Sau Khi Ly Hôn Với Nam Chính, Tôi Có Một Đứa Con!
Chương 33:
Xoài của Nguyệt Nghê-玥倪de芒果
31/07/2024
Cố Tự Bắc không nghĩ tiệc đầy tháng quan trọng, con còn nhỏ, nhiều người bế qua lại dễ sinh bệnh.
Anh nghe thấy sự áy náy và tiếc nuối trong giọng cô, nói: “Lúc đầy tháng con còn quá nhỏ, không tổ chức cũng không sao. Còn về quà, nếu em muốn, nhiều người sẽ tặng, không cần gấp lúc này, bây giờ cho, con cũng không cầm được.”
Nói xong, anh lại hỏi: “Vậy em nghĩ xem, chúng ta sẽ tổ chức lễ đầy trăm ngày thế nào?”
Trăm ngày...
Úc Tinh Ngữ nghĩ đến việc có nhiều người đến, cảm thấy hơi đau đầu. Cô nói: “Không cần mời nhiều người.”
Cố Tự Bắc nói: “Không mời ai cả, chỉ có ba chúng ta thôi, em nghĩ xem muốn tổ chức thế nào.”
Lời anh nói làm Úc Tinh Ngữ thở phào nhẹ nhõm, quả thực, cô không muốn có người ngoài.
Chiều tối, Lê Tuyền nhắn tin cho cô, nói muốn gửi quà cho bé.
Mấy tháng qua, hai người thỉnh thoảng vẫn liên lạc. Những người khác Úc Tinh Ngữ có thể từ chối dứt khoát, nhưng Lê Tuyền thì cô không nỡ.
Lê Tuyền là trẻ mồ côi, trước đây tính cách rất trầm lặng. Úc Tinh Ngữ cũng ít nói, hai người làm bạn cùng bàn rất hợp. Sau này cô phát hiện, Lê Tuyền thường bị bắt nạt bởi những học sinh lớn hơn.
Úc Tinh Ngữ có tính khí ngang ngược, đời trước cô đã học Taekwondo và Karate, cộng thêm sau khi đến thế giới này, có một sự gan dạ không sợ trời không sợ đất, thật sự đánh nhau thì nhiều đứa không đánh lại cô.
Tất nhiên, cuối cùng không phải cô đánh nhau, mà là khi cô đối đầu với kẻ bắt nạt, Trần Kinh Dược đã mang theo mấy người bạn đến cùng.
Úc Tinh Ngữ giúp cô ấy, không phải vì lòng thương hại, mà là vì đời trước, cô có một cô em họ chơi rất thân, vì gia đình không để ý, không biết em ấy bị bắt nạt lâu ở trường, cuối cùng em ấy đã nhảy lầu.
Úc Tinh Ngữ luôn không nỡ từ chối Lê Tuyền, người giống như em họ của mình, nhưng bây giờ cô thật sự không muốn gặp ai, càng không muốn tiết lộ địa chỉ của mình.
Úc Tinh Ngữ nhắm mắt, quyết tâm từ chối: [Cảm ơn, ở đây có đủ mọi thứ, không cần gửi đồ đâu.]
Lê Tuyền chuyển tiền cho cô ngay lập tức: [Nếu cậu không muốn tớ biết địa chỉ, thì cậu có thể nhận tiền của tớ được không? Đây là tấm lòng của tớ.] – còn có anh trai của cậu nữa.
Cô biết nếu từ chối Lê Tuyền nữa cô ấy sẽ buồn, cuối cùng nhận tiền chuyển khoản.
Sau đó cô nhìn thấy trên bàn bên cạnh có quyển sách nhỏ về chăm sóc sau sinh và các đĩa video hướng dẫn tập thể dục phục hồi cơ thể.
Anh nghe thấy sự áy náy và tiếc nuối trong giọng cô, nói: “Lúc đầy tháng con còn quá nhỏ, không tổ chức cũng không sao. Còn về quà, nếu em muốn, nhiều người sẽ tặng, không cần gấp lúc này, bây giờ cho, con cũng không cầm được.”
Nói xong, anh lại hỏi: “Vậy em nghĩ xem, chúng ta sẽ tổ chức lễ đầy trăm ngày thế nào?”
Trăm ngày...
Úc Tinh Ngữ nghĩ đến việc có nhiều người đến, cảm thấy hơi đau đầu. Cô nói: “Không cần mời nhiều người.”
Cố Tự Bắc nói: “Không mời ai cả, chỉ có ba chúng ta thôi, em nghĩ xem muốn tổ chức thế nào.”
Lời anh nói làm Úc Tinh Ngữ thở phào nhẹ nhõm, quả thực, cô không muốn có người ngoài.
Chiều tối, Lê Tuyền nhắn tin cho cô, nói muốn gửi quà cho bé.
Mấy tháng qua, hai người thỉnh thoảng vẫn liên lạc. Những người khác Úc Tinh Ngữ có thể từ chối dứt khoát, nhưng Lê Tuyền thì cô không nỡ.
Lê Tuyền là trẻ mồ côi, trước đây tính cách rất trầm lặng. Úc Tinh Ngữ cũng ít nói, hai người làm bạn cùng bàn rất hợp. Sau này cô phát hiện, Lê Tuyền thường bị bắt nạt bởi những học sinh lớn hơn.
Úc Tinh Ngữ có tính khí ngang ngược, đời trước cô đã học Taekwondo và Karate, cộng thêm sau khi đến thế giới này, có một sự gan dạ không sợ trời không sợ đất, thật sự đánh nhau thì nhiều đứa không đánh lại cô.
Tất nhiên, cuối cùng không phải cô đánh nhau, mà là khi cô đối đầu với kẻ bắt nạt, Trần Kinh Dược đã mang theo mấy người bạn đến cùng.
Úc Tinh Ngữ giúp cô ấy, không phải vì lòng thương hại, mà là vì đời trước, cô có một cô em họ chơi rất thân, vì gia đình không để ý, không biết em ấy bị bắt nạt lâu ở trường, cuối cùng em ấy đã nhảy lầu.
Úc Tinh Ngữ luôn không nỡ từ chối Lê Tuyền, người giống như em họ của mình, nhưng bây giờ cô thật sự không muốn gặp ai, càng không muốn tiết lộ địa chỉ của mình.
Úc Tinh Ngữ nhắm mắt, quyết tâm từ chối: [Cảm ơn, ở đây có đủ mọi thứ, không cần gửi đồ đâu.]
Lê Tuyền chuyển tiền cho cô ngay lập tức: [Nếu cậu không muốn tớ biết địa chỉ, thì cậu có thể nhận tiền của tớ được không? Đây là tấm lòng của tớ.] – còn có anh trai của cậu nữa.
Cô biết nếu từ chối Lê Tuyền nữa cô ấy sẽ buồn, cuối cùng nhận tiền chuyển khoản.
Sau đó cô nhìn thấy trên bàn bên cạnh có quyển sách nhỏ về chăm sóc sau sinh và các đĩa video hướng dẫn tập thể dục phục hồi cơ thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.