Sau Khi Mang Đàn Con Chạy Nạn Tôi Mang Cả Thôn Làm Giàu
Chương 42:
Cố Nam Trung Châu
15/08/2023
Nàng bọc Quý Nhụy trong khăn lông, mở trung tâm mua sắm tìm bộ y phục cổ đại mà tiểu cô nương mặc.
Vừa thấy, khá đấy một bộ quần áo ngắn bằng vải bố đòi sau lượng bạc.
Còn đắt hơn cả hoa quả mấy lần!
???
Định giá như thế nào có phải có chút vấn đề không?
“Định giá của trung tâm mua sắm dựa theo thời gian và không gian hệ thống tồn tại, mà không phải theo thời gian và không gian ký chủ tồn tại.
Quý Thiên Nhu nhướn mày, “Tại sao lại không có tùy chọn rủ bạn bè chém một đao?”
“Đã xác minh, ký chủ có những hành vi vi phạm quy định, công năng mời bạn bè giảm giá tạm thời nhưng hoạt động.”
“Cái này ta không nhận, ta vi phạm quy định nào chứ?”
“Ký chủ trong thời gian ngắn phát động công năng chém giá quá nhiều, tất cả đều chém giá thành cồn, nghi ngờ gian lận...”
Quý Thiên Nhu cười lạnh, “tất cả những bạn tốt của ta nguyện ý giúp ta chém đều là gian lận sao? Trong quy định của các ngươi có lỗ hổng lại đổ tại ta vi phạm quy định?”
Nàng tìm kiếm nút khiếu nại trên giao diện hệ thống, hôm nay không tố cáo cái hệ thống vô đạo đức này, nàng không mang họ Quý!
Hệ thống: “...”
“Xin ký chủ tạm thời đừng nóng nảy, việc này vẫn có thể thương lượng.”
Quý Thiên Nhu ấn mạnh ba lần: Không thương lượng! Không thỏa hiệp! Phải tố cáo!
“Việc này là ta thất trách, ký chủ vẫn chưa có bất cứ hành vi vi phạm quy định nào, công năng mời bạn tốt chém một đao đã giải khóa, ký chủ có thể sử dụng bất cứ lúc nào.”
“Bôi nhọ ta mà không có biểu thị gì? Làm việc xấu mà không cần trả phí tổn thất?” Quý Thiên Nhu tiếp tục tìm nút khiếu nại.
Hệ thống do dự một chút, truyền đến điện tử thanh âm có chút ủy khuất, "Do hệ thống sơ suất khiến ký chủ chịu tổn thương tâm lý, phát cho ký chủ một bộ vải bố coi như bồi thường, đã gửi đến túi trang bị, xin hãy chú ý kiểm tra."
Quý Thiên Nhu gật đầu, thế này còn tạm chấp nhận.
Nhìn bộ dáng không thông minh lắm của hệ thống, Quý Thiên Nhu cũng không tiếp tục làm khó hệ thống nữa.
Nàng cầm quần áo lên, mặc cho Quý Nhụy.
Có một điểm phải khen ngợi hệ thống một câu, bộ quần áo vải bố này hệ thống đã cố tình làm nó trông cũ hơn, bây giờ Quý Thiên Nhu lôi ra cũng không quá đáng ngờ.
Quý Nhụy rất tò mò về chiếc túi vải nhỏ mà Quý Thiên Nhu mang trên người, mẹ bé lấy ra rất nhiều đồ vật từ trong cái túi nhỏ như vậy!
Vừa thấy, khá đấy một bộ quần áo ngắn bằng vải bố đòi sau lượng bạc.
Còn đắt hơn cả hoa quả mấy lần!
???
Định giá như thế nào có phải có chút vấn đề không?
“Định giá của trung tâm mua sắm dựa theo thời gian và không gian hệ thống tồn tại, mà không phải theo thời gian và không gian ký chủ tồn tại.
Quý Thiên Nhu nhướn mày, “Tại sao lại không có tùy chọn rủ bạn bè chém một đao?”
“Đã xác minh, ký chủ có những hành vi vi phạm quy định, công năng mời bạn bè giảm giá tạm thời nhưng hoạt động.”
“Cái này ta không nhận, ta vi phạm quy định nào chứ?”
“Ký chủ trong thời gian ngắn phát động công năng chém giá quá nhiều, tất cả đều chém giá thành cồn, nghi ngờ gian lận...”
Quý Thiên Nhu cười lạnh, “tất cả những bạn tốt của ta nguyện ý giúp ta chém đều là gian lận sao? Trong quy định của các ngươi có lỗ hổng lại đổ tại ta vi phạm quy định?”
Nàng tìm kiếm nút khiếu nại trên giao diện hệ thống, hôm nay không tố cáo cái hệ thống vô đạo đức này, nàng không mang họ Quý!
Hệ thống: “...”
“Xin ký chủ tạm thời đừng nóng nảy, việc này vẫn có thể thương lượng.”
Quý Thiên Nhu ấn mạnh ba lần: Không thương lượng! Không thỏa hiệp! Phải tố cáo!
“Việc này là ta thất trách, ký chủ vẫn chưa có bất cứ hành vi vi phạm quy định nào, công năng mời bạn tốt chém một đao đã giải khóa, ký chủ có thể sử dụng bất cứ lúc nào.”
“Bôi nhọ ta mà không có biểu thị gì? Làm việc xấu mà không cần trả phí tổn thất?” Quý Thiên Nhu tiếp tục tìm nút khiếu nại.
Hệ thống do dự một chút, truyền đến điện tử thanh âm có chút ủy khuất, "Do hệ thống sơ suất khiến ký chủ chịu tổn thương tâm lý, phát cho ký chủ một bộ vải bố coi như bồi thường, đã gửi đến túi trang bị, xin hãy chú ý kiểm tra."
Quý Thiên Nhu gật đầu, thế này còn tạm chấp nhận.
Nhìn bộ dáng không thông minh lắm của hệ thống, Quý Thiên Nhu cũng không tiếp tục làm khó hệ thống nữa.
Nàng cầm quần áo lên, mặc cho Quý Nhụy.
Có một điểm phải khen ngợi hệ thống một câu, bộ quần áo vải bố này hệ thống đã cố tình làm nó trông cũ hơn, bây giờ Quý Thiên Nhu lôi ra cũng không quá đáng ngờ.
Quý Nhụy rất tò mò về chiếc túi vải nhỏ mà Quý Thiên Nhu mang trên người, mẹ bé lấy ra rất nhiều đồ vật từ trong cái túi nhỏ như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.