Sau Khi Mẹ Ruột Bị Nhận Lại Về Hào Môn [Xuyên Thư]
Chương 21: Nguyễn Trà Trâu Thật (2)
(>..
16/10/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Có lẽ cô đã tìm được cách chống lại hệ thống và Nhậm Khinh Khinh! Cô không còn bị động bị cản trở nữa, cũng không chỉ đơn giản là đề phòng, mà là chủ động tấn công, giành hoàn thành nhiệm vụ trước. Chỉ cần bản thân mình học vững các môn, những nhiệm vụ sau này tranh thủ không để lãng phí thời gian hoàn thành trước nhất, rất có khả năng Nhậm Khinh Khinh sẽ bị hệ thống phạt đến không dám tiếp tục làm nhiệm vụ B nữa!
Lạch cạch!
Nguyễn Trà đập bút chì lên bàn, mắt hạnh sáng ngời không sợ hãi: "Hy vọng sau khi Nhậm Khinh Khinh bị sét đánh vào đầu có thể tỉnh táo lại, đổi thành nhiệm vụ A.”
Nếu Nhậm Khinh Khinh cứ khăng khăng làm nhiệm vụ B, mình cũng sẽ không khách sáo, cá mặn không trở mình thì không biết sợ mà! Dù thế nào cũng phải đè chết cô ta!
… Đến hôm sau, đề tài #Nhậm Khinh Khinh bị sét đánh# ở trường trung học cơ sở Số 2 vẫn được bàn tán rộng rãi, hơn nữa còn trúng cử lọt vào top tám sự kiện kỳ lạ nhất của trường Trung học cơ sở Số 2. Có nhiều suy đoán về việc dưới trời xanh mây trắng, học sinh đang ngồi học trong lớp lại bị sét đánh này, luân hồi báo ứng đến từ thiên văn vũ trụ, đám học sinh truyền tai nhau sinh động như thật.
Sân cưỡi ngựa, phòng thay quần áo.
Nữ lớp trưởng lớp A10 Hoàng Giai Giai vừa thay trang phục cưỡi ngựa, vừa nhiều chuyện với các bạn nữ khác trong lớp: "Mình có quen một bạn lớp A2, kể rằng lúc ấy ba cửa sổ mở toang ra hết, nhưng sấm sét giống như mọc mắt vậy, tránh bạn học ngồi bên cạnh cửa sổ, đánh thẳng vào Nhậm Khinh Khinh.”
Nghe vậy có người lập tức trả lời lại: "Hơn nữa ngày hôm qua Nhậm Khinh Khinh mới vừa bị sét đánh, hôm nay đã có thể đi học lại bình thường. Thể chất kiểu gì thế không biết?”
“Chắc là Lôi linh căn Thiên phẩm ha ha ha.” Hoàng Giai Giai cười, rồi quay đầu lại hỏi Nguyễn Trà: "Nguyễn Trà, cậu cảm thấy sao, ai cũng nói Nhậm Khinh Khinh làm chuyện trái với lương tâm, bị báo ứng.” Hoàng Giai Giai hỏi xong mới chú ý tới, vậy mà Nguyễn Trà đã mặc đúng trang phục cưỡi ngựa và trang bị vào rồi, không hề có lỗi nào, cô ta vô cùng buồn bực gãi đầu. Chẳng lẽ học sinh ở thị trấn nhỏ cũng có học cưỡi ngựa à?
Hoàng Giai Giai và Lâm Lăng vẫn luôn không ưa nhau, trong mắt nhóm Hoàng Giai Giai, đám của Lâm Lăng kiêu ngạo lì lợm, tố chất kém, làm hỏng bầu không khí lớp học!
Đương nhiên, bọn họ nói xấu sau lưng người khác cũng chẳng mấy tốt đẹp, nhưng nhiều chuyện mà, là bản năng của con người rồi!
Có câu kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Nguyễn Trà bị Lâm Lăng nhằm vào, đương nhiên sẽ về đội của cô ta. Hơn nữa ngày hôm qua ở trong lớp học, chính miệng Phó Thầm đã nói xem Nguyễn Trà như em gái, cần phải có quan hệ tốt với em gái của nam thần của mình mới được!
“Ai biết được, có làm chuyện trái với lương tâm hay không trong lòng tự mình biết.” Nguyễn Trà nhanh nhẹn mặc xong trang phục cưỡi ngựa, lúc nhắc đến Nhậm Khinh Khinh rõ ràng lạnh lùng hơn.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Lâm Lăng, Tống Mạnh Vũ và mấy nữ sinh từ phòng thay quần áo cách vách đi ra. Tống Mạnh Vũ nhìn thấy Nguyễn Trà đã ăn mặc chỉnh tề thì có lỗi cười nói: "Trà Trà, chị mặc đồ hơi chậm, quên chăm sóc em, ai mặc giúp em thế? Sau khi về nhà chị sẽ dạy lại cho em nhé?”
Tiết thể dục ở trường trung học cơ sở Số 2 rất đa dạng, trong đó có một môn là cưỡi ngựa, Tống Mạnh Vũ đã chuẩn bị xem Nguyễn Trà xấu hổ. Đừng nói ở thị trấn nhỏ, ngay cả mấy trường trung học ở thành phố lớn cũng không mở tiết dạy cưỡi ngựa, Nguyễn Trà học ở đâu chứ?
Có lẽ cô đã tìm được cách chống lại hệ thống và Nhậm Khinh Khinh! Cô không còn bị động bị cản trở nữa, cũng không chỉ đơn giản là đề phòng, mà là chủ động tấn công, giành hoàn thành nhiệm vụ trước. Chỉ cần bản thân mình học vững các môn, những nhiệm vụ sau này tranh thủ không để lãng phí thời gian hoàn thành trước nhất, rất có khả năng Nhậm Khinh Khinh sẽ bị hệ thống phạt đến không dám tiếp tục làm nhiệm vụ B nữa!
Lạch cạch!
Nguyễn Trà đập bút chì lên bàn, mắt hạnh sáng ngời không sợ hãi: "Hy vọng sau khi Nhậm Khinh Khinh bị sét đánh vào đầu có thể tỉnh táo lại, đổi thành nhiệm vụ A.”
Nếu Nhậm Khinh Khinh cứ khăng khăng làm nhiệm vụ B, mình cũng sẽ không khách sáo, cá mặn không trở mình thì không biết sợ mà! Dù thế nào cũng phải đè chết cô ta!
… Đến hôm sau, đề tài #Nhậm Khinh Khinh bị sét đánh# ở trường trung học cơ sở Số 2 vẫn được bàn tán rộng rãi, hơn nữa còn trúng cử lọt vào top tám sự kiện kỳ lạ nhất của trường Trung học cơ sở Số 2. Có nhiều suy đoán về việc dưới trời xanh mây trắng, học sinh đang ngồi học trong lớp lại bị sét đánh này, luân hồi báo ứng đến từ thiên văn vũ trụ, đám học sinh truyền tai nhau sinh động như thật.
Sân cưỡi ngựa, phòng thay quần áo.
Nữ lớp trưởng lớp A10 Hoàng Giai Giai vừa thay trang phục cưỡi ngựa, vừa nhiều chuyện với các bạn nữ khác trong lớp: "Mình có quen một bạn lớp A2, kể rằng lúc ấy ba cửa sổ mở toang ra hết, nhưng sấm sét giống như mọc mắt vậy, tránh bạn học ngồi bên cạnh cửa sổ, đánh thẳng vào Nhậm Khinh Khinh.”
Nghe vậy có người lập tức trả lời lại: "Hơn nữa ngày hôm qua Nhậm Khinh Khinh mới vừa bị sét đánh, hôm nay đã có thể đi học lại bình thường. Thể chất kiểu gì thế không biết?”
“Chắc là Lôi linh căn Thiên phẩm ha ha ha.” Hoàng Giai Giai cười, rồi quay đầu lại hỏi Nguyễn Trà: "Nguyễn Trà, cậu cảm thấy sao, ai cũng nói Nhậm Khinh Khinh làm chuyện trái với lương tâm, bị báo ứng.” Hoàng Giai Giai hỏi xong mới chú ý tới, vậy mà Nguyễn Trà đã mặc đúng trang phục cưỡi ngựa và trang bị vào rồi, không hề có lỗi nào, cô ta vô cùng buồn bực gãi đầu. Chẳng lẽ học sinh ở thị trấn nhỏ cũng có học cưỡi ngựa à?
Hoàng Giai Giai và Lâm Lăng vẫn luôn không ưa nhau, trong mắt nhóm Hoàng Giai Giai, đám của Lâm Lăng kiêu ngạo lì lợm, tố chất kém, làm hỏng bầu không khí lớp học!
Đương nhiên, bọn họ nói xấu sau lưng người khác cũng chẳng mấy tốt đẹp, nhưng nhiều chuyện mà, là bản năng của con người rồi!
Có câu kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Nguyễn Trà bị Lâm Lăng nhằm vào, đương nhiên sẽ về đội của cô ta. Hơn nữa ngày hôm qua ở trong lớp học, chính miệng Phó Thầm đã nói xem Nguyễn Trà như em gái, cần phải có quan hệ tốt với em gái của nam thần của mình mới được!
“Ai biết được, có làm chuyện trái với lương tâm hay không trong lòng tự mình biết.” Nguyễn Trà nhanh nhẹn mặc xong trang phục cưỡi ngựa, lúc nhắc đến Nhậm Khinh Khinh rõ ràng lạnh lùng hơn.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Lâm Lăng, Tống Mạnh Vũ và mấy nữ sinh từ phòng thay quần áo cách vách đi ra. Tống Mạnh Vũ nhìn thấy Nguyễn Trà đã ăn mặc chỉnh tề thì có lỗi cười nói: "Trà Trà, chị mặc đồ hơi chậm, quên chăm sóc em, ai mặc giúp em thế? Sau khi về nhà chị sẽ dạy lại cho em nhé?”
Tiết thể dục ở trường trung học cơ sở Số 2 rất đa dạng, trong đó có một môn là cưỡi ngựa, Tống Mạnh Vũ đã chuẩn bị xem Nguyễn Trà xấu hổ. Đừng nói ở thị trấn nhỏ, ngay cả mấy trường trung học ở thành phố lớn cũng không mở tiết dạy cưỡi ngựa, Nguyễn Trà học ở đâu chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.