Sau Khi Nghe Tiếng Lòng Của Nhãi Con, Cả Hoàng Cung Liền Phát Điên
Chương 47:
Mộc Hòa Thổ Thổ
12/07/2024
Tiểu Lộ Tử nắm tay ả: “Vì muội, bị đánh thêm năm mươi đại bản cũng đáng!”
Nghe vậy, Sở Yêu Yêu bừng tỉnh đại ngộ.
[Mình biết mà, sao tiện nghi phụ hoàng có thể chọn cung nữ có vấn đề hầu hạ ở bên cạnh được, thì ra là cố ý.]
“Nhưng mà, muội muốn đến Lộ Hoa Cung mà, sao lại đổi ý?”
Giọng điệu của Thúy Nhi có chút không được tự nhiên: “Trước đó muội muốn đến chỗ Lý Quý Tần, không ngờ…”
Nghe đến đây, Tiểu Lộ Tử thở dài: “Trong cung, nói cái gì cũng không chắc chắn, Quỳnh Hoa Cung tốt, Thục phi được sủng ái, đối đãi hạ nhân cũng khá tốt.”
“Đúng vậy.”
Tiểu Lộ Tử định thân mật hơn, lại bị Thúy Nhi đẩy ra: “Muộn rồi, huynh về đi, đừng để bị phát hiện.”
Tiểu Lộ Tử luyến tiếc rời đi.
[Không ngờ Thúy Nhi thế mà lại trung thành với Trương Quý Nhân, còn vì bà ta mà vào cung quyến rũ thái giám!]
[Chậc chậc, xem ra dù là dạng nam nhân nào, cũng đều không qua được ải mỹ nhân.]
Tưởng dưa ăn đến đây là hết.
Sở Yêu Yêu có chút chưa đã thèm.
[Quả dưa này đầu voi đuôi chuột, không ngon.]
Không ngờ Thúy Nhi vẫn không rời đi, mà tiếp tục chờ.
Đột nhiên, xuất hiện một người mặc áo choàng.
“Sao người lại tự mình đến?”
Sở Yêu Yêu thò đầu ra [Ai?]
“Sao rồi?”
[Nghe giọng này… là nữ tử, chẳng lẽ… Trương Quý Nhân?]
“Xuân Thi vẫn luôn nhìn chằm chằm nô tỳ, nô tỳ cũng không có cơ hội đến gần Thục phi.”
“Vừa rồi ta đều nghe được, vất vả cho ngươi.”
“Nô tỳ không vất vả, nếu không có thuốc của người, có lẽ nô tỳ đã bị Trương Quý Nhân đánh chết.”
Sở Yêu Yêu tròn mắt.
[Không phải Trương Quý Nhân!]
Thúy Nhi quỳ xuống: “Chỉ cần người nói, nô tỳ muôn chết không từ!”
Người bí ẩn đỡ ả dậy: “Trương Quý Nhân bảo ngươi làm gì?”
“Trương Quý Nhân bảo nô tỳ tùy thời hạ độc hai mẫu tử Thục phi.”
Người nọ gật đầu: “Ngươi làm theo, tốt nhất là lúc hoàng thượng có ở đó.”
Xuân Thi nghiến răng nhìn Thúy Nhi, trong mắt như sắp phun lửa.
Tiện tì lòng dạ hiểm độc, thế mà có ý hại người! Nàng phải báo với nương nương! Định đi, bị vỗ vai, phải ngồi xuống.
Sở Yêu Yêu ngồi đó cảm thán.
[Không ngờ, một cung nữ nhỏ như Thúy Nhi, lại là gián điệp hai mang!]
[Đây là… phiên bản cung đình của Điệp vụ bất khả thi?]
[Rốt cuộc là ai vậy? Hệ thống, ngươi có biết không?]
Hệ thống: Một vị phi tần nào đó.
[Có thể tự do đi lại trong hậu cung, tất nhiên ta biết nàng là một vị phi tần nào đó, ta hỏi là họ tên đầy đủ của bà ta?]
Nghe vậy, Sở Yêu Yêu bừng tỉnh đại ngộ.
[Mình biết mà, sao tiện nghi phụ hoàng có thể chọn cung nữ có vấn đề hầu hạ ở bên cạnh được, thì ra là cố ý.]
“Nhưng mà, muội muốn đến Lộ Hoa Cung mà, sao lại đổi ý?”
Giọng điệu của Thúy Nhi có chút không được tự nhiên: “Trước đó muội muốn đến chỗ Lý Quý Tần, không ngờ…”
Nghe đến đây, Tiểu Lộ Tử thở dài: “Trong cung, nói cái gì cũng không chắc chắn, Quỳnh Hoa Cung tốt, Thục phi được sủng ái, đối đãi hạ nhân cũng khá tốt.”
“Đúng vậy.”
Tiểu Lộ Tử định thân mật hơn, lại bị Thúy Nhi đẩy ra: “Muộn rồi, huynh về đi, đừng để bị phát hiện.”
Tiểu Lộ Tử luyến tiếc rời đi.
[Không ngờ Thúy Nhi thế mà lại trung thành với Trương Quý Nhân, còn vì bà ta mà vào cung quyến rũ thái giám!]
[Chậc chậc, xem ra dù là dạng nam nhân nào, cũng đều không qua được ải mỹ nhân.]
Tưởng dưa ăn đến đây là hết.
Sở Yêu Yêu có chút chưa đã thèm.
[Quả dưa này đầu voi đuôi chuột, không ngon.]
Không ngờ Thúy Nhi vẫn không rời đi, mà tiếp tục chờ.
Đột nhiên, xuất hiện một người mặc áo choàng.
“Sao người lại tự mình đến?”
Sở Yêu Yêu thò đầu ra [Ai?]
“Sao rồi?”
[Nghe giọng này… là nữ tử, chẳng lẽ… Trương Quý Nhân?]
“Xuân Thi vẫn luôn nhìn chằm chằm nô tỳ, nô tỳ cũng không có cơ hội đến gần Thục phi.”
“Vừa rồi ta đều nghe được, vất vả cho ngươi.”
“Nô tỳ không vất vả, nếu không có thuốc của người, có lẽ nô tỳ đã bị Trương Quý Nhân đánh chết.”
Sở Yêu Yêu tròn mắt.
[Không phải Trương Quý Nhân!]
Thúy Nhi quỳ xuống: “Chỉ cần người nói, nô tỳ muôn chết không từ!”
Người bí ẩn đỡ ả dậy: “Trương Quý Nhân bảo ngươi làm gì?”
“Trương Quý Nhân bảo nô tỳ tùy thời hạ độc hai mẫu tử Thục phi.”
Người nọ gật đầu: “Ngươi làm theo, tốt nhất là lúc hoàng thượng có ở đó.”
Xuân Thi nghiến răng nhìn Thúy Nhi, trong mắt như sắp phun lửa.
Tiện tì lòng dạ hiểm độc, thế mà có ý hại người! Nàng phải báo với nương nương! Định đi, bị vỗ vai, phải ngồi xuống.
Sở Yêu Yêu ngồi đó cảm thán.
[Không ngờ, một cung nữ nhỏ như Thúy Nhi, lại là gián điệp hai mang!]
[Đây là… phiên bản cung đình của Điệp vụ bất khả thi?]
[Rốt cuộc là ai vậy? Hệ thống, ngươi có biết không?]
Hệ thống: Một vị phi tần nào đó.
[Có thể tự do đi lại trong hậu cung, tất nhiên ta biết nàng là một vị phi tần nào đó, ta hỏi là họ tên đầy đủ của bà ta?]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.