Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện
Chương 61: Người kể chuyện (13)
Thiếp Tại Sơn Dương
27/06/2024
Hội học sinh bởi vì tin tức này mà mọi người mồm năm miệng mười nổ tung rồi.
【 Không biết vị đàn em thiên tài này lớn lên có đẹp trai không? 】
【 Tôi cá một bao que cay, tuyệt đối rất đẹp trai! Nếu không thì phải xin lỗi bằng cấp và gia thế của hắn, tôi nói chứ một quý công tử thiên tài thì cần phải đẹp. 】
【 Hắn sẽ đẹp trai như đàn em Diệp Sanh sao? 】
【......Câu hỏi này hay.】
Vấn đề này trong lúc nhất thời làm khó một đám đàn anh đàn chị hội học sinh.
Tuy nhiên mọi người đưa ra kết luận rất nhanh.
【 Đàn em Diệp Sanh chính là người dựa vào một khuôn mặt lên hotsearch ba lần, hẳn việc này rất khó để vượt qua đi. 】
【 Tôi cảm thấy hắn sẽ không đẹp trai hơn đàn em Diệp Sanh. Tôi đã nhìn cận cảnh ngũ quan của đàn em Diệp Sanh. Thật đẹp trai, cậu ấy nhất định là con ruột của ông trời, là trân phẩm tuyệt thế mà ông trời đã dốc hết tâm huyết nhào nặn suốt bảy bảy bốn mươi chín ngày! Lúc đó trong đầu tôi chỉ cảm thấy thật cmn trâu bò chứ không thể nghĩ đến thứ gì khác! 】
Một ít nam sinh nhìn đến những lời này, trầm mặc không nói, bọn họ rất ghen tị và cảm thấy phiền chán với những lời thổi phồng che trời lấp đất về diện mạo của Diệp Sanh, lười tham gia vào cuộc trò chuyện.
Những người còn lại tiếp tục cuộc trò chuyện.
【 Một người là công tử tài phiệt, một người là anh chàng đẹp trai, sinh viên năm nhất năm nay thực sự rất dữ dội. 】
【Mẹ kiếp, đêm nay lại là một đêm để thoá mạ ông trời trong giấc mơ của tôi. 】
【 Mắng cái gì. Thượng đế làm cậu mất đi sự giàu có và đẹp trai của mình, ngài sẽ đền bù cho cậu một số đồ vật mà đám người kia vĩnh viễn không thể trải nghiệm được —— ví dụ như phiền não, ví dụ như bốn năm đại học đều không thể thoát khỏi kiếp độc thân.】
【......??? Tôi đệt cmn cậu @#*& "" *】
【 Hai người các người thật sự xui xẻo, bớt nói mấy lời không may mắn đi! Chủ nhóm mau sút bọn họ ra khỏi đây! Nào cùng niệm với tôi, người thông minh không rơi vào bể tình, người độc thân sẽ đạt được bằng thạc sĩ. 】
【 Trên thực tế lớn lên đẹp trai cũng không nhất định thoát khỏi cuộc sống độc thân ở đại học, mấy người có nghĩ rằng đàn em Diệp Sanh có vẻ thích con người không? [ buông tay ]】
【 ha ha ha ha đúng vậy, đàn em đã không còn là một bông hoa cao lãnh nữa, cậu ấy là một thanh kiếm không có tay cầm và bao kiếm đang cắm trên ngọn núi tuyết. Nhưng cậu ấy thật sự rất ngầu tôi rất thích cậu ấy [ che miệng khóc rống ]】
【 À, để tôi kể cho cậu một câu chuyện ma, đàn em Diệp Sanh thích đàn ông 】
????
【???? Đàn em Diệp Sanh thích đàn ông??? [ Ngồi dậy trong căn bệnh hấp hối.jpg]】
【???? Đàn em thích đàn ông? 】
【Đây là giả. Lúc đó tôi ở tại hiện trường, vừa nhìn đã biết là lời nói khách sáo dùng để cự tuyệt người khác đến gần rồi. 】
【 Biến đi, thật lãng phí cảm xúc của tôi.】
【 Mấy người còn không ngủ à, ngày mai còn muốn đón người mới đến không, mau lên tinh thần.】
【 Tôi ngủ không được, tôi đang nghiên cứu sáng mai trang điểm kiểu gì để làm vị thiếu gia kia kinh diễm. Thuận tiện nghiên cứu một chút viết sai tên của cậu ấy thành cái gì thì cậu ấy sẽ nghĩ đàn chị này có vẻ rất thú vị. 】
【 Cậu viết sai thành cái gì thì cậu đều rất thú vị, không chỉ có thú vị còn có bệnh. 】
【 Thẳng nam ngu ngốc, lăn lăn lăn. 】
【 Tôi không thể ngủ được, tôi đã xuống giường để lấy bài kiểm tra CET-6 phủ đầy bụi bặm của mình. Huhuhuhu kì thi CET-6 học kì một tôi cũng chưa nỗ lực như vậy, tôi thật sự có chứng sợ hãi những người tài giỏi huhuhu.】
Diệp Sanh: "......"
Thật ra cũng không cần thiết.
Tới gần khai giảng, buổi tối hôm nay bốn nhóm duy nhất trong wechat của Diệp Sanh đều phi thường bận rộn.
Hội học sinh thảo luận về việc chào đón tân sinh viên ngày mai.
Nhóm tân sinh viên thảo luận về video tuyên truyền.
Sau khi Hoàng Kỳ Kỳ và những người khác xác định được chủ đề, họ gần như xác định được sẽ quay chụp như thế nào đối với phim tuyên truyền, về cảnh tượng địa điểm, các diễn viên tham gia, mọi thứ được bàn bạc không sai biệt lắm. Ngoại trừ nam chính nữ chính thì có tổng cộng hơn hai mươi người qua đường trong nhiều cảnh khác nhau. Trần Cẩn đã hoạt động tích cực trong nhóm tân sinh viên, vận động phiếu bầu ở khắp mọi nơi cuối cùng cũng đuổi kịp chuyến xe cuối cùng và được chọn.
Vào thời điểm kết quả những người được chọn được thông báo, Trần Cẩn tâm hoa nộ phóng phát vài bao lì xì trong nhóm chat.
【 Trần Cẩn: Cảm ơn các vị hương thân phụ lão đã ủng hộ. Nếu tôi trở nên nổi tiếng nhất định sẽ không quên mọi người. [ ngầu ][ kính râm ][ mắt lé cười ]】
Những người bạn trên mạng trong nhóm tân sinh viên lập tức đi theo hắn ồn ào.
【 Anh Cẩn, mọi người đập nồi bán sắt đưa anh đi xuất đạo, ngày khai giảng anh mời chúng ta uống một ly? 】
【 Đúng thế, nếu cậu thoát khỏi cuộc sống độc thân thì không cần quên nhóm anh chị em của cậu. 】
Trần Cẩn phi thường hào phóng.
【 Được được được, sau khai giảng tuỳ ý theo mọi người. 】
Ồn ào ầm ĩ trong nhóm qua đi, mọi người bắt đầu nói về những người khác.
【 Tôi thấy lượng phiếu cao nhất là của Tạ Văn Từ, hắn hoàn toàn xứng đáng là nhân vật chính. Chủ đề năm trước là "Song sinh Song đồ" không biết năm nay sẽ là cái gì.】
【 Nhân vật chính là Tạ Văn Từ sao? Không nhất định đi, mấy người đã quên anh chàng đẹp trai liên tiếp mấy lần lên hotsearch kia rồi à? 】
【 Wow, một từ bừng tỉnh người trong mộng, so với ngoại hình của Tạ Văn Từ, tôi càng thích anh chàng đẹp trai kia hơn.】
Trần Cẩn khó chịu các loại trong lòng.
Một cái Tạ Văn Từ cũng là đủ rồi, như thế nào còn thêm một người lên hotsearch để cướp đoạt sự nổi bật của hắn.
Hắn âm dương quái khí nói.
【 ha ha ha ha ha ha ha ha ha mấy người thật sự tin hắn đến từ đại học Hoài An à [ đầu chó ]】
Mọi người trong nhóm tân sinh viên cảm thấy nghi vấn.
【Hả, không phải đại học Hoài An sao?】
【 Streamer kia nói hắn là tân sinh viên đại học Hoài An. 】
Bộ dáng của Trần Cẩn trông như mọi người đều say một mình ta tỉnh.
【 Tôi cảm thấy hắn không phải. Mọi người ngẫm lại xem, ba lần lên hot search này người thu lợi là ai? 】
【 Ai? 】
【 Trần Cẩn: Ông chủ nhà ma! Tôi thấy tất cả đều là thủ đoạn marketing, đem nhân viên của mình đóng gói thành sinh viên từ các trường đại học nổi tiếng để thu hút một làn sóng phổ biến đến ngôi nhà ma ám. Một nhân viên bỏ học cấp ba ăn theo tên trường chúng ta không biết có cái gì hay mà thảo luận, Đúng như dự đoán, tỷ lệ đại học của người dùng Weibo thấp hơn 4% cái này còn có thể tin. 】
【Ermmmmmm】
【Có chút đạo lý nha. Ông chủ nhà ma kia quả thật rất thích cọ nhiệt độ. 】
【 Đúng không. 】 Trần Cẩn hứng thú bừng bừng, bắt đầu nhiều thuyết âm mưu khác nhau.
Chờ hắn thành công "tẩy não" mọi người trong nhóm, hắn lại quay về nhóm chat phòng ngủ ký túc xá một cách sảng khoái.
【 Trần Cẩn: Tôi không tiện nói trong nhóm tân sinh viên nhưng tôi thật sự ghê tởm những người nguỵ trang mình là sinh viên đại học Hoài An, điểm tổng mà tôi bỏ hai môn cuối trong kỳ thi cuối cùng phỏng chừng còn cao điểm hơn hắn. Không biết xấu hổ sao? 】
【 Vương Tử Hưu: Cậu đang nói chuyện hotsearch?】
【 Trần Cẩn: Đúng vậy. Vừa thấy liền biết là do mua hotsearch, còn có một đống người theo xu hướng, trong nhóm tân sinh viên còn ồn ào, quả nhiên không phải ai cũng có đầu óc. 】
【 Vương Tử Hưu: Có thể mọi người đang nói giỡn mà thôi... Vì người anh em kia thật sự rất đẹp trai. 】
Trần Cẩn có thể nói diện mạo của Tạ Văn Từ như một con gà bệnh, nhưng với diện mạo của Diệp Sanh lại không còn lời nào để nói. Sau khi cạn lời hắn chỉ có thể phàn nàn về trình độ học vấn.
【 Trần Cẩn: Cho dù đẹp trai đến đâu thì vẫn là người chưa tốt nghiệp cấp ba[ buông tay ]】
Khang Tiểu Tiểu thấy hắn lại muốn bắt đầu cao cao tại thượng thao thao bất tuyệt, lập tức nói sang chuyện khác, nói đến chuyện khai giảng muốn mua những gì cho phòng ngủ.
【 Khang Tiểu Tiểu: Ngày đầu tiên chúng ta tổng vệ sinh phòng ngủ trước đi. Sau đó đi mua một chút đồ vât cần dùng như sào phơi đồ, chổi, cây lau nhà gì đó. 】
Trần Cẩn không để ý.
【 Trần Cẩn: Không phải chú tư ở ký túc xá hai tháng sao, mấy thứ này hẳn là đã có hết rồi. 】
【 Khang Tiểu Tiểu: Vậy sao. 】
【 Trần Cẩn: Chúng ta không cần mua nữa. 】
Vương Tử Hưu xem như là người trầm ổn nhất trong mọi người, cậu suy xét đến việc Diệp Sanh là sinh viên nghèo nên chủ động mở miệng.
【 Vương Tử Hưu: @ Diệp Sanh, chú tư cậu mua đồ dùng cho phòng ngủ chúng ta hết bao nhiêu tiền, mọi người chia tiền ra với nhau đi. 】
【 Trần Cẩn:??? Hả?? Chút tiền ấy không đến mức phải chia ra đi. 】
Sau khi Diệp Sanh trở lại phòng ngủ tắm rửa xong, cậu lấy điện thoại di động ra trước tiên nhìn @ trong nhóm chat phòng ngủ. Người đã quen với sự nghèo khó từ nhỏ sẽ tính toán mọi khoản một cách rõ ràng.
Nhưng sau khi Diệp Sanh đến đại học Hoài An, cậu đã được người cố vấn chiếu cố rất nhiều. Ngoại trừ học phí và các khoản phí linh tinh, nhà trường đã hoàn trả cho cậu các giao dịch thanh toán của cậu như phí sửa chữa bóng đèn, sửa chữa cửa sổ.
【 Diệp Sanh: Không cần. 】
Trước đó Trần Cẩn đã gửi một số dấu chấm hỏi, bây giờ hắn lại bắt đầu gửi dấu chấm hỏi.
【 Trần Cẩn:??? Ah, chú tư thật sự không cần sao? Tuy rằng chỉ vài chục đồng nhưng tôi nghe nói đối với mọi người ở Âm Sơn, năm đồng có thể dùng cho cả một ngày, cậu không cần phồng má để giả làm người mập làm gì. [ mắt lé cười ]】
Diệp Sanh rũ mắt, lặp lại câu trả lời trên một cách ngắn gọn.
【 Diệp Sanh: Không cần. 】
Cậu đã bị choáng ngợp bởi tin nhắn trong nhóm chat hội học sinh. Bây giờ nhìn thấy +99 trong tin nhắn nhóm cũng chỉ xem những tin nhắn @ cậu. Trả lời xong những tin nhắn đó cậu bắt đầu hỏi Ninh Vi Trần.
"Ngày mai khi nào cậu tới trường học báo danh."
Ninh Vi Trần ở bên kia tựa hồ sửng sốt, ngữ khí có chút bất ngờ, hắn lặp lại từ này.
"Báo danh?"
Diệp Sanh: "Đúng vậy."
Cậu muốn né thời gian gặp mặt với Ninh Vi Trần ở trường học.
Ninh Vi Trần lấy di động ra và hỏi Lý quản gia cái gì đó, sau đó cười nhẹ một tiếng: "Tạm thời em còn chưa rõ ràng lắm. Vốn dĩ em không tính toán đến trường báo danh, nhưng bảo bối anh đã hỏi như vậy thì ngày mai em nhất định sẽ đi."
Diệp Sanh: "......"
Diệp Sanh: "............"
Cậu thật là đang lo chuyện bao đồng. Thì ra đại thiếu gia thật không tính toán tự mình đến trường.
Tháng chín hoa quế nở khắp vườn trường.
Khi Diệp Sanh đi ở đường cây xanh trước kia không có mấy người, hiện tại khắp nơi đều là những gương mặt mới kéo rương hành lý, còn có những sinh viên cưỡi xe đạp kéo chuông leng keng leng keng.
Giữa hè mặt trời chói chang, đại học Hoài An có bốn cơ sở, cho nên hội học sinh cũng chia người theo học viện, thành lập vài cái lều màu đỏ. Diệp Sanh không đổ mồ hôi vào mùa hè và cũng không sợ nóng nên các đàn anh đàn chị dứt khoát để cậu ngồi trong chiếc lều đỏ thẫm để làm việc. Chiếc quạt điện ở đây bị hỏng nên mọi người núp sang bên cạnh để giải nhiệt.
Một mình Diệp Sanh ngồi đăng ký mà không cần suy nghĩ thêm bất cứ điều gì. Cậu đã đáp ứng hỗ trợ người cố vấn nên đơn thuần chỉ đi hỗ trợ.
Để cậu một mình chào đón tân sinh viên thì Diệp Sanh càng nguyện ý làm hơn.
Không ít người đều đang âm thầm nhìn cậu.
Tuy rằng mọi người sẽ cùng nhau vui cười đùa giỡn trong nhóm chat nhưng không phải ai cũng có tấm lòng rộng lượng như Hoàng Kỳ Kỳ và Hạ Văn Thạch. Những người có thể thi đậu đại học Hoài An đều là những học sinh đứng đầu trong lớp thời cấp ba, mà những người có thể gia nhập hội học sinh càng là những người xuất sắc trong đám học sinh đó.
Những người tâm cao khí ngạo thường thường có tâm tư mẫn cảm hơn người bình thường một chút, họ cảm thấy mình nhiệt tình quá trong mắt người khác thì không có tôn nghiêm cho nên không ai thích mặt nóng dán mông lạnh.
Có những người trong hội học sinh tốt bụng, nhiệt tình, cho rằng những đàn em lớp dưới chăm chỉ, đẹp trai thực sự là thần thánh từ trên trời rơi xuống, được hưởng phúc lợi lao động nhưng cũng có những người có tâm hồn âm u, ba lần lên hotsearch gây ra ảnh hưởng tiêu cực, đối với Diệp Sanh có cảm xúc vô cùng cổ quái.
"Cậu ấy thực sự không sợ nóng."
"Hoặc cậu ấy có thể chịu khổ, nếu tôi ngồi ở đó một lúc chắc chắn sẽ bị say nắng. Tôi mắc bệnh ngoài da, không thể ra ngoài nắng được."
"Tôi nghe nói Diệp Sanh đến từ núi Âm Sơn. Chẳng trách cậu ấy lại chăm chỉ và chịu khó như vậy."
"Hahaha, thành thật mà nói nhắc đến Âm Sơn, tôi còn khá ngạc nhiên. Tôi thấy đàn em Diệp này chưa bao giờ nói một lời vô nghĩa. Tôi còn tưởng rằng cậu ấy là phú nhị đại tương lai sẽ trăm công ngàn việc kế thừa công ty của mình ấy."
---Editor muốn nói---
Đúng là quả táo nhãn lồng lén lút edit truyện trên lớp mà do lười đem laptop nặng vai nên mình cầm ipad theo và quả thật cmn google docs khó dùng quá huhu
【 Không biết vị đàn em thiên tài này lớn lên có đẹp trai không? 】
【 Tôi cá một bao que cay, tuyệt đối rất đẹp trai! Nếu không thì phải xin lỗi bằng cấp và gia thế của hắn, tôi nói chứ một quý công tử thiên tài thì cần phải đẹp. 】
【 Hắn sẽ đẹp trai như đàn em Diệp Sanh sao? 】
【......Câu hỏi này hay.】
Vấn đề này trong lúc nhất thời làm khó một đám đàn anh đàn chị hội học sinh.
Tuy nhiên mọi người đưa ra kết luận rất nhanh.
【 Đàn em Diệp Sanh chính là người dựa vào một khuôn mặt lên hotsearch ba lần, hẳn việc này rất khó để vượt qua đi. 】
【 Tôi cảm thấy hắn sẽ không đẹp trai hơn đàn em Diệp Sanh. Tôi đã nhìn cận cảnh ngũ quan của đàn em Diệp Sanh. Thật đẹp trai, cậu ấy nhất định là con ruột của ông trời, là trân phẩm tuyệt thế mà ông trời đã dốc hết tâm huyết nhào nặn suốt bảy bảy bốn mươi chín ngày! Lúc đó trong đầu tôi chỉ cảm thấy thật cmn trâu bò chứ không thể nghĩ đến thứ gì khác! 】
Một ít nam sinh nhìn đến những lời này, trầm mặc không nói, bọn họ rất ghen tị và cảm thấy phiền chán với những lời thổi phồng che trời lấp đất về diện mạo của Diệp Sanh, lười tham gia vào cuộc trò chuyện.
Những người còn lại tiếp tục cuộc trò chuyện.
【 Một người là công tử tài phiệt, một người là anh chàng đẹp trai, sinh viên năm nhất năm nay thực sự rất dữ dội. 】
【Mẹ kiếp, đêm nay lại là một đêm để thoá mạ ông trời trong giấc mơ của tôi. 】
【 Mắng cái gì. Thượng đế làm cậu mất đi sự giàu có và đẹp trai của mình, ngài sẽ đền bù cho cậu một số đồ vật mà đám người kia vĩnh viễn không thể trải nghiệm được —— ví dụ như phiền não, ví dụ như bốn năm đại học đều không thể thoát khỏi kiếp độc thân.】
【......??? Tôi đệt cmn cậu @#*& "" *】
【 Hai người các người thật sự xui xẻo, bớt nói mấy lời không may mắn đi! Chủ nhóm mau sút bọn họ ra khỏi đây! Nào cùng niệm với tôi, người thông minh không rơi vào bể tình, người độc thân sẽ đạt được bằng thạc sĩ. 】
【 Trên thực tế lớn lên đẹp trai cũng không nhất định thoát khỏi cuộc sống độc thân ở đại học, mấy người có nghĩ rằng đàn em Diệp Sanh có vẻ thích con người không? [ buông tay ]】
【 ha ha ha ha đúng vậy, đàn em đã không còn là một bông hoa cao lãnh nữa, cậu ấy là một thanh kiếm không có tay cầm và bao kiếm đang cắm trên ngọn núi tuyết. Nhưng cậu ấy thật sự rất ngầu tôi rất thích cậu ấy [ che miệng khóc rống ]】
【 À, để tôi kể cho cậu một câu chuyện ma, đàn em Diệp Sanh thích đàn ông 】
????
【???? Đàn em Diệp Sanh thích đàn ông??? [ Ngồi dậy trong căn bệnh hấp hối.jpg]】
【???? Đàn em thích đàn ông? 】
【Đây là giả. Lúc đó tôi ở tại hiện trường, vừa nhìn đã biết là lời nói khách sáo dùng để cự tuyệt người khác đến gần rồi. 】
【 Biến đi, thật lãng phí cảm xúc của tôi.】
【 Mấy người còn không ngủ à, ngày mai còn muốn đón người mới đến không, mau lên tinh thần.】
【 Tôi ngủ không được, tôi đang nghiên cứu sáng mai trang điểm kiểu gì để làm vị thiếu gia kia kinh diễm. Thuận tiện nghiên cứu một chút viết sai tên của cậu ấy thành cái gì thì cậu ấy sẽ nghĩ đàn chị này có vẻ rất thú vị. 】
【 Cậu viết sai thành cái gì thì cậu đều rất thú vị, không chỉ có thú vị còn có bệnh. 】
【 Thẳng nam ngu ngốc, lăn lăn lăn. 】
【 Tôi không thể ngủ được, tôi đã xuống giường để lấy bài kiểm tra CET-6 phủ đầy bụi bặm của mình. Huhuhuhu kì thi CET-6 học kì một tôi cũng chưa nỗ lực như vậy, tôi thật sự có chứng sợ hãi những người tài giỏi huhuhu.】
Diệp Sanh: "......"
Thật ra cũng không cần thiết.
Tới gần khai giảng, buổi tối hôm nay bốn nhóm duy nhất trong wechat của Diệp Sanh đều phi thường bận rộn.
Hội học sinh thảo luận về việc chào đón tân sinh viên ngày mai.
Nhóm tân sinh viên thảo luận về video tuyên truyền.
Sau khi Hoàng Kỳ Kỳ và những người khác xác định được chủ đề, họ gần như xác định được sẽ quay chụp như thế nào đối với phim tuyên truyền, về cảnh tượng địa điểm, các diễn viên tham gia, mọi thứ được bàn bạc không sai biệt lắm. Ngoại trừ nam chính nữ chính thì có tổng cộng hơn hai mươi người qua đường trong nhiều cảnh khác nhau. Trần Cẩn đã hoạt động tích cực trong nhóm tân sinh viên, vận động phiếu bầu ở khắp mọi nơi cuối cùng cũng đuổi kịp chuyến xe cuối cùng và được chọn.
Vào thời điểm kết quả những người được chọn được thông báo, Trần Cẩn tâm hoa nộ phóng phát vài bao lì xì trong nhóm chat.
【 Trần Cẩn: Cảm ơn các vị hương thân phụ lão đã ủng hộ. Nếu tôi trở nên nổi tiếng nhất định sẽ không quên mọi người. [ ngầu ][ kính râm ][ mắt lé cười ]】
Những người bạn trên mạng trong nhóm tân sinh viên lập tức đi theo hắn ồn ào.
【 Anh Cẩn, mọi người đập nồi bán sắt đưa anh đi xuất đạo, ngày khai giảng anh mời chúng ta uống một ly? 】
【 Đúng thế, nếu cậu thoát khỏi cuộc sống độc thân thì không cần quên nhóm anh chị em của cậu. 】
Trần Cẩn phi thường hào phóng.
【 Được được được, sau khai giảng tuỳ ý theo mọi người. 】
Ồn ào ầm ĩ trong nhóm qua đi, mọi người bắt đầu nói về những người khác.
【 Tôi thấy lượng phiếu cao nhất là của Tạ Văn Từ, hắn hoàn toàn xứng đáng là nhân vật chính. Chủ đề năm trước là "Song sinh Song đồ" không biết năm nay sẽ là cái gì.】
【 Nhân vật chính là Tạ Văn Từ sao? Không nhất định đi, mấy người đã quên anh chàng đẹp trai liên tiếp mấy lần lên hotsearch kia rồi à? 】
【 Wow, một từ bừng tỉnh người trong mộng, so với ngoại hình của Tạ Văn Từ, tôi càng thích anh chàng đẹp trai kia hơn.】
Trần Cẩn khó chịu các loại trong lòng.
Một cái Tạ Văn Từ cũng là đủ rồi, như thế nào còn thêm một người lên hotsearch để cướp đoạt sự nổi bật của hắn.
Hắn âm dương quái khí nói.
【 ha ha ha ha ha ha ha ha ha mấy người thật sự tin hắn đến từ đại học Hoài An à [ đầu chó ]】
Mọi người trong nhóm tân sinh viên cảm thấy nghi vấn.
【Hả, không phải đại học Hoài An sao?】
【 Streamer kia nói hắn là tân sinh viên đại học Hoài An. 】
Bộ dáng của Trần Cẩn trông như mọi người đều say một mình ta tỉnh.
【 Tôi cảm thấy hắn không phải. Mọi người ngẫm lại xem, ba lần lên hot search này người thu lợi là ai? 】
【 Ai? 】
【 Trần Cẩn: Ông chủ nhà ma! Tôi thấy tất cả đều là thủ đoạn marketing, đem nhân viên của mình đóng gói thành sinh viên từ các trường đại học nổi tiếng để thu hút một làn sóng phổ biến đến ngôi nhà ma ám. Một nhân viên bỏ học cấp ba ăn theo tên trường chúng ta không biết có cái gì hay mà thảo luận, Đúng như dự đoán, tỷ lệ đại học của người dùng Weibo thấp hơn 4% cái này còn có thể tin. 】
【Ermmmmmm】
【Có chút đạo lý nha. Ông chủ nhà ma kia quả thật rất thích cọ nhiệt độ. 】
【 Đúng không. 】 Trần Cẩn hứng thú bừng bừng, bắt đầu nhiều thuyết âm mưu khác nhau.
Chờ hắn thành công "tẩy não" mọi người trong nhóm, hắn lại quay về nhóm chat phòng ngủ ký túc xá một cách sảng khoái.
【 Trần Cẩn: Tôi không tiện nói trong nhóm tân sinh viên nhưng tôi thật sự ghê tởm những người nguỵ trang mình là sinh viên đại học Hoài An, điểm tổng mà tôi bỏ hai môn cuối trong kỳ thi cuối cùng phỏng chừng còn cao điểm hơn hắn. Không biết xấu hổ sao? 】
【 Vương Tử Hưu: Cậu đang nói chuyện hotsearch?】
【 Trần Cẩn: Đúng vậy. Vừa thấy liền biết là do mua hotsearch, còn có một đống người theo xu hướng, trong nhóm tân sinh viên còn ồn ào, quả nhiên không phải ai cũng có đầu óc. 】
【 Vương Tử Hưu: Có thể mọi người đang nói giỡn mà thôi... Vì người anh em kia thật sự rất đẹp trai. 】
Trần Cẩn có thể nói diện mạo của Tạ Văn Từ như một con gà bệnh, nhưng với diện mạo của Diệp Sanh lại không còn lời nào để nói. Sau khi cạn lời hắn chỉ có thể phàn nàn về trình độ học vấn.
【 Trần Cẩn: Cho dù đẹp trai đến đâu thì vẫn là người chưa tốt nghiệp cấp ba[ buông tay ]】
Khang Tiểu Tiểu thấy hắn lại muốn bắt đầu cao cao tại thượng thao thao bất tuyệt, lập tức nói sang chuyện khác, nói đến chuyện khai giảng muốn mua những gì cho phòng ngủ.
【 Khang Tiểu Tiểu: Ngày đầu tiên chúng ta tổng vệ sinh phòng ngủ trước đi. Sau đó đi mua một chút đồ vât cần dùng như sào phơi đồ, chổi, cây lau nhà gì đó. 】
Trần Cẩn không để ý.
【 Trần Cẩn: Không phải chú tư ở ký túc xá hai tháng sao, mấy thứ này hẳn là đã có hết rồi. 】
【 Khang Tiểu Tiểu: Vậy sao. 】
【 Trần Cẩn: Chúng ta không cần mua nữa. 】
Vương Tử Hưu xem như là người trầm ổn nhất trong mọi người, cậu suy xét đến việc Diệp Sanh là sinh viên nghèo nên chủ động mở miệng.
【 Vương Tử Hưu: @ Diệp Sanh, chú tư cậu mua đồ dùng cho phòng ngủ chúng ta hết bao nhiêu tiền, mọi người chia tiền ra với nhau đi. 】
【 Trần Cẩn:??? Hả?? Chút tiền ấy không đến mức phải chia ra đi. 】
Sau khi Diệp Sanh trở lại phòng ngủ tắm rửa xong, cậu lấy điện thoại di động ra trước tiên nhìn @ trong nhóm chat phòng ngủ. Người đã quen với sự nghèo khó từ nhỏ sẽ tính toán mọi khoản một cách rõ ràng.
Nhưng sau khi Diệp Sanh đến đại học Hoài An, cậu đã được người cố vấn chiếu cố rất nhiều. Ngoại trừ học phí và các khoản phí linh tinh, nhà trường đã hoàn trả cho cậu các giao dịch thanh toán của cậu như phí sửa chữa bóng đèn, sửa chữa cửa sổ.
【 Diệp Sanh: Không cần. 】
Trước đó Trần Cẩn đã gửi một số dấu chấm hỏi, bây giờ hắn lại bắt đầu gửi dấu chấm hỏi.
【 Trần Cẩn:??? Ah, chú tư thật sự không cần sao? Tuy rằng chỉ vài chục đồng nhưng tôi nghe nói đối với mọi người ở Âm Sơn, năm đồng có thể dùng cho cả một ngày, cậu không cần phồng má để giả làm người mập làm gì. [ mắt lé cười ]】
Diệp Sanh rũ mắt, lặp lại câu trả lời trên một cách ngắn gọn.
【 Diệp Sanh: Không cần. 】
Cậu đã bị choáng ngợp bởi tin nhắn trong nhóm chat hội học sinh. Bây giờ nhìn thấy +99 trong tin nhắn nhóm cũng chỉ xem những tin nhắn @ cậu. Trả lời xong những tin nhắn đó cậu bắt đầu hỏi Ninh Vi Trần.
"Ngày mai khi nào cậu tới trường học báo danh."
Ninh Vi Trần ở bên kia tựa hồ sửng sốt, ngữ khí có chút bất ngờ, hắn lặp lại từ này.
"Báo danh?"
Diệp Sanh: "Đúng vậy."
Cậu muốn né thời gian gặp mặt với Ninh Vi Trần ở trường học.
Ninh Vi Trần lấy di động ra và hỏi Lý quản gia cái gì đó, sau đó cười nhẹ một tiếng: "Tạm thời em còn chưa rõ ràng lắm. Vốn dĩ em không tính toán đến trường báo danh, nhưng bảo bối anh đã hỏi như vậy thì ngày mai em nhất định sẽ đi."
Diệp Sanh: "......"
Diệp Sanh: "............"
Cậu thật là đang lo chuyện bao đồng. Thì ra đại thiếu gia thật không tính toán tự mình đến trường.
Tháng chín hoa quế nở khắp vườn trường.
Khi Diệp Sanh đi ở đường cây xanh trước kia không có mấy người, hiện tại khắp nơi đều là những gương mặt mới kéo rương hành lý, còn có những sinh viên cưỡi xe đạp kéo chuông leng keng leng keng.
Giữa hè mặt trời chói chang, đại học Hoài An có bốn cơ sở, cho nên hội học sinh cũng chia người theo học viện, thành lập vài cái lều màu đỏ. Diệp Sanh không đổ mồ hôi vào mùa hè và cũng không sợ nóng nên các đàn anh đàn chị dứt khoát để cậu ngồi trong chiếc lều đỏ thẫm để làm việc. Chiếc quạt điện ở đây bị hỏng nên mọi người núp sang bên cạnh để giải nhiệt.
Một mình Diệp Sanh ngồi đăng ký mà không cần suy nghĩ thêm bất cứ điều gì. Cậu đã đáp ứng hỗ trợ người cố vấn nên đơn thuần chỉ đi hỗ trợ.
Để cậu một mình chào đón tân sinh viên thì Diệp Sanh càng nguyện ý làm hơn.
Không ít người đều đang âm thầm nhìn cậu.
Tuy rằng mọi người sẽ cùng nhau vui cười đùa giỡn trong nhóm chat nhưng không phải ai cũng có tấm lòng rộng lượng như Hoàng Kỳ Kỳ và Hạ Văn Thạch. Những người có thể thi đậu đại học Hoài An đều là những học sinh đứng đầu trong lớp thời cấp ba, mà những người có thể gia nhập hội học sinh càng là những người xuất sắc trong đám học sinh đó.
Những người tâm cao khí ngạo thường thường có tâm tư mẫn cảm hơn người bình thường một chút, họ cảm thấy mình nhiệt tình quá trong mắt người khác thì không có tôn nghiêm cho nên không ai thích mặt nóng dán mông lạnh.
Có những người trong hội học sinh tốt bụng, nhiệt tình, cho rằng những đàn em lớp dưới chăm chỉ, đẹp trai thực sự là thần thánh từ trên trời rơi xuống, được hưởng phúc lợi lao động nhưng cũng có những người có tâm hồn âm u, ba lần lên hotsearch gây ra ảnh hưởng tiêu cực, đối với Diệp Sanh có cảm xúc vô cùng cổ quái.
"Cậu ấy thực sự không sợ nóng."
"Hoặc cậu ấy có thể chịu khổ, nếu tôi ngồi ở đó một lúc chắc chắn sẽ bị say nắng. Tôi mắc bệnh ngoài da, không thể ra ngoài nắng được."
"Tôi nghe nói Diệp Sanh đến từ núi Âm Sơn. Chẳng trách cậu ấy lại chăm chỉ và chịu khó như vậy."
"Hahaha, thành thật mà nói nhắc đến Âm Sơn, tôi còn khá ngạc nhiên. Tôi thấy đàn em Diệp này chưa bao giờ nói một lời vô nghĩa. Tôi còn tưởng rằng cậu ấy là phú nhị đại tương lai sẽ trăm công ngàn việc kế thừa công ty của mình ấy."
---Editor muốn nói---
Đúng là quả táo nhãn lồng lén lút edit truyện trên lớp mà do lười đem laptop nặng vai nên mình cầm ipad theo và quả thật cmn google docs khó dùng quá huhu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.