Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Bị Oan Hắc Hóa Toàn Bộ
Chương 3: Ôi! Đây Chẳng Phải Là Ngoại Thất Của Phụ Thân Cặn Bã Sao?
Tinh Hồi
09/09/2024
Trong lòng Cố Dung sóng to gió lớn.
Diệp Bá Giản cưới bà chỉ là vì muốn lợi dụng bà, vắt kiệt bà? Hoàn toàn không yêu bà?
Diệp Khanh Khanh là nữ nhi của ngoại thất Diệp Bá Giản?
Chuyện thiên kim thật giả này là vì muốn nuôi nữ nhi của ngoại thất bên cạnh ông ta, được nuông chiều hết mực?
Bà cẩn thận suy nghĩ một chút, bà sinh ba đứa nhi tử, Diệp Bá Giản miệng thì nói rất vui mừng, nhưng mà giáo dục ba đứa con nhiều năm như vậy, ông ta đều chưa từng hỏi han.
Sau đó sinh nữ nhi lớn, lẽ ra ba đứa nhi tử trước, sau đó sinh một đứa nữ nhi nên được nuông chiều hết mực mới đúng.
Diệp Bá Giản dường như cũng chỉ là nói miệng cho vui.
Nữ nhi lớn ông ta cũng chẳng bế bao nhiêu lần.
Nhưng Diệp Khanh Khanh thì khác.
Diệp Khanh Khanh vừa sinh ra, Diệp Bá Giản đã thích đến không chịu được, lúc đó chỉ cần tan triều về việc đầu tiên chính là bế Diệp Khanh Khanh, miệng thì lẩm bẩm không ngừng, bảo bối nhỏ, cục cưng nhỏ...
Lúc đó bà còn giả vờ ghen tuông nói bốn đứa con trước cũng chưa thấy ông ta yêu thương như vậy, sao nữ nhi út này lại được quan tâm như thế.
Lúc đó Diệp Bá Giản nói thế nào nhỉ?
Ông ta nói lúc trước còn trẻ, không biết làm cha như thế nào, hơn nữa chính sự tương đối bận, không lo được cho con cái.
Đến lúc nữ nhi út ra đời ông ta mới phát hiện ra ông ta làm cha không hề xứng chức, ông ta muốn bù đắp cho con cái.
Cho nên đối với nữ nhi út là muốn sao trên trời hái sao cho được.
Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, chuyện này quả thật không đúng, nếu ông ta thật sự cảm thấy áy náy với con cái, thì nên đối với bốn đứa con trước bù đắp gấp bội mới đúng.
Thế nhưng những năm qua, ngoại trừ con út, những đứa con khác ông ta đều không để tâm.
Nếu thật sự là bởi vì nữ nhi út là nữ nhi của ngoại thất...
Nghĩ đến đây, Cố Dung chỉ cảm thấy một luồng khí huyết xông thẳng lên não, thiếu chút nữa ngã ngửa ra đất.
Diệp Tịnh Nguyệt nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy bà, bàn tay nhỏ nhắn lướt qua chóp mũi Cố Dung, để lại một làn hương thơm.
"Mẫu thân, cẩn thận."
【Làm cho mẫu thân tỉnh táo lại một chút.】
Cố Dung vừa rồi còn cảm thấy choáng váng, nhưng mà một giây sau liền cảm thấy cơ thể trở nên nhẹ nhõm, tâm tình sảng khoái.
Nếu như nói vừa rồi bà còn giữ thái độ nửa tin nửa ngờ đối với lời Diệp Tịnh Nguyệt nói trong lòng, thì sự thay đổi của cơ thể hiện tại khiến bà đối với Diệp Tịnh Nguyệt tin tưởng chín phần.
Diệp Bá Giản lạnh lùng liếc nhìn Diệp Tịnh Nguyệt đang ân cần.
"Ngươi ngược lại rất biết giả vờ."
"Hầu gia!" Mặt mày Cố Dung trầm xuống: "Nguyệt Nhi là nữ nhi ruột của ông, con bé lưu lạc bên ngoài mười lăm năm, trở về ông một câu quan tâm cũng không có. Con bé đỡ ta một cái, ông liền mắng con bé giả vờ! Con bé thấu hiểu cho ta, có hiếu tâm còn sai sao? Người thật sự giả vờ chẳng phải là kẻ đang treo cổ kia sao?"
"Tâm tư của nó ta còn không hiểu sao? Không phải là muốn ta đi xem nó, bỏ mặc Nguyệt Nhi, sau đó để Nguyệt Nhi sau này bị khinh thường ở trong phủ sao? Nó chiếm đoạt thân phận của Nguyệt Nhi hưởng thụ mười lăm năm cuộc sống cẩm y ngọc thực, nó nên biết ơn, chứ không phải tính kế!"
Diệp Bá Giản tức giận.
"Phu nhân, bà vậy mà lại nghĩ Khanh Khanh ác độc như vậy, chúng ta nuôi Khanh Khanh nhiều năm như vậy, tính tình con bé thế nào bà còn không hiểu sao? Ta thật sự thất vọng về bà. Nếu như ta biết bà là người như vậy, lúc trước ta..."
Cố Dung sắc bén cắt ngang lời ông ta.
"Lúc trước cái gì! Hầu gia, ông nói đi, lúc trước làm sao!"
Diệp Tịnh Nguyệt đỡ Cố Dung, có thể cảm nhận được cả người bà đang run rẩy, hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Diệp Bá Giản, giống như chỉ cần Diệp Bá Giản nói ra cái gì, bà liền muốn đồng quy vu tận với Diệp Bá Giản!
Chuyện lúc trước là nghịch lân của bà!
Lời nói của Diệp Bá Giản nghẹn lại trong cổ họng, nuốt cũng không trôi, nhổ cũng không xong.
Cuối cùng chỉ có thể chột dạ phẫn nộ hất tay áo bỏ đi.
"Phu nhân, ta thật sự thất vọng về bà!"
Diệp Bá Giản cưới bà chỉ là vì muốn lợi dụng bà, vắt kiệt bà? Hoàn toàn không yêu bà?
Diệp Khanh Khanh là nữ nhi của ngoại thất Diệp Bá Giản?
Chuyện thiên kim thật giả này là vì muốn nuôi nữ nhi của ngoại thất bên cạnh ông ta, được nuông chiều hết mực?
Bà cẩn thận suy nghĩ một chút, bà sinh ba đứa nhi tử, Diệp Bá Giản miệng thì nói rất vui mừng, nhưng mà giáo dục ba đứa con nhiều năm như vậy, ông ta đều chưa từng hỏi han.
Sau đó sinh nữ nhi lớn, lẽ ra ba đứa nhi tử trước, sau đó sinh một đứa nữ nhi nên được nuông chiều hết mực mới đúng.
Diệp Bá Giản dường như cũng chỉ là nói miệng cho vui.
Nữ nhi lớn ông ta cũng chẳng bế bao nhiêu lần.
Nhưng Diệp Khanh Khanh thì khác.
Diệp Khanh Khanh vừa sinh ra, Diệp Bá Giản đã thích đến không chịu được, lúc đó chỉ cần tan triều về việc đầu tiên chính là bế Diệp Khanh Khanh, miệng thì lẩm bẩm không ngừng, bảo bối nhỏ, cục cưng nhỏ...
Lúc đó bà còn giả vờ ghen tuông nói bốn đứa con trước cũng chưa thấy ông ta yêu thương như vậy, sao nữ nhi út này lại được quan tâm như thế.
Lúc đó Diệp Bá Giản nói thế nào nhỉ?
Ông ta nói lúc trước còn trẻ, không biết làm cha như thế nào, hơn nữa chính sự tương đối bận, không lo được cho con cái.
Đến lúc nữ nhi út ra đời ông ta mới phát hiện ra ông ta làm cha không hề xứng chức, ông ta muốn bù đắp cho con cái.
Cho nên đối với nữ nhi út là muốn sao trên trời hái sao cho được.
Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, chuyện này quả thật không đúng, nếu ông ta thật sự cảm thấy áy náy với con cái, thì nên đối với bốn đứa con trước bù đắp gấp bội mới đúng.
Thế nhưng những năm qua, ngoại trừ con út, những đứa con khác ông ta đều không để tâm.
Nếu thật sự là bởi vì nữ nhi út là nữ nhi của ngoại thất...
Nghĩ đến đây, Cố Dung chỉ cảm thấy một luồng khí huyết xông thẳng lên não, thiếu chút nữa ngã ngửa ra đất.
Diệp Tịnh Nguyệt nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy bà, bàn tay nhỏ nhắn lướt qua chóp mũi Cố Dung, để lại một làn hương thơm.
"Mẫu thân, cẩn thận."
【Làm cho mẫu thân tỉnh táo lại một chút.】
Cố Dung vừa rồi còn cảm thấy choáng váng, nhưng mà một giây sau liền cảm thấy cơ thể trở nên nhẹ nhõm, tâm tình sảng khoái.
Nếu như nói vừa rồi bà còn giữ thái độ nửa tin nửa ngờ đối với lời Diệp Tịnh Nguyệt nói trong lòng, thì sự thay đổi của cơ thể hiện tại khiến bà đối với Diệp Tịnh Nguyệt tin tưởng chín phần.
Diệp Bá Giản lạnh lùng liếc nhìn Diệp Tịnh Nguyệt đang ân cần.
"Ngươi ngược lại rất biết giả vờ."
"Hầu gia!" Mặt mày Cố Dung trầm xuống: "Nguyệt Nhi là nữ nhi ruột của ông, con bé lưu lạc bên ngoài mười lăm năm, trở về ông một câu quan tâm cũng không có. Con bé đỡ ta một cái, ông liền mắng con bé giả vờ! Con bé thấu hiểu cho ta, có hiếu tâm còn sai sao? Người thật sự giả vờ chẳng phải là kẻ đang treo cổ kia sao?"
"Tâm tư của nó ta còn không hiểu sao? Không phải là muốn ta đi xem nó, bỏ mặc Nguyệt Nhi, sau đó để Nguyệt Nhi sau này bị khinh thường ở trong phủ sao? Nó chiếm đoạt thân phận của Nguyệt Nhi hưởng thụ mười lăm năm cuộc sống cẩm y ngọc thực, nó nên biết ơn, chứ không phải tính kế!"
Diệp Bá Giản tức giận.
"Phu nhân, bà vậy mà lại nghĩ Khanh Khanh ác độc như vậy, chúng ta nuôi Khanh Khanh nhiều năm như vậy, tính tình con bé thế nào bà còn không hiểu sao? Ta thật sự thất vọng về bà. Nếu như ta biết bà là người như vậy, lúc trước ta..."
Cố Dung sắc bén cắt ngang lời ông ta.
"Lúc trước cái gì! Hầu gia, ông nói đi, lúc trước làm sao!"
Diệp Tịnh Nguyệt đỡ Cố Dung, có thể cảm nhận được cả người bà đang run rẩy, hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Diệp Bá Giản, giống như chỉ cần Diệp Bá Giản nói ra cái gì, bà liền muốn đồng quy vu tận với Diệp Bá Giản!
Chuyện lúc trước là nghịch lân của bà!
Lời nói của Diệp Bá Giản nghẹn lại trong cổ họng, nuốt cũng không trôi, nhổ cũng không xong.
Cuối cùng chỉ có thể chột dạ phẫn nộ hất tay áo bỏ đi.
"Phu nhân, ta thật sự thất vọng về bà!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.