Sau Khi Ly Hôn Cùng Ông Xã Tàn Bạo
Chương 13: Ra nước ngoài
Vy Thảo
09/01/2023
Triệu Dương Thần vừa về đến nhà liền chạy đi tìm cô nhưng thứ anh nhận được lại là đơn ly hôn. Ông trời có phải đang trêu đùa anh không chứ
Anh mở cửa tủ quần áo nhìn vào, tất cả đều là quần áo của anh, còn quần áo của cô thì không thấy đâu hết. Anh chạy vào phòng tắm, các sản phẩm dưỡng da của cô cũng không cánh mà bay, bàn trang điểm cũng chẳng còn thứ gì cả
Tần Hy đi đến nghĩa trang nơi chôn cất cha mẹ của mình, cô ở đó rất lâu, khóc rất nhiều
- Cha mẹ, con làm như vậy có đúng không? Con cũng không biết mình phải làm gì nữa, con không muốn ở lại đó nữa. Hôm nay con đến đây từ biệt hai người, con sẽ ra nước ngoài
Sau khi cô rời đi, Triệu Dương Thần liền xuất hiện tại nơi đó. Anh nhìn bó hoa cúc trắng trước mộ mà nhíu mày, anh đến trễ rồi
.............
Tần Hy mặc một chiếc váy tối màu xoay người nhìn lại người đàn ông đang điên cuồng tìm kiếm ai đó không xa
Đôi mắt trầm buồn của cô bắt đầu chuyển đỏ, cô không nhịn được mà rơi nước mắt sau đó nhanh chóng đi vào khoang máy bay
Phía bên kia, người đàn ông đang tất bật tìm kiếm ai đó chính là Triệu Dương Thần. Anh hết dò hỏi người này đến người khác
- Cho hỏi, có thấy cô gái cao cỡ chừng này, tóc dài đến eo, gương mặt nhỏ nhỏ không?
- Tôi không thấy
....
- Chúng tôi không thấy
......
- Tần Hy, em ở đâu, mau ra đây đi
- Tần Hy em đâu rồi
-.....
Triệu Dương Thần hỏi hết gần hết những người ở đó vẫn không nhận được tin tức của cô. Anh lắc đầu thở dài, sau đó liền nhận được điện thoại của Trần Nhất
- Chúng tôi tìm hết thành phố này rồi, vẫn không có tin tức của cô ấy
- Được, tôi biết rồi
Nghe giọng nói mệt mỏi của anh, Trần Nhất bên kia nhíu mày:" Dương Thần cậu..."
- Không sao
Anh nói xong liền tắt máy, cô thật sự rời bỏ anh sao? một người phụ nữ như vậy có thể đi đâu chứ? Có khi nào.....
...........
Tối hôm đó anh lái xe trở về Triệu gia. Cha mẹ Triệu thấy con trai trở về thì rất vui mừng, cứ tưởng như mọi khi anh sẽ dẫn Tần Hy về cùng ăn cơm với họ
- Cậu chủ đã về
Quản gia cúi đầu chào anh. Một thân ảnh xộc xệch, đầu tóc rối bời mẹ Triệu nhìn vào còn bị anh doạ
- Dương Thần con sao vậy? Tiểu Hy đâu ?
Anh không nói gì, cứ ngơ ngơ ngác ngác đi lên trên phòng của mình
" Rầm"
Tiếng đóng cửa phòng vang lên, mẹ Triệu nhìn cha Triệu, cha Triệu nhìn ngược lại mẹ Triệu, hai người vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra
Mẹ Triệu liền gọi điện cho Trần Nhất và Lãnh Hàn xem chuyện gì vừa xảy ra thì hai người họ cũng thật lòng trả lời
- Tần Hy vợ cậu ấy, đột ngột biến mất. Cậu ấy có gọi cho bọn con tìm kiếm cô ấy. Nhưng từ sáng đến giờ vẫn chưa thấy tin tức gì cả. Còn chuyện tại sao cô ấy biến mất thì bọn con cũng không biết
- Được, cảm ơn con
Bà nhìn sang cha Triệu thở dài. Lúc trước bà có nghe qua chuyện nhà của Tần Hy, biết được cha mẹ đều không còn, người thân thì chia mau lấy tài sản, không ai quan tâm đến cô. Nếu ra đi thì cô có thể đi đâu chứ
Cô con dâu này của bà phải nói rất ưu tú, nhưng sao số phận lại khổ như vậy
Trên phòng, Triệu Dương Thần ngồi trên giường nhìn tấm ảnh cưới đối diện. Cô gái trong ảnh không ai khác chính là Tần Hy vợ anh. Cô luôn cười vui vẻ nhưng đằng sau nụ cười ấy lại ẩn chứa một nỗi buồn sâu thẳm, vết thương khó có thể chữa lành
Anh mở cửa tủ quần áo nhìn vào, tất cả đều là quần áo của anh, còn quần áo của cô thì không thấy đâu hết. Anh chạy vào phòng tắm, các sản phẩm dưỡng da của cô cũng không cánh mà bay, bàn trang điểm cũng chẳng còn thứ gì cả
Tần Hy đi đến nghĩa trang nơi chôn cất cha mẹ của mình, cô ở đó rất lâu, khóc rất nhiều
- Cha mẹ, con làm như vậy có đúng không? Con cũng không biết mình phải làm gì nữa, con không muốn ở lại đó nữa. Hôm nay con đến đây từ biệt hai người, con sẽ ra nước ngoài
Sau khi cô rời đi, Triệu Dương Thần liền xuất hiện tại nơi đó. Anh nhìn bó hoa cúc trắng trước mộ mà nhíu mày, anh đến trễ rồi
.............
Tần Hy mặc một chiếc váy tối màu xoay người nhìn lại người đàn ông đang điên cuồng tìm kiếm ai đó không xa
Đôi mắt trầm buồn của cô bắt đầu chuyển đỏ, cô không nhịn được mà rơi nước mắt sau đó nhanh chóng đi vào khoang máy bay
Phía bên kia, người đàn ông đang tất bật tìm kiếm ai đó chính là Triệu Dương Thần. Anh hết dò hỏi người này đến người khác
- Cho hỏi, có thấy cô gái cao cỡ chừng này, tóc dài đến eo, gương mặt nhỏ nhỏ không?
- Tôi không thấy
....
- Chúng tôi không thấy
......
- Tần Hy, em ở đâu, mau ra đây đi
- Tần Hy em đâu rồi
-.....
Triệu Dương Thần hỏi hết gần hết những người ở đó vẫn không nhận được tin tức của cô. Anh lắc đầu thở dài, sau đó liền nhận được điện thoại của Trần Nhất
- Chúng tôi tìm hết thành phố này rồi, vẫn không có tin tức của cô ấy
- Được, tôi biết rồi
Nghe giọng nói mệt mỏi của anh, Trần Nhất bên kia nhíu mày:" Dương Thần cậu..."
- Không sao
Anh nói xong liền tắt máy, cô thật sự rời bỏ anh sao? một người phụ nữ như vậy có thể đi đâu chứ? Có khi nào.....
...........
Tối hôm đó anh lái xe trở về Triệu gia. Cha mẹ Triệu thấy con trai trở về thì rất vui mừng, cứ tưởng như mọi khi anh sẽ dẫn Tần Hy về cùng ăn cơm với họ
- Cậu chủ đã về
Quản gia cúi đầu chào anh. Một thân ảnh xộc xệch, đầu tóc rối bời mẹ Triệu nhìn vào còn bị anh doạ
- Dương Thần con sao vậy? Tiểu Hy đâu ?
Anh không nói gì, cứ ngơ ngơ ngác ngác đi lên trên phòng của mình
" Rầm"
Tiếng đóng cửa phòng vang lên, mẹ Triệu nhìn cha Triệu, cha Triệu nhìn ngược lại mẹ Triệu, hai người vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra
Mẹ Triệu liền gọi điện cho Trần Nhất và Lãnh Hàn xem chuyện gì vừa xảy ra thì hai người họ cũng thật lòng trả lời
- Tần Hy vợ cậu ấy, đột ngột biến mất. Cậu ấy có gọi cho bọn con tìm kiếm cô ấy. Nhưng từ sáng đến giờ vẫn chưa thấy tin tức gì cả. Còn chuyện tại sao cô ấy biến mất thì bọn con cũng không biết
- Được, cảm ơn con
Bà nhìn sang cha Triệu thở dài. Lúc trước bà có nghe qua chuyện nhà của Tần Hy, biết được cha mẹ đều không còn, người thân thì chia mau lấy tài sản, không ai quan tâm đến cô. Nếu ra đi thì cô có thể đi đâu chứ
Cô con dâu này của bà phải nói rất ưu tú, nhưng sao số phận lại khổ như vậy
Trên phòng, Triệu Dương Thần ngồi trên giường nhìn tấm ảnh cưới đối diện. Cô gái trong ảnh không ai khác chính là Tần Hy vợ anh. Cô luôn cười vui vẻ nhưng đằng sau nụ cười ấy lại ẩn chứa một nỗi buồn sâu thẳm, vết thương khó có thể chữa lành
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.