Sau Khi Ngủ Với Đại Lão, Tôi Chạy

Chương 1: Cực Phẩm

Thư Thư Thư

20/07/2023

Ngày đông giá rét, tuyết rơi liên tục cả đêm.

Một biệt thự nằm ngay trên sườn núi ở vùng ngoại ô thành phố, mái ngói được bao phủ bởi một màu trắng xoá, cả những cây tùng xung quanh cũng vậy.

Ngoài sân, cánh cửa sắt màu đen vẫn chưa được khoá lại, hai cây cột đèn theo phong cách Châu Âu tỏa ra ánh sáng màu cam ấm áp, bầu không khí tưởng chừng như chỉ có trong truyện cổ tích.

Trong phòng làm việc trên tầng hai của biệt thự, từng làn gió nhẹ nhàng lướt qua tấm rèm cửa khiến cho những trang giấy trắng trên bàn bị thổi tung lên.

Có một cô gái mặc bộ đồ lụa mỏng đang nằm ngủ say trên chiếc bàn màu nâu rộng, hơi thở nhè nhẹ, vẻ mặt khi ngủ vô cùng yên bình.

Nhìn vào khuôn mặt bầu bĩnh thì có thể đoán cô khoảng chừng mười sáu, mười bảy tuổi.

Mái tóc dài đen nhánh mềm mại xoã ra làm nổi bật lên bộ đồ lụa trắng mà cô đang mặc cùng làn da mịn màng, nõn nà.

Mí mắt của cô nhẹ nhàng khép lại, hàng mi dài như cánh quạt khẽ rũ xuống.

Bộ đồ lụa trắng mỏng trên người cô vô tình phác thảo nên đường cong cơ thể hoàn mỹ, lúc ẩn lúc hiện, vừa lộ liễu lại vừa mập mờ.

Đến gần hai bước nữa, còn có thể ngửi được một mùi hương kì lạ, thoang thoảng dễ chịu, khiến cho tâm trí đối phương như bị mùi hương ấy cuốn đi.



Vẻ đẹp mềm mại ấy hấp dẫn như một nụ hoa đang dần chớm nở nhưng cũng thuần khiết tựa như một viên pha lê trong suốt.

Từ đầu đến chân vô cùng hoàn mỹ, không tìm ra một chút tì vết nào.

Cô hai nhà họ Tống không hề nói quá, cô gái trước mắt này quả thực là một mỹ nhân hiếm có trên đời.

Ánh mắt của Phong Cảnh Hàn một lần nữa đảo qua người cô gái, sau đó đặt ly rượu đỏ trong tay xuống, ấn vào điều khiển từ xa của cửa sổ được đặt trên bàn trà.

Hệ thống sưởi trong phòng được bật đến mức tối đa, vậy nên khi đóng cửa sổ thì nhiệt độ trong phòng ngày càng tăng lên.

Anh cởi bộ âu phục rồi tiện tay ném nó lên ghế sô pha, sau đó tháo chiếc khuy măng sét bỏ vào hộp đen bên cạnh.

Cảm thấy mát hơn một chút, Phong Cảnh Hàn đi đến bàn làm việc, ánh mắt vẫn như cũ không rời khỏi người cô gái.

Cuối cùng, ánh mắt của anh dừng lại trên đôi môi hồng nhuận ẩm ướt của cô, mùi hương quyến rũ ấy vẫn lởn vởn quanh mũi, anh giơ tay cởi bỏ hai cúc áo sơ mi ở cổ, sau đó cúi người chạm vào vai cô.

Làn da trắng mịn, ẩm mượt mềm mại, có sự đàn hồi rất tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Ngủ Với Đại Lão, Tôi Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook