Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Thiên Kim Giả Bạo Hồng Giới Giải Trí
Chương 33:
Ẩm Tửu Thính Vũ
28/09/2024
Đường Hân nở một nụ cười gượng gạo sau đó cố rút tay mình ra, trong lúc đó còn 'Vô tình' chạm vào mặt Tuyên Nhạc Nhạc một cái.
Nhìn ánh mắt kinh hoàng của Tuyên Nhạc Nhạc, cô chậm rãi nói: "Xin lỗi nhé, năm nay tôi mới 22 tuổi, chị hơn tôi bốn tuổi nên tôi phải gọi chị là chị mới đúng, nói không chừng chị lớn tuổi nhất trở thành chị cả của chương trình này nữa đó."
Khán giả: Ha ha ha! Xé nhau rồi chiến thôi!
[Đường Hân với khuôn mặt căng đầy collagen tuổi trẻ như vậy hơn nữa đường nét gương mặt còn xinh đẹp chưa rũ hết nét trẻ con, Tuyên Nhạc Nhạc sao lại có thể mặt dày gọi người ta là chị chứ.]
[Trước đây khi cô ta còn ở trong nhóm nhạc thần tượng thì mặt đã rất dày rồi, nhưng tôi cảm thấy khuôn mặt cô ta có vẻ hơi thay đổi khác lạ so với trước đây thì phải, nhưng lại không nói rõ được là thay đổi ở đâu.]
[Thần tượng mà, chắc chắn là có chỉnh sửa một chút, điều này rất bình thường.]
[Đường Hân vừa rồi vô tình chạm vào mặt cô ta, biểu cảm trên mặt cô ta lập tức thay đổi không lẽ toàn khuôn mặt đều là giả sao!]
Đường Hân không quan tâm đến việc mặt của Tuyên Nhạc Nhạc có phải là giả hay không, miễn cô ta đừng đến làm phiền cô là được.
Sau cái đụng chạm và lời nói ẩn ý kia của Đường Hân thì Tuyên Nhạc Nhạc có lẽ cũng biết Đường Hân không dễ chọc, thế nên cô ta trực tiếp chuyển mục tiêu sang Lâm Minh Triết và Tưởng Khải bên cạnh.
Dù sao thì tham gia chương trình này cũng là để thu hút đàn ông, có kết bạn với phái nữ hay không cũng không liên quan lắm.
Không lâu sau ba người họ bắt đầu vui vẻ trò chuyện với nhau, Đường Hân ngồi một bên có vẻ cô đơn không hòa nhập được với ba người đó.
Nhìn Tuyên Nhạc Nhạc mỉm cười duyên dáng với hai người đàn ông, cô ta còn liếc về phía cô lộ ra một ánh mắt khiêu khích, Đường Hân chỉ cười nhẹ rồi ngáp một cái, sau đó chỉ vào răng của mình.
Tuyên Nhạc Nhạc không hiểu cô có ý gì nên sau đó lại trừng mắt nhìn.
Đường Hân lắc đầu, đồ ngốc không dạy được!
Khán giả đã biết: [Tuyên Nhạc Nhạc! Trên răng cô có dính miếng ớt kìa!]
[Thật mất mặt quá đi trên răng lại có miếng ớt dính vào, cô ta ăn xong không súc miệng hay sao vậy!]
[Đường Hân lắc đầu lộ vẻ bó tay trông buồn cười quá, dáng vẻ vừa bất lực vừa có chút hả hê.]
Tuyên Nhạc Nhạc thấy Đường Hân không để ý đến mình nữa, trong lòng càng khó chịu hơn, sau đó trực tiếp lên tiếng: "Đường Hân, có phải cô thấy tôi nói chuyện vui vẻ với mọi người nên trong lòng không thoải mái không?" Nói xong cô ta còn làm ra vẻ đáng thương.
Đường Hân chỉ vào mình, mặt đầy dấu chấm hỏi: "Tôi không thoải mái? Vì sao tôi lại không thoải mái?"
"Đáng lẽ cô mới là người không thoải mái mới đúng chứ, xem đi trên răng cô dính miếng ớt kìa!"
Trên răng cô dính miếng ớt… Trên răng cô dính miếng ớt kìa… Dính miếng ớt… ớt…
Giọng nói này tựa như vang vọng khắp không gian trong phòng này khiến tất cả mọi người có mặt đều im lặng, lúc này ngay cả tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Ngay lúc này một tiếng hét chói tai vang lên, biểu cảm trên mặt của Tuyên Nhạc Nhạc trực tiếp mất kiểm soát.
Tưởng Khải và Lâm Minh Triết thì đứng lặng im lìm ở một góc.
Không liên quan đến họ, họ không biết gì cả, họ không làm gì hết!
Trong lòng Lâm Minh Triết hiện tại đang thầm nghĩ: [Mẹ ơi! Đường Hân này hoàn toàn không vô hại như vẻ bề ngoài của mình, câu nào nói ra cũng như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tim người ta vậy, sau chuyện này Tuyên Nhạc Nhạc còn ổn không đây?]
Nhìn ánh mắt kinh hoàng của Tuyên Nhạc Nhạc, cô chậm rãi nói: "Xin lỗi nhé, năm nay tôi mới 22 tuổi, chị hơn tôi bốn tuổi nên tôi phải gọi chị là chị mới đúng, nói không chừng chị lớn tuổi nhất trở thành chị cả của chương trình này nữa đó."
Khán giả: Ha ha ha! Xé nhau rồi chiến thôi!
[Đường Hân với khuôn mặt căng đầy collagen tuổi trẻ như vậy hơn nữa đường nét gương mặt còn xinh đẹp chưa rũ hết nét trẻ con, Tuyên Nhạc Nhạc sao lại có thể mặt dày gọi người ta là chị chứ.]
[Trước đây khi cô ta còn ở trong nhóm nhạc thần tượng thì mặt đã rất dày rồi, nhưng tôi cảm thấy khuôn mặt cô ta có vẻ hơi thay đổi khác lạ so với trước đây thì phải, nhưng lại không nói rõ được là thay đổi ở đâu.]
[Thần tượng mà, chắc chắn là có chỉnh sửa một chút, điều này rất bình thường.]
[Đường Hân vừa rồi vô tình chạm vào mặt cô ta, biểu cảm trên mặt cô ta lập tức thay đổi không lẽ toàn khuôn mặt đều là giả sao!]
Đường Hân không quan tâm đến việc mặt của Tuyên Nhạc Nhạc có phải là giả hay không, miễn cô ta đừng đến làm phiền cô là được.
Sau cái đụng chạm và lời nói ẩn ý kia của Đường Hân thì Tuyên Nhạc Nhạc có lẽ cũng biết Đường Hân không dễ chọc, thế nên cô ta trực tiếp chuyển mục tiêu sang Lâm Minh Triết và Tưởng Khải bên cạnh.
Dù sao thì tham gia chương trình này cũng là để thu hút đàn ông, có kết bạn với phái nữ hay không cũng không liên quan lắm.
Không lâu sau ba người họ bắt đầu vui vẻ trò chuyện với nhau, Đường Hân ngồi một bên có vẻ cô đơn không hòa nhập được với ba người đó.
Nhìn Tuyên Nhạc Nhạc mỉm cười duyên dáng với hai người đàn ông, cô ta còn liếc về phía cô lộ ra một ánh mắt khiêu khích, Đường Hân chỉ cười nhẹ rồi ngáp một cái, sau đó chỉ vào răng của mình.
Tuyên Nhạc Nhạc không hiểu cô có ý gì nên sau đó lại trừng mắt nhìn.
Đường Hân lắc đầu, đồ ngốc không dạy được!
Khán giả đã biết: [Tuyên Nhạc Nhạc! Trên răng cô có dính miếng ớt kìa!]
[Thật mất mặt quá đi trên răng lại có miếng ớt dính vào, cô ta ăn xong không súc miệng hay sao vậy!]
[Đường Hân lắc đầu lộ vẻ bó tay trông buồn cười quá, dáng vẻ vừa bất lực vừa có chút hả hê.]
Tuyên Nhạc Nhạc thấy Đường Hân không để ý đến mình nữa, trong lòng càng khó chịu hơn, sau đó trực tiếp lên tiếng: "Đường Hân, có phải cô thấy tôi nói chuyện vui vẻ với mọi người nên trong lòng không thoải mái không?" Nói xong cô ta còn làm ra vẻ đáng thương.
Đường Hân chỉ vào mình, mặt đầy dấu chấm hỏi: "Tôi không thoải mái? Vì sao tôi lại không thoải mái?"
"Đáng lẽ cô mới là người không thoải mái mới đúng chứ, xem đi trên răng cô dính miếng ớt kìa!"
Trên răng cô dính miếng ớt… Trên răng cô dính miếng ớt kìa… Dính miếng ớt… ớt…
Giọng nói này tựa như vang vọng khắp không gian trong phòng này khiến tất cả mọi người có mặt đều im lặng, lúc này ngay cả tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Ngay lúc này một tiếng hét chói tai vang lên, biểu cảm trên mặt của Tuyên Nhạc Nhạc trực tiếp mất kiểm soát.
Tưởng Khải và Lâm Minh Triết thì đứng lặng im lìm ở một góc.
Không liên quan đến họ, họ không biết gì cả, họ không làm gì hết!
Trong lòng Lâm Minh Triết hiện tại đang thầm nghĩ: [Mẹ ơi! Đường Hân này hoàn toàn không vô hại như vẻ bề ngoài của mình, câu nào nói ra cũng như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tim người ta vậy, sau chuyện này Tuyên Nhạc Nhạc còn ổn không đây?]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.