Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ông Chồng Tổng Tài
Chương 212: Tình địch chính thức
Ngọc Tỉnh Liên
28/11/2024
Hôm nay, có lẽ trời xui đất khiến để Dương Thiên Vũ có thể tình cờ gặp được ân nhân mà anh ta vẫn luôn canh cánh trong lòng bấy lâu nay. Thế nhưng, số phận lại trớ trêu đến mức người đã từng cứu giúp Dương Thiên Vũ năm xưa lại là người mà anh ta không ưa một chút nào ở hiện tại. Chẳng những vậy, đối phương còn không thèm nhớ đến anh ta luôn. Dương Thiên Vũ cảm thấy trong lòng khá khó chịu. Anh ta nhìn Thái Lãnh Hàn bằng ánh mắt chứa rất nhiều cảm xúc phức tạp.
Ở phía ngược lại, Thái Lãnh Hàn cũng có tâm trạng không khá hơn Dương Thiên Vũ bao nhiêu. Chàng trai đang ngồi đối diện kia đang nhắc nhở hắn một cách trắng trợn rằng Triệu Uyển Nhu có một thời thanh xuân trong quá khứ tươi đẹp biết bao khi không có hắn xuất hiện. Hình ảnh Triệu Uyển Nhu nắm tay Dương Thiên Vũ chạy đi trong nắng sớm vàng ươm hôm nào cứ như một khúc phim ngắn tua chậm chiếu đi chiếu lại trong đầu của Thái Lãnh Hàn khiến hắn càng thêm chua xót. Những tin đồn về sự đẹp đôi mà rất nhiều người nhận xét về Triệu Uyển Nhu và Dương Thiên Vũ lại không ngừng vang vang trong tâm trí của Thái Lãnh Hàn khiến lòng dạ của hắn vốn đang chua xót càng thêm chua lè chua lét và xót xa đau đớn không thôi. Thái Lãnh Hàn không muốn phải ngồi đây nhìn “tình địch” để càng lúc càng cảm thấy bản thân hèn kém và thua sút so với người ta. Thái Lãnh Hàn muốn kết thúc nhanh chóng buổi cơm trưa chẳng khác gì “Hồng môn yến” này. Thế là, trước khi Dương Thiên Vũ mở miệng, Thái Lãnh Hàn đã cất tiếng hỏi:
- Rốt cuộc thì hôm nay anh muốn gặp tôi để làm gì?
Dương Thiên Vũ nhận ra ngữ điệu cảnh giác và nghi ngại của Thái Lãnh Hàn. Cơn khó chịu không thể gọi tên trong lòng anh ta lại bùng lên. Vậy nên, ngữ điệu của Dương Thiên Vũ cũng nghiêm lại hẳn:
- Không giấu gì tổng giám đốc Lãnh Hàn, lần này tôi trở về Việt Nam có mang theo mười hai tỉ.
Thái Lãnh Hàn ngẩn ra, có chút không hiểu. Dương Thiên Vũ đang muốn khoe sự giàu có với hắn hay sao? Nhận ra được sự kinh ngạc cố giấu của Thái Lãnh Hàn, bỗng nhiên Dương Thiên Vụ cảm thấy buồn cười. Anh ta trầm giọng hỏi:
- Chẳng lẽ anh thật sự không nghĩ ra rằng tôi mang theo mười hai tỉ về Việt Nam để làm gì sao?
Thái Lãnh Hàn lại ngẩn ra, nhưng lần này là vì hắn đã hiểu ra. Xét từ thái độ khiêu khích của Dương Thiên Vũ đối với hắn từ khi gặp nhau ở thang máy, lại nhớ về những tin đồn về tình cảm “thanh mai trúc mã” của anh ta với Triệu Uyển Nhu, và cả câu chuyện trong quá khứ, không khó để Thái Lãnh Hàn nhận ra, Dương Thiên Vũ không phải là “tình địch” trong lời đồn, mà anh ta chình là “tình địch chính thức”, “tình địch đáng gờm nhất”, “tình địch đáng ghét nhất”…
Ánh mắt của Thái Lãnh Hàn sắc lại khiến Dương Thiên Vũ thoáng giật mình. Tuy nhiên, anh ta vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh, tiếp tục nói:
- Anh đã đoán ra rồi, đúng không? Tôi mang tiền về Việt Nam, vốn là vì muốn giúp nhà họ Triệu vượt qua khó khăn khủng hoảng. Nếu không phải vì tôi bị vướng một chút thủ tục nên phải kéo dài thời gian, thì Uyển Nhu cũng không đến mức phải ấm ức gả cho anh như thế.
Thái Lãnh Hàn nghẹn họng, không cãi lại được một câu nào. Hắn vừa cảm thấy uất ức vừa cảm thấy may mắn khi bản thân đã có thể nhanh tay lẹ chân đi trước Dương Thiên Vũ một bước. Dù sao thì bây giờ Triệu Uyển Nhu cũng đã là vợ của hắn rồi. Thái Lãnh Hàn còn đang âm thầm an ủi bản thân như thế thì Dương Thiên Vũ lại nói tiếp:
- Tôi được biết anh đã dùng mười tỉ trong vốn lưu trữ của công ty để giúp nhà họ Triệu. Điều này chắc chắn đã mang đến cho anh không ít rắc rối. Bây giờ tôi dùng tiền của tôi trả cho anh, không chỉ là mười tỉ mà còn thêm hai tỉ xem như tiền lãi, anh có thể trả tự do cho Uyển Nhu của chúng tôi được không?
Một câu đề nghị đầy tính thách thức như thế khiến Thái Lãnh Hàn suýt chút nữa là lật bàn và đ.ấ.m vào mặt Dương Thiên Vũ. May mà Thái Lãnh Hàn còn giữ được một tia lý trí mỏng manh để nhớ ra Dương Thiên Vũ không chỉ là bạn bè từ thuở bé của Triệu Uyển Nhu mà anh ta còn rất có thể là đối tượng mà Triệu Uyển Nhu thầm mến. Hình ảnh Triệu Uyển Nhu thẹn thùng gật đầu khi được hỏi về việc cô có yêu thầm ai chưa hôm trước chợt hiện lên trong đầu của Thái Lãnh Hàn khiến hắn như bị ai đó đ.â.m cho một nhát vào tim, đau thắt. Thái Lãnh Hàn siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, cật lực áp chế cảm xúc tiêu cực đang cuồn cuộn trào dâng trong lòng. Hắn hít sâu một hơi, nghiến răng rít ra ba chữ:
- Không bao giờ!
Dương Thiên Vũ không lấy làm ngạc nhiên trước thái độ của Thái Lãnh Hàn. Trước đó, anh ta cũng đã từng hình dung rằng Thái Lãnh Hàn sẽ từ chối lời đề nghị lấy tiền trả tự do cho Triệu Uyển Nhu. Dù sao thì việc này cũng chẳng vẻ vang gì. Còn bây giờ, Dương Thiên Vũ càng thêm chắc chắn với khả năng Thái Lãnh Hàn sẽ từ chối đề nghị của anh ta. Bởi vì từ sự việc trong quá khứ, Dương Thiên Vũ biết rằng, Thái Lãnh Hàn đã yêu Triệu Uyển Nhu từ rất lâu, còn sớm hơn so với anh ta rất lâu.
Ở phía ngược lại, Thái Lãnh Hàn cũng có tâm trạng không khá hơn Dương Thiên Vũ bao nhiêu. Chàng trai đang ngồi đối diện kia đang nhắc nhở hắn một cách trắng trợn rằng Triệu Uyển Nhu có một thời thanh xuân trong quá khứ tươi đẹp biết bao khi không có hắn xuất hiện. Hình ảnh Triệu Uyển Nhu nắm tay Dương Thiên Vũ chạy đi trong nắng sớm vàng ươm hôm nào cứ như một khúc phim ngắn tua chậm chiếu đi chiếu lại trong đầu của Thái Lãnh Hàn khiến hắn càng thêm chua xót. Những tin đồn về sự đẹp đôi mà rất nhiều người nhận xét về Triệu Uyển Nhu và Dương Thiên Vũ lại không ngừng vang vang trong tâm trí của Thái Lãnh Hàn khiến lòng dạ của hắn vốn đang chua xót càng thêm chua lè chua lét và xót xa đau đớn không thôi. Thái Lãnh Hàn không muốn phải ngồi đây nhìn “tình địch” để càng lúc càng cảm thấy bản thân hèn kém và thua sút so với người ta. Thái Lãnh Hàn muốn kết thúc nhanh chóng buổi cơm trưa chẳng khác gì “Hồng môn yến” này. Thế là, trước khi Dương Thiên Vũ mở miệng, Thái Lãnh Hàn đã cất tiếng hỏi:
- Rốt cuộc thì hôm nay anh muốn gặp tôi để làm gì?
Dương Thiên Vũ nhận ra ngữ điệu cảnh giác và nghi ngại của Thái Lãnh Hàn. Cơn khó chịu không thể gọi tên trong lòng anh ta lại bùng lên. Vậy nên, ngữ điệu của Dương Thiên Vũ cũng nghiêm lại hẳn:
- Không giấu gì tổng giám đốc Lãnh Hàn, lần này tôi trở về Việt Nam có mang theo mười hai tỉ.
Thái Lãnh Hàn ngẩn ra, có chút không hiểu. Dương Thiên Vũ đang muốn khoe sự giàu có với hắn hay sao? Nhận ra được sự kinh ngạc cố giấu của Thái Lãnh Hàn, bỗng nhiên Dương Thiên Vụ cảm thấy buồn cười. Anh ta trầm giọng hỏi:
- Chẳng lẽ anh thật sự không nghĩ ra rằng tôi mang theo mười hai tỉ về Việt Nam để làm gì sao?
Thái Lãnh Hàn lại ngẩn ra, nhưng lần này là vì hắn đã hiểu ra. Xét từ thái độ khiêu khích của Dương Thiên Vũ đối với hắn từ khi gặp nhau ở thang máy, lại nhớ về những tin đồn về tình cảm “thanh mai trúc mã” của anh ta với Triệu Uyển Nhu, và cả câu chuyện trong quá khứ, không khó để Thái Lãnh Hàn nhận ra, Dương Thiên Vũ không phải là “tình địch” trong lời đồn, mà anh ta chình là “tình địch chính thức”, “tình địch đáng gờm nhất”, “tình địch đáng ghét nhất”…
Ánh mắt của Thái Lãnh Hàn sắc lại khiến Dương Thiên Vũ thoáng giật mình. Tuy nhiên, anh ta vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh, tiếp tục nói:
- Anh đã đoán ra rồi, đúng không? Tôi mang tiền về Việt Nam, vốn là vì muốn giúp nhà họ Triệu vượt qua khó khăn khủng hoảng. Nếu không phải vì tôi bị vướng một chút thủ tục nên phải kéo dài thời gian, thì Uyển Nhu cũng không đến mức phải ấm ức gả cho anh như thế.
Thái Lãnh Hàn nghẹn họng, không cãi lại được một câu nào. Hắn vừa cảm thấy uất ức vừa cảm thấy may mắn khi bản thân đã có thể nhanh tay lẹ chân đi trước Dương Thiên Vũ một bước. Dù sao thì bây giờ Triệu Uyển Nhu cũng đã là vợ của hắn rồi. Thái Lãnh Hàn còn đang âm thầm an ủi bản thân như thế thì Dương Thiên Vũ lại nói tiếp:
- Tôi được biết anh đã dùng mười tỉ trong vốn lưu trữ của công ty để giúp nhà họ Triệu. Điều này chắc chắn đã mang đến cho anh không ít rắc rối. Bây giờ tôi dùng tiền của tôi trả cho anh, không chỉ là mười tỉ mà còn thêm hai tỉ xem như tiền lãi, anh có thể trả tự do cho Uyển Nhu của chúng tôi được không?
Một câu đề nghị đầy tính thách thức như thế khiến Thái Lãnh Hàn suýt chút nữa là lật bàn và đ.ấ.m vào mặt Dương Thiên Vũ. May mà Thái Lãnh Hàn còn giữ được một tia lý trí mỏng manh để nhớ ra Dương Thiên Vũ không chỉ là bạn bè từ thuở bé của Triệu Uyển Nhu mà anh ta còn rất có thể là đối tượng mà Triệu Uyển Nhu thầm mến. Hình ảnh Triệu Uyển Nhu thẹn thùng gật đầu khi được hỏi về việc cô có yêu thầm ai chưa hôm trước chợt hiện lên trong đầu của Thái Lãnh Hàn khiến hắn như bị ai đó đ.â.m cho một nhát vào tim, đau thắt. Thái Lãnh Hàn siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, cật lực áp chế cảm xúc tiêu cực đang cuồn cuộn trào dâng trong lòng. Hắn hít sâu một hơi, nghiến răng rít ra ba chữ:
- Không bao giờ!
Dương Thiên Vũ không lấy làm ngạc nhiên trước thái độ của Thái Lãnh Hàn. Trước đó, anh ta cũng đã từng hình dung rằng Thái Lãnh Hàn sẽ từ chối lời đề nghị lấy tiền trả tự do cho Triệu Uyển Nhu. Dù sao thì việc này cũng chẳng vẻ vang gì. Còn bây giờ, Dương Thiên Vũ càng thêm chắc chắn với khả năng Thái Lãnh Hàn sẽ từ chối đề nghị của anh ta. Bởi vì từ sự việc trong quá khứ, Dương Thiên Vũ biết rằng, Thái Lãnh Hàn đã yêu Triệu Uyển Nhu từ rất lâu, còn sớm hơn so với anh ta rất lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.