Sau Khi Ly Hôn Với Nam Chính, Tôi Có Một Đứa Con!

Chương 42:

Xoài của Nguyệt Nghê-玥倪de芒果

31/07/2024

Dù không khí Tết có thể không phải là điều cô quá thích, nhưng bé con chắc chắn sẽ thích.

Cô nhớ hồi nhỏ mình cũng rất thích không khí Tết với đám đông nhộn nhịp và các trang trí rực rỡ.

Hôm sau, Cố Tự Bắc lái xe đưa hai mẹ con ra ngoài.

Gần Tết, bên ngoài thực sự rất nhộn nhịp, khắp nơi đều trang trí đỏ rực, trên các con đường lớn trong thành phố cũng treo đèn lồng. Xe cộ tấp nập, khung cảnh thật phồn hoa.

Trên màn hình lớn ngoài quảng trường trung tâm thành phố, đang phát những lời chúc mừng năm mới của các ngôi sao và nhân vật quan trọng, họ giơ chữ Phúc, nụ cười rạng rỡ, quần áo đỏ rực rỡ vui tươi.

Bé con dường như rất thích nội dung trên màn hình lớn, ngước đầu nhỏ lên nhìn chăm chú.

Hôm nay bé mặc một chiếc áo khoác màu hồng, mũ có hai tai thỏ, trông giống như chú thỏ ngọc nhỏ trong cung điện của Hằng Nga.

Cố Tự Bắc bế con, anh mặc áo khoác đen, dáng người cao ráo, mặc đồ này trông anh vô cùng đẹp trai.

Úc Tinh Ngữ khoác áo khoác lông trắng, đội mũ len màu nâu cà phê, thấy dòng người đi lại, cô cảm thấy hơi thở có chút gấp gáp, cô kéo khẩu trang lên để cố gắng để cảm thấy dễ chịu hơn.



Cô từng nghĩ rằng, chỉ cần muốn vượt qua, cô có thể bình tĩnh tiếp xúc với mọi người, nhưng cảm xúc dễ dàng chìm xuống, khó hồi phục, cô càng không tiếp xúc với người khác, càng sợ tiếp xúc, lại càng không muốn tiếp xúc, cứ thế lặp đi lặp lại.

Cô cũng muốn như một người bình thường dẫn con đi dạo, cùng ra ngoài chơi, dẫn bé cùng chạy nhảy, cười đùa dưới ánh mặt trời, nhưng con đường đó còn rất dài.

Cố Tự Bắc chú ý thấy cô cố gắng dùng khẩu trang che kín mặt mình, nhìn cô hỏi: “Em có ổn không?”

Úc Tinh Ngữ nỗ lực chứng minh mình có thể, mỉm cười nói: “Em ổn, chỉ là hơi không quen, một lát sẽ ổn thôi.”

Cố Tự Bắc nhìn cô, lông mày khẽ nhíu lại.

Úc Tinh Ngữ không thích tiếp xúc với người khác, nhưng càng không muốn tiếp xúc, cô lại càng phản kháng.

Vì cô, anh cũng đã tìm hiểu một chút về tâm lý học, biết tình trạng của cô không tốt, nhưng cũng không thể thay đổi. Dù rất muốn tốt hơn, nhưng cô vẫn từ chối sự can thiệp của bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp.

Sau này anh quyết định không nghĩ nhiều nữa, nếu cô không cần giao tiếp xã hội, thì không tiếp xúc với người ngoài cũng không sao.

Anh lo cô đang cố gắng quá sức: “Nếu không thể chịu nổi, em hãy nói, đừng cố quá, đừng để anh và con lo lắng.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Ly Hôn Với Nam Chính, Tôi Có Một Đứa Con!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook