Sau Khi Ngủ Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 44: Chúng Ta Có Quan Hệ Gì?
Điềm Bính Tả Thủ
05/10/2023
“Tưởng Dao, không phải chính cậu đã nói rồi sao? Đây chỉ là phản ứng sinh lý bình thường mà thôi. Hơn nữa đêm qua tớ cũng uống rất nhiều rượu, sao tớ còn sức lực để phản kháng lại cậu được.”
Tống Sơ Diễn biết Tưởng Dao mập mạp cắn câu, anh không hề hoang mang mà bắt đầu bắt cá.
“Được, tôi xin lỗi cậu. Lần này coi như thiếu cậu một ân tình. Lần sau nếu cậu muốn, tôi cho cậu làm là được chứ gì.”
Tưởng Dao vội vàng quay đầu di, không muốn nhìn mặt Tống Sơ Diễn.
Đúng là mất mặt muốn chết. Cô uống say không đi cưỡng gian người khác, vậy mà cố tình lại cưỡng gian Tống Sơ Diễn.
Nếu cưỡng gian người khác…
Tưởng Dao suy nghĩ một chút về những người đàn ông cô nhìn thấy tối hôm qua khi vừa đi vào quán bar, một đám bụng bia.
Cô đột nhiên cảm thấy cưỡng gian Tống Sơ Diễn dường như cũng là một sự lựa chọn không tệ.
Đêm qua nếu không khống chế được cùng người đàn ông khác làm tình, không biết là đầu hói hay xấu xí, như vậy cô thà rằng tìm chết còn hơn!
Hơn nữa địa phương như quán bar rất hỗn loạn, nếu gặp phải người đàn ông nào có bệnh…
Sau lưng Tưởng Dao bỗng sợ hãi, về sau cô sẽ không bao giờ tới nơi này nữa.
“Tống Sơ Diễn, cậu không có bệnh gì đúng không?”
Tưởng Dao kinh hãi nhìn Tống Sơ Diễn.
“Trước đó không lâu trường học mới kiểm tra sức khỏe toàn thân, tớ rất khoẻ mạnh. Còn nữa, mập mạp, cậu đừng tưởng rằng tớ muốn làm cậu.”
Tống Sơ Diễn thấy Tưởng Dao nghi ngờ bản thân thì có chút tức giận.
“Lần đầu tiên cậu làm tình với tôi, cậu còn không biết đấy là tôi.”
Tưởng Dao lập tức phản bác.
“Đó là lần đầu tiên của tớ.”
Sau khi nói xong, tai Tống Sơ Diễn đỏ lên.
Anh thật sự bị Tưởng Dao mập mạp đánh bại, chưa từng có người có thể khiến anh nói ra lời như vậy.
“Ý của cậu là trước khi làm tình với tôi, cậu vẫn là xử nam!”
Tưởng Dao che miệng, khiếp sợ nhìn Tống Sơ Diễn.
Dù thế nào cô cũng chưa từng nghĩ đến Tống Sơ Diễn ở trong trường có nhiều cô gái theo đuổi như vậy, hơn nữa ở trên giường còn dùng nhiều trò đa dạng vậy mà trước đó vẫn là xử nam!
Điều này gần như với việc đi ra cửa nhặt được vé số, kết quả còn trúng một trăm triệu.
“Tôi không tin mấy lời nhảm nhí của cậu đâu. Dù sao chính cậu cũng nên chú ý một chút đi, lúc trước tôi nghe nói có đàn anh ong bướm khắp nơi, kết quả toàn thân thối rửa nhảy lầu tự tử.”
Tưởng Dao nói xong thì bắt đầu mặc quần áo.
Áo bra của cô quá nhỏ, đầu vú không thoải mái, đương nhiên không thể mặc. Nhưng mà áo thun trên người sẽ nhô lên hai điểm nhỏ, nếu đi trên đường, mọi người chắc chắn nhìn ra cô không mặc áo lót.
“Tống Sơ Diễn, cho tôi mượn áo khoác của cậu.”
Tưởng Dao lập tức nhìn thấy chiếc áo khoác to rộng của Tống Sơ Diễn.
“Tưởng Dao, chúng ta có quan hệ gì? Cậu mượn thì tớ phải cho mượn sao?”
Tống Sơ Diễn nghĩ đến đêm qua cô liên tục gọi tên đàn anh, trong lòng vẫn còn lưu lại một tia tức giận.
Ở trong mắt cô, đàn anh Hứa Thanh vẫn là người tốt cho dù làm cô bẽ mặt trước mặt bạn học. Mà anh cũng chỉ là một con ngựa đực đối với cô mà thôi.
Người phụ nữ này đúng là tiêu chuẩn kép!
“Cậu đang nói gì vậy? Chúng ta đù sao đã làm nhiều lần như vậy, dù thế nào đi nữa cũng coi như là bạn giường đó. Mượn cái áo thì có làm sao?”
Tưởng Dao cắn môi, cô vốn dĩ cho rằng bản thân muốn làm kẻ thù không đội trời chung với Tống Sơ Diễn cả đời.
Nhưng hiện tại đã lên giường quá nhiều lần rồi, hơn nữa cô còn nợ Tống Sơ Diễn một lần.
Điều này chỉ có thể từ kẻ thù không đội trời chung biến thành bạn giường thôi.
“Cho cậu.”
Tống Sơ Diễn ném áo khoác cho cô, xoay người, trên đôi môi mỏng lộ ra một nụ cười nhạt.
Tống Sơ Diễn biết Tưởng Dao mập mạp cắn câu, anh không hề hoang mang mà bắt đầu bắt cá.
“Được, tôi xin lỗi cậu. Lần này coi như thiếu cậu một ân tình. Lần sau nếu cậu muốn, tôi cho cậu làm là được chứ gì.”
Tưởng Dao vội vàng quay đầu di, không muốn nhìn mặt Tống Sơ Diễn.
Đúng là mất mặt muốn chết. Cô uống say không đi cưỡng gian người khác, vậy mà cố tình lại cưỡng gian Tống Sơ Diễn.
Nếu cưỡng gian người khác…
Tưởng Dao suy nghĩ một chút về những người đàn ông cô nhìn thấy tối hôm qua khi vừa đi vào quán bar, một đám bụng bia.
Cô đột nhiên cảm thấy cưỡng gian Tống Sơ Diễn dường như cũng là một sự lựa chọn không tệ.
Đêm qua nếu không khống chế được cùng người đàn ông khác làm tình, không biết là đầu hói hay xấu xí, như vậy cô thà rằng tìm chết còn hơn!
Hơn nữa địa phương như quán bar rất hỗn loạn, nếu gặp phải người đàn ông nào có bệnh…
Sau lưng Tưởng Dao bỗng sợ hãi, về sau cô sẽ không bao giờ tới nơi này nữa.
“Tống Sơ Diễn, cậu không có bệnh gì đúng không?”
Tưởng Dao kinh hãi nhìn Tống Sơ Diễn.
“Trước đó không lâu trường học mới kiểm tra sức khỏe toàn thân, tớ rất khoẻ mạnh. Còn nữa, mập mạp, cậu đừng tưởng rằng tớ muốn làm cậu.”
Tống Sơ Diễn thấy Tưởng Dao nghi ngờ bản thân thì có chút tức giận.
“Lần đầu tiên cậu làm tình với tôi, cậu còn không biết đấy là tôi.”
Tưởng Dao lập tức phản bác.
“Đó là lần đầu tiên của tớ.”
Sau khi nói xong, tai Tống Sơ Diễn đỏ lên.
Anh thật sự bị Tưởng Dao mập mạp đánh bại, chưa từng có người có thể khiến anh nói ra lời như vậy.
“Ý của cậu là trước khi làm tình với tôi, cậu vẫn là xử nam!”
Tưởng Dao che miệng, khiếp sợ nhìn Tống Sơ Diễn.
Dù thế nào cô cũng chưa từng nghĩ đến Tống Sơ Diễn ở trong trường có nhiều cô gái theo đuổi như vậy, hơn nữa ở trên giường còn dùng nhiều trò đa dạng vậy mà trước đó vẫn là xử nam!
Điều này gần như với việc đi ra cửa nhặt được vé số, kết quả còn trúng một trăm triệu.
“Tôi không tin mấy lời nhảm nhí của cậu đâu. Dù sao chính cậu cũng nên chú ý một chút đi, lúc trước tôi nghe nói có đàn anh ong bướm khắp nơi, kết quả toàn thân thối rửa nhảy lầu tự tử.”
Tưởng Dao nói xong thì bắt đầu mặc quần áo.
Áo bra của cô quá nhỏ, đầu vú không thoải mái, đương nhiên không thể mặc. Nhưng mà áo thun trên người sẽ nhô lên hai điểm nhỏ, nếu đi trên đường, mọi người chắc chắn nhìn ra cô không mặc áo lót.
“Tống Sơ Diễn, cho tôi mượn áo khoác của cậu.”
Tưởng Dao lập tức nhìn thấy chiếc áo khoác to rộng của Tống Sơ Diễn.
“Tưởng Dao, chúng ta có quan hệ gì? Cậu mượn thì tớ phải cho mượn sao?”
Tống Sơ Diễn nghĩ đến đêm qua cô liên tục gọi tên đàn anh, trong lòng vẫn còn lưu lại một tia tức giận.
Ở trong mắt cô, đàn anh Hứa Thanh vẫn là người tốt cho dù làm cô bẽ mặt trước mặt bạn học. Mà anh cũng chỉ là một con ngựa đực đối với cô mà thôi.
Người phụ nữ này đúng là tiêu chuẩn kép!
“Cậu đang nói gì vậy? Chúng ta đù sao đã làm nhiều lần như vậy, dù thế nào đi nữa cũng coi như là bạn giường đó. Mượn cái áo thì có làm sao?”
Tưởng Dao cắn môi, cô vốn dĩ cho rằng bản thân muốn làm kẻ thù không đội trời chung với Tống Sơ Diễn cả đời.
Nhưng hiện tại đã lên giường quá nhiều lần rồi, hơn nữa cô còn nợ Tống Sơ Diễn một lần.
Điều này chỉ có thể từ kẻ thù không đội trời chung biến thành bạn giường thôi.
“Cho cậu.”
Tống Sơ Diễn ném áo khoác cho cô, xoay người, trên đôi môi mỏng lộ ra một nụ cười nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.