Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Bị Oan Hắc Hóa Toàn Bộ
Chương 13: Cắt Mất Chim
Tinh Hồi
09/09/2024
Lúc Cố Kinh Trần đi đến cửa sân, Diệp Minh Triệt đang đứng đó.
Hắn vỗ vai Diệp Minh Triệt.
"Biểu ca."
Cố Kinh Trần ôn hòa nói: "Minh Triệt, Trịnh tam công tử có liên quan đến một vụ án ta đang phụ trách, bữa tiệc rượu hôm nay có lẽ sẽ có manh mối. Đệ có nguyện ý làm nội ứng không?"
Mắt Diệp Minh Triệt sáng lên.
"Nguyện ý!"
Diệp Minh Triệt thần tượng nhất chính là Cố Kinh Trần, tuổi còn trẻ đã là Đại Lý Tự khanh, phá được vô số vụ án kỳ lạ.
Hắn có thể cùng Cố Kinh Trần phá án, giúp đỡ Cố Kinh Trần, thật sự là không còn gì vui hơn!
Về phần việc hắn tối nay sẽ bị gài bẫy cắt mất chim, đã sớm bị hắn ném ra sau đầu rồi.
Vì vậy, Diệp Minh Triệt vui vẻ ra khỏi cửa.
Tam thiếu gia Thượng thư phủ - Trịnh Thiếu Lăng đang lo lắng chờ hắn ở cửa.
Nhìn thấy hắn ra, lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng.
"Minh Triệt, cuối cùng huynh cũng ra, mau đi thôi, mọi người đều đang chờ huynh đấy!"
Diệp Minh Triệt bình thường tuy rằng hơi ngỗ nghịch, nhưng không có nghĩa là hắn ngu ngốc.
Trịnh Thiếu Lăng...
Hắn và Trịnh Thiếu Lăng chơi với nhau nhiều năm như vậy, đã bao nhiêu lần làm kẻ ngốc thay hắn ta, vốn tưởng hai người là huynh đệ tốt, có thể mặc chung một chiếc quần.
Không ngờ là hắn tự mình đa tình.
Hừ!
Không phải chỉ là chơi thôi sao?
Hắn chiều hắn ta.
Diệp Minh Triệt trực tiếp khoác vai Trịnh Thiếu Lăng: "Đi, uống rượu thôi!"
"Đi!"
Hai người cười nói đi đến Thiên Hương Lâu, quán rượu lớn nhất hoàng thành.
Lúc Diệp Minh Triệt và Trịnh Thiếu Lăng đến, trong phòng bao đã có sáu vị công tử thế gia thường ngày cùng nhau ăn chơi trác táng, nhìn thấy hai người bọn họ đến, nhiệt tình chào hỏi.
"Diệp thiếu, Trịnh thiếu, hai người đến muộn rồi đấy!"
Trịnh Thiếu Lăng vỗ vai Diệp Minh Triệt.
"Còn không phải sao, nếu không phải ta đích thân đến cửa chờ, Diệp thiếu còn chẳng thèm đến đâu!"
"Tại sao lại không muốn đến?"
Diệp Minh Triệt cười ha hả: "Nhà ta có muội muội về, ta phải ở nhà bồi dưỡng tình cảm với muội muội chứ!"
Những người khác trêu chọc.
"Muội muội gì thế? Là người tình thì có!"
Diệp Minh Triệt lập tức đá kẻ vừa nói một cái, không nặng, nhưng cũng không nhẹ.
"Bớt ba hoa ba chát đi, là muội muội ruột của ta đấy!"
"Muội muội ruột? Diệp Khanh Khanh?"
Diệp Minh Triệt chỉ có một muội muội là Diệp Khanh Khanh, hơn nữa, quan hệ giữa hắn và muội muội này không tốt.
Thường xuyên bị Diệp Khanh Khanh làm cho tức giận đến mức phải ra ngoài uống rượu.
Hôm nay vậy mà lại vì Diệp Khanh Khanh mà không muốn ra ngoài uống rượu?
Mặt trời mọc hướng tây rồi sao?
Chuyện thiên kim thật giả Diệp gia ngoại trừ Diệp gia ra thì người ngoài còn chưa biết, Diệp Minh Triệt liền nhân cơ hội này chính danh cho Diệp Tịnh Nguyệt.
"Diệp Khanh Khanh không phải muội muội ruột của ta, nó chỉ là kẻ giả mạo chiếm tổ chim cúc cu thôi!"
"A?" Mọi người rất tò mò: "Chuyện là như thế nào?"
Trịnh Thiếu Lăng nhìn thấy Diệp Minh Triệt còn muốn nói gì đó, vội vàng cắt ngang.
"Thôi thôi, uống rượu trước đã, nói nhiều như vậy làm gì? À đúng rồi, ta nghe nói Thiên Hương các có một cô nương ca nhạc mới đến, trông xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, ta có mối quan quen biết, để mọi người gặp mặt một chút."
Một câu nói, trong nháy mắt khiến cho đám công tử bột này hứng thú, không còn để ý đến chuyện thiên kim thật giả Diệp gia nữa.
"Ta cũng nghe nói rồi, nghe nói là xinh đẹp tuyệt trần, hôm nay ta đến đây chính là vì muốn gặp nàng ta."
"Nhanh lên, nhanh lên, có mối quan quen biết thì mau gọi nàng ta vào đi."
"Đồ tốt phải cùng nhau thưởng thức chứ..."
Trịnh Thiếu Lăng liền đi gọi người đến.
Lúc này, Diệp Minh Triệt cũng đầy suy nghĩ.
Hắn đại khái đoán được, người xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành trong miệng Trịnh Thiếu Lăng chính là người có tám phần giống với Tiên hoàng hậu.
Đương kim hoàng thượng vì hoàng hậu mà đến nay vẫn còn phát điên, hắn rất muốn gặp, người có thể khiến cho hoàng thượng si mê như vậy, rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào.
Hắn vỗ vai Diệp Minh Triệt.
"Biểu ca."
Cố Kinh Trần ôn hòa nói: "Minh Triệt, Trịnh tam công tử có liên quan đến một vụ án ta đang phụ trách, bữa tiệc rượu hôm nay có lẽ sẽ có manh mối. Đệ có nguyện ý làm nội ứng không?"
Mắt Diệp Minh Triệt sáng lên.
"Nguyện ý!"
Diệp Minh Triệt thần tượng nhất chính là Cố Kinh Trần, tuổi còn trẻ đã là Đại Lý Tự khanh, phá được vô số vụ án kỳ lạ.
Hắn có thể cùng Cố Kinh Trần phá án, giúp đỡ Cố Kinh Trần, thật sự là không còn gì vui hơn!
Về phần việc hắn tối nay sẽ bị gài bẫy cắt mất chim, đã sớm bị hắn ném ra sau đầu rồi.
Vì vậy, Diệp Minh Triệt vui vẻ ra khỏi cửa.
Tam thiếu gia Thượng thư phủ - Trịnh Thiếu Lăng đang lo lắng chờ hắn ở cửa.
Nhìn thấy hắn ra, lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng.
"Minh Triệt, cuối cùng huynh cũng ra, mau đi thôi, mọi người đều đang chờ huynh đấy!"
Diệp Minh Triệt bình thường tuy rằng hơi ngỗ nghịch, nhưng không có nghĩa là hắn ngu ngốc.
Trịnh Thiếu Lăng...
Hắn và Trịnh Thiếu Lăng chơi với nhau nhiều năm như vậy, đã bao nhiêu lần làm kẻ ngốc thay hắn ta, vốn tưởng hai người là huynh đệ tốt, có thể mặc chung một chiếc quần.
Không ngờ là hắn tự mình đa tình.
Hừ!
Không phải chỉ là chơi thôi sao?
Hắn chiều hắn ta.
Diệp Minh Triệt trực tiếp khoác vai Trịnh Thiếu Lăng: "Đi, uống rượu thôi!"
"Đi!"
Hai người cười nói đi đến Thiên Hương Lâu, quán rượu lớn nhất hoàng thành.
Lúc Diệp Minh Triệt và Trịnh Thiếu Lăng đến, trong phòng bao đã có sáu vị công tử thế gia thường ngày cùng nhau ăn chơi trác táng, nhìn thấy hai người bọn họ đến, nhiệt tình chào hỏi.
"Diệp thiếu, Trịnh thiếu, hai người đến muộn rồi đấy!"
Trịnh Thiếu Lăng vỗ vai Diệp Minh Triệt.
"Còn không phải sao, nếu không phải ta đích thân đến cửa chờ, Diệp thiếu còn chẳng thèm đến đâu!"
"Tại sao lại không muốn đến?"
Diệp Minh Triệt cười ha hả: "Nhà ta có muội muội về, ta phải ở nhà bồi dưỡng tình cảm với muội muội chứ!"
Những người khác trêu chọc.
"Muội muội gì thế? Là người tình thì có!"
Diệp Minh Triệt lập tức đá kẻ vừa nói một cái, không nặng, nhưng cũng không nhẹ.
"Bớt ba hoa ba chát đi, là muội muội ruột của ta đấy!"
"Muội muội ruột? Diệp Khanh Khanh?"
Diệp Minh Triệt chỉ có một muội muội là Diệp Khanh Khanh, hơn nữa, quan hệ giữa hắn và muội muội này không tốt.
Thường xuyên bị Diệp Khanh Khanh làm cho tức giận đến mức phải ra ngoài uống rượu.
Hôm nay vậy mà lại vì Diệp Khanh Khanh mà không muốn ra ngoài uống rượu?
Mặt trời mọc hướng tây rồi sao?
Chuyện thiên kim thật giả Diệp gia ngoại trừ Diệp gia ra thì người ngoài còn chưa biết, Diệp Minh Triệt liền nhân cơ hội này chính danh cho Diệp Tịnh Nguyệt.
"Diệp Khanh Khanh không phải muội muội ruột của ta, nó chỉ là kẻ giả mạo chiếm tổ chim cúc cu thôi!"
"A?" Mọi người rất tò mò: "Chuyện là như thế nào?"
Trịnh Thiếu Lăng nhìn thấy Diệp Minh Triệt còn muốn nói gì đó, vội vàng cắt ngang.
"Thôi thôi, uống rượu trước đã, nói nhiều như vậy làm gì? À đúng rồi, ta nghe nói Thiên Hương các có một cô nương ca nhạc mới đến, trông xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, ta có mối quan quen biết, để mọi người gặp mặt một chút."
Một câu nói, trong nháy mắt khiến cho đám công tử bột này hứng thú, không còn để ý đến chuyện thiên kim thật giả Diệp gia nữa.
"Ta cũng nghe nói rồi, nghe nói là xinh đẹp tuyệt trần, hôm nay ta đến đây chính là vì muốn gặp nàng ta."
"Nhanh lên, nhanh lên, có mối quan quen biết thì mau gọi nàng ta vào đi."
"Đồ tốt phải cùng nhau thưởng thức chứ..."
Trịnh Thiếu Lăng liền đi gọi người đến.
Lúc này, Diệp Minh Triệt cũng đầy suy nghĩ.
Hắn đại khái đoán được, người xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành trong miệng Trịnh Thiếu Lăng chính là người có tám phần giống với Tiên hoàng hậu.
Đương kim hoàng thượng vì hoàng hậu mà đến nay vẫn còn phát điên, hắn rất muốn gặp, người có thể khiến cho hoàng thượng si mê như vậy, rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.