hãi, nhưng anh vẫn muốn xem.
Hoắc Bắc Hành đứng tại chỗ rối rắm một hồi, bọn họ đã kết hôn, trong phim truyền hình nói vợ chồng cái gì cũng có thể xem, ngay khi Hoắc Bắc Hành định mở cửa, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, bởi vì đã trôi qua một lúc, An Nhất tưởng anh không tìm được, mặc áo choàng tắm mở cửa ra định tự mình đi lấy.
Cửa phòng thay đồ có chút cồng kềnh, An Nhất đẩy cửa ra chỉ nghe một tiếng "rầm".
An Nhất:!
Chết cha, hình như cậu đụng phải cái gì đó.
Editor: Ếch xanh nhỏ nhà chúng ta đã bắt đầu có cảm giác với chó lớn của mình rồi.
Tui tranh thủ đăng liên tục tới tuần sau là đăng full bộ nha mấy bà.
Do tui tìm được bộ mới để mần rùi á. hí hí
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.